Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 478: Sát Sinh Vương chi cường

“Chết?” Bạch Phượng ung dung cười: “Sát Sinh Vương, đừng quên, năm đó ngươi là thủ hạ bại tướng của ta!”
“Ngươi hiện tại đột phá Chúa Tể thì như thế nào.”
“Ta năm đó có thể đánh bại ngươi, hiện tại cũng có thể đánh bại ngươi!”
Bạch Phượng nói với giọng bình tĩnh, nhưng lại mang theo một cổ kiêu ngạo khí phách.
Một Tôn Tiên Vương cũng dám nói với Chúa Tể rằng hiện tại ta cũng có thể đánh bại ngươi!
Đây là kiểu khí phách gì!
Nhóm Thiên Ma, cường giả Nhân Tộc xung quanh đều kinh ngạc.
Tuy nhiên, nhóm cường giả Thiên Ma Nhất Tộc lại không có ai biểu hiện phẫn nộ, lửa giận, bởi vì người mở miệng là Bạch Phượng! Truyền kỳ vô số tuế nguyệt ở Thiên Giới từ trước đến nay!
Cường giả Nhân Tộc nhìn chiến bào bạch y của Bạch Phượng bay theo gió, đều lộ ra ánh mắt cuồng nhiệt sùng bái.
Sát Sinh Vương nghe Bạch Phượng nhắc tới sỉ nhục năm đó, hắn không khỏi tức giận, năm đó bại dưới tay Bạch Phượng là sỉ nhục của cả đời hắn, cũng là sỉ nhục duy nhất của hắn.
“Cuồng vọng!” Sát Sinh Vương giận tím mặt hét lên: “Ta hiện tại chỉ cần dùng một tay là có thể giết ngươi!” Nói đến đây, toàn thân toả ra quang mang, cuồn cuộn Chúa Tể chi uy phóng lên cao, uy áp thiên địa.
Hắn bỗng nhiên tung ra một quyền.
Ngay lập tức, Chúa Tể chi lực điên cuồng gào thét ngập trời, Chúa Tể pháp tắc theo Chúa Tể chi lực lấy hủy thiên diệt địa chi thế nháy mắt đánh đến trước người Bạch Phượng.
Khi Chúa Tể chi lực của Sát Sinh Vương đánh đến, chỉ thấy Bạch Phượng toàn thân phát sáng tận trời, từng đạo quang minh lực lượng mênh mông như hải, phía sau thế nhưng xuất hiện chín cái đuôi thật lớn.
Bạch Phượng đều không phải là Nhân Tộc, mà là thiên địa sinh ra, cũng là một đầu Cửu Vĩ Bạch Phượng duy nhất của thiên địa!
Phượng Hoàng màu trắng!
Cũng bởi vì vậy, thiên phú của Bạch Phượng mới cao như thế.
Bạch Phượng treo Cửu Vĩ trên người, toàn bộ lực lượng Cửu Vĩ hội tụ, song quyền tung ra, nghênh đón về phía cú đấm của Sát Sinh Vương.
Ầm vang!
Một tiếng vang lớn rung trời.
Giống như trời đất muốn nổ tung.
Toàn bộ thiên địa đều chấn động.
Mặt đất ở Thiên Ma chiến trường giống như phải bị lật lên.
Vô số ngọn núi xung quanh đều bị nhấc lên.
Nơi xa, cường giả Thiên Ma Nhất Tộc cùng Nhân Tộc có thực lực kém, chỉ riêng tiếng động lớn này đã làm bọn họ nổ tung đầu óc, liên tục hộc máu.
Mọi người đều hoảng sợ lui về phía sau.
Mà Bạch Phượng cũng bị chấn động bay ngược ra sau, liên tục bay ngược ra mấy chục dặm mới dừng lại, Bạch Phượng chỉ cảm thấy máu trào ra trong lòng ngực, yết hầu có một mùi tanh ngọt.
Hắn sờ vết máu trên khóe miệng, nhìn vết máu trong tay không khỏi cau mày.
Mấy năm nay, hắn vẫn luôn mắc kẹt ở Tiên Vương thập trọng đỉnh phong, tuy rằng không ngừng tu luyện, thực lực vẫn luôn tăng lên, nhưng để so sánh với Chúa Tể Cảnh Sát Sinh Vương, sự tăng lên này vẫn rất chậm.
Tuy nhiên, Sát Sinh Vương đã bước vào Chúa Tể Cảnh nhiều năm, Bạch Phượng có thể chính diện chống đỡ được quyền lực của đối phương, mà chỉ là bị thương một chút, đã đủ để kiêu ngạo.
Phải biết rằng, năm đó Sát Sinh Vương chính là thân thủ giết hai vị Chúa Tể Nhân Tộc cùng liên thủ.
Cường giả Nhân Tộc thấy Bạch Phượng bị thương, trong lòng không khỏi lo lắng.
Trận chiến của Bạch Phượng cùng Sát Sinh Vương hiện tại, không chỉ là trận chiến của riêng hai người bọn họ, theo một ý nghĩa nào đó mà nói, hai người đại biểu cho Nhân Tộc cùng Thiên Ma Nhất Tộc.
Nếu Bạch Phượng bị đánh bại, vậy Nhân Tộc ở hiện trường còn ai có thể ngăn cản được Sát Sinh Vương?
Đến lúc đó Nhân Tộc ở hiện trường chỉ sợ sẽ trở thành thịt cá nằm trên thớt của Sát Sinh Vương.
Sát Sinh Vương thấy một kích của mình đánh lui Bạch Phượng, lạnh lùng cười: “Bạch Phượng, ngươi cho rằng ta còn là ta của năm đó sao? Hôm nay, ngươi hẳn là phải chết!” Nói đến đây, trong tay hắn xuất hiện Ma Nhận.
Trên thanh ma đao này, chi khí giết chóc như hải, trên đó quấn quanh vô số tử hồn, tiếng kêu thê lương kỳ quái, tiếng kêu kỳ quái đủ làm người nghe cảm thấy lạnh sống lưng.
“Vạn Sát Ma Nhận!”
Mọi người nhìn thấy cây đao trong tay Sát Sinh Vương đều thay đổi sắc mặt.
Vạn Sát Ma Nhận, là một kiện thượng phẩm Hỗn Độn Linh Khí, hai vị Chúa Tể Nhân Tộc năm đó chính là chết trên con đao này.
Tiên Vương Nhân tộc chết dưới nó càng là không biết nhiều ít.
Trên nó có vô số tử hồn, chính là chi hồn của những Tiên Vương Nhân Tộc đã chết, bị Sát Sinh Vương dùng bí pháp luyện chế vào trong Ma Nhận, tăng cường uy lực Ma Nhận.
“Chết!” Sát Sinh Vương trong tay cầm Vạn Sát Ma Nhận, nháy mắt chém đến trước mặt Bạch Phượng, Ma Nhận vừa vung lên, mang theo từng đạo Nhận Mang.
Có khoảng ngàn vạn Nhận Mang, mỗi một đạo đều đủ cắt một vị Chúa Tể bình thường.
Năm đó, Vạn Sát Ma Nhận trong tay Sát Sinh Vương chính là đã chém đầu hai vị Chúa Tể Nhân Tộc, hiện tại, thực lực của hắn không thể nghi ngờ càng mạnh hơn.
Bạch Phượng thấy vậy, không chút do dự lập tức lui về phía sau, cùng lúc đó Cửu Vĩ tung bay phất phới, trong tay nhiều một phen trường kiếm, trường kiếm cũng màu trắng, toàn thân quang minh, không gian xung quanh Thiên Ma chiến trường đều bị nó chiếu đến giống như mặt trời ban ngày.
Quang Minh Chi Kiếm trong tay Bạch Phượng vung lên, va chạm vào Vạn Sát Ma Nhận.
Nhưng là gần như chỉ trong nháy mắt, Quang Minh Chi Kiếm trong tay hắn liền ảm đạm không có ánh sáng.
Bạch Phượng lại lần nữa bị đánh bay ra ngoài.
Sát Sinh Vương cười lạnh: “Kiếm trong tay ngươi tuy rằng cũng là Hỗn Độn Linh Khí, nhưng là, ngươi chưa đột phá Chúa Tể Cảnh, căn bản không thể phát huy lực lượng chân chính của Hỗn Độn Linh Khí.”
Nói đến đây, trong nháy mắt hắn lại lần nữa đi đến trước mặt Bạch Phượng, đao đao sát chiêu, mỗi chiêu đều chỉ thẳng vào yết hầu Bạch Phượng, giữa mày chờ yếu hại, tuy rằng thực lực của Bạch Phượng kinh người, nhưng là dù tốc độ, hay là lực lượng, vẫn là vận dụng lực lượng của thiên địa, đều không bằng Sát Sinh Vương, sau mấy chục chiêu, hiểm nguy trùng trùng.
Đúng lúc này, đột nhiên một tiếng rồng ngâm rung trời vang lên, mọi người nhìn lại, chỉ thấy một bóng dáng lấy tốc độ cực nhanh bay tới, đúng là Long Nữ Long Tộc.
Thấy người đến là Long Nữ Long Tộc, nụ cười trên mặt Sát Sinh Vương càng tăng thêm, năm đó hắn đã mơ ước long mạch trên người Long Nữ, hắn lần này tiến Thiên Ma chiến trường, chủ yếu cũng là vì long mạch trên người Long Nữ, hiện tại Long Nữ tới vừa lúc, có thể cùng nhau giải quyết.
“Long Nữ đúng không, nếu đã tới, vậy thì hôm nay ta sẽ khiến cho các ngươi làm một đôi uyên ương bỏ mạng!” Sát Sinh Vương cười, Vạn Sát Ma Nhận trong tay chém về phía Long Nữ.
Bởi vì Vạn Tà Lam Liên sắp xuất thế, cho nên Sát Sinh Vương tốc chiến tốc thắng, ra chiêu sát chiêu, Bạch Phượng, Long Nữ bị buộc đến đỡ trái hở phải, cuối cùng, Long Nữ bị Ma Nhận của đối phương đánh trúng.
Ngay lập tức, máu trên cánh tay chảy như suối.
Hơn nữa, tử hồn chi lực bên trong Ma Nhận đang liên tục ăn mòn sinh cơ bên trong cơ thể Long Nữ.
Long Nữ chỉ cảm thấy mình có loại cảm giác choáng váng, tốc độ vì vậy mà cứng lại.
Sát Sinh Vương thấy vậy, sát ý trong mắt hắn chợt lóe, Ma Nhận trong tay cắt về phía yết hầu của Long Nữ.
Nhìn thấy Ma Nhận liền phải cắt vào yết hầu Long Nữ, đột nhiên, Quang Minh Chi Kiếm trong tay Bạch Phương đưa ra chắn lại.
Ma Nhận đánh ở trên thân Quang Minh Chi Kiếm.
Bạch Phượng chỉ cảm thấy cánh tay đau đớn, Quang Minh Chi Kiếm trong tay cũng không xong.
Ma Nhận đột nhiên xoay chuyển cắt lên trên ngực Bạch Phượng.
Bạch Phượng mang theo Long Nữ lùi về phía sau, hắn nhìn lại trước ngực mình, chỉ thấy vạt áo màu trắng trước ngực đã nhiễm hồng, một miệng vết thương gần như cắt ngang qua toàn bộ ngực, nếu không phải vừa rồi hắn lóe mau, e rằng trước ngực đã hoàn toàn bị cắt đứt.
Phòng ngự của Bạch Phượng không thể nói là không kinh người, nhưng là, vẫn không thể ngăn cản Ma Nhận chi phong của đối phương.
“Bạch Phượng, ta nói, hôm nay ngươi hẳn là phải chết!” Sát Sinh Vương cười đến điên cuồng: “Chẳng qua, có một cái mỹ nữ Long Tộc chết cùng ngươi, thật là một cái chết phong lưu.”
Ngay khi Sát Sinh Vương đang muốn chém ra Ma Nhận giải quyết Bạch Phượng cùng Long Nữ, đột nhiên, một đạo kiếm mang từ phía chân trời phá không mà đến.
Kiếm mang này xé rách hư không, mang theo lôi chi lực lượng không gì sánh được oanh sát hướng đến Sát Sinh Vương, kiếm mang sở quá, như cửu thiên chi lôi cuồn cuộn mà đến, khiến tất cả mọi người đều chấn động.
Sát Sinh Vương kinh hãi, hoảng hốt trốn lui, khi hắn hoảng hốt trốn lui, không khỏi nhìn về phía phía chân trời, chỉ thấy một trận bão cát vô cùng khủng bố đang lấy tốc độ kinh người cuồn cuộn đến bên này.
Đây là?
Cửu Tuyệt Sa Bạo!
Bạn cần đăng nhập để bình luận