Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 224: Đây là ý gì? !

Đám người trên đại điện vô cùng ngạc nhiên.
Liệt Hoàng cũng cũng kinh ngạc nhìn nắm đấm của mình.
Vậy mà đỡ được?
Hắn không cách nào tin được, lần nữa tăng cường chân nguyên trong cơ thể.
Nhưng mà, dù là hắn đem chân nguyên trong cơ thể gia tăng lên tới mười lần, cũng từ đầu đến cuối không cách nào lại tiến lên một tấc nào nữa.
Sắc mặt Liệt Hoàng đỏ lên.
Đột nhiên, một cỗ sức mạnh kinh người từ trong lòng bàn tay Chu Thành bắn ra, sức mạnh doạ người này, khiến cho sắc mặt Liệt Hoàng đại biến, kinh ngạc đang định rút lui, nhưng hắn vẫn là chậm một bước.
Liệt Hoàng chỉ cảm thấy nắm tay phải đau nhức kịch liệt, cả người bị sức mạnh của Chu Thành chấn động đến liên tiếp lui về phía sau, liên tiếp lui về đến bên rìa đại điện, cuối cùng, đụng phải đại trụ bên trên đại điện.
Oanh.
Đại trụ trên đại điện bị chấn động rung chuyển dữ dội.
Liệt Hoàng há miệng ra, phun ra một ngụm máu tươi.
Tất cả mọi người giật nảy cả mình.
Triệu Thạch vẻ mặt khó có thể tin.
Trần An các cao thủ của Bách Tiên môn càng tròn hai mắt lên, khó có thể tin.
Liệt Hoàng chính là chuyển thế Thượng Cổ Tiên Nhân, thiên phú đương nhiên không cần phải nói, chiến lực vô song, ngay cả môn chủ của Bách Tiên môn bọn hắn đều nói qua, trong cùng cảnh giới trong thế giới Tiên Võ hiện tại, chiến lực của Liệt Hoàng tuyệt đối là thứ nhất.
Nhưng mà bây giờ, Liệt Hoàng lại bị Chu Thành đánh bị thương!
Mấu chốt là Chu Thành này, vẫn chỉ là một Tôn cảnh.
Tôn cảnh thập trọng!
Chu Thành này, lúc ở tranh đấu Tiên Võ, không phải chỉ mới Tôn cảnh thất trọng sao? Lúc này chưa tới bao lâu, vậy mà đột phá đến Tôn cảnh thập trọng!
Thần sắc của tất cả mọi người khác nhau mà nhìn chằm chằm vào Chu Thành.
Thái Thượng trưởng lão của Thái Thượng Tiên Môn đến đây chúc mừng trong lòng đầy sát ý.
Cung chủ Đế Sát cung Xích Dương ngồi tại trên bảo tọa , cũng kinh ngạc không kém, hắn thấy, Chu Thành nhất định là có át chủ bài, có lẽ có thể ngăn cản được mười chiêu tám chiêu của Liệt Hoàng, thế nhưng mà, không nghĩ tới Chu Thành có thể đả thương Liệt Hoàng.
Sau khi kinh ngạc, Xích Dương trong lòng vui mừng khôn xiết, nhìn tên đệ tử Chu Thành này, là càng nhìn càng hài lòng, là càng mừng rỡ.
Liệt Hoàng sau khi nhìn thấy máu trên mặt đất, không thể tin được, sau đó trong lòng thẹn quá hoá giận, sát ý cuồng bạo dâng lên, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, hung ác nhưng nhìn chằm chằm Chu Thành: “Tiểu tử, ngươi muốn chết!
Nói đến đây, ánh sáng màu vàng nhạt trùng điệp tản ra toàn thân, bao phủ lại toàn bộ đại điện.
Sau khi đột phá Thánh Vực, có được không gian Thánh Vực, ở trong không gian Thánh Vực, thực lực của Liệt Hoàng sẽ được tăng lên, còn Chu Thành, sẽ bị áp chế.
Ngay lúc không gian Thánh Vực của Liệt Hoàng bao phủ lại Chu Thành, kiếm khí toàn thân Liệt Hoàng giống như là khổng tước xòe đuôi chống ra, khoảng chừng một trăm Đạo Kiếm khí!
Khiến đám người kinh ngạc chính là, một trăm Đạo Kiếm khí này, mỗi một đạo cũng khác nhau, như là một trăm người tu luyện kiếm khí hội tụ vào một chỗ.
“Bách Tiên Kiếm Điển!”
Bách Tiên Kiếm Điển, là kiếm điển cao nhất của Bách Tiên môn, cũng là kiếm thuật khó luyện nhất của Bách Tiên môn.
“Lại là Bách Tiên Kiếm Điển, không nghĩ tới Liệt Hoàng này đã tu luyện thành Bách Tiên Kiếm Điển.”
“Bách Tiên Kiếm Điển, đây chính là một trong thập đại kiếm thuật của thế giới Tiên Võ.”
“Nghe đồn Bách Tiên Kiếm Điển, là được sáng tạo bởi Thượng Cổ Tiên Nhân.”
Nhìn thấy Bách Tiên Kiếm Điển của Liệt Hoàng, đại điện lập tức chấn động đứng lên.
Thập đại kiếm thuật của thế giới Tiên Võ, đều là những kiếm thuật siêu phàm, người thường khó có thể nhìn ra được.
Trong sự huyên náo của đám đông,, Liệt Hoàng nhảy vọt lên trời, một tay chém xuống.
Chỉ thấy trăm kiếm khí từ toàn thân hắn như là thác nước chém xuống hướng Chu Thành .
ầm ầm!
Một trăm đạo kiếm khí khác biệt xẹt qua không gian đại điện, khí lưu trên đại điện vì đó chấn động vang động.
Bách Tiên Kiếm Điển được liệt vào thập đại kiếm thuật của thế giới Tiên Võ, có thể tưởng tượng được khí tức kiếm của nó rất cường đại, tuy nhiên, đối mặt Bách Tiên Kiếm Khí của Liệt Hoàng, sắc mặt Chu Thành lại là hoàn toàn lạnh nhạt, khi Bách Tiên Kiếm Khí chém xuống đến đỉnh đầu hắn, mọi người thấy, toàn thân Chu Thành đột nhiên nổi lên một hình bóng rùa màu đen cực đại.
Khi bóng đen của con rùa đen xuất hiện, đột nhiên, một giọng nói sắc bén dường như phát ra từ Cửu Thiên, uy thế mạnh mẽ quét ngang thiên hạ.
Đám người kinh ngạc nhìn cái hình bóng đen của con rùa to lớn này dường như muốn nổ tung.
Bách Tiên Kiếm Khí chém phía trên bóng con rùa đen.
Coong!
Có tiếng rít lớn.
Ánh sáng bùng ra.
Bách Tiên Kiếm Khí danh xưng thập đại kiếm thuật của thế giới Tiên Võ, vậy mà không cách nào phá mở cái hình bóng màu đen của rùa đen này.
Bách Tiên Kiếm Khí đã bị lung lay.
Hình bóng của rùa đen cũng dần biến mất theo.
Mặc dù chỉ là trong thời gian nháy mắt, nhưng mà khiến cho mọi người chấn động không thể tả xiết, hình bóng của con rùa đen to lớn quanh quẩn trong tâm trí mọi người rất lâu.
“Đây là Huyền Vũ? !”
“Huyền Vũ Thần Thú!”
Trên đại điện, rất nhiều cao thủ khiếp sợ đứng lên.
“Huyền Vũ Thần Thể!” Xích Dương cũng nhịn không được bỗng nhiên đứng lên, kích động nói.
Bọn người lão tổ Long Phi Đế Sát cung cũng như vậy.
Huyền Vũ Thần Thể, đây chính là đệ nhất Thần Thể, hơn nữa lại là danh xưng phòng ngự vô địch Thần Thể.
Cũng khó trách Xích Dương kích động như thế.
Huyền Vũ Thần Thể? Liệt Hoàng trong lòng cũng đều giật mình.
Nhưng mà ngay lập tức, sắc mặt hắn vô cùng dữ tợn: “Huyền Vũ Thần Thể thì thế nào, Huyền Vũ Thần Thể không phải danh xưng phòng ngự vô địch sao, hôm nay, ta sẽ phá vỡ Huyền Vũ Thần Thể này của ngươi!” Nói đến đây, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm màu đen.
Thanh trường kiếm màu đen này vừa xuất hiện, một luồng tử khí bùng nổ, ánh sáng màu đen, phảng phất muốn thôn phệ thiên địa.
“Ngục Vương Chi Kiếm!”
Một vài lão tổ nhìn thấy kiếm này, bật thốt lên kinh ngạc.
Ngục Vương Chi Kiếm, truyền lại từ tay của Thượng Cổ Hắc Ám Chi Vương, là hanh kiếm của tử thần, thời đại Thượng Cổ, cường giả chết dưới kiếm này không biết bao nhiêu.
“Mở cho ta!” Liệt Hoàng đột nhiên nghiêm nghị một tiếng, Ngục Vương Chi Kiếm trong tay chém tới hướng Chu Thành, chỉ thấy một đạo kiếm khí kinh người từ trong Ngục Vương Chi Kiếm nổ bắn ra , đạo kiếm khí này, mạnh không chỉ mấy lần so với Bách Tiên Kiếm Khí của hắn vừa rồi.
Chu Thành thấy thế, không dám khinh thường, đem thanh Bán Tiên khí được ban thưởng thi đấu lần trước lấy ra ngoài, chém ra một đao, chỉ thấy một đao này, đao khí phảng phất vô lực, nhưng mà, lại làm cho rất nhiều cao thủ ở đây vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
Một đao này, chính là quyển Phi Tiên kiếm pháp được ban thưởng khi thi đấu, nhưng mà, Chu Thành đem nó dung nhập vào bên trong đao pháp, hóa thành đao pháp, mặc dù như vậy, uy lực của nó, không những không giảm đi ngược lại còn tăng.
Chỉ thấy đao khí cùng kiếm khí của Liệt Hoàng va đụng vào nhau.
Có một tiếng nổ lớn.
Trong tiếng nổ vang lên, một đạo dư ảnh từ trên trời bay lên, xuyên qua đao khí cùng kiếm khí, trong nháy mắt đi tới trước mặt Liệt Hoàng, Liệt Hoàng xem xét, chính là Chu Thành, hắn đang muốn cố gắng ngăn cản, đột nhiên cánh tay phải đau nhứt, chỉ thấy thanh đao trong tay Chu Thành, đã chém trúng cánh tay phải của hắn.
Liệt Hoàng mặc dù người mặc áo giáp, khả năng phòng ngự kinh người, nhưng mà, thanh đao trong tay Chu Thành, vẫn là chặt đứt cánh tay phải của hắn trong nháy.
Chu Thành tiếp theo một chưởng, hung hăng đánh vào trên ngực đối phương.
Một tiếng hét thảm, chỉ thấy Liệt Hoàng bị đánh cho quẳng bay ra ngoài, rơi xuống trên mặt đất.
Một tiếng nổ lớn.
Đại điện vì đó chấn động.
Nhìn Liệt Hoàng bị đánh rơi xuống, sát ý trong lòng Chu Thành không giảm, chi đao trong tay lần nữa chém xuống hướng Liệt Hoàng.
Liệt Hoàng nhìn thấy Chu Thành chém tới, không lo được cánh tay phải thống khổ, toàn lực nhanh chóng lăn một vòng, chi đao Chu Thành rơi xuống, Liệt Hoàng khó khăn lắm mới tránh thoát được, dù là như vậy, Liệt Hoàng cũng đều kinh hoàng vừa trốn mà toát mồ hôi lạnh.
Mấy người Trần An của Bách Tiên môn trong lòng cũng đều căng thẳng.
Liệt Hoàng né tránh được một kích của Chu Thành, còn chưa kịp thở dốc, Chu Thành lần nữa đánh tới, đao đao sát chiêu, căn bản không cho Liệt Hoàng cơ hội nghỉ ngơi, Liệt Hoàng hoảng sợ trốn tránh, chật vật không chịu nổi.
Tiếp tục như vậy nữa, Liệt Hoàng hẳn phải chết không nghi ngờ gì .
Bách Tiên môn Trần An thấy thế, phẫn nộ đứng dậy, trách mắng: “Dừng tay!” Sau đó nhìn về phía Xích Dương: “Xích Dương đại nhân, Bách Tiên môn chúng ta đến đây chúc mừng, Đế Sát cung các ngươi lại ra tay với đệ tử Bách Tiên môn ta, muốn giết đệ tử Bách Tiên môn ta, đây là ý gì? !”
Bạn cần đăng nhập để bình luận