Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 247: Nói không chừng thật đúng là lại sáng tạo kỳ tích

Trong nháy mắt khi một đám đệ tử động thủ, toàn bộ đại điện giao lưu quang mang đại trán, vô số lôi quang lấp lánh không thôi.
Chỉ thấy Liệt Hoàng hai tay huy động, vô số thiên địa linh khí phun trào, trên đỉnh đầu hắn lập tức ngưng tụ ra một cái Linh phù hệ Lôi.
Thấy Liệt Hoàng có thể thuần thục, ngưng tụ ra một cái Linh phù hệ Lôi trong nháy mắt như thế, bên ngoài sân, những cao thủ Bách Tiên Môn đều kêu tốt, nhưng cao thủ tông môn khác cũng bị kinh diễm.
Bởi vì muốn tay không ngưng tụ trận pháp Linh phù, bình thường phải đạt tới cảnh giới tam tinh trung giai trở lên mới có thể bố trí ra được.
Liệt Hoàng chỉ là một tam tinh đê giai thì đã làm được.
Đây tuyệt đối là kinh tài tuyệt diễm.
Mà xung quanh Liệt Hoàng, rất nhiều đệ tử dự thi thì lấy phù bút ra, bắt đầu vung bút, lấy phù bút dẫn dắt thiên địa linh khí đến ngưng tụ Linh phù hệ Lôi.
Dùng phù bút, chắc chắn đã rơi xuống tầm thường.
Tốc độ ngưng tụ Linh phù chắc chắn kém hơn trực tiếp ngự thiên địa linh khí thành phù như Liệt Hoàng nhiều.
Có đệ tử dự thi thậm chí còn cần lá bùa, dùng phù bút phác hoạ phù văn trên phù chỉ, như vậy thì càng tầm thường, hơn nữa tốc độ ngưng tụ Linh phù chậm hơn.
Mấy người Tần Hồng Vĩ, Vĩnh Vô Song, Vu Phượng, Yêu Tinh, Thần Hải Phong, Hải Mặc Tư, Mặc Uyên cũng đều không cần phù bút, cũng có thể tay không giá ngự thiên địa linh khí ngưng tụ Linh phù, chỉ là, tốc độ ngưng tụ rõ ràng chậm hơn Liệt Hoàng không ít.
Ngoại trừ Liệt Hoàng, còn có hai người bị mọi người chú ý, một cái là người có danh xưng trận pháp kỳ tài của Thái Nhất Tiên Môn là Lương Dương, một người khác chính là ái nữ của Trần Thiên Bằng, Trần Oánh.
Khiến cho người ta sợ hãi than là hai người Lương Dương và Trần Oánh tay không ngưng tụ Linh phù, tốc độ lại không kém hơn Liệt Hoàng.
Chỉ thấy hai tay Trần Oánh huy động, trong một cái hô hấp thì có thể ngưng tụ một cái Linh phù hệ Lôi.
Lần lượt từng cái Linh phù hệ Lôi không ngừng ngưng tụ hình thành bên cạnh nàng.
Được mời lên đài chủ tịch, lão tổ Thái Nhất Tiên Môn Nhiếp Hàn cũng không nhịn được tán thán với Trần Thiên Bằng: “Hôm nay mới biết thiên phú trận pháp của tiểu thư Trần Oánh cao như thế, đây là được Trần tổng hội trưởng chân truyền, ngày sau thành tựu chắc chắn không kém hơn Trần tổng hội trưởng.”
Những lão tổ tiên môn khác cũng tán thưởng không thôi.
Trần Thiên Bằng cười ha ha một tiếng, khoát tay nói: “Tiểu nha đầu này cực kì lười, nàng nha, ta cũng không dám kỳ vọng quá cao.”
Mặc dù Trần Thiên Bằng nói như vậy nhưng cho dù là ai thì cũng nghe ra được vẻ cưng chiều trong lời nói.
Liệt Hoàng thấy tốc độ ngưng tụ Linh phù của Trần Oánh, Lương Dương không kém hơn mình, sau khi bất ngờ, không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, hắn thấy, trận pháp Trần Oánh càng cao, lát nữa đánh bại Trần Oánh mới càng có khoái cảm, như vậy mới có thể càng dễ để cho Trần Oánh tin phục chính mình.
Hắt nhìn lướt qua một lượt, nhìn về phía Chu Thành, phát hiện Chu Thành vẫn đứng ở nơi đó bất động, lạnh giọng cười một tiếng.
Rất nhiều cao thủ và đệ tử cũng đều chú ý tới Chu Thành vẫn đứng ở nơi đó bất động.
“Chu Thành đó sẽ không quên mang phù bút và lá bùa chứ?” Một vị đệ tử Thái Nhất Tiên Môn cười nói.
Một vị đệ tử Bách Tiên Môn nghe vậy thì cười nói: “Ta xem là hắn cố ý không mang theo, như vậy hắn không thể nào thông qua giai đoạn thứ nhất thì có lấy cớ không phải trình độ trận pháp của hắn không cao mà là hắn không có mang phù bút và lá bùa.”
Tất cả mọi người cười ha ha.
“Cái gì Côn Bằng công tử, ta thấy, phải gọi là tiểu trùng công tử mới đúng.”
“Chu Thành, ta khuyên ngươi về Đế Sát Cung ngươi sớm đi, đừng tại đây mất mặt xấu hổ.”
Cao thủ Thái Nhất Tiên Môn và Bách Tiên Môn trêu chọc.
Lúc trước, Đại Nguyên Vương Triều, trưởng lão Tào gia Tào Dũng thấy Chu Thành như vậy thì cũng lắc đầu.
Những tông môn, thế gia tiểu thư sùng bái Chu Thành lúc trước cũng tỏ vẻ thất vọng.
“Đại tỷ, uổng cho ngươi còn sùng bái Chu Thành này, nhìn dáng vẻ của hắn, cũng đáng được ngươi sùng bái?” Vĩnh Tiên Thần Triều, đỉnh cấp thế gia, Thiếu chủ Kim gia Kim Trình nói với đại tỷ Kim Khả Khả bên cạnh.
Kim Khả Khả không có mở miệng, nhìn Chu Thành, trong lòng thầm than.
Hai ngày trước, biết Chu Thành cũng tới đại hội giao lưu trận pháp, nàng còn vui mừng hồi lâu, bây giờ, cũng đều tràn đầy thất vọng.
Nghe cao thủ của Thái Nhất Tiên Môn và Bách Tiên Môn trêu chọc, đứng ở nơi đó, Chu Thành giơ hai tay lên, làm ra thủ thế muốn ngưng tụ trận pháp Linh phù giống như Liệt Hoàng.
Đám người thấy thế thì đều dừng lại.
Một vị đệ tử Thái Nhất Tiên Môn xùy một tiếng, cười nói: “Cố làm ra vẻ, hắn chỉ là một trận pháp sư nhất tinh, không phải là muốn tay không ngưng tụ Linh phù đó chứ?”
Đệ tử Thái Nhất Tiên Môn cũng cười ầm lên.
Ngay cả rất nhiều trận pháp sư tam tinh đê giai cũng không thể tay không ngưng tụ Linh phù, Chu Thành chỉ là một nhất tinh, có thể làm được?
Mặc dù cũng có người hoài nghi trình độ trận pháp thực tế của Chu Thành không chỉ nhất tinh, nhưng mà vẫn có rất nhiều người cố chấp cho rằng Chu Thành chính là nhất tinh.
Trên đài hội nghị, Thái Thượng trưởng lão của trận pháp tổng công hội Hoàng Hoành cười nói: “Chu Thành này sẽ không muốn tay không ngưng tụ trận pháp Linh phù thật chứ?”
Thái Thượng trưởng lão trận pháp tổng công hội Lưu Thiếu Quân cười nói: “Nói không chừng Chu Thành này có thể sáng tạo ra kỳ tích, trận pháp sư nhất tinh cũng có thể tay không ngưng tụ trận pháp Linh phù.”
Bọn người lão tổ Thái Nhất Tiên Môn Nhiếp Hàn cười một tiếng.
Trần Thiên Bằng cũng cười một tiếng.
Hắn cũng không tin Chu Thành có thể giống như mấy người Liệt Hoàng, có thể tay không ngưng tụ trận pháp Linh phù.
Dù sao Chu Thành mới mười bốn tuổi.
Hắn du lịch vô số đại lục, vô số không gian ở thế giới Tiên Võ, gặp được thiên tài trận pháp nhiều như cá diếc sang sông, cũng chưa từng gặp vị thiên tài trận pháp nào mười bốn tuổi thì có thể tay không ngưng tụ trận pháp Linh phù.
Đúng lúc này, đột nhiên, nụ cười của Hoàng Hoành cứng đờ, hai mắt ngây ngốc nhìn Chu Thành, chỉ thấy hai tay Chu Thành vung lên, thiên địa linh khí tuôn ra, đỉnh đầu có lôi quang lóng lánh, một cái Linh phù hệ Lôi xuất hiện!
Viên Linh phù hệ Lôi đó lơ lửng ở trên đỉnh đầu Chu Thành.
“Vậy mà ngưng tụ thành công!” Hoàng Hoành không thể tin được.
Mấy người Lưu Thiếu Quân, Nhiếp Hàn cũng đều lần lượt thấy được Linh phù hệ Lôi trên đỉnh đầu Chu Thành, đều ngẩn ngơ.
Trần Thiên Bằng cũng vô cùng ngạc nhiên.
Chuyện này!
Bên ngoài sân, tiếng cười của cao thủ của Thái Nhất Tiên Môn và Bách Tiên Môn đều im bặt.
Toàn bộ đại điện giao lưu trở nên yên tĩnh trong nháy mắt.
Thiếu chủ Kim gia Kim Trình nhìn Linh phù hệ Lôi trên đỉnh đầu Chu Thành, nuốt nước bọt nói: “Đây là Linh phù hệ Lôi? !”
Hình như là Linh phù hệ Lôi!
Rất nhiều người vẫn không dám tin tưởng.
Bọn người Liệt Hoàng, Lương Dương, Trần Oánh, Tần Hồng Vĩ, Thần Hải Phong nhìn thấy Linh phù trên đỉnh đầu Chu Thành, thủ thế bố trí trận pháp cũng dừng lại.
“Chu Thành này chắc chắn là do may mắn mới tay không ngưng tụ ra Linh phù hệ Lôi!” Một vị cao thủ của Thái Nhất Tiên Môn đột nhiên mở miệng nói.
Mặc dù tỷ lệ này cực nhỏ nhưng chưa chắc không thể nào.
Ngay khi vị cao thủ của Thái Nhất Tiên Môn này vừa dứt lời thì đột nhiên, Chu Thành huy động hai tay lần nữa, thiên địa linh khí tuôn ra lần nữa, cái Linh phù hệ Lôi thứ hai xuất hiện.
Vị cao thủ của Thái Nhất Tiên Môn giống như bị ai bóp cổ.
Lúc đầu cũng cho là Chu Thành may mắn ngưng tụ ra Linh phù hệ Lôi, mấy người Hoàng Hoành, Lưu Thiếu Quân cũng đều mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.
Vừa rồi, nếu lần thứ nhất là vận may, như vậy, lần thứ hai tuyệt đối không phải vận may.
Nói như vậy, Chu Thành này là? !
Chu Thành tiếp tục nắn thủ thế, Linh phù hệ Lôi như hoa tuyết ùn ùn kéo đến, một cái nối tiếp một cái hiện lên.
Không lâu sau, đã đạt đến hai mươi cái.
Hai mươi cái Linh phù hệ Lôi xoay chuyển, một cái trận đồ hệ Lôi hình thành, lập tức, tiếng sấm oanh động, hai loại điện xà một đỏ một lam du tẩu.
Song lôi trận pháp thành!
Khi Chu Thành thành công bố trí, bọn người Liệt Hoàng, Lương Dương, Trần Oánh còn kém mấy cái Linh phù hệ Lôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận