Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 229: Kiếm Tiên tông

Đệ tử Chu Phấn này của Bách Tiên môn, có thể đoạt được Top 10 trong cuộc thi tranh đấu Tiên Võ lần này, thiên phú và thực lực của hắn tất nhiên là không hề đơn giản, cùng với Liệt Hoàng được xưng danh là Bách Tiên môn song kiệt.
Chu Phấn Bách Tiên môn đến, mười đệ tử tất cả đã đến đông đủ.
Chỉ chốc lát, đột nhiên, Thượng Cổ Tiên Môn phát ra ánh sáng chói mắt, khí lưu xung quanh quay cuồng.
Hiển nhiên, Thượng Cổ Tiên Môn sắp mở ra.
Chu Thành chăm chú nhìn ánh sáng chói mắt từ Thượng Cổ Tiên Môn phát ra.
Bên trong Thượng Cổ Tiên Môn này ẩn chứa đại đạo pháp, hắn luôn có cảm giác muốn được đụng vào, nhưng lại không cách nào chạm đến.
Nhưng mà, chỉ cần cho hắn đủ thời gian, hắn tin rằng, hắn có thể hiểu thấu đại đạo pháp ở trong đó.
Ánh sáng của Thượng Cổ Tiên Môn càng ngày càng sáng, cuối cùng, giống như mặt trời muốn chợt nổ tung, ở trong tia sáng này, Chu Thành có loại cảm giác hoảng hốt, dường như thấy được một chút cảnh tượng Thượng Cổ.
Chỉ là, những cảnh tượng Thượng Cổ này, chỉ là thoáng qua.
“Tiến vào!” Ngay lúc Chu Thành trong thoáng chốc, giọng Xích Dương truyền đến.
Chu Thành nhanh chóng thu hồi thần trí, nhìn lại, chỉ thấy ở giữa Thượng Cổ Tiên Môn xuất hiện một cái cửa vào không gian, Chu Thành không kịp suy nghĩ nhiều, liền lắc mình một cái, bay vào hướng lối vào không gian.
Khi Chu Thành đi vào lối vào không gian, một lực hút kinh khủng đang hút Chu Thành vào.
Chu Thành căn bản là không có cách phản kháng nguồn sức mạnh này, tiến vào Thượng Cổ Tiên Môn.
Một trận trời đất quay cuồng, Chu Thành lúc mở mắt ra lần nữa, phát hiện đã đi tới bên tròn thế giới Thượng Cổ Tiên Môn .
Trước mắt hắn là một thế giới của tiếng chim hót, hoa thơm, cỏ xanh như đang nhỏ giọt nước xanh, mọi thứ ở đây dường như trở nên sống động, tràn đầy năng lượng và hào quang đến lạ thường.
Không, chính xác là đầy thần tiên.
Chu Thành hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy trong miệng tràn đầy vị ngọt, giống như vừa uống một ngụm nước đầy linh dịch..
Độ dày đặc cùng phẩm chất độ cao của linh khí ở bên trong Thượng Cổ Tiên Môn, vượt xa khỏi tưởng tượng của Chu Thành.
Chu Thành mừng rỡ.
Hắn có được Chí Tôn Pháp Tướng Cửu Thải Côn Bằng, với tốc độ thôn phệ hiện tại của Cửu Thải Côn Bằng pháp tướng của hắn, chỉ cần ở trong Thượng Cổ Tiên Môn này một tháng, tuyệt đối có thể đột phá đến Thánh cảnh!
Lúc này, Chu Thành thúc giục Cửu Thải Côn Bằng pháp tướng, không ngừng thôn phệ lấy linh khí thiên địa xung quanh.
Lập tức, linh khí thiên địa xung quanh bằng tốc độ kinh người không ngừng tràn vào thể nội Chu Thành.
Chu Thành toàn thân phát ra ánh sáng chín màu lấp lóe không thôi, Cửu Thải Côn Bằng pháp tướng lúc ẩn lúc hiện.
Từ xa nhìn lại, Chu Thành giống như là một đầu Cửu Thải Côn Bằng còn sống.
Chu Thành vừa thôn phệ, vừa bay về phía trước, tìm kiếm linh dược ở nơi này.
Linh khí của Thượng Cổ Tiên Môn dồi dào như vậy, linh dược vạn năm nhất định là không ít.
Một ngày trôi qua rất nhanh.
Màn đêm buông xuống.
Chu Thành ở trong một hang động, nướng một miếng thịt động vật, mùi thơm của thịt tràn ngập trong không khí.
Trải qua một ngày tìm kiếm, thu hoạch thật đúng là không ít, Chu Thành tìm được không ít thứ tốt, chỉ là, khiến Chu Thành có chút thất vọng là đã không tìm được linh dược vạn năm.
Nhưng mà, Chu Thành cũng không nản lòng, mới qua một ngày, còn hai mươi chín ngày nữa..
Không biết bọn người Tần Hồng Vĩ, Chu Phấn bây giờ đang ở nơi nào. Chu Thành nhìn đống lửa, thầm nghĩ.
Nhớ tới lới cảnh cáo của Nhiếp Hàn đối với mình trước khi hắn vào đây, Chu Thành hai mắt lạnh lùng.
Mất một cọng tóc gáy, liền diệt ta?
Ngay lúc Chu Thành đang nướng thịt và uống một ly rượu nhỏ, bên ngoài Thượng Cổ Tiên Môn, Nhiếp Hàn và các cao thủ khác của Thái Nhất Tiên Môn cũng đang nói chuyện bí mật.
“Không biết Hồng Vĩ bây giờ tại bên trong như thế nào.” Một vị Thái Thượng trưởng lão của Thái Nhất Tiên Môn lo lắng nói: “Nếu thật sự đã xảy ra chuyện gì, cái kia?”
“Ta nói rồi, nếu mà Hồng Vĩ rơi một cọng tóc gáy, ta sẽ liền diệt Chu Thành!” Nhiếp Hàn gằn giọng nói: “Ta cũng không tin, Xích Dương có thể luôn luôn canh giữ bên cạnh hắn.”
Những gì hắn nói trước đây không chỉ là nói suông..
Lúc này, cao thủ của Bách Tiên môn cũng cũng đang bí mật nói chuyện với nhau.
Bách Tiên môn dẫn đầu đội chính là lão tổ Vương Bình Chi.
Vương Bình Chi cho dù là thực lực hay uy vọng, đều không kém gì Nhiếp Hàn.
“Chu Phấn không biết đã tìm thấy kho báu của Kiếm Tiên tông chưa.” Một vị lão tổ khác là Ngô Diệu nói với Vương Bình Chi.
Bách Tiên môn bọn hắn biết được, bên trong Thượng Cổ Tiên Môn này, có một kho báu của một tông môn cường đại Kiếm Tiên tông lưu từ thời kỳ Thượng Cổ.
Mặc dù không biết trong kho báu của Kiếm Tiên tông có bảo bối gì, nhưng mà, nhất định rất kinh người.
“Hẳn là có thể tìm được.” Vương Bình Chi hai mắt lấp lóe.
Bọn hắn lấy được là một tấm bản đồ không nguyên vẹn, nhưng mà, bằng tấm bản đồ không nguyên vẹn kia, Chu Phấn muốn tìm tới kho báu của Kiếm Tiên tông không hề khó.
Chỉ là đáng tiếc, Thượng Cổ Tiên Môn có cấm chế cường đại, chỉ có những người ở dưới Thánh cảnh mới có thể tiến vào bên trong.
Ngược lại, nếu họ đi vào, họ đã an toàn.
Một đêm trôi qua.
Sắc trời bắt đầu sáng lên.
Chu Thành ngừng tu luyện, đứng dậy nhìn ra ngoài, chỉ thấy ánh nắng ban mai chiếu vào hàng cây trước mặt, rực rỡ lạ thường.
Gió nhẹ nhàng thổi qua.
Cỏ đung đưa.
Tiếng sột soạt nhẹ nhàng, du dương.
Nhìn mọi thứ trước mắt, Chu Thành như có ảo giác, mình như trở thành một phần của thiên nhiên và hòa nhập với thế giới này.
Ngay khi Chu Thành cảm thấy mình đang hòa nhập với thế giới xung quanh, sức mạnh thần hồn của Chu Thành, vậy mà tại không ngừng tăng lên, hơn nữa lại với tốc độ kinh người mà tăng lên.
Cứ như vậy, Chu Thành đứng ở đó, không biết đã bao lâu, một trận gió lạnh thổi qua, Chu Thành bừng tỉnh lại, nhìn thấy bầu trời đầy sao.
“Phụ thể đại thành!” Chu Thành đầu tiên là phát hiện thần hồn của mình biến hóa, thần hồn của mình vậy mà đã tăng lên đến phụ thể thập trọng, tức cảnh giới phụ thể đại thành.
Chu Thành giật mình, chuyện gì đang xảy ra, thần hồn của hắn làm sao lại có thể tăng lên nhiều như vậy!
Lúc trước, hắn dung nhập thiên địa, hóa thân thành một bộ phận của thiên nhiên, nó có thể là một trạng thái tương tự như sự hiển linh?
Ngay lúc Chu Thành đang nghi hoặc, đột nhiên, một tiếng gầm rung trời vang vọng đất trời, tiếng gầm này làm rung chuyển núi non xung quanh Chu Thành không thôi.
“Đây là? !” Chu Thành kinh ngạc.
Cái này dường như là tiếng gầm của Quang Minh Bạch Hổ?
Chẳng lẽ chính là con Quang Minh Bạch Hổ lúc trước đại chiến cùng Cửu Thải Côn Bằng kia?
Nhưng mà, hình như cũng không phải.
Bởi vì, Chu Thành cảm giác uy lực của con gầm lần này còn kém xa con đại chiến với Cửu Thải Côn Bằng lúc trước.
Chần chờ một chút, Chu Thành bay về hướng phát ra âm thanh.
Tuy nhiên, sau tiếng gầm đó không còn tiếng gầm nào nữa.
Chu Thành cẩn thận bay hết một vòng, cuối cùng bay tới bầu trời phía trên một ngọn núi..
Phía trước ngọn núi, thì là một cái hồ nước cực to.
Thần hồn của Chu Thành cảm nhận động tĩnh từ bốn phía, đột nhiên, nơi xa có thanh âm xé gió truyền đến, Chu Thành ẩn nấp thân ảnh, nhìn lại, chỉ thấy một bóng người từ nơi xa bay tới, rõ ràng là Chu Phấn của Bách Tiên môn.
Nhìn thấy Chu Phấn, Chu Thành không khỏi ngạc nhiên.
“Chắc là ở gần đay.” Chu Phấn cầm bản đồ trong tay, liếc nhìn xung quanh, lẩm bẩm.
Cuối cùng, hắn đi tới trên không hồ nước khổng lồ kia, sau đó một chưởng vung ra, gạt nước trên mặt hồ ra, chợt lách người, nhảy vào đáy hồ, rất nhanh, thân ảnh biến mất ở trong hồ.
Chu Thành nhìn Chu Phấn tiến vào đáy hồ, trong lòng hơi động, đi theo.
Chu Phấn này dường như đang tìm kiếm đồ vật gì đó?
Sau khi tiến vào đáy hồ, Chu Thành cảm nhận được khí tức của Chu Phấn, âm thầm đi theo sau.
Đáy hồ cũng không hề nhỏ như tưởng tượng của Chu Thành, mà lại to như lục địa, ở trong đáy hồ rất nhiều sinh vật đa dạng, càng đi về trước càng sâu càng rộng lớn, sau mười mấy phút bay về phía trước, , xuất hiện một cái kiếm trụ to lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận