Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 291: Chu Thành, ngươi phải cẩn thận Thái Vô

Diệp lão quan sát kỹ một phen, sau đó lắc đầu nói: “Cái cấm chế của bảo khố này có cùng nguồn gốc với Thái Nhất Tiên Trận, muốn giải cấm chế bảo khố thì phải tìm hiểu thấu đáo Thái Nhất Tiên Trận mới được.”
Tìm hiểu thấu đáo Thái Nhất Tiên Trận?
Chu Thành hỏi: “Có thể trực tiếp đánh ra hay không?”
Diệp lão lắc đầu nói: “Mặc dù có thể trực tiếp dùng lực mở ra nhưng bị lực lượng cấm chế phản phệ, sợ bảo bối trong bảo khố sẽ bị phá hủy toàn bộ.”
Nếu như toàn bộ bảo bối trong bảo khố bị phá hủy, vậy mở ra còn có ý nghĩa gì nữa?
Chu Thành nhìn cấm chế trên đại môn bảo khố Thái Nhất Tiên Môn, nếu đã như thế, vậy chỉ có thể lĩnh hội Thái Nhất Tiên Trận trước.
Mặc dù lĩnh hội Thái Nhất Tiên Trận sẽ tốn thời gian, nhưng chỉ cần cho hắn đủ thời gian thì hắn vẫn có tự tin có thể tìm hiểu thấu đáo, dù sao ngay cả Cửu Thiên Tiên Kiếm mà hắn cũng tham ngộ được.
Thế là bọn người Chu Thành lui ra.
“Điện Chủ, chúng ta có tiến đánh Bách Tiên Môn không?” Đao lão hỏi.
“Đánh!” Chu Thành không do dự.
Bây giờ, môn chủ Bách Tiên Môn Dương Thư đã chết, Bách Tiên Môn lòng người bàng hoàng, phải rèn sắt khi còn nóng.
Nhưng mà Chu Thành muốn lĩnh hội Thái Nhất Tiên Trận, cho nên không có tự mình suất quân đi đánh mà lệnh cho Long Trí suất lĩnh đại quân Yêu Tộc đánh Bách Tiên Môn.
Đồng thời, Chu Thành dặn dò Long Trí phải bắt sống Liệt Hoàng.
Long Trí lĩnh mệnh, phối hợp với Phượng Cửu và tộc trưởng thập đại Yêu tộc suất lĩnh đại quân Yêu Tộc xuất phát, trùng trùng điệp điệp đi đến Bách Tiên Môn.
Đợi Long Trí rời đi, Chu Thành đi tới trận nhãn Thái Nhất Tiên Trận.
Trận nhãn của Thái Nhất Tiên Trận ở trong lòng một ngọn núi nào đó gần tổng điện Thái Nhất Tiên Môn, là một cái quảng trường cỡ nhỏ, trên quảng trường có mười tám cây trụ lớn đứng vững.
Trên trụ lớn khắc đầy vô số trận phù, những trận phù này đều là thượng cổ Tiên phù, rất là huyền ảo.
Mà trung ương mười tám cây trụ lớn thì là một thanh trường kiếm lơ lửng, trường kiếm cao bằng một người, dài hơn trường kiếm bình thường không ít, thanh trường kiếm này cũng là Tiên Khí.
Nó là trận khí của Thái Nhất Tiên Trận.
Cũng chính vì thanh trận khí cấp Tiên Khí này mà Thái Nhất Tiên Trận mới có uy lực như thế.
Nói cách khác, chỉ cần Chu Thành có thể tìm hiểu thanh trường kiếm này thì chẳng khác nào tìm hiểu nửa cái Thái Nhất Tiên Trận.
Chu Thành đứng bên ngoài mười tám cây trụ lớn, bắt đầu lĩnh hội thanh tiên kiếm này.
Sở dĩ hắn muốn tìm hiểu Thái Nhất Tiên Trận cũng là vì chỉ có hoàn toàn nắm trong tay Thái Nhất Tiên Trận mới có thể chân chính chiếm lấy Thái Nhất Tiên Môn, nắm Thái Nhất Tiên Trận trong tay, đến lúc đó không sợ Thái Vô quay lại.
Thế là, Chu Thành bắt đầu toàn tâm thần tìm hiểu cái thanh tiên kiếm này.
Đương nhiên, trước khi lĩnh hội Thái Nhất Tiên Trận, Chu Thành cũng không quên cho Cửu Thiên Điện giúp hắn nghe ngóng tin tức của hai vị tiên dược Hoàng Chi Tiên Quả và Vĩnh Sinh Hoa.
Thời gian trôi qua.
Không lâu sau, Chu Thành ở trong trận nhãn của Thái Nhất Tiên Trận qua một tháng.
Bởi vì lúc trước Chu Thành có kinh nghiệm tham ngộ Cửu Thiên Tiên Kiếm, cho nên lĩnh hội thanh tiên kiếm trong trận nhãn của Thái Nhất Tiên Trận dễ dàng hơn rất nhiều.
Một tháng sau, Chu Thành đã triệt để tìm hiểu thấu đáo thanh tiên kiếm trước mắt này.
Triệt để tìm hiểu thấu đáo cái thanh tiên kiếm này, sau đó Chu Thành sau đó bắt đầu lĩnh hội trận pháp phụ trợ trong mười tám cây trụ lớn xung quanh.
Trận pháp phụ trợ trong mười tám cây trụ lớn này, so với tiên kiếm thì bắt đầu tìm hiểu dễ hơn nhiều, lĩnh hội một cây trụ lớn, Chu Thành hoàn toàn không cần đến một ngày.
Cho nên, hơn mười ngày sau, Chu Thành đã hoàn toàn lĩnh hội mười tám cây trụ lớn.
Trước sau không đến hai tháng, Chu Thành đã hoàn toàn khống chế Thái Nhất Tiên Trận.
Chỉ là, Chu Thành không chỉ khống chế Thái Nhất Tiên Trận thôi, sau khi khống chế được Thái Nhất Tiên Trận, hắn lại lợi dụng tri thức trận pháp của hắn, gia trì một phần cấm chế trong Cửu Thiên Tiên Kiếm vào Thái Nhất Tiên Trận.
Mặc dù gia trì không nhiều nhưng uy lực của Thái Nhất Tiên Trận tăng lên không ít.
Lúc này, Chu Thành mới hài lòng.
Đi từ trong trận nhãn Thái Nhất Tiên Trận ra ngoài, Chu Thành đi tới trước bảo khố Thái Nhất Tiên Môn.
Lúc trước, Chu Thành xem không hiểu cấm chế trên cửa chính bảo khố Thái Nhất Tiên Môn, nhưng tìm hiểu Thái Nhất Tiên Trận xong, giờ nhìn lại thì có thể xem hiểu cấm chế trên đó.
Giống như Diệp lão nói, cấm chế phía trên này cùng nguồn gốc với Thái Nhất Tiên Trận.
Chu Thành đi lên, một tay đặt lên cửa lớn của bảo khố Thái Nhất Tiên Môn.
Bàn tay dùng lực tay và tiết tấu đặc thù nện đại môn bảo khố, mười tám lần như thế, đại môn bảo khố Thái Nhất Tiên Môn có quang mang chấn động.
Sau đó, đại môn bảo khố từ từ mở ra.
Khi đại môn bảo khố từ từ mở ra, bảo quang chướng mắt, chỉ thấy trong bảo khố là một cái đại điện, có chút giống bảo khố đại điện của Yêu tộc, trong đó chất đủ loại bảo bối với thiên tài địa bảo.
Chu Thành vui mừng, đi vào chỗ sâu trong bảo khố.
Hai bên là các loại khoáng thạch, linh thạch, pháp thạch.
Đi đến đằng sau, một đống Tiên thạch xuất hiện trước mặt Chu Thành, mặc dù không có nhiều như bảo khố Yêu tộc nhưng cũng gần ngàn viên.
Chỉ là khiến cho Chu Thành thất vọng là không có tiên đan gì.
Nghĩ lại cũng phải, nếu có tiên đan thì Thái Vô đã nuốt luyện hóa rồi.
Cũng không có tiên dược, nhưng bán tiên dược cũng không ít, có mười mấy gốc.
Hiển nhiên những bán tiên dược này đều là Thái Vô phí hết tâm huyết thu thập, trồng trong một loại linh dịch màu xanh biếc, xem ra Thái Vô định bồi dưỡng những bán tiên dược này thành tiên dược.
Nhưng mà tiên dược đâu có dễ bồi dưỡng như vậy.
Chu Thành cũng không có khách khí, cất mười mấy gốc bán tiên dược này vào trong Ám Giới Đỉnh.
Bán tiên dược mặc dù không bằng tiên dược nhưng có mười mấy gốc bán tiên dược này cũng đủ cho hắn tăng lên không ít thực lực.
Chu Thành vừa ra khỏi bảo khố thì thấy Diệp lão đến bẩm báo, nói sư phụ hắn Xích Dương tới, ngoại trừ Xích Dương thì còn có sư huynh hắn Vương Nguyên với cha mẹ của hắn Chu Uy, Lạc Thủy, đại ca hắn Chu Lập.
Nghe nói sư phụ Xích Dương, phụ thân mẫu thân đến đây, Chu Thành tranh thủ dẫn bọn người Cửu lão đi nghênh đón.
Chu Thành với Xích Dương, phụ mẫu gặp mặt, tất nhiên là hoan hô một phen.
Chu Thành nghênh đón, Xích Dương đi vào tổng điện Thái Nhất Tiên Môn, nhìn tổng điện Thái Nhất Tiên Môn, Xích Dương bùi ngùi mãi thôi.
Lần trước hắn đến Thái Nhất Tiên Môn vẫn là trăm năm trước, lúc ấy cần tầng tầng bẩm báo, đợi đã lâu, Thái Vô mới gặp hắn, ai có thể nghĩ tới trăm năm sau, sơn môn Thái Nhất Tiên Môn sẽ đổi chủ.
“Chu Thành, ngươi phải cẩn thận Thái Vô.” Xích Dương nói với Chu Thành.
Thái Vô thân là đệ nhất cao thủ thế giới Tiên Võ, Thái Nhất Tiên Môn bị diệt môn, nổi nhục như thế, chắc chắn hắn sẽ không từ bỏ ý đồ.
Chu Thành gật đầu: “Sư phụ yên tâm đi, nếu như Thái Vô dám đến đây thì chắc chắn hắn sẽ không thoát đi được.”
Hắn cải thiện lại Thái Nhất Tiên Trận, chủ yếu chính là vì để đối phó Thái Vô, nếu như Thái Vô lại đến đây nữa thì hắn sẽ dùng Thái Nhất Tiên Trận giết Thái Vô.
Đêm đó, Chu Thành bày tiệc thiết đãi sư phụ Xích Dương, phụ thân Chu Uy.
Sau đó, mấy người Xích Dương định cư lại Thái Nhất Tiên Môn.
Những ngày tiếp theo, Chu Thành cũng không đi đâu, ở trong Thái Nhất Tiên Môn, nuốt bán tiên dược tu luyện, đồng thời chỉ điểm võ công cho ba người Chu Uy, Lạc Thủy, Chu Lập.
Ngẫu nhiên, Chu Thành cũng sẽ cho mấy người Diệp lão chỉ điểm phụ thân Chu Uy.
Sau khi Xích Dương tới Thái Nhất Tiên Môn thì cũng không có nhàn rỗi, thường xuyên tìm Diệp lão hoặc Long Trí luận bàn, mặt ngoài nói là cao thủ khó tìm, Xích Dương muốn luận bàn, tất nhiên là Diệp lão, Long Trí vui lòng, đạt đến cảnh giới như bọn họ thì đều đang nghĩ trăm phương ngàn kế để đột phá bước vào Thần Tiên Cảnh.
Thực chiến chính là một trong những phương pháp tốt nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận