Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 154: TOÀN LONG ĐAO

Hơn một trăm người, cưỡi thuần chiến mã một màu, dũng mãnh.
Rất nhanh, đám người liền rời đi tới Tứ Hải vương triều, vài ngày sau, đi tới gần kinh thành Vạn Sơn vương triều.
Đám người sau khi đi qua Vạn Sơn vương triều, chỉ cần lại đi qua hai vương triều nữa, lầ có thể đến Cửu Ma Thần Điện.
Sau khi đi vào kinh thành của Vạn Sơn vương triều, Viên Phong Hoa được sự đồng ý của Chu Thành, mọi người ở lại một ngày tại kinh thành của Vạn Sơn vương triều, ngày mai lại tiếp tục lên đường.
Bởi vì Viên Phong Hoa ở chỗ đây có phủ đệ độc lập, cho nên, đám người cũng không cần đi thuê phòng trọ ở tửu lâu.
Ở trong phủ đệ của Viên Phong Hoa, Chu Thành đọc một hồi thư tịch trong Tam Tiên động phủ, liền thấy Chư Viễn và mấy vị cao thủ của Chư gia đến tìm Chu Thành, hỏi Chu Thành muốn ra ngoài đi dạo một chút hay không.
Chu Thành thấy sắc trời còn sớm, gật đầu, quyết định cùng mấy người Chư Viễn ra ngoài đi dạo một chút, xem xem kinh thành Vạn Sơn vương triều.
Thế là, mấy người đi ra phủ đệ, tùy ý đi dọc theo đường phố.
Vạn Sơn vương triều, núi rất nhiều, tên gọi Vạn Sơn vương triều cũng được đặt từ đó.
Cho dù là kinh thành của Vạn Sơn vương triều, cũng được xây dựng ở phía trên dãy núi, cho nên, khi đi bộ trên các con phố ở kinh thành Vạn Sơn vương triều, cũng đều nhìn thấy những ngọn núi chập trùng.
Vạn Sơn vương triều hầu hết chủ yếu được xây dựng từ đá, hai bên đường phố, cây cối sum suê, toàn bộ kinh thành cho người ta cảm giác chính là màu xanh biếc dạt dào.
Bởi vì thực vật rất nhiều, kinh thành ở Vạn Sơn vương triều, không khí rất tươi mát.
Kinh thành Vạn Sơn này ngược lại là rất thích hợp chỗ dưỡng lão.
Chu Thành còn nhìn thấy, một tòa tửu lâu phía trước còn được xây dựng trên một cây đại thụ.
Mà toà tửu lâu kia kinh doanh rất là tốt, người đến người đi, nối liền không dứt.
Chư Viễn thấy Chu Thành nhìn toà tửu lâu kia, cười nói: “Chu Thành thiếu hiệp, toà tửu lâu kia gọi là Thanh Diệp tửu lâu, là một trong tửu lâu nổi danh nhất ở Vạn Sơn vương triều.”
Sau đó hỏi: “Chi bằng chúng ta, lên đó ngồi một chút?”
Chu Thành lắc đầu: “Không cần, chúng ta cứ đi dạo là được.”
Dị khách tha hương, Chu Thành đột nhiên nhớ đến kinh thành Đại Phụng.
Hôm nay là mùng bảy của năm mới, cho nên, kinh thành Vạn Sơn vương triều rất nhiều nơi vẫn còn treo những đồ trang trí chúc mừng.
Ngay lúc mấy người Chu Thành đi qua Thanh Diệp tửu lâu kia, một đám người từ Thanh Diệp tửu lâu đi xuống, người dẫn đầu, là một người trẻ tuổi mặc cẩm bào màu vàng nhạt.
Người trẻ tuổi, chính là đại đệ tử thủ tịch của Thú Hoàng môn Thường Hồng Thiên.
Thường Hồng Thiên sau khi đi ra ngoài, đột nhiên nhìn thấy bóng dáng Chu Thành đi qua, không khỏi khẽ giật mình, có chút ngạc nhiên, nhìn thật kỹ, sau khi chắc chắn là Chu Thành, phẫn nộ cười to: “Tiểu tử, là ngươi!” Giọng lộ ra vẻ vui mừng, hận ý.
Hắn nhảy lên một cái, đến trước mặt bọn người Chu Thành, Chư Viễn.
Chu Thành, Chư Viễn nhìn Thường Hồng Thiên trước mặt, cũng ngạc nhiên.
Không ngờ tới sẽ gặp được Thường Hồng Thiên ở đây.
Thú Hoàng môn mặc dù là thế lực đệ nhất của Vạn Sơn vương triều, nhưng mà tổng bộ của nó cũng không hề ở gần kinh thành Vạn Sơn vương triều.
Lúc này, các cao thủ khác của Thú Hoàng môn cũng tiến lên.
Có người chưa từng gặp Chu Thành và Chư Viễn, hỏi: “Hồng Thiên, bọn hắn là ai?”
Thường Hồng Thiên sờ lên ngực, vẻ mặt lạnh lùng mà nhìn Chu Thành: “Thương thế của ta, chính là do hắn đánh.”
cao thủ khác của Thú Hoàng môn ngay lập tức toàn bộ nhìn vào trên người Chu Thành, đều là kinh ngạc, nghi hoặc, hoài nghi.
Thường Hồng Thiên và mấy vị trưởng lão của Thú Hoàng môn bị người ta đả thương ở Tứ Hải kinh thành, việc này tại Thú Hoàng môn là gây nên chấn động không nhỏ.
Thái Thượng trưởng lão Phí Toàn của Thú Hoàng môn kinh nghi nhìn Chu Thành.
Thực lực của Thường Hồng Thiên và mấy vị trưởng lão của Thú Hoàng môn, đám người đều biết rõ, vị thiếu niên này, là Vương cảnh?
Tứ Hải vương triều có cao thủ Vương cảnh trẻ tuổi như thế ư?
“Các hạ là ai?” Thái Thượng trưởng lão Phí Toàn của Thú Hoàng môn trầm ngâm hỏi.
Chu Thành nhìn bọn người Thường Hồng Thiên khí thế hùng hổ vây quanh mấy người mình, cũng không có trả lời, nói ra: “Chó ngoan không cản đường, tránh ra!”
Thường Hồng Thiên và một đám cao thủ của Thú Hoàng môn nghe Chu Thành nói đám người mình thành chó, đều sắc mặt khó coi.
Một vị đệ tử Thú Hoàng môn càng nhịn không được giận dữ nói: “Tiểu tử, ngươi quá phách lối, ngay cả thái tử của Vạn Sơn vương triều cũng không dám làm càn như vậy trước mặt sư phụ ta!”
Ý chỉ Thái Thượng trưởng lão Phí Toàn của Thú Hoàng môn.
Thái Thượng trưởng lão Phí Toàn của Thú Hoàng môn, chính là Vương cảnh thất trọng.
Một tôn Vương cảnh thất trọng, cho dù là ở vương triều nào của Thanh Phong đại lục, đều là địa vị tôn sùng.
Thái Thượng trưởng lão Phí Toàn của Thú Hoàng môn cũng đều tối sầm mặt lại, hắn lạnh lùng nhìn Chu Thành: “Các hạ đả thương đệ tử của Thú Hoàng môn ta, đi đến Vạn Sơn vương triều ta lại còn dám phách lối như vậy, ngươi coi thật sự cho rằng chúng ta Vạn Thú môn không có người sao?”
“13~14 tuổi đã là Vương cảnh mặc dù hiếm thấy, nhưng mà tại Thanh Phong đại lục cũng không tính là hiếm lạ!”
“Bây giờ ta sẽ thay sư môn nhà ngươi dạy bảo ngươi thật tốt cách làm người như thế nào!”
Nói đến đây, đột nhiên một trảo chộp tới hướng Chu Thành.
Giữa trảo lực của hắn, một trảo thú to lớn xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận