Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 385: Giải thi đấu tiên môn kết thúc

“Ông!”
Lúc đầu điểm tích lũy của Chu Thành tới gần hạng tư, đột nhiên điểm tích lũy mãnh liệt tăng, triệt để vượt qua hạng tư, trở thành hạng tư!
Hạng tư!
Mặc dù không phải đứng đầu bảng nhưng trong mắt của mọi người, Chu Thành đứng thứ tư lại loá mắt như thế, đối với Ngô Văn Lâm, Trương Chân Tử, Tưởng Phong thì Chu Thành đứng thứ tư, rất chướng mắt.
Đặc biệt là Ngô Văn Lâm, mới nãy còn nói Chu Thành chỉ tạm thời chen vào top mười, có thể bảo trì đến cuối cùng hay không còn không chắc, nhưng lúc này chưa được bao lâu, Chu Thành đã đi vào thứ tư.
Hơn nữa nhìn dáng vẻ Chu Thành còn có thể chen vào thứ ba.
Chen vào thứ ba, điểm tích lũy của Chu Thành vẫn đang không ngừng gia tăng.
Không lâu sau đã tới gần thứ hai.
Tất cả mọi người chăm chú nhìn bảng danh sách, không hề chớp mắt.
Đã không ai chú ý đến xếp hạng của đệ tử dự thi khác.
Ông!
Khi Chu Thành không phụ sự mong đợi của mọi người thẳng tiến đến thứ hai, bảng danh sách quang mang đại thịnh, chiếu sáng chung quanh, cũng chiếu sáng đài chủ tịch.
Bọn người Ngô Văn Lâm, Trương Chân Tử, Tưởng Phong đều bị quang mang của bảng danh sách chiếu đến mặt mũi phát sáng, nhưng chỉ có bọn họ biết, trong lòng bọn họ vừa khổ vừa buồn bực vừa phẫn vừa hận.
“Chu Thành sẽ không đoạt giải quán quân chứ?” Không biết ai toát ra một câu.
Theo tốc điểm tích lũy lên cao của Chu Thành bây giờ, trong nửa giờ, hoàn toàn có thể vấn đỉnh đầu bảng.
Hiện trường yên tĩnh bắt đầu náo động.
Mấy người Ngô Văn Lâm, Trương Chân Tử, Tưởng Phong mấy người nhìn điểm tích lũy của Chu Thành không ngừng tới gần đầu bảng danh sách, đều trở nên khẩn trương.
Tông chủ Băng Tông Trần Băng cũng cực kỳ khẩn trương, bởi vì bây giờ người đứng đầu bảng đúng là đệ tử Băng Tông hắn.
Tinh Hải Thượng Nhân thấy điểm tích lũy của Chu Thành tới gần đứng đầu bảng, nhướng mày, chiến lực của Chu Thành hoàn toàn vượt quá dự tính của hắn.
Hắn điều tra Chu Thành, Chu Thành chỉ là Thần Tiên Cảnh tam trọng, lúc đầu, hắn đánh giá Chu Thành dù vận may tốt thì cũng chỉ có thể đi vào top hai mươi.
Hoàn toàn vô vọng top mười.
Thế nhưng bây giờ, sắp đoạt giải quán quân.
Chẳng lẽ đệ tử Quần Tinh Tiên Môn, Vân Tiên Tông, Ám Ảnh Lâu cheets có liên quan đến Chu Thành thật?
Tinh Hải Thượng Nhân không khỏi nghĩ như thế.
Nhưng hắn lập tức lắc đầu, coi như chiến lực của Chu Thành có mạnh hơn thì cũng không thể nào dựa vào lực lượng một người diệt được hơn mười vị đệ tử của Quần Tinh Tiên Môn, Vân Tiên Tông, Ám Ảnh Lâu.
Trong đám người, Kim Hàn thấy Chu Thành không chỉ không chết mà còn sắp đoạt quán quân, không khỏi tức đến xanh mét cả mặt mày.
“Móa nó, rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Ai có thể nói cho ta rốt cuộc chuyện gì xảy ra? !” Kim Hàn không nhịn được mắng lên, lần đầu tiên hắn nói tục trong nhiều năm qua.
Lâm Phi miệng đắng lưỡi khô: “Có thể mấy người Vương Hồng bị Chu Thành giết thật hay không?”
Kim Hàn trừng Lâm Phi một chút: “Ngươi cảm thấy một mình Chu Thành có thể giết được hơn mười người Vương Hồng?”
Lâm Phi không có mở miệng.
Thật ra thì trong lòng của hắn cũng không tin.
Mấy người Dư Khôn, Khâu Linh Ngọc, Hồ Khả Hân nhìn xếp hạng của Chu Thành, cũng đều khẩn trương nín thở.
Thậm chí hai nữ Khâu Linh Ngọc, Hồ Khả Hân khẩn trương ngực chập trùng.
Nơi xa, Kim Hàn nhìn thấy cảnh này, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
Đột nhiên, hắn nhìn thấy hai nữ Khâu Linh Ngọc, Hồ Khả Hân hoan hô nhảy nhảy dựng lên.
Kim Hàn tranh thủ nhìn bảng danh sách, chỉ thấy trước đó Chu Thành đứng thứ hai, giờ đã xông lên đứng đầu bảng!
Đứng đầu bảng, cái tên Chu Thành như mặt trời nhỏ, sặc sỡ loá mắt.
Dư Khôn nhìn thấy đệ tử mình xông lên đứng đầu bảng, cũng kích động thất thố kêu to: “Tốt!”
Mấy người Ngô Văn Lâm, Trương Chân Tử, Tưởng Phong nhìn Chu Thành đứng đầu bảng, giống như là ăn trúng con ruồi.
Nếu không phải Tinh Hải Thượng Nhân đang có mặt ở đây, bọn họ muốn phẩy tay áo bỏ đi.
Chu Thành xông lên thứ nhất, rốt cuộc điểm tích lũy bắt đầu chậm dần.
Chỉ là mỗi khi tên thứ hai muốn xông lên, điểm tích lũy của Chu Thành đột nhiên lại tăng mạnh, kéo dài khoảng cách với thứ hai.
Cho nên, từ đầu tới cuối Chu Thành vẫn duy trì thứ nhất.
Cho đến cuối cùng.
Ba ngày trôi qua.
Giải thi đấu tiên môn kết thúc.
Lối ra tiên môn xuất hiện, tất cả đệ tử dự thi vẫn còn tồn tại nhao nhao bị đưa ra.
Khi mọi người thấy thân ảnh lam sam đó ra, quảng trường vang lên từng tiếng reo hò, gầm thét.
Ngay cả Chu Thành từ tiên môn đi ra cũng bị tiếng hoan hô và ánh mắt sùng bái của đám người cuồng nhiệt ở hiện trường làm cho giật nảy mình.
Dư Khôn nhìn Chu Thành, kích động đi lên ôm lấy Chu Thành: “Rốt cuộc Cửu Đỉnh Tiên Tông chúng ta cũng đoạt giải quán quân!”
Lần này, không chỉ có Chu Thành đoạt được quán quân, hơn nữa điểm tích lũy tông môn cộng lại cũng là đệ nhất trong số tất cả tông môn, cho nên Cửu Đỉnh Tiên Tông cũng đoạt được quán quân tông môn.
Khâu Linh Ngọc cũng kích động nói với Chu Thành: “Tiểu sư đệ, ngươi được quán quân!”
Hồ Khả Hân cũng cực kỳ kích động.
Cảm nhận được cảm xúc kích động, cao hứng của bọn người Khâu Linh Ngọc, Hồ Khả Hân, Chu Thành cười khổ, đương nhiên hắn biết hắn đoạt được quán quân giải thi đấu tiên môn lần này.
Trên lệnh bài thân phận biểu hiện rõ ràng.
Chu Thành thấy một đại nam nhân như sư phụ kích động ôm mình, cười khổ.
May mắn, Dư Khôn cũng phát hiện được hành vi thất thố của mình, nhanh chóng buông Chu Thành ra, dù vậy, hắn vẫn kích động vỗ bả vai Chu Thành: “Ta biết tiểu tử ngươi sẽ không để cho sư phụ ngươi thất vọng.”
Khâu Linh Ngọc trợn trắng đôi mắt đẹp, ngày đầu tiên khi xếp hạng của Chu Thành ngã xuống một ngàn tên, sắc mặt cực kỳ thất vọng của Dư Khôn nàng vẫn còn nhớ rõ.
Tông chủ Ngự kiếm Tiên Tông Trần Vũ cũng dẫn đệ tử mình Lý Tố Nhi tới trước mặt Chu Thành, cười ha ha nói: “Chúc mừng Chu Thành hiền chất đoạt được quán quân.”
Cuối cùng không quên nói: “Ngươi đoạt được quán quân, làm đồ nhi ta Lý Tố Nhi sướng đến phát rồ rồi.”
Lý Tố Nhi nghe xong, gương mặt xinh đẹp đỏ rừng rực, nhưng cặp mắt lại lớn mật, dũng cảm nhìn Chu Thành, không hề chớp mắt, gương mặt Chu Thành vốn anh tuấn đến không tưởng nổi, Lý Tố Nhi càng nhìn càng si mê.
Trong lúc mọi người ở đây đang vui vẻ, một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên: “Chu Thành, đệ tử ta Vương Hồng là ngươi giết?”
Giọng nói đột ngột vang lên, cho dù ai cũng nghe ra được hận ý, sát ý trong lời nói của Ngô Văn Lâm.
Ba người Ngô Văn Lâm, Trương Chân Tử, Tưởng Phong đi tới.
Cao thủ Quần Tinh Tiên Môn, Vân Tiên Tông, Ám Ảnh Lâu cũng đều đi tới.
Chu Thành đang muốn mở miệng thì Dư Khôn lạnh lùng nói: “Thế nào, Ngô Văn Lâm, ngươi muốn khai chiến? Là ba đại tông môn các ngươi liên thủ hay là từng cái đến? Cửu Đỉnh Tiên Tông ta cho dù là bị diệt thì cũng kéo một trong số các ngươi chôn theo!”
Ba người Ngô Văn Lâm, Trương Chân Tử, Tưởng Phong sầm mặt lại.
“Được rồi, ta nói rồi, chuyện này ta sẽ điều tra rõ ràng.” Tinh Hải Thượng Nhân mở miệng nói.
Ngô Văn Lâm gật đầu nói: “Tinh Hải Thượng Nhân chớ trách, chúng ta chỉ muốn đòi lại một công đạo mà thôi.”
Dư Khôn nghe vậy, lạnh giọng cười một tiếng: “Công đạo? Giải thi đấu tiên môn, đệ tử dự thi vẫn lạc là chuyện thường xảy ra, đệ tử tông môn khác bị giết, không ai có lời oán giận, sao đến Quần Tinh Tiên Môn ngươi thì lại muốn đòi công đạo? Ngô Văn Lâm, ngươi bất mãn với Tinh Hải Thượng Nhân? Muốn cho Tinh Hải Thượng Nhân cho ngươi một cái công đạo sao?”
Dù sao giải thi đấu tiên môn là Tinh Hải Thượng Nhân chủ trì.
Ngô Văn Lâm nghe xong, đang muốn giải thích thì lại nghe Tinh Hải Thượng Nhân lắc đầu nói: “Không cần giải thích, tâm tình của mấy vị ta có thể hiểu được.” Hắn cũng không muốn bàn lại việc này, nói: “Nếu giải thi đấu kết thúc, tiếp theo sẽ phát thưởng!”
“Mời tất cả đệ tử top mười đi lên!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận