Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 228: Thượng Cổ Tiên Môn mở ra

Xích Dương lại là lắc đầu.
Chu Thành ngạc nhiên, không phải ư?
Đúng lúc này, Xích Dương giọng điệu thay đổi: “Sợ đã là vượt qua Tiên Nhân.”
Chu Thành chấn động toàn thân: “Siêu việt Nhân Tiên!”
Thế giới Tiên Võ, không phải nói, Tiên Nhân và Dương Thần đã là đỉnh phong sao, lại còn có tồn tại vượt qua cả Tiên Nhân ư?
Xích Dương nhìn thấy thần sắc của Chu Thành, biết được suy nghĩ trong lòng Chu Thành, nói ra: “Thế giới chỉ biết đến Tiên Nhân và Dương Thần, nhưng khi các ngươi sau khi đạt tới cảnh giới của chúng ta, sẽ biết được, trên đời này thật ra còn có những thứ tồn tại vượt qua cả Nhân Tiên và Dương Thần.”
Chu Thành ngập ngừng nói : “Sư phụ, cái vượt qua cả sự tồn tại Tiên Nhân và Dương Thần, là gì?”
Xích Dương hai mắt thâm thúy, nhìn về phía dãy núi mênh mông, nói ra: “Ngươi có biết sách cổ ghi chép Thượng Cổ Tiên Nhân, là cảnh giới gì?”
Chu Thành khẽ giật mình, chẳng lẽ nào?
“Sách cổ ghi chép Thượng Cổ Tiên Nhân, xưng là Thần Tiên.” Xích Dương tiếp tục nói: “Thần Tiên, chính là dạng tồn tại đã vượt qua cả Tiên Nhân và Dương Thần, Tiên Nhân đỉnh phong lại đột phá, đó chính là Thần Tiên, cũng chính là cảnh giới của Thượng Cổ Tiên Nhân.”
“Nhưng mà, Thượng Cổ Tiên Nhân, thực lực cũng có mạnh có yếu.”
“Không phải chỉ có cảnh giới Thần Tiên.”
“Chỉ là phía trên Thần Tiên, cảnh giới vì sao,đã không được biết đến rồi.”
Chu Thành trong lòng chấn động.
Từ trước đến nay, hắn đều cho rằng Tiên Nhân và Dương Thần là người mạnh nhất của thế giới này, không nghĩ tới còn có dạng tồn tại vượt qua cả Tiên Nhân và Dương Thần.
“Sư phụ, con Cửu Thải Côn Bằng kia, hiện tại chính là cảnh giới Thần Tiên ư?” Chu Thành không khỏi hỏi.
Xích Dương lại là lắc đầu: “Dĩ nhiên không phải, nếu nó là cảnh giới Thần Tiên, chúng ta căn bản sẽ trốn không thoát.” Sau đó lại nói: “Nói đúng hơn, nó hẳn là đã đạt đến cảnh giới nửa Thần Tiên.”
“Nửa Thần Tiên?” Chu Thành nghi hoặc.
Xích Dương gật đầu: “Muốn có được thành tựu Thần Tiên, không chỉ có muốn tu thân, còn phải tu thần, cả hai thiếu một thứ cũng không được.”
Chu Thành hiểu rõ.
Ý của sư phụ, muốn đột phá tới cảnh giới Thần Tiên, không chỉ có muốn đem Tiên Nhân tu luyện tới đỉnh phong, hơn nữa còn phải đem Dương Thần tu luyện tới đỉnh phong, chỉ có như thế, mới có hi vọng đột phá cảnh giới Thần Tiên.
Xích Dương nói ra: “Con Cửu Thải Côn Bằng này, thân xác đã là Tiên Nhân đỉnh phong, thế nhưng mà thần hồn, còn chưa có đạt tới Dương Thần đỉnh phong.” Sau đó cảm khái nói: ” Tiên Nhân đỉnh phong dễ dàng, Dương Thần đỉnh phong thì lại khó đó.”
Lại nói: “Ta cũng là như vậy.”
Chu Thành im lặng.
Xem ra, lúc trước hắn vẫn luôn kiên trì tu thần là đúng.
Xích Dương tha thiết nói với với Chu Thành: “Chu Thành, về sau cho dù là gặp phải khó khăn gì, ngươi nhất định phải kiên trì tu thần, không thể để tu thần bị thụt lùi.”
Chu Thành gật đầu đồng ý.
“Đi thôi.” Một lát sau, Xích Dương mang theo Chu Thành tiếp tục đi đường.
Mấy ngày sau, cuối cùng cũng nhìn thấy Thượng Cổ Tiên Môn ở phía xa.
Xích Dương chỉ về phía trước: “Phía trước chính là Thượng Cổ Tiên Môn.”
Chu Thành chỉ thấy phía trước mây mù lượn lờ, trong mây mù dày đặc, thấp thoáng có một cánh cổng đá to lớn sừng sững lúc ẩn lúc hiện, tạo cho người ta cảm giác như chốn bồng lai tiên cảnh.
“Chúng ta đi qua đó thôi!” Xích Dương mở miệng nói, sau đó dẫn theo Chu Thành đi về hướng Thượng Cổ Tiên Môn.
Lúc trước nhìn Thượng Cổ Tiên Môn này từ xa, nó không hề lớn, nhưng là tới gần, mới phát hiện được Thượng Cổ Tiên Môn kia cực lớn, mà đến càng gần, càng cảm thấy to lớn.
Đợi cuối cùng, cũng nhìn thấy Thượng Cổ Tiên Môn cao ngất tận trời trước mắt.
Mà khi đến gần ngay trước mắt, Chu Thành mới nhìn rõ, Thượng Cổ Tiên Môn này, cũng không phải cửa đá gì, mà là một loại không biết làm bằng vật liệu gì, cứ như thế đứng sừng sững ở đó, xung quanh trống rỗng, cái gì cũng đều không có, cực kỳ yên tĩnh, thời gian dường như dừng lại.
Chu Thành nhìn Thượng Cổ Tiên Môn kia, vậy mà nhất thời mê mẩn.
Xích Dương thấy thế cười nói: ” Thượng Cổ Tiên Môn này, chính là do Thượng Cổ Tiên Nhân sáng tạo ra, ẩn chứa đại đạo pháp vô thượng, cho nên khiến cho người ta càng xem càng mê mẩn.”
Chu Thành sửng sốt: “Đại đạo pháp!”
Xích Dương gật đầu: “Không sai.” Sau đó nhìn Thượng Cổ Tiên Môn trước mắt, thở dài: ” Tiên môn như vậy, cũng chỉ có Thượng Cổ Tiên Nhân mới có thể tạo ra được, chỉ là đáng tiếc, thế gian này, sợ là không ai có thể tìm hiểu được đại đạo pháp vô thượng ẩn chứa bên trong tiên môn này.”
Nói tiếp: “Năm đó ta cũng ở lại trăm năm trong Thượng Cổ Tiên Môn, cũng không cách nào lĩnh hội được một chút nào.”
“Không chỉ có ta, mà ngay cả Thái Nhất năm đó cũng không cách nào lĩnh hội được đại đạo pháp vô thượng ẩn chứa bên trong Thượng Cổ Tiên Môn này.”
Chu Thành giật mình.
Thái Nhất, đây chính là tổ sư sáng phái của Thái Nhất Tiên Môn, ngay cả hắn cũng không thể lĩnh hội được?
Đúng lúc này, một tiếng xé trời truyền đến, chỉ thấy mười mấy bóng dáng phá không bay tới.
Rõ ràng là Thái Nhất Tiên Môn, dẫn đầu rõ ràng là lão tổ Nhiếp Hàn của Thái Nhất Tiên Môn, Tần Hồng Vĩ cùng cao thủ khác của Thái Nhất Tiên Môn cũng theo sau lưng Nhiếp Hàn.
Tần Hồng Vĩ từ xa xa nhìn thấy Chu Thành, tâm tình phức tạp.
Các cao thủ khác của Thái Nhất Tiên Môn nhìn thấy Xích Dương cùng Chu Thành, mỗi người mang một tâm trạng khác nhau.
Trong nháy mắt, Nhiếp Hàn cùng hơn mười người Tần Hồng Vĩ liền đáp xuống Thượng Cổ Tiên Môn.
Nhiếp Hàn mở miệng nói với Xích Dương: “Hóa ra là Xích Dương cung chủ, nhiều năm không gặp, Xích Dương cung chủ uy danh vang vọng Tiên Võ, lại muốn uy áp lão già như ta.” Giọng nói có chút bất âm bất dương.
Xét về tuổi tác tu luyện mà nói, Nhiếp Hàn và sư phụ của Xích Dương là cùng thế hệ, năm đó lúc Nhiếp Hàn thành danh, Xích Dương vẫn chỉ là một đệ tử nội môn vừa mới bái nhập Đế Sát cung, nhiều năm qua đi, danh khí của Xích Dương, đuổi sát Nhiếp Hàn thậm chí còn muốn vượt qua Nhiếp Hàn đệ nhị cao thủ của Thái Nhất Tiên Môn.
Nhiếp Hàn nói xong, nhìn về phía Chu Thành: “Chu Thành đúng không? Chu Thành, Thượng Cổ Tiên Môn mở ra, Hồng Vĩ sau khi tiến vào Thượng Cổ Tiên Môn, nếu mà mất một cọng tóc gáy, đừng trách ta lấy lớn hiếp nhỏ, sẽ giết chết ngươi!”
Lời cảnh cáo của Nhiếp Hàn vừa nói xong, đột nhiên, một đạo kiếm khí phá không chém đến.
Nhiếp Hàn giật mình, trong tay đấm ra một quyền.
Chỉ thấy trên trời đầy quyền ấn.
Nhưng mà, kiếm khí chém ra cắt ngang quyền ấn đầy trời.
âm thanh bị bóp nghẹt.
Chỉ thấy Nhiếp Hàn bị kiếm khí đánh phải lùi lại, lui về phía sau mấy trăm mét, hai vết trượt ngấn thật sâu trên mặt đất.
“Ngươi!” Nhiếp Hàn kinh sợ nhìn về phía Xích Dương, người vừa mới ra tay chính là Xích Dương.
Xích Dương hờ hững nhìn Nhiếp Hàn: “Diệt đệ tử của ta? Nhiếp Hàn lão già, ngươi thật đúng là nghĩ đến đám người Thái Nhất Tiên Môn các ngươi muốn diệt ai thì diệt sao!” Nói đến đây, đột nhiên, kiếm khí toàn thân bắn ra.
Một đám cao thủ của Thái Nhất Tiên Môn vội vàng không kịp chuẩn bị, đều bị kiếm khí đánh bay ra ngoài.
Xích Dương cũng không để ý cao thủ của Thái Nhất Tiên Môn bị đánh bay ra ngoài, nhìn Nhiếp Hàn, lãnh đạm nói: “Ngươi có tin bây giờ ta sẽ giết chết toàn bộ bọn người các ngươi không!”
Nhiếp Hàn sắc mặt khó coi, tức đến đỏ mặt.
Hắn chính là cao thủ đệ nhị của Thái Nhất Tiên Môn, lúc đầu hắn cho rằng thực lực của mình không kém gì Xích Dương, nhưng mà không nghĩ tới vừa rồi giao thủ, thực lực của Xích Dương còn mạnh hơn so với hắn tưởng tượng.
Cuối cùng, Nhiếp Hàn không nói gì thêm, mang theo đám người Thái Nhất Tiên Môn rút lui đến nơi xa.
Chỉ là, Nhiếp Hàn sắc mặt vẫn ủ rũ.
Không bao lâu sau, bọn người Vu Phượng, Thần Hải Phong, Yêu Tinh, Hải Mặc Tư, Vĩnh Vô Song, Mặc Uyên cùng tông môn cao thủ cũng đều lần lượt đến.
Đám người nhìn thấy Nhiếp Hàn và cao thủ Thái Nhất Tiên Môn bị thương, đều là kinh ngạc.
Cuối cùng, cao thủ Bách Tiên môn đến, lần này, đệ tử Bách Tiên môn đoạt được Top 10 của tranh đấu Tiên Võ tên là Chu Phấn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận