Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 356: Bích Long Hải

Sau đó, Chu Thành cảm thấy mình bị người ta nâng lên, động tác của đối phương có chút thô bạo, hẳn là đối phương là một hạ nhân.
Chu Thành bị đỡ vào trong xe.
Một đường xóc nảy, lung la lung lay.
Chu Thành mơ mơ màng màng.
“Tiểu tử này, đan điền không có chân nguyên, chính là một phế vật, thật sự không biết Nhị tiểu thư kêu chúng ta dẫn hắn về làm gì.” Trên xe, một giọng nói thô lỗ, trong lời nói lộ vẻ thiếu kiên nhẫn.
“Trước đó vài ngày, Nhị tiểu thư lấy được một thớt Long Thú Mã, đang cần một nhân thủ chăm ngựa, đoán chừng là muốn dẫn tiểu tử này về chăm ngựa.” Một giọng khác nói.
Mấy nô tài và hạ nhân bàn tán với nhau.
Chu Thành nghe được cũng không không rõ.
Không biết xóc nảy bao lâu, rốt cục xe ngừng lại.
“Nhị tiểu thư nói, ném hắn vào trong phòng chứa đồ bên cạnh chuồng ngựa.” Một người trong đó nói.
“Cho hắn cho ăn một viên Liệu Thương Đan, chờ hắn tỉnh, đưa hắn đến gặp nàng.”
Sau đó, Chu Thành bị khiêng xuống xe, sau đó ném tới trên giường cây trong căn phòng nào đó.
Giường rất rắn chắc, Chu Thành bị ném lên trên đó, vang lên một tiếng rầm.
Sau đó là tiếng khóa cửa.
Qua hồi lâu.
Chu Thành nằm trên giường cây trong phòng, toàn thân vẫn đau dữ dội, nhưng mà ý thức bắt đầu dần dần thức tỉnh.
Không biết đã qua bao lâu, Chu Thành chậm rãi mở mắt, nhìn lại, đây là một gian phòng dùng gỗ thô to dựng lên, phòng rất đơn sơ, ngoại trừ một cái giường gỗ, một chút công cụ để chăm ngựa thì không còn gì khác.
Gian phòng rất là oi bức, đoán chừng bây giờ là mùa hè, trong phòng cực nóng.
Toàn thân Chu Thành vẫn đau đớn không thôi, từ trên không trung vạn mét ngã xuống, nếu không phải hắn có bất diệt Tiên thể thì đã nát như thịt băm rồi.
Dù là như thế thì xương cốt toàn thân hắn vẫn như nát bấy.
Chu Thành hít sâu một hơi, ráng chống đỡ từ trên giường ngồi dậy, hắn muốn vận chuyển chân nguyên trong đan điền, phát hiện giống như đối phương nói, chân nguyên trong đan điền mình hoàn toàn không có.
Đây là có chuyện gì?
Mình là một cường giả Nhân Tiên tối đỉnh, khổ tu nhiều năm, bây giờ chân nguyên đi đâu rồi?
Chu Thành nghĩ nghĩ, vận hành Bắc Minh Thần Công.
Cũng may, theo Bắc Minh Thần Công vận chuyển, thiên địa linh khí trên không trung bắt đầu chảy xuống, không ngừng tràn vào trong cơ thể hắn.
Khi những linh khí này tràn vào trong cơ thể Chu Thành, trong lòng Chu Thành giật thót, thiên địa linh khí này có phẩm chất cao hơn bất cứ loại thiên địa linh khí nào mà hắn thôn phệ trước đây.
Cho dù là tiên linh chi khí trong Thượng Cổ Tiên Môn cũng không có tinh thuần như thiên địa linh khí này.
Có những thiên địa linh khí này tẩm bổ, cảm giác đau đớn toàn thân Chu Thành dần dần biến mất, cuối cùng toàn thân đã không còn cảm giác đau, hơn nữa thiên địa linh khí này khiến cho hắn cảm nhận được cảm giác sảng khoái không nói ra được.
Chân nguyên nơi đan điền Chu Thành dần dần tăng nhiều, giống như là một dòng sông lớn khô cạn, xuất hiện từng dòng suối chân nguyên nhỏ, những dòng suối nhỏ này đang dần lấp đầy chân nguyên trong đan điền Chu Thành.
Cho đến đêm khuya.
Thực lực Chu Thành đã khôi phục được không sai biệt lắm.
Mà chân nguyên nơi đan điền hắn đã hoàn toàn khác biệt với chân nguyên khi ở hạ giới, giống như là một người đổi máu toàn thân, chân nguyên nơi đan điền hắn hoàn toàn thay đổi.
Chu Thành có cảm giác dục hỏa trùng sinh.
Đi tới trước cửa gỗ phòng, phát hiện cửa gỗ đã khóa, Chu Thành uốn tay, trực tiếp vặn nát khóa sắt, đẩy cửa đi ra ngoài, phát hiện bên ngoài đã trời đã đầy sao, ánh trăng sáng rỡ.
Chu Thành duỗi cái lưng mỏi, hít một hơi không khí thật sâu.
Không khí nơi này tươi mới hơn Võ Giới nhiều.
Bầu trời đêm càng thâm thúy hơn, thiên địa càng rộng rãi.
Xem ra đây là Tiên Giới rồi?
Trải qua gian khổ, cuối cùng vẫn đi lên được.
Tiên Giới!
Năm đó thượng cổ chư thần đều đi tới Tiên Giới, cuối cùng hắn cũng đi lên.
Chu Thành tâm tình bành trướng.
Lúc này, trong lòng của hắn ngầm niệm, triệu hoán Thượng Cổ Tiên Môn ra.
Thượng Cổ Tiên Môn xuất hiện ở sau lưng của hắn, Chu Thành phát hiện, sau khi đi vào Tiên Giới, Thượng Cổ Tiên Môn cũng xảy ra một chút thay đổi, giống như hắn, Thượng Cổ Tiên Môn cũng dục hỏa trùng sinh.
Hơn nữa, Chu Thành có thể cảm nhận được Thượng Cổ Tiên Môn hưng phấn.
Hưng phân như cá voi trở về biển cả.
Lúc này, có tiếng bước chân đi về phía bên này.
Chu Thành thu hồi Thượng Cổ Tiên Môn vào trong cơ thể.
“Theo ta nói, một phế vật chân nguyên cũng không có, đâu cần lãng phí một viên Liệu Thương Đan.”
“Nhị tiểu thư nói, người này mặc dù không có chân nguyên nhưng nhục thân lại không yếu, hẳn là có chút lai lịch, chờ hắn tỉnh, tra hỏi hắn một chút, xem hắn tu luyện công pháp luyện thể gì.”
Hai hạ nhân đi qua bên này.
Giọng của hai người này, Chu Thành biết, trong đó người có dáng người tráng kiện chính là người đặt hắn lên xe, sau đó ném lên trên giường cây trong phòng.
Hai hạ nhân đi tới, đột nhiên nhìn thấy bóng người dưới ánh trăng, không khỏi kinh ngạc, nhìn kĩ lại, phát hiện là Chu Thành thì không khỏi cực kỳ ngoài ý muốn.
“Là ngươi!”
Thanh niên bọn họ cứu về lúc trước, thương thế cực nặng, ít nhất mấy ngày mới có thể tỉnh lại mới đúng, bây giờ lại tỉnh?
Hơn nữa không chỉ tỉnh mà còn có thể ra khỏi phòng.
Hai người nhìn nhau, thân hình lóe lên, đi tới trước mặt Chu Thành, hai người tạo thế vây kín, trông chừng hai bên Chu Thành.
“Tiểu tử, không ngờ được là ngươi lại tỉnh nhanh như vậy, hơn nữa nhìn dáng vẻ ngươi, có vẻ như thương thế đã tốt?” Vị đại hán thô tráng nhìn Chu Thành từ trên xuống dưới, cười hắc hắc: “Nếu ngươi tỉnh lại, vậy thì theo chúng ta đi bái kiến Nhị tiểu thư.” Nói đến đây, đột nhiên chụp lấy Chu Thành.
Hai người này, thực lực không yếu, đều là Thánh Cảnh.
Hơn nữa đều là Thánh Cảnh thập trọng.
Thấy đối phương chộp tới, Chu Thành cũng không có tránh.
Tráng hán bắt trúng bả vai Chu Thành, đang nở nụ cười thì đột nhiên, một luồng lực lượng cuồng bạo từ trên người Chu Thành tuôn trào ra, sau đó đánh hắn bay ra ngoài.
Tráng hán bắn ngược lại, nện vào trong chuồng ngựa nơi xa, trực tiếp bất tỉnh.
Mặc dù mình được đối phương cứu về nhưng rõ ràng đối phương không có ý tốt, cho nên Chu Thành ra tay không nhẹ.
Một người khác thấy đồng bạn bị Chu Thành đánh bay, vẻ mặt chấn kinh, khi người thanh niên này được đưa về, rõ ràng đan điền không có chân nguyên, tại sao chỉ một ngày thì biến thành một vị cao thủ?
Trong lòng máy động, lấy một viên đạn tín hiệu ra.
Nhưng mà hắn vừa muốn mở đạn tín hiệu ra thì một đạo kiếm quang lóe lên, hắn hoàn toàn không kịp phản ứng, đạn tín hiệu đã bị kiếm quang cắt thành mấy mảnh.
Sau đó, kiếm quang trực tiếp đánh vào bộ ngực hắn.
Giống như vị tráng hán lúc nãy, hắn bị bắn bay ra ngoài.
Chu Thành đi tới trước mặt vị tráng hán đó, hỏi: “Nơi này là chỗ nào?”
Tráng hán không có trả lời mà vẻ mặt giận dữ nhìn Chu Thành: “Tiểu tử, ngươi đắc tội Nhị tiểu thư chúng ta, ngươi trốn không thoát khỏi Huyễn Hải Thành.”
“Vậy sao.” Chu Thành sắc mặt bình tĩnh, đột nhiên một chỉ điểm lên mi tâm vị tráng hán đó.
Đây là một loại chỉ pháp trong Minh Vương Các, Mê Thần Chỉ, có thể khống chế tâm trí đối phương trong thời gian ngắn, đương nhiên, nhất định phải thi triển với người có thần hồn chi lực thấp hơn mình.
Không lâu sau, Chu Thành đã hỏi được chỗ hắn ở bây giờ là Huyễn Thần Thành, là một cái thành trên hải đảo.
Bên ngoài hải đảo là Bích Long Hải rộng lớn vô biên.
Chỗ xa hơn Bích Long Hải thì là Tinh Hải đại lục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận