Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 395: Tiên Điện

Nhưng ngay lúc bọn người Lý Dương, Trần Quang Lượng muốn vọt lên xuất thủ cứu Chu Thành thì cao thủ Phi Vũ Các cũng nhao nhao xuất thủ, cản bọn người Lý Dương, Trần Quang Lượng lại.
“Các ngươi, muốn chết!” Bọn người Lý Dương, Trần Quang Lượng không khỏi vừa giận vừa gấp.
Lúc này, chưởng lực của Lưu Tinh đã đánh đến trước mặt Chu Thành.
Một chưởng này, mặc dù chỉ là Lưu Tinh tùy ý một kích nhưng cũng không phải cao thủ Kim Tiên thập trọng phổ thông có thể ngăn cản được, mà Chu Thành, ngay cả Chân Tiên cũng không phải.
Một chưởng này, nếu như đánh trúng, cho dù Chu Thành có bất diệt tiên thể thì cũng chết.
Ngay lúc Chu Thành muốn vận dụng Viêm Long Cửu Nhật tầng thứ chín, Băng Long Ngạo Cửu Thiên tầng thứ chín, Lôi Đình Chi Nộ tầng thứ chín, toàn lực ngăn cản thì đột nhiên, một đạo lực lượng tuyệt cường đột ngột xuất hiện, nghênh đón chưởng lực của Lưu Tinh.
Oanh!
Chưởng lực của Lưu Tinh lập tức bị đánh tan.
Không chỉ như thế, lực lượng tuyệt cường này đánh tan chưởng lực của Lưu Tinh, sau đó tiếp tục đánh tới Lưu Tinh.
Lưu Tinh cảm nhận được sự khủng bố của lực lượng tuyệt cường này, sắc mặt đại biến, không hề nghĩ ngợi, thi triển Vô Cực Chi Hỏa đến cực hạn, hóa thành một phương thế giới của “lửa”.
Nhưng vô dụng!
Một tiếng ầm ầm nổ vang.
Chỉ thấy trong nháy mắt, lực lượng tuyệt cường này xé Hỏa Hải do Vô Cực Chi Hỏa biến thành thành phấn vụn.
Toàn thân Lưu Tinh như bị cự vật gì đụng trúng, bắn ngược lại.
Trong lúc bắn ngược lại, giáp bọc toàn thân Lưu Tinh bạo tán, thổ huyết không thôi.
Cuối cùng, Lưu Tinh té lăn quay đến ngọn núi nơi xa, sơn phong bị nện thành vô số đá vụn.
Biến hóa đột ngột khiến cho tất cả mọi người vội vàng không kịp chuẩn bị, tất cả mọi người không ngờ được là mới vừa rồi còn quét ngang vô địch, Lưu Tinh đột nhiên bị đánh bay.
Trong lúc tất cả mọi người khiếp sợ, bỗng nhiên nhìn bốn phía, muốn nhìn xem tất cả là ai xuất thủ, nhưng bốn phía hoàn toàn không có ai.
“Các chủ!”
“Sư phụ!”
Cao thủ Phi Vũ Các với Trịnh Vĩ đều quá sợ hãi, gấp gáp bay đến bên người Lưu Tinh, chỉ thấy ngực Lưu Tinh in một cái chưởng ấn kinh khủng, cái chưởng ấn này gần như bao trùm toàn bộ ngực Lưu Tinh, mà áo giáp trên người Lưu Tinh đã bị phá hủy đến không ra hình dạng, Lưu Tinh vẫn thổ huyết không thôi.
Dọa cho cao thủ Phi Vũ Các sợ, tranh thủ lấy đan dược ra cho Lưu Tinh nuốt vào, sau đó cũng không dám dừng lại lâu, dẫn theo Lưu Tinh phá không thoát đi.
Trong nháy mắt, Phi Vũ Các và Lưu Tinh đã chạy đến không thấy bóng dáng.
Tất cả mọi người không ngờ được là sẽ là kết quả như vậy.
Đám người của Cửu Đỉnh Tiên Tông kinh nghi.
Kim Hàn nhìn cao thủ Phi Vũ Các thoát đi, sắc mặt âm trầm như nước, Lưu Tinh lại chạy trốn!
Mặc dù trận chiến này Lưu Tinh thắng, nhưng Dư Khôn cũng chưa chết.
Dư Khôn không chết, như vậy Lâm Dịch Đào muốn chấp chưởng Cửu Đỉnh Tiên Tông, hi vọng gần như bằng không.
Long Ngạo cũng lòng tràn đầy hoảng sợ.
“Sư phụ, ngươi không sao chứ.” Khâu Linh Ngọc và Chu Thành hồi tỉnh lại, đi tới trước mặt Dư Khôn, lấy đan dược ra cho Dư Khôn nuốt vào.
Dư Khôn nuốt đan dược, sắc mặt hơi đỏ, hắn khoát khoát tay: “Sư phụ không sao.” Sau đó nhìn Chu Thành, vẻ mặt kích động, cười nói: “Chu Thành, không ngờ được là ngươi lại tu luyện Viêm Long Cửu Nhật đến tầng thứ sáu, đúng là vượt quá dự kiến của sư phụ.” Nói đến đây, cười ha ha: “Tiểu tử ngươi đúng là mang tới cho sư phụ một cái kinh hỉ lớn.”
Mấy người Khâu Linh Ngọc và Hồ Khả Hân cũng đều kích động.
“Tiểu sư đệ, ngươi giấu đủ sâu.” Khâu Linh Ngọc vui vẻ cười nói: “Sư phụ cũng giật nảy mình, hại ta vừa rồi còn lo lắng cho ngươi.”
Chu Thành cười nói: “Không phải ta đã nói với sư tỷ là ta sẽ không sao sao.”
Khâu Linh Ngọc quệt miệng: “Vậy ý ngươi là ta tự mình đa tình sao.”
Nhưng mà nàng vừa nói xong thì cảm thấy có chút không đúng.
Chỉ thấy tất cả mọi người đều dùng ánh mắt khác thường nhìn nàng.
Mặt Khâu Linh Ngọc đỏ lên.
Ban ngày qua đi.
Ban đêm tiến đến.
Chu Thành từ cung điện của sư phụ Dư Khôn trở về.
Nuốt đan dược, thương thế của Dư Khôn đã ổn định lại, nhưng mà muốn hoàn toàn khôi phục thì còn cần mấy năm, mấy năm đối với cường giả Kim Tiên như Dư Khôn thì không hề dài.
Chuyện này khiến Chu Thành yên lòng.
Chỉ là Chu Thành vừa trở lại cung điện thì thấy trong cung điện mình có hai lão giả một béo một gầy đứng đấy.
Thấy trong cung điện mình có người.
Chu Thành giật mình với bàn tán, bởi vì trận pháp trong cung điện hắn vẫn luôn mở ra, chỉ cần có người đi vào cung điện thì mình sẽ biết ngay, nhưng mà bây giờ vậy lại hoàn toàn không có phát hiện.
Hai lão giả một béo một gầy này nhìn Chu Thành, cười tủm tỉm.
“Chu Thành tiểu gia hỏa, ngươi không cần sợ.” Lão béo cười rất thân thiện: “Chúng ta đến từ Tiên Điện, cũng không có ác ý.”
“Tiên Điện!” Trong lòng Chu Thành chấn động.
Tiên Điện là thế lực mà tất cả cường giả Tiên Giới đều ngưỡng vọng, cũng là thế lực mà tất cả cường giả đều cần kính sợ, hắn thực sự không ngờ được là hai người này lại đến từ Tiên Điện!
Đại lục như Tinh Hải đại lục, đã rất nhiều năm chưa từng xuất hiện bóng dáng cường giả Tiên Điện.
Lão giả gầy thấy Chu Thành chấn kinh, cũng cười tủm tỉm nói: “Không sai, chúng ta đến từ Tiên Điện, sau giải thi đấu tiên môn, bọn người Ngô Văn Lâm, Trương Chân Tử, Tưởng Phong bị chúng ta giết.”
“Bởi vì bọn họ muốn vây giết ngươi nửa đường!”
Thiên tài Tiên Giới nhiều như cát, tồn tại như Tiên Điện, đương nhiên sẽ không để ý tới sinh tử của thiên tài bình thường, cho dù là thiên tài mười vạn năm khó có ở Tinh Hải đại lục, Thánh Hỏa đại lục như Vương Hồng, Trịnh Vĩ thì cũng không đáng để Tiên Điện để ý.
Thế nhưng yêu nghiệt có độ thân cận max cấp như Chu Thành đã khiến cho Tiên Điện chú ý.
Chu Thành nghe nói bọn người Ngô Văn Lâm, Trương Chân Tử, Tưởng Phong bị hai vị lão giả trước mặt giết chết thì lại giật mình, sau đó Chu Thành nghĩ đến hôm nay Lưu Tinh bị người đánh bay.
“Đa tạ hai vị tiền bối cứu giúp.” Chu Thành tranh thủ ôm quyền, cung kính cảm kích nói.
Hai vị lão giả lại vội đỡ Chu Thành lên, lão béo cười nói: “Tiện tay mà thôi thôi.” Đột nhiên nói: “Chu Thành, có muốn gia nhập Tiên Điện hay không.”
Gia nhập Tiên Điện!
Trái tim Chu Thành đập loạn lên.
Vang động không ngừng.
Tiên Điện là nơi vô số cường giả Tiên Giới kính ngưỡng, có thể gia nhập Tiên Điện, không chỉ là vinh quang vạn thế cho cả tông môn, còn là vô thượng vinh quang cho toàn bộ đại lục!
Hắn biết, Tiên Điện có sứ giả, sẽ đào móc thiên tài yêu nghiệt từ các đại tông môn, gia tộc trong các đại lục, sau đó mời đối phương gia nhập Tiên Điện.
Nhưng mà Tiên Giới có hơn một trăm vạn cái chủ đại lục, có thể được sứ giả Tiên Điện coi trọng, cơ hội này thực sự quá xa vời.
Lúc này, lão béo và lão gầy, hai người lấy lệnh bài trên người ra, chỉ thấy trên lệnh bài lạc ấn một tòa cung điện, tòa cung điện này bồng bềnh trong mây mù, giống như đang nhìn xuống chúng tiên thần Tiên Giới.
Đây là lệnh bài sứ giả Tiên Điện.
Chu Thành thấy thế thì ôm quyền cung kính, kích động nói: “Đệ tử nguyện gia nhập Tiên Điện!”
Hai người lão béo và lão gầy thấy Chu Thành đồng ý, đều nở một nụ cười.
Lập tức, lão gầy đưa một cái lệnh bài cho Chu Thành: “Mặc dù ngươi được chúng ta chọn, nhưng đã đến Tiên Điện thì vẫn phải tham gia khảo hạch, đến lúc đó, ngươi dựa vào cái lệnh bài này, có thể đến Tiên Điện tham gia khảo hạch, chỉ cần thông qua khảo hạch thì chính là đệ tử Tiên Điện chúng ta.”
Nói đến đây, lão béo cười nói: “Những chủ đại lục khác cũng có những yêu nghiệt thiên tài khác được chọn, sau đó tham gia khảo hạch, đến lúc đó, ngươi phải nỗ lực, những yêu nghiệt thiên tài được tuyển chọn này đều là độ thân cận max cấp giống như ngươi.”
“Cạnh tranh khá lớn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận