Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 477: Vạn Tà Lam Liên

“Vạn Sát Ma Công!”
Đây là công pháp mà đệ tử Thiên Ma Sát Sinh Vương tu luyện.
Lấy sát thành ma, lấy sát chứng đạo, lấy sát cường hóa tự thân.
Vạn Sát Ma Công này cực kỳ bá đạo, tàn nhẫn, huyết tinh.
Lật xem xong Vạn Sát Ma Công, Chu Thành không khỏi nhớ tới Thiên Kiếp Ma Công mà Ma Thần chi chủ Hồng Vô tu luyện, theo như lời Tiểu Ngưu, Thiên Kiếp Ma Công chủ yếu là lấy thiên kiếp tới mài giũa tự thân.
Tu luyện Thiên Kiếp Ma Công, mỗi lần đột phá sẽ đưa tới thiên kiếp.
Thành công thông qua thiên kiếp, là có thể đột phá đến tầng tiếp theo, không thông qua chính là thân tử đạo tiêu.
Mà hiện tại, Ma Thần chi chủ Hồng Vô sợ là đã đột phá tới chín ngàn 999 thiên kiếp, còn kém một kiếp cuối cùng, là có thể tu luyện Thiên Kiếp Ma Công đến cảnh giới cao nhất.
Nghĩ đến Ma Thần chi chủ Hồng Vô, trong lòng Chu Thành trầm xuống.
Hắn tiến vào Hồng Mông không gian đã 80 năm, không biết bên ngoài như thế nào.
Sau khi xem xong Vạn Sát Ma Công, Chu Thành lại lật xem những đồ vật khác bên trong không gian Tiên Khí của đệ tử Sát Sinh Vương.
Có một đồ vật khiến Chu Thành chú ý đến.
Đây là một hạt châu đỏ như máu, bên trong hạt châu này có năng lượng kinh người, hơn nữa phẩm chất cực cao, chính là, năng lượng trong đó lại là tràn ngập tà ác, tàn bạo, các loại mặt trái cảm xúc.
Nếu người khác muốn luyện hóa những năng lượng trong đó, nhất định sẽ bị tà ác, tàn bạo, các loại cảm xúc tiêu cực ảnh hưởng, nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, nặng thì phản phệ trọng thương.
Nhưng Chu Thành có Tịnh Thế Ma Phương, cho nên liền không giống nhau.
Chu Thành đem Tịnh Thế Ma Phương ra, lợi dụng lực lượng bên trong Tịnh Thế Ma Phương tinh lọc hạt châu màu đỏ, sau đó bắt đầu luyện hóa năng lượng bên trong hạt châu.
Năng lượng bên trong hạt châu màu đỏ mênh mông vô cùng, Chu Thành liên tiếp luyện hóa nửa tháng mới hoàn toàn luyện hóa xong.
Vốn là Tiên Vương ngũ trọng sơ kỳ, Chu Thành thuận lợi đột phá tới Tiên Vương ngũ trọng trung kỳ.
Lại qua mấy ngày, Chu Thành lúc này mới rời đi sơn cốc, tiếp tục săn giết Thiên Ma Tiên Vương.
Lần này trì hoãn gần hai mươi ngày, cho nên, thứ hạng của hắn đã sớm ngã xuống đứng hàng bốn trăm.
Tuy nhiên, Chu Thành cũng không thèm để ý.
Khi Chu Thành săn giết Thiên Ma, xếp hạng lại lần nữa liên tục tăng lên, một lần nữa về lại thứ hạng hơn một trăm.
Cứ như vậy, cứ sau vài ngày, Chu Thành sẽ dừng lại nghiên cứu Thiên Ma công pháp, trận pháp, nếu là được đến Hỗn Độn linh đan hoặc Hỗn Độn linh quả, Hỗn Độn linh thủy liền nuốt vào tu luyện.
Sau khi dừng lại vài ngày, Chu Thành lại tiếp tục săn giết Thiên Ma.
Rất nhanh, nửa năm đã trôi qua.
Nửa năm này, số cường giả Thiên Ma tiến vào Thiên Ma chiến trường càng ngày càng nhiều.
Mà hai bên giết nhau càng ngày càng kịch liệt.
Chu Thành vẫn luôn vẫn duy trì ở thứ hạng hơn một trăm.
Thỉnh thoảng sẽ tiến vào thứ hạng bên trong một trăm.
Chu Thành tuy rằng biết Sát Sinh Vương đang điên cuồng tìm hắn, chẳng qua hắn cũng không quá để ý, tiếp tục “Làm theo ý mình”, sau khi tiến vào Thiên Ma chiến trường nửa năm, Chu Thành đã đột phá tới rồi Tiên Vương ngũ trọng hậu kỳ.
Một ngày này, ngay khi Chu Thành đang nghiên cứu trận pháp bí tịch, đột nhiên, trên bầu trời Thiên Ma chiến trường vốn dĩ tối tăm, huyết hồng, màu xám, xuất hiện một tia sáng màu lam!
Ngay sau đó tia sáng màu lam này nhanh chóng khuếch tán, mười dặm, trăm dặm, ngàn dặm, vạn dặm!
Trên bầu trời Thiên Ma chiến trường vốn dĩ tối tăm, huyết hồng, màu xám thế nhưng biến thành màu lam.
Màu lam này làm người cảm thấy cảnh đẹp ý vui, lam đến thuần tịnh, lam đến mức làm người giống như tiến vào một thế giới không có tà khí.
Vô số cường giả trên Ma chiến trường đều thấy được màu lam này.
Ngay cả Chu Thành đang ở bên trong sơn cốc nghiên cứu trận pháp bí tịch cũng không khỏi ngạc nhiên khi nhìn thấy màu lam khác thường này.
Thiên Ma chiến trường tử khí, huyết khí, tà khí ngưng tụ, không trung hàng năm đều là u ám, chưa từng xuất hiện sắc thái như thế.
Chu Thành phá không bay lên, lăng không mà đứng, ngắm nhìn bầu trời phương xa, màu lam vẫn cứ đang liên tục khuếch tán, đã tràn đến bên này, dường như sẽ không bao giờ kết thúc.
Chu Thành trầm tư, dị tượng như vậy chẳng lẽ là có bảo vật sắp xuất thế?
Nói như vậy, thiên địa xuất hiện dị tượng như vậy, tất nhiên có bảo bối khó lường xuất thế.
Chu Thành suy nghĩ một lúc, phá không bay đi, bay đến phía bắt đầu màu lam, hắn muốn nhìn chuyện này là như thế nào.
Ngay khi Chu Thành bay đến nơi bắt đầu phát ra màu lam, trong đầu hắn truyền đến một đạo tin tức.
“Vạn Tà Lam Liên trăm triệu niên cấp sắp xuất thế!”
Vạn Tà Lam Liên, là chi linh dược hiếm thấy trên thế gian, sinh ra ở nơi có tà ác.
Mà Vạn Tà Lam Liên trăm triệu niên cấp càng thêm tuyệt thế vô song, có thể nói là duy nhất trong thiên địa.
Một khi có thể đạt tới trăm triệu niên cấp, đều là cực phẩm Hỗn Độn linh dược đỉnh, thậm chí đã trở thành Hồng Mông cấp.
Nếu không thể tiến hóa đến Hồng Mông cấp, thì cũng cách Hồng Mông cấp một khoảng không xa.
Bảo bối như vậy, cho dù là Chúa Tể nuốt cũng là đại bổ.
Nếu Chu Thành có thể luyện hóa Vạn Tà Lam Liên này, nhất định có thể đột phá Tiên Vương lục trọng và thậm chí càng cao.
Nghĩ vậy, Chu Thành dùng tốc độ nhanh hơn, khống chế Cửu Tuyệt Sa Bạo tới gần nơi bắt đầu màu lam.
Khi Chu Thành không ngừng tới gần nơi bắt đầu màu lam, hắn dần dần có thể cảm nhận được một cổ năng lượng thiên địa khác thường, cổ dao động này khác với năng lượng thiên địa bình thường, là năng lượng Vạn Tà Lam Liên không thể nghi ngờ.
Ngay khi Chu Thành tới gần Vạn Tà Lam Liên, Sát Sinh Vương còn có vô số cường giả Thiên Ma Nhất Tộc cũng điên cuồng chạy tới Vạn Tà Lam Liên.
“Vạn Tà Lam Liên! Thế nhưng là Vạn Tà Lam Liên trăm triệu năm! Vạn Tà Lam Liên này nói không chừng đã tiến hóa đến Hồng Mông cấp!” Sát Sinh Vương cảm nhận được năng lượng dao động của Vạn Tà Lam Liên, hai mắt hưng phấn, trong lòng kích động, cho dù như thế nào, hắn nhất định phải lấy được Vạn Tà Lam Liên này.
Sát Sinh Vương dùng hết toàn lực, cuối cùng cũng nhìn thấy được ngọn nguồn màu lam.
Chỉ thấy phía cuối chân trời, có một ngọn núi không ngừng nứt ra, mà màu lam đang từ từ phun trào ra từ bên trong ngọn núi đang nứt đó.
Sát Sinh Vương thấy vậy liền vui vẻ, hắn dùng tốc độ bay nhanh hơn.
Ngay khi hắn dùng tốc độ nhanh hơn nhắm đến ngọn núi màu lam kia, đột nhiên, một bóng dáng màu trắng cũng từ nơi khác đạp không mà đến.
“Bạch Phượng!” Sát Sinh Vương nhìn thấy bóng dáng này, sắc mặt trầm xuống, tiện đà cười lạnh một tiếng.
Khi ở Tiên Vương chi cảnh, hắn cũng nổi tiếng như Bạch Phượng, hai người giao thủ rất nhiều lần, cũng được coi như là “Lão bằng hữu”.
Bạch Phượng lúc này cũng thấy Sát Sinh Vương, chiến ý cũng hừng hực lên.
Sát Sinh Vương trước một bước đi tới phía trước ngọn núi màu lam.
Bạch Phượng cũng theo sau đi vào.
Hai người lăng không mà đứng.
Quần áo cả hai đều là không gió tự động, lực lượng vô hình xung quanh bọn họ liên tục ngưng tụ, liên tục va chạm vào nhau, tất nhiên cũng liên tục nổ vang.
Dưới lực lượng của hai người bọn họ, ngọn núi xung quanh không ngừng nứt toạc.
Nhóm Thiên Ma Nhất Tộc xung quanh không khỏi lui về sau, mà cường giả Nhân Tộc vừa đến cũng đều kinh ngạc sau đó lùi lại.
“Bạch Phượng, nhiều năm không gặp, ngươi vẫn là không có tiến bộ một chút.” Sát Sinh Vương nhìn Bạch Phượng, lắc đầu nói: “Ta biết tính toán của ngươi, ngươi là đang muốn tạo ra Hỗn Độn Bất Diệt Thể, chẳng qua, Hỗn Độn Bất Diệt Thể sao lại có thể dễ dàng tạo ra như vậy.”
“Ngay cả lão Thiên Đế kia đều không thành công, ngươi cảm thấy mình có thể thành công sao?”
Muốn tạo ra Hỗn Độn Bất Diệt Thể, cần thiết ở trước Chúa Tể chi cảnh mới được, một khi đột phá Chúa Tể chi cảnh, liền không thể ngưng tụ Hỗn Độn Bất Diệt Thể.
“Ngươi không thành công, không có nghĩa là người khác không thể thành công.” Bạch Phượng lắc đầu.
“Ngươi hiện tại không phải đối thủ của ta, ta khuyên ngươi tốt nhất vẫn là rời đi nơi này, đóa Vạn Tà Lam Liên này, ta muốn!” Sát Sinh Vương nhìn Vạn Tà Lam Liên sắp xuất thế, chậm rãi nói: “Ai dám ngăn cản ta, chết!”
“Bao gồm ngươi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận