Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 288: Càn Khôn Quyển

Đông!
Đại địa rung động.
Chỉ thấy Long Trí nện xuống mặt đất, tạo thành một cái lỗ thủng khổng lồ.
Cát bụi cuồn cuộn.
Tất cả mọi người giật nảy cả mình.
“Tộc trưởng!” Cường giả Long tộc thấy thế, không khỏi kêu lên sợ hãi.
Ngay lúc cường giả Long tộc muốn đi lên xem thì đột nhiên trong lỗ thủng, đá vụn bay lên tung tóe, một con Cự Long bay ra, chính là Long Trí.
Long thân Long Trí dính rất nhiều bụi đất, mà vảy rồng chỗ bị Thái Vô Kiếm Khí chém trúng xuất hiện một cái lỗ kiếm, máu, từ trong đó chảy ra, nhưng vết kiếm không sâu, xem ra thương thế cũng không đáng lo.
Bọn người Thái tổ Vạn Kiếm Vương Triều thấy thế thì đều giật mình.
Bị Thái Vô chém một kiếm, vậy mà chỉ bị vết thương da thịt?
Chu Thành cũng sợ hãi thán phục.
Phòng ngự của Long Trí không khỏi quá kinh người.
Thật ra thì phòng ngự của Long tộc vốn mạnh, mà Long Trí thân là đệ nhất cường giả Long tộc, phòng ngự tất nhiên là kinh người, cũng chính là vì vậy nên Long Trí mới có thể chen chân vào thập đại cao thủ thế giới Tiên Võ.
Thái Vô thấy một kiếm đắc ý của mình cũng không phá được phòng ngự của Long Trí thì cũng bất ngờ.
Lập tức hắn hai mắt lạnh lùng: “Ta cũng muốn xem xem ngươi có thể ngăn cản được mấy kiếm của ta!” Nói đến đây, lại chém ra một kiếm nữa, kiếm khí phá vỡ trùng điệp khí lãng, trong nháy mắt chém tới trước mặt Long Trí.
Lần này cũng không có chém về phía long thân Long Trí mà là chém về phía dưới đầu rồng Long Trí, nơi đó chính là vảy ngược của Long tộc, cũng là nơi phòng ngự yếu nhất của Long tộc.
Nhưng mà Long Trí đã đề phòng trước, thấy đối phương một kiếm chém tới, nhoáng một cái, khó khăn lắm tránh thoát được kiếm khí của đối phương.
Thái Vô Kiếm Khí trảm lên đại địa, mặt đất vỡ ra một cái khe nứt to lớn.
Địa khí dưới lòng đất từ trong khe nứt phun ra.
Lúc này, ba người Kiếm lão, Đao lão, Phượng Cửu cũng lần lượt chạy tới, liên thủ với Long Trí, vây giết Thái Vô lần nữa.
Cửu Thiên Trận không thể phá, Thái Nhất Tiên Môn với Bách Tiên Môn vốn muốn thoát đi bị cản lại.
Yêu tộc với Cửu Thiên Điện như mãnh hổ vồ thỏ, nhào giết tới.
Thái tổ Vạn Kiếm Vương Triều thấy thế, âm thầm cảm khái, hôm nay sợ là Thái Nhất Tiên Môn sẽ bị diệt môn thật? !
Thái Nhất Tiên Môn, đệ nhất tiên môn trong thế giới Tiên Võ, là huy hoàng cỡ nào, cường thịnh cỡ nào, thế nhưng là sau ngày hôm nay, nó sẽ bị diệt môn!
Nghĩ đến đây, Thái tổ Vạn Kiếm Vương Triều cũng rùng mình.
Hắn nhìn về phía Chu Thành, nhìn gương mặt thiếu niên anh tuấn bất phàm của Chu Thành, trong mắt chỉ có kính sợ.
Bọn người Thái tổ Mãng Long Vương Triều, Thái tổ Đại Nguyên Vương Triều nhìn Chu Thành, cũng là như thế.
Cảm nhận được ánh mắt của bọn người Thái tổ Vạn Kiếm Vương Triều, Chu Thành nhìn lại, bọn người Thái tổ Vạn Kiếm Vương Triều sợ đến tranh thủ cúi đầu khom mình hành lễ.
Chu Thành cũng không nhìn bọn người Thái tổ Vạn Kiếm Vương Triều nhiều, quay đầu nhìn về phía cao thủ Bách Tiên Môn trong chỗ nào đó, chỉ thấy một vị Thái Thượng trưởng lão Bách Tiên Môn bị cường giả yêu tộc vây giết, đã vết thương chồng chất, toàn thân vết máu.
Vị Thái Thượng trưởng lão Bách Tiên Môn này chính là Trần An dẫn theo Liệt Hoàng tham gia đại điển bái sư ở Đế Sát Cung lúc trước.
Chu Thành vẫn nhớ lúc ấy Trần An cao cao tại thượng trong đại điện, quát tháo hắn.
Nhìn Trần An vết thương chồng chất, Chu Thành một bước tới chỗ Trần An.
Cao thủ Yêu tộc vây giết Trần An thấy Chu Thành tới, tranh thủ thối lui hành lễ.
Chu Thành đi tới trước mặt Trần An, lạnh lùng nhìn đối phương.
Trần An nhìn Chu Thành trước mắt, vừa sợ vừa phẫn nộ: “Chu Thành, có bản lĩnh ngươi tự mình động thủ giết ta.”
Lúc này, Long lão nhiếp một cái, nhiếp Trần An tới trước mặt Chu Thành.
Yêu Vương Đao xuất hiện trong tay Chu Thành, trực tiếp đâm vào trái tim Trần An.
“Giết ngươi, đương nhiên ta phải đích thân động thủ.” Chu Thành lạnh lùng nói.
Trần An hai mắt trừng trừng, nhìn máu không ngừng chảy ra từ Yêu Vương Đao ở chỗ ngực mình.
“Yên tâm, ta cũng sẽ đích thân giết Liệt Hoàng.” Chu Thành mở miệng nói.
Trần An ngã xuống.
Chu Thành rút Yêu Vương Đao về, chỉ thấy Yêu Vương Đao quang mang chớp động, trên thân đao, máu Trần An biến mất không thấy gì nữa, thân đao sáng hơn vừa rồi một chút.
Đây là Yêu Vương Đao.
Trong số những vũ khí còn sót lại trong thế giới Tiên Võ bây giờ, đạt tới cấp bậc Tiên Khí thì cực kì thưa thớt, Yêu Vương Đao là một trong số đó, Cửu Thiên Tiên Kiếm của Cửu Thiên Điện cũng là Tiên Khí.
Đương nhiên, bây giờ, Thái Nhất Tiên Kiếm được Thái Vô cầm trong tay cũng là Tiên Khí.
Thời gian trôi qua.
Lại một giờ trôi qua.
Mười vạn đệ tử của Thái Nhất Tiên Môn chỉ còn lại không tới một vạn.
Về phần mấy ngàn cao thủ Bách Tiên Môn thì chỉ còn lại năm sáu trăm người.
Hiện trường cực kỳ thảm liệt.
Cây cối khắp núi đều đều bị nhuộm đỏ.
Thi thể khắp nơi.
Mặc dù Yêu tộc và Cửu Thiên Điện cũng vẫn lạc không ít cao thủ, nhưng cao thủ Thái Nhất Tiên Môn với Bách Tiên Môn chiếm đa số.
Bọn người Thái tổ Vạn Kiếm Vương Triều nhìn cảnh tượng trước mắt, kinh ngạc khó tả.
Có lẽ đây là trận chiến khốc liệt nhất xuất hiện ở thế giới Tiên Võ từ sau Thượng Cổ đến giờ?
Thái Vô thấy đệ tử Thái Nhất Tiên Môn tử vong vô số, giết đỏ cả mắt, nhưng dù hắn sát khí ngút trời, hai mắt đỏ như máu cũng vô dụng, bốn người Kiếm lão, Đao lão, Long Trí, Phượng Cửu liên thủ, áp chế hắn đến sít sao.
Đệ nhất cao thủ thế giới Tiên Võ Thái Vô không có đất dụng võ, cực kỳ uất ức, càng đánh, Thái Vô càng giận, hắn chưa bao giờ uất ức như thế.
Mấy lần cao thủ Thái Nhất Tiên Môn với Bách Tiên Môn muốn chém giết Chu Thành nhưng có Diệp lão với Long lão, cao thủ Thái Nhất Tiên Môn và Bách Tiên Môn hoàn toàn không đến gần được Chu Thành.
Nhìn đệ tử Thái Nhất Tiên Môn càng ngày càng ít, Thái Vô lấy lại được tỉnh táo trong cơn giận một lần nữa, hắn hai mắt lấp lóe, hình như đang quyết định gì đó.
Hắn nhìn Cửu Thiên Trận nơi xa một chút.
Với thực lực của hắn, nếu cho hắn đầy đủ thời gian thì vẫn có hi vọng có thể phá Cửu Thiên Trận, nhưng mà bốn người Kiếm lão, Đao lão, Long Trí, Phượng Cửu vây giết hắn, hoàn toàn không cho hắn có thời gian.
Thái Vô biết cứ tiếp tục như vậy nữa thì đệ tử Thái Nhất Tiên Môn sẽ tử thương hầu như không còn.
Cuối cùng, chỉ còn lại hắn, thậm chí ngay cả hắn cũng phải chết ở chỗ này.
Hắn hít một hơi thật sâu, trong tay xuất hiện một cái vòng sáng kim quang lóng lánh.
Cái vòng sáng này chừng bằng vòng tay nhưng phía trên khắc vô số Tiên chi phù nhỏ bé.
Nhìn thấy vòng sáng trong tay Thái Vô, Diệp lão giật mình: “Càn Khôn Quyển!”
Cái vòng trong tay Thái Vô chính là thượng cổ Tiên Khí Càn Khôn Quyển, là hắn lấy được trong Lôi Ngục thế giới.
Trên Càn Khôn Quyển có vô thượng thời không trận pháp, nếu có thể thôi động thời không trận pháp trong đó, hắn có thể thay đổi thời không xung quanh, vượt qua thời không, đến lúc đó có thể bỏ qua Cửu Thiên Trận.
Nhưng mà với thực lực của hắn thì hoàn toàn không thể hoàn toàn thôi động được thời không trận pháp trong Càn Khôn Quyển.
Trừ phi hắn hao tổn khí huyết, ngắn ngủi tăng thực lực lên mới có thể thôi động thời không trận pháp trong đó.
Nhưng làm như vậy thì sẽ tổn hại tu vi của hắn.
Hơn nữa sau này cũng khó khôi phục.
Coi như muốn khôi phục thì cũng phải rất lâu mới được.
Lúc đầu, không đến cuối cùng thì Thái Vô không muốn sử dụng Càn Khôn Quyển, nhưng là bây giờ không thể không sử dụng Càn Khôn Quyển.
Sau khi lấy Càn Khôn Quyển ra, Thái Vô thi triển thượng cổ cấm kỵ chi thuật, thiêu đốt khí huyết của mình để thực lực mình tăng lên trong khoảnh khắc ngắn ngủi.
Thấy Thái Vô thiêu đốt khí huyết của mình, muốn thôi động Càn Khôn Quyển, Diệp lão toàn lực đánh ra một cái Sinh Tử Chỉ về phía Thái Vô, đồng thời nói với mấy người Đao lão, Kiếm lão: “Mau ngăn cản hắn, đừng để cho hắn thôi động Càn Khôn Quyển trong tay hắn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận