Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 434: Ngươi cũng biết hắn là chúa tể của Hỗn Độn Vực trong tương lai?

Ầm vang!
Đột nhiên, Hỗn Độn Bia giống như muốn nổ tung.
Ánh sáng chiếu lên Cửu Thiên.
Thế gian, phảng phất như tiến vào ban ngày.
Mọi người nhìn thấy trị số sáu đại thuộc tính của Chu Thành ngừng ở đỉnh cao nhất trên Hỗn Độn Bia.
“Một, một trăm, bốn, 40.” La Gia Thành nhìn đỉnh cao nhất trên Hỗn Độn Bia, run rẩy, nói năng lộn xộn, nói xong lời cuối cùng, cuối cùng không có dũng khí nói tiếp.
149!
Giờ phút này, toàn bộ tiên căn sáu đại thuộc tính của Chu Thành ngừng ở 149!
Cũng là Tiên Giới đỉnh cao nhất.
Đó là tuyệt đỉnh!
Ngạo thị chúng sinh.
Giờ phút này, tất cả mọi người quỳ gục trên mặt đất.
Cho dù là Ôn Diệc Uy, Nghiêm Duy đều sợ tới mức không dám ngẩng cao đầu, cả người đều đáp xuống đất, cúi đầu đối trước Chu Thành, ngay cả thở cũng không dám.
Trương Thiên Thiên, Trương Mỹ đã sớm quỳ bò trên mặt đất, có thể nhìn thấy từ khuôn mặt xinh đẹp đang thấp thỏm của họ sự kinh ngạc, sợ hãi và thậm chí là hoảng sợ.
Trước đó, kiểm tra đo lường ra thuộc tính tiên căn 149, chỉ có Hỗn Độn Vực chúa tể Ngô Tất, tuy rằng Ngô Tất cũng là sáu đại thuộc tính, nhưng sáu đại thuộc tính của Ngô Tất là Thuỷ, Hoả, Thổ, Mộc, Hắc Ám, Quang Minh.
Mà sáu đại thuộc tính của Chu Thành là Thuỷ, Hoả, Phong, Lôi, Hắc Ám, Quang Minh.
Xét về sức tấn công của thuộc tính, Phong, Lôi của Chu Thành mạnh hơn Thổ, Mộc của Chu Tất.
Điều đó không phải có nghĩa là thực lực của người trẻ tuổi trước mặt này thậm chí có thể vượt qua cả Hỗn Độn Vực chúa tể!
Nghĩ vậy, bọn họ liền run bần bật, đặc biệt là thị nữ Trương Mỹ, nghĩ lại lúc trước chính mình châm chọc Chu Thành, càng thêm sợ hãi.
“149.” Tiểu Ngưu nhìn trị số thuộc tính của Chu Thành cũng ngạo khí hít sâu một hơi, cảm thấy có chút hưng phấn.
Nó chính là biết Chu Thành không phải chỉ là sáu đại thuộc tính.
Chu Thành đứng trước Hỗn Độn Bia, nhìn trị số hiện trên Hỗn Độn Bia, không giấu nổi sự phấn khích.
149, đây chính là Tiên Giới đỉnh.
Lúc này, một người xuất hiện phía sau Ôn Diệc Uy, đúng là thủ hạ lúc trước Ôn Diệc Uy phái đi hỏi thăm Chu Thành.
Trải qua điều tra, hắn đã điều tra rõ thân phận Chu Thành.
“Đại nhân, hắn, hắn chính là Chu Thành.” Thủ hạ run rẩy nói.
“Cái gì, hắn là Chu Thành!” Ôn Diệc Uy chấn động, vẻ mặt khó có thể tin.
Ôn Diệc Uy đột nhiên kinh hô, rất nhiều cao thủ ở hiện trường đều nghe được rõ ràng, bọn họ không thể tưởng tượng được ngẩng đầu nhìn bóng dáng đang đứng trước Hỗn Độn Bia kia.
Chu Thành?!
Tuy rằng Chu Thành đã biến mất hơn một trăm năm, rất nhiều người đều đã quên hắn, nhưng khi nghe Ôn Diệc Uy kinh hô, tất cả mọi người đều nhanh chóng nhận ra Chu Thành trong miệng Ôn Diệc Uy đang ám chỉ ai.
Chu Thành cùng Hỗn Độn tiểu thế giới biến mất hơn một trăm năm, thế nhưng bây giờ lại xuất hiện!
Hơn nữa, kiểm tra đo lường tiên căn thế nhưng là 149!
Nhưng mà, Chu Thành trước kia không phải chỉ có tam đại thuộc tính thôi sao?
Lúc này, Tiểu Ngưu đi đến La Gia Thành đang mang vẻ mặt phức tạp.
La Gia Thành nhìn Tiểu Ngưu đi tới, nhớ tới những lời hắn khoác lác lúc nãy, trong lòng hoảng loạn, quát to với Tiểu Ngưu: “Ngươi muốn làm gì!”
“Làm gì?” Tiểu Ngưu trào phúng: “Là ai vừa rồi nói nếu hắn có được năm đại thuộc tính, hơn nữa, toàn bộ năm đại thuộc tính đều cao hơn ta, ta tùy ngươi xử trí.”
La Gia Thành sắc mặt đỏ lên, nhìn chằm chằm Tiểu Ngưu, quát: “Ngươi dám!” Hắn lui về phía sau nói với cao thủ Tiên Điện: “Giết đầu súc sinh này cho ta!”
Súc sinh!
Hắn vừa nói xong, liền thấy một cái chân ngưu to lớn như núi khổng lồ, đang dẫm hắn xuống.
La Gia Thành giật mình và muốn lùi lại, nhưng hắn có cảm giác chính mình không thể di chuyển được.
Nhìn thấy chân khổng lồ của Tiểu Ngưu sắp dẫm La Gia Thành vào lòng đất, lúc này, đột nhiên, một bóng dáng chợt lóe tới, lao thẳng đánh một quyền đến phía trước: “Chớ có làm càn!”
Quyền lực phá không, thiên địa biến sắc.
Quyền lực thật mạnh, thế nhưng ngăn chặn ánh sáng Hỗn Độn Bia.
Một quyền này, dường như đánh trúng tất cả mọi người, tất cả mọi người tại hiện trường chỉ cảm thấy toàn thân chìm xuống, có cảm giác như bị nghiền nát thành từng mảnh.
Mọi người hoảng sợ nhìn lại, người ra quyền rõ ràng là Từ Tuấn!
Từ Tuấn, trăm chiến tướng đứng đầu Hỗn Độn Thành!
Ầm vang!
Quyền lực vô cùng to lớn đánh trên chân Tiểu Ngưu.
Ngay khi mọi người cho rằng này một quyền này sẽ xuyên tạc chân của Tiểu Ngưu, một quyền này phảng phất giống như oanh tạc trên ngọn núi lớn, nhưng tốc độ của chân ngưu khổng lồ vẫn dẫm xuống dưới không hề giảm bớt tốc độ.
Từ Tuấn nhìn chân ngưu tiếp tục dẫm xuống, khó có thể tin, hắn cho rằng một quyền vừa rồi đã đủ để ngưu chân, tính cả đầu Tiểu Ngưu này bay ra khỏi Hỗn Độn Thành.
Tuy nhiên, một quyền đầy tự tin của hắn thế nhưng không lay chuyển được chân ngưu!
Này, sao lại thế này?
Hắn chính là trăm chiến tướng đứng đầu Hỗn Độn Thành!
Cường giả Tiên Vương đứng đầu.
Thế nhưng không thể lay chuyển được một cái chân ngưu.
Ôn Diệc Uy, Nghiêm Duy cũng không nghĩ tới Từ Tuấn ra tay, thế nhưng không có cản được chân ngưu, lúc này, hai người trở tay đã là không còn kịp.
“Dừng tay!” Ôn Diệc Uy cùng Nghiêm Duy không khỏi gấp gáp kêu to.
La Gia Thành, chính là chúa tể mới của Hỗn Độn Vực trong tương lai, không thể xảy ra chuyện.
Tiểu Ngưu giống như không nghe thấy tiếng la hét và cảnh báo vội vã của hai người, chân ngưu tiếp tục hạ xuống.
Bùm!
Mặt đất run lên.
Chân ngưu áp La Gia Thành và cả chiến tướng Từ Tuấn của Hỗn Độn Thành vào lòng đất.
Thấy La Gia Thành bị áp vào lòng đất, trong lòng mọi người đều run lên.
Ngay cả Ôn Diệc Uy cùng Nghiêm Duy cũng khiếp sợ.
La Gia Thành chính là chúa tể mới của Hỗn Độn Vực, chúa tể bệ hạ Ngô Tất đại nhân đã dặn dò bọn họ phải bảo vệ La Gia Thành thật tốt.
Tiểu Ngưu thu chân ngưu trở về, mọi người nhìn lại, chỉ thấy trên quảng trường Hỗn Độn Bia có một dấu chân ngưu rất lớn, dưới dấu chân, là hai thân thể đẫm máu.
Đúng là La Gia Thành cùng Từ Tuấn.
Hai người đều thở thoi thóp.
La Gia Thành, mặc áo giáp do chúa tể Ngô Tất của Hỗn Độn Vực đưa, tuy là như thế nhưng vẫn vô dụng.
Ôn Diệc Uy, Nghiêm Duy, còn có toàn bộ cao thủ Tiên Điện đều khiếp hoảng, toàn bộ lắc mình nhào tới bên cạnh La Gia Thành bọn họ.
Sau khi được đám người Ôn Diệc Uy luống cuống tay chân cứu trị, cuối cùng, thương thế của La Gia Thành đã có chút khôi phục.
“Giết nó cho ta!” La Gia Thành tức giận chỉ vào Tiểu Ngưu, rống to.
Hắn đường đường là chúa tể tương lai của Hỗn Độn Vực, vừa rồi thế nhưng bị một con ngưu dẫm dưới chân, hơn nữa vẫn là làm trò trước mặt vô số cường giả, bị dẫm, việc này quả thực là sỉ nhục! Vô cùng sỉ nhục!
Ôn Diệc Uy đứng lên, đi về phía Tiểu Ngưu, sắc mặt khó coi, ánh mắt không mấy thân thiện nhìn Tiểu Ngưu: “Ngươi cũng biết hắn là chúa tể tương lai của Hỗn Độn Vực.”
“Chúa tể tương lai?” Tiểu Ngưu cười, phảng phất như không thấy được ánh mắt muốn giết người của Ôn Diệc Uy: “Biết thì thế nào.”
“Dám bất kính đối với chúa tể tương lai của Hỗn Độn Vực, phải chết!” Ôn Diệc Uy sắc mặt trầm xuống, trong tay nhiều ra một cây đao nhận, cây đao này vừa ra, không gian chung quanh liền xuất hiện một vết nứt.
“Tử Vong Chi Nhận!” Lão tổ của một thế gia cổ xưa kinh hô.
Tử Vong Chi Nhận, chính là một phen Hỗn Độn chi khí.
Cũng là binh khí chúa tể Hỗn Độn Vực Ngô Tất chế tạo riêng cho Ôn Diệc Uy, Ôn Diệc Uy chấp chưởng Hỗn Độn Thành, là người đầu tiên dưới chúa tể, hắn không chỉ dựa vào thực lực của bản thân, mà còn có binh khí này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận