Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 167: Trứng của Cửu Thải Côn Bằng

Lôi gia của Lôi Viêm vương triều, chính là bá chủ ở Thanh Phong đại lục, thực lực cường đại, đủ để hủy diệt mười cái Tứ Hải vương triều.
“Môn chủ, tiểu tử Chu Thành này hiện tại đã đắc tội với Lôi gia , chờ hắn từ bí cảnh đi ra, Lôi gia chắc chắn sẽ không buông tha hắn.” Tưởng Bân cười nói với Long Uyên: “Xem ra, không cần chúng ta động thủ, người của Lôi gia cũng đều sẽ xử lý sạch sẽ Chu Thành!”
Long Uyên cười nói: “Ta ngược lại hi vọng tiểu tử này ở trong bí cảnh có thể đoạt được vị trí thứ nhất, nếu mà hắn đoạt được vị trí thứ nhất, đến lúc đó đắc tội với Long gia của Quang Long vương triều!”
“Đắc tội Long gia, ha ha, đến lúc đó, Thanh Phong đại lục ai cũng không bảo vệ được hắn.”
“Nói như vậy, hắn là hẳn phải chết không cần nghi ngờ.”
Nam Minh Vương cười nói: “Với thực lực của Chu Thành, coi như vòng thứ nhất bí cảnh không đoạt được vị trí thứ nhất, đến lúc vòng thứ ba chắc chắn hắn cũng sẽ tranh thứ nhất, đến lúc đó chắc chắn hắn sẽ đắc tội Long gia.”
Long Uyên cười nói: “Tốt nhất là vòng thứ ba lúc đối chiến, hắn giết Long Thiên.”
Đám người Thiên Long môn cười ra tiếng.
Mà bên ngoài Cửu Ma bình nguyên, Vương Truyền Uy của Đế Sát cung, Nhậm Chính Khôn cũng chú ý tới Chu Thành đột nhiên tiêu thăng đến hạng 11.
Nhưng mà đối với điều này, hai người cũng không quan tâm lắm.
Một đệ tử xếp hạng thứ mười một, vẫn chưa đến mức gây được sự hứng thú và chú ý đặc biệt cho hai người.
Tâm tư của hai người, đều đặt ở trên người Long Thiên đang xếp hạng vị trí thứ nhất.
Nhìn thấy điểm tích lũy Long Thiên và Dương Đông, Dư Niên dần dần kéo ra, Vương Truyền Uy gật đầu cười nói: “Không hổ là thiên tài có được Kim Ô Đế Thể và huyết mạch của Lục Dương, cứ theo tốc độ này , chờ đến lúc kết thúc vòng thứ nhất bí cảnh, điểm tích lũy của hắn, chỉ sợ cao hơn Dương Đông, Dư Niên 20. 000 điểm tích lũy.”
20.000 điểm tích lũy!
Đây chính là con số không nhỏ.
Một hung thú Vương cảnh nhất trọng cũng mới 100 điểm tích lũy, 20. 000 điểm tích lũy vậy thì tương đương với 200 đầu hung thú Vương cảnh nhất trọng.
“Chỉ là đáng tiếc.” Dư Niên nói ra: ” Kim Ô Đế Thể của Long Thiên cũng không phải là đỉnh tiêm Kim Ô Đế Thể, mà huyết mạch của Lục Dương không phải huyết mạch của Cửu Dương.”
Kim Ô Đế Thể, cũng chia ra mấy loại, có Tam Túc Kim Ô, Tứ Túc Kim Ô, Lục Túc Kim Ô, thậm chí Cửu Túc Kim Ô.
Kim Ô Đế Thể của Long Thiên chỉ là Tứ Túc Kim Ô mà thôi.
Mà huyết mạch Lục Dương, cũng kém hơn so với huyết mạch Cửu Dương.
Vương Truyền Uy nói ra: ” Kim Ô Đế Thể của Long Thiên mặc dù không phải đỉnh tiêm, nhưng mà cũng đủ để triển ép những thiên tài khác của Thanh Phong đại lục.”
Trong bí cảnh, Chu Thành đi đến khối bảo thạch màu sắc rực rỡ độ cao bằng một người trước mặt, sau đó dùng tay vừa nhấc lên, vậy mà nhất thời không nhấc nổi khối bảo thạch màu sắc rực rỡ này.
Chu Thành hiện tại là Võ Vương cửu trọng, lực vừa rồi hắn vừa nhấc lên, đã vượt qua rất nhiều Tôn cảnh nhất trọng phổ thông, vậy mà không nhấc nổi khối bảo thạch màu sắc rực rỡ này.
Chu Thành vận chuyển đan điền chân nguyên, dùng sức vừa nhấc, lúc này mới chậm rãi nâng khối bảo thạch màu sắc rực rỡ này lên, sau đó ném vào bên trong Đại Địa Đỉnh Lô.
Lấy khối bảo thạch đem đi, Chu Thành cũng không ở lại, nhảy lên một cái, phá không rời đi, chớp mắt liền biến mất ở trong rừng rậm phía vô tận.
Hồ Nhược nhìn Chu Thành rời đi, mặc dù không cam lòng, nhưng mà cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đưa mắt nhìn Chu Thành rời đi.
Những người khác, cũng đều im lặng.
Chúng đệ tử Lôi gia nhìn Chu Thành rời đi, hai mắt oán hận.
Lôi Thiên quay đầu hỏi Hồ Nhược, giọng âm trầm: “Xem ra Hồ Nhược huynh nhận biết thiếu niên này.”
Vừa rồi phản ứng của Hồ Nhược, hắn đều nhìn ở trong mắt.
Hồ Nhược nghe ra ngữ khí của Lôi Thiên không mấy thiện cảm, lạnh giọng cười một tiếng: “Coi như ta nhận biết thiếu niên này thì làm sao nào?” Sau đó nói: “Ta còn biết mẹ ngươi nữa.”
Tất cả mọi người khẽ giật mình, sắc mặt quái dị.
“Đi!” Hồ Nhược nói xong, suất lĩnh chúng đệ tử Hồ gia phá không rời đi.
Lôi Thiên nhìn Hồ Nhược rời đi, tức giận đến xanh mặt, hai mắt sát ý bắn ra mãnh liệt.
Đệ tử gia tộc khác chạy tới thấy bảo thạch đã bị Chu Thành cướp đi, bọn họ lần lượt rời đi, tiếp tục truy lùng hung thú.
“Lôi Thiên đại ca, chúng ta cũng đi trước đây ?” Một vị đệ tử Lôi gia Nhu Chiếp nói.
Dù sao trong bí cảnh, săn thú mới là quan trọng nhất.
Săn giết thêm một con hung thú, xếp hạng liền có thể có thể cao hơn một tên.
Lệnh bài thân phận của Lôi Thiên bị Chu Thành bóp nát, trong lòng đang lửa giận, nghe vậy nhịn được tát một cái, trực tiếp vung vị đệ tử kia của Lôi gia ngã bay ra vài mét: “Cút mẹ ngươi, không thấy được ta đang bị trọng thương, dìu ta tới chỗ đó ngồi xuống chữa thương.”
Mà Chu Thành sau khi lấy bảo thạch rời đi, tiến vào một khu rừng rậm, tìm một sơn động, sau đó đem khối bảo thạch kia một lần nữa phóng ra.
Hắn đến biết rõ rang rốt cuộc bên trong khối bảo thạch này chứa đựng thứ gì.
Chu Thành vây quanh bảo thạch đi một vòng, đột nhiên đấm ra một quyền.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn.
Với lực quyền, chỉ có một vài mảnh vụn bị vỡ vụn.
Lực từ một quyền của Chu Thành, đủ để oanh sát một tôn cường giả Tôn cảnh nhất trọng, thế nhưng mà, khối bảo thạch này, lại chỉ là một vài viên đá vỡ.
Chu Thành nghĩ nghĩ, lấy Diệt Thần Đao ra, vận chuyển chân nguyên, một đao toàn lực chém xuống.
Trong tiếng vang động, khối bảo thạch chỉ bị chém vỡ mấy khối, mặc dù khối vụn lớn hơn một chút, nhưng mà, vẫn chỉ là nát đến có hạn.
Chu Thành hơi nhướng mày, cuối cùng nghĩ đến Ám Giới Đỉnh ở Tam Tiên động phủ.
Ám Giới Đỉnh, chính là cực phẩm Bảo khí.
Mặc dù hắn hiện tại chỉ có thể phát huy ra uy lực có thể so với cực phẩm Bảo khí, nhưng mà, chất liệu của Ám Giới Đỉnh, tuyệt đối mạnh hơn nhiều so với bảo thạch này.
Sau khi lấy Ám Giới Đỉnh ra, Chu Thành cầm Ám Giới Đỉnh trong tay, chiếu vào bảo thạch vung mạnh xuống dưới.
Mặt đất rung chuyển.
Dưới sự kích vào của Ám Giới Đỉnh, khối bảo thạch độ cao bằng một người cuối cùng bị chuyển động vỡ vụn, phía trên xuất hiện từng đầu vết rách, vết rách không ngừng vỡ nát, cuối cùng, lộ ra một cái trứng lớn!
Nhìn thấy quả trứng lớn nở ra ánh sáng chín màu trước mặt, Chu Thành ngạc nhiên, bên trong bảo thạch lại là một cái trứng lớn!
Cái này thật đúng là khiến người ta ngạc nhiên.
Chu Thành nghi ngờ nhìn viên trứng lớn này, viên trứng lớn này mặc dù không lớn bằng khối bảo thạch, nhưng mà nó cũng cao tầm 1m5 1m6, vỏ của trứng lớn, lưu động chín đường vân, những đường vân này giống như là hoa văn Thượng Cổ.
Đây là cái gì trứng?
Chu Thành đã từng đọc thư tịch bên trong Tam Tiên động phủ có liên quan đến giới thiệu những thần thú kỳ thú dị thú, nhưng là đối với trứng lớn này, lại không thể hiểu tại sao.
Cuối cùng, Chu Thành đi đến trước cái trứng lớn, vận chuyển Bắc Minh Thần Công.
Trong trứng lớn này chứa đựng một luồng năng lượng thiên địa cực mạnh, Chu Thành cảm giác, chỉ cần hắn thôn phệ năng lượng thiên địa bên trong cái trứng lớn này, như vậy, thực lực của hắn có khả năng nhất cử đột phá Võ Vương thập trọng thậm chí đột phá Tôn cảnh!
Cho nên, đối với Chu Thành mà nói, cái trứng này là trứng gì cũng không quan trọng.
Khi Chu Thành vận chuyển Bắc Minh Thần Công, lập tức, một lực thôn phệ kinh người từ trong song chưởng của Chu Thành sinh ra.
Bên trong cái trứng lớn, từng luồng khí tức không ngừng phiêu dật ra, theo song chưởng của Chu Thành, không ngừng tràn vào cơ thể Chu Thành, tràn vào trong đan điền của Chu Thành.
“Bởi vì năng lượng thiên địa bên trong trứng của Cửu Thải Côn Bằng, tốc độ tu luyện Bắc Minh Thần Công của ngài bạo tăng.”
“Bạo tăng 2%.”
“Bạo tăng 4%.”
Nghe được âm thanh của hệ thống, Chu Thành ngây ngẩn cả người.
Trứng của Cửu Thải Côn Bằng?
Quả trứng lớn này, lại là trứng của Côn Bằng!
Thế nhưng mà, Côn Bằng bản thể không phải cực kỳ to lớn sao? Viên trứng này của Côn Bằng, làm sao lại nhỏ như vậy? Mà lại Cửu Thải Côn Bằng, đây là lần đầu tiên hắn nghe nói.
Côn Bằng còn có chủng loại này sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận