Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 135: CHƯ VIỄN NGHÊNH TIẾP

Nhìn thấy người cầm đầu của Thiên Long môn, Chư Thuận hơi nhướng mày.
Người cầm đầu của Thiên Long môn, chính là trưởng lão Thiên Long môn Tề Đại Vũ, cao thủ Tiên Thiên thập trọng, mà lại không phải Tiên Thiên thập trọng phổ thông, là Tiên Thiên thập trọng hậu kỳ, chỉ cách Tiên Thiên thập trọng hậu kỳ có một bước.
Bởi vì do Chu Thành, cho nên gần đây quan hệ của Thiên Long môn và Chư gia rất căng thẳng.
Thấy Tề Đại Vũ suất lĩnh cao thủ Thiên Long môn tới, Chư Thuận giải thích nói với Chu Thành: “Chu Thành thiếu hiệp, cái người kia chính là đệ tử của Thiệu Hồng Nghiệp Tề Đại Vũ, hắn hiện tại là thủ tịch trưởng lão của Thiên Long môn.”
“À, thủ tịch trưởng lão Thiên Long môn.” Chu Thành nói.
Chư Thuận giải thích nói: “Từ sau khi thủ tịch trưởng lão Thiên Long môn là Thi Nam chết, liền do Tề Đại Vũ này tiếp nhận thủ tịch trưởng lão của Thiên Long môn.” Hắn biết thủ tịch trưởng lão của Thiên Long môn Thi Nam là chết trong tay Chu Thành.
Tề Đại Vũ suất lĩnh cao thủ Thiên Long môn vào thành là muốn mua sắm một ít dược liệu.
Đột nhiên, hắn từ xa xa thấy được Chư Thuận và đám người Chư gia ở chỗ cửa ra vào, khẽ giật mình, lập tức lạnh lùng cười một tiếng, tăng nhanh tốc độ, giục ngựa phi nhanh tới hướng cửa thành.
Khi các cao thủ Hậu Thiên Long môn các thấy thế, cũng đều tăng nhanh tốc độ.
Rất nhanh, bọn người Tề Đại Vũ liền tới đến trước mặt bọn người Chu Thành cách trăm thước, thế nhưng là, Tề Đại Vũ vẫn không có ý định giảm tốc độ.
Chư Thuận thấy bọn người Tề Đại Vũ không hề giảm tốc độ, vẫn xông thẳng lao tới.
Trong khi hô hấp, 90 mét.
80 mét.
Chư Thuận và các cao thủ Chư gia thấy thế, tất cả đều nhao nhao rút binh khí ra.
Rất nhanh, 70 mét.
60 mét.
50 mét.
Bốn mươi mét.
Theo tốc độ của chiến mã Tề Đại Vũ, nếu như Chu Thành chỉ là một người phàm bình thường, tất nhiên sẽ bị chiến mã đâm phải, không chết thì cũng cách cái chết không xa.
Ngay lúc Tề Đại Vũ phi chiến mã vọt tới trước mặt Chu Thành 40 mét, đột nhiên trên bầu trời xuất hiện những luồng đao khí kinh ngạc không hề báo trước, và lôi điện màu tím mênh mông cuồn cuộn bên trong đao khí.
Tề Đại Vũ và cao thủ Thiên Long môn cảm nhận đao khí được kinh người trên không trung, không khỏi kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy lôi đao màu tím đầy trời ầm vang chém xuống, tốc độ nhanh chóng, khiến bọn người Tề Đại Vũ căn bản là không tránh né được.
Tề Đại Vũ muốn tránh, nhưng trong tích tắc, nhưng mà lôi đao màu tím rơi xuống như mưa to xối xả, chém hắn chiến mã hắn đang ngồi chia thành hai nửa.
Từ đỉnh đầu đến dưới hông, Tề Đại Vũ trong nháy mắt liền bị tách ra.
Máu bắn tung tóe trong không khí.
Sau khi bị lôi đao màu tím chém Tề Đại Vũ và chiến mã của hắn một phân thành hai, và chém lên phía trên mặt đất.
Oanh!
Mặt đất ầm ầm tiếng vang.
Chư Thuận, bọn người tướng lĩnh tuần vệ quân Thang Khải chỉ cảm thấy mặt đất rung chuyển, cát bụi bay tung tóe không biết bao nhiêu mét.
Mà một số cao thủ của Thiên Long môn theo sát sau lưng Tề Đại Vũ cũng đều bị lôi đao màu tím chém thành hai nửa.
Vốn là kẻ nào xông vào trong vòng bốn mươi mét, đều không ngoại lệ, đều bị máu tung tóe.
Cao thủ Thiên Long môn phía sau kịp phản ứng, siết chặt dây cương chiến mã, cũng giống như lúc trước, chiến mã lao tới, cảnh tượng ở hiện trường hỗn loạn.
Chư Thuận và cao thủ Chư gia vốn dĩ đang đang định ra tay thấy thế, trợn mắt hốc mồm.
Về phần tướng lĩnh tuần vệ quân Thang Khải và bọn người tuần vệ quân nhìn thấy thi thể của bọn người Tề Đại Vũ, đầu óc họ trở nên trống rỗng.
Mà cao thủ Thiên Long môn siết chặt dây cương chiến mã, nhìn Tề Đại Vũ và hơn mười tên cao thủ Thiên Long môn bị chém bay, tất cả đều mặt không huyết sắc, bang hoàng.
Chu Thành nhìn một chút những cao thủ Thiên Long môn kia còn chưa hoàng hồn, cũng không ra tay, quay đầu nói với Chư Thuận đang đứng ngơ người ở đó: “Gia chủ của các ngươi có đó không?”
Chư Thuận giật mình tỉnh lại, vội vàng nói: “Có, Chu Thành thiếu hiệp, gia chủ của chúng ta những ngày này vẫn luôn ở tại tổng phủ đợi ngươi đây.”
Lúc trước Chu Thành cùng Chư Viễn tách ra, hẹn sau khi làm xong việc liền đến Chư gia, cho nên những ngày này, Chư Viễn vẫn luôn ở trong tổng phủ đợi Chu Thành.
Chu Thành gật đầu, sau đó quay người đi đến hướng Tứ Hải kinh thành.
Chư Thuận vội vàng nói: “Chu Thành thiếu hiệp, chi bằng, ngươi cưỡi chiến mã này của ta mà đi.”
Chu Thành nhìn chiến mã của đối phương một chút, nói ra: “Không cần.” Sau đó đi bộ tiến vào Tứ Hải kinh thành.
Chư Thuận không quan tâm đến bất kỳ nhiệm vụ nào nữa, đuổi theo sát, dẫn đường cho Chu Thành.
Đồng thời, trong đầu hắn, không ngừng hiển hiện lại cảnh ngàn vạn Tử Điện Lôi Đao vừa rồi chém bay bọn người Tề Đại Vũ.
Mặc dù hắn cũng không thấy là Chu Thành ra tay, Chu Thành chỉ là đứng đó không nhúc nhích, nhưng mà hắn biết, chắc chắn là Chu Thành ra tay.
Trong khi Chu Thành và bọn người Chư Thuận rời đi hồi lâu, bọn người tướng lĩnh tuần vệ quân Thang Khải mới lấy lại tinh thần.
” Vừa rồi xảy ra chuyện gì? !” Một vị đội trưởng tuần vệ quân kinh nghi không thôi.
Chư Thuận biết thân phận của Chu Thành, cũng từng thấy Chu Thành thi triển Tử Điện Lôi Đao, cho nên, đoán ra là Chu Thành ra tay, nhưng mà những tuần vệ quân này lại không biết danh tính của Chu Thành, cho nên không nghĩ tới là Chu Thành.
Bọn hắn chỉ thấy bọn người Tề Đại Vũ cưỡi chiến mã điên cuồng lao tới, nhưng mà sau khi đi tới phía ngoài bốn mươi thước, trên không trung xuất hiện ngàn vạn lôi đao màu tím mà không dự báo trước, chém bay bọn người Tề Đại Vũ.
tướng lĩnh Tuần vệ quân Thang Khải nhìn thi thể một phân thành hai của Tề Đại Vũ ở phía xa, cũng đều kinh ngạc không thôi, hắn nhìn một chút bóng lưng Chu Thành đi xa.
Là hắn?
Thế nhưng mà, hắn vừa rồi đứng ở bên người Chu Thành, thấy rõ ràng, Chu Thành cũng không hề ra tay.
Bọn người Chư Thuận chen chúc quanh Chu Thành , đi tới hướng tổng phủ Chư gia.
Tổng phủ Chư gia.
Gia chủ Chư gia Chư Viễn và bọn người Chư Định đang đàm luận chuyện Thích Nguyên của Thiên Thiền tự khai đàn giảng kinh thuyết pháp, đột nhiên, một vị cao thủ Chư gia chạy đến nhanh chóng bẩm báo, nói Chu Thành tới Tứ Hải kinh thành.
“Chu Thành thiếu hiệp đến rồi!” Gia chủ Chư gia Chư Viễn vui mừng, lúc này đứng dậy, suất lĩnh bọn người Chư Định, Chư Tư Trình, Chư Bỉnh nhanh chóng đi ra ngoài đón tiếp.
Sau khi ra cửa tổng phủ Chư gia, Chư Viễn suất lĩnh bọn người Chư Định một đường đi tới hướng Chu Thành.
Chư Viễn và một đám Thái Thượng trưởng lão của Chư gia xuất động, và cao thủ của các đại gia tộc ai cũng giật nảy cả mình.
“Chư Viễn đại nhân và một đám Thái Thượng trưởng lão của Chư gia toàn bộ điều động, có chuyện gì xảy ra?”
“Nghe nói Chư gia và Thiên Long môn mâu thuẫn rất lớn, không biết có liên quan tới Thiên Long môn hay không?”
“Có lẽ là không, nghe nói Long Uyên đại nhân của Thiên Long môn và Tưởng Bân đại nhân đã đi Thiên Thiền tự.”
Đám người nghị luận ầm ĩ.
Không ít người tò mò, cũng đều đi theo bọn người Chư Viễn, Chư Định, muốn xem xem rốt cục là có chuyện gì xảy ra.
bọn người Chư Viễn, Chư Định đang đi tới, đột nhiên nhìn thấy cuối con đường xuất hiện một bóng dáng mặc áo lam,dưới sự vây quanh của bọn người Chư Thuận, bóng dáng người mặc áo lam kia đang đi về phía bên này.
Nhìn thấy bóng dáng người mặc áo lam, bọn người Chư Viễn trong lòng phấn khích, Chư Viễn trong sự kích động, mang theo bọn người Chư Định bước nhanh đi tới hướng Chu Thành.
Cao thủ các phương của Tứ Hải kinh thành thấy bọn người Chư Viễn, Chư Định đi tới hướng Chu Thành, ai cũng nhìn về hướng Chu Thành.
“Chư Viễn đại nhân bọn hắn đồng thời xuất động, không phải chỉ vì nghênh đón thiếu niên áo lam này sao?”
“Thiếu niên áo lam này là ai?”
Cao thủ các phương của Tứ Hải kinh thành giật mình.
Chư Viễn, chính là gia chủ Chư gia, một trong vài cao thủ của Tứ Hải vương triều, bây giờ, vì nghênh tiếp một thiếu niên vậy mà suất lĩnh một đám Thái Thượng trưởng lão của Chư gia!
Hơn nữa thiếu niên này nhìn chỉ có 13~14 tuổi!
Mọi người đều ngạc nhiên và không khỏi đoán già đoán non về thân thế của Chu Thành.
Theo suy đoán của mọi người, Chư Viễn và những người khác đang đi đến trước mặt Chu Thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận