Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 251: Chu Thành và Liệt Hoàng

Thái Nhất Tiên Môn, bọn người Lâm Thái Thượng trưởng lão nghe Cổ Dược Phi nói như thế thì khẽ giật mình, Cổ Dược Phi có ý gì? Là nói giúp Chu Thành hay sao?
Vị Lâm Thái Thượng trưởng lão của Thái Nhất Tiên Môn ê a, nhất thời không biết mở miệng như thế nào.
Đài chủ tịch, Nhiếp Hàn mở miệng nói: “Trận pháp giao lưu tỷ thí, bại chính là chuyện bình thường.” Sau đó nói: “Đưa người xuống đi.”
Lâm Thái Thượng trưởng lão nghe Nhiếp Hàn mở miệng nói như thế thì tranh thủ xác nhận, sau đó đi lên kéo Tần Hồng Vĩ xuống, gấp gáp cứu chữa.
Nhiếp Hàn quay đầu, nói với Trần Thiên Bằng nói: “Người trong môn hạ lại khiến cho Trần tổng hội trưởng chê cười.”
Trần Thiên Bằng khoát khoát tay, nói: “Đệ tử ngươi bị trọng thương, bọn họ cảm xúc kích động cũng là nhân chi thường tình.”
Lúc này, Cổ Dược Phi tuyên bố khu vực số một, Chu Thành thắng.
Nghe Cổ Dược Phi tuyên bố, Nhiếp Hàn không nói gì, chỉ là ánh mắt nhìn Chu Thành, sắc mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng thì sát ý tuôn ra.
Sau khi Chu Thành thắng không lâu, Trần Oánh cũng dùng trận pháp đánh bại đối thủ, thành người thứ hai thắng.
Người thứ ba thắng là Tinh Không Thần tộc Thần Hải Phong, người thứ tư mới là Liệt Hoàng, người thứ năm là Lương Dương.
Kéo dài chừng một giờ, vòng tỷ thí thứ nhất mới kết thúc.
Vòng tỷ thí thứ nhất kết thúc, nửa đường có nửa giờ nghỉ ngơi, Chu Thành nhắm mắt ngồi, khi Chu Thành vừa ngồi xuống nhắm mắt, một mùi thơm lạ kỳ tới gần.
“Chu Thành, chào, ta là Trần Oánh.” Một giọng nói nũng nịu vang lên.
Chu Thành mở hai mắt ra, thấy được gương mặt xinh đẹp, gần như hoàn mỹ của Trần Oánh.
“Chào.” Chu Thành gật đầu.
Con gái của Trần Thiên Bằng, đương nhiên hắn biết.
Trần Oánh ngồi xuống bên cạnh Chu Thành, nghiêng đầu nhìn Chu Thành, hiếu kì, nghịch ngợm hỏi: “Ngươi chỉ có mười bốn tuổi?”
Dù sao Chu Thành triển lộ thiên phú trận pháp thực sự quá yêu nghiệt, đến mức trong lòng nàng vẫn có chút không tin Chu Thành chỉ mới mười bốn tuổi.
Chu Thành không có trả lời, hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ nhìn ta không giống mười bốn tuổi sao?” Sau đó sờ lên mặt mình: “Nhìn ta già lắm sao?”
Trần Oánh thấy Chu Thành sờ gương mặt non nớt của mình, hỏi ngược lại mình có phải là nhìn hắn rất già hay không, không khỏi tức cười, cười một tiếng: “Cái thằng quỷ nhỏ này, nhìn không ra ngươi vẫn rất hài hước.”
Sau đó lại hỏi: “Bình thường ngươi tu luyện như thế nào?”
“Trận pháp của ngươi là sư phụ ngươi dạy ngươi?”
Chu Thành lắc đầu: “Trận pháp của ta là do ta tự mình nghiên cứu, tự mình tu luyện.”
Trần Oánh trừng đôi mắt đẹp một cái, rất là giật mình: “Cái gì, chính ngươi nghiên cứu, tự mình tu luyện?” Mặc dù thiên phú trận pháp của nàng rất tốt nhưng có thể có được thành tựu bây giờ thì vẫn phải nhờ vào phụ thân nàng dạy nàng, cho nên nàng mới có cảnh giới trận pháp như thế.
Bây giờ, Chu Thành lại nói trận pháp của hắn đều là tự nghiên cứu, tự mình tu luyện.
Trần Oánh giật mình không thôi.
“Ừm.” Chu Thành ừ một tiếng, nói: “Ta đều tự mình mua bí tịch trận pháp, sau đó xem, tự mình tu luyện, mỗi một loại trận pháp, ta xem hai lần là gần như biết.”
Trên thực tế, Chu Thành nhìn một lần là biết.
Trần Oánh nghe xong thì đôi mắt đẹp trừng lớn lần nữa: “Nhìn hai lần là biết?” Mà nàng, cho dù có phụ thân giảng giải cũng phải mấy lần mới miễn cưỡng học được.
“Vậy ngươi ngươi học trận pháp khi nào?” Trần Oánh lại hỏi.
“Một năm trước.” Chu Thành thuận miệng nói.
Trần Oánh giật mình nhìn Chu Thành, mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi: “Ngươi, một năm trước? ! Ngươi mới bắt đầu học trận pháp từ một năm trước? !”
Nói như vậy, Chu Thành này học tập trận pháp mới một năm?
Một năm thì đã có thể dễ dàng đánh bại thiên tài của Thái Nhất Tiên Môn như Tần Hồng Vĩ?
Một năm là có thể ý niệm thành phù?
Giờ phút này, Trần Oánh khó mà hình dung được kinh ngạc trong lòng.
“Ừm.” Chu Thành gật đầu, chuyện này cũng không có gì phải giấu diếm, nếu như trận pháp tổng công hội muốn tra thì chắc chắn sẽ tra được.
Một năm trước, cuối năm hắn mới bắt đầu nghiên cứu trận pháp, có vẻ như còn chưa tới nửa năm?
Chu Thành có cảm giác như đang mơ.
Trên đài hội nghị, Trần Thiên Bằng thấy nữ nhi bắt chuyện với Chu Thành, không khỏi thư thái cười một tiếng,
Hắn cẩn thận chu đáo quan sát Chu Thành, ừm, tiểu tử này giống y như hắn thời niên thiếu, đúng là rất đẹp trai.
Mà Liệt Hoàng thấy Trần Oánh bắt chuyện với Chu Thành, cười cười nói nói, càng tới gần Chu Thành, không khỏi ghen ghét dữ dội, khó mà kiềm chế tức giận trong lòng, đi tới chỗ Chu Thành.
“Chu Thành!” Liệt Hoàng đi tới trước mặt Chu Thành, cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người Chu Thành và Trần Oánh.
Hắn đưa đôi mắt u lãnh nhìn chằm chằm Chu Thành: “Ngươi đừng tưởng rằng đột phá Quỷ Tiên chi cảnh là có thể đoạt được đệ nhất đại hội giao lưu trận pháp lần này, ta sẽ đánh bại ngươi.”
“Vậy sao.” Chu Thành sắc mặt đạm mạc.
Liệt Hoàng thấy Chu Thành không thèm quan tâm lời mình nói thì càng giận hơn, nhưng cuối cùng hắn đè xuống tức giận trong lòng, quay người rời đi, đợi lát nữa hắn sẽ chứng minh cho thế nhân xem, hắn mới là đệ nhất thiên tài trận pháp thế hệ trẻ tuổi thế giới Tiên Võ.
Hắn sẽ chứng minh cho Trần Oánh xem, ở trước mặt hắn, Chu Thành chính là cứt chó!
Trần Oánh nhìn bóng lưng Liệt Hoàng rời đi, nhắc nhở Chu Thành: “Chu Thành, Liệt Hoàng đó là thượng cổ tiên nhân chuyển thế, sợ là có chút bí pháp thủ đoạn, ngươi phải cẩn thận.”
Thượng cổ tiên nhân chuyển thế, bình thường đều sẽ có ký ức truyền thừa.
Chu Thành nghe Trần Oánh có lòng tốt nhắc nhở, gật đầu: “Ta hiểu rồi.”
Nửa giờ trôi qua, vòng tỷ thí thứ hai bắt đầu.
Một vòng này, người tỷ thí với Chu Thành chính là Quách Cẩm Hạo của Thiên Thú Vương Triều.
Quách Cẩm Hạo thấy mình rút trúng Chu Thành, còn chưa có đi vào khu vực giao lưu thì sắc mặt đã trắng bệch không chút máu, tay chân cũng rung rung, Quách Cẩm Hạo không biết mình đi vào khu vực giao lưu như thế nào.
Khi tỷ thí bắt đầu, Chu Thành đi tới chỗ Quách Cẩm Hạo, giống như trước, Linh phù tự động ngưng tụ, không lâu sau, một cái trận đồ hệ Kim hình thành.
“Chu Thành huynh, ta sai rồi.” Quách Cẩm Hạo hai mắt sợ hãi: “Ngươi tha cho ta đi.” Hắn muốn ra tay nhưng mà nhớ lại cảnh Tần Hồng Vĩ bị chặt hai tay, hắn không có can đảm ra tay.
Chu Thành nghe vậy thì sắc mặt lạnh lùng, trở tay một chưởng vung ra ngoài, chỉ thấy trong trận đồ hệ Kim, một cái kim sắc đại chưởng ấn bay ra, theo thủ thế của Chu Thành, một chưởng đánh mạnh lên mặt Quách Cẩm Hạo.
Ba!
Quách Cẩm Hạo bị đánh bay ra ngoài, lúc rơi xuống đất, răng trong miệng bị đánh rụng hết.
Lúc trước, Quách Cẩm Hạo cũng đã nói, muốn Chu Thành tự vả vảo miệng, đánh rụng tất cả răng, sau đó nuốt.
“Đây là trận pháp hệ Kim gì?” Thấy Quách Cẩm Hạo bị quất bay, rất nhiều người lại quan tâm tới trận pháp hệ Kim mà Chu Thành bố trí.
Thái Thượng trưởng lão trận pháp tổng công hội Hoàng Hoành tán thán, nói: “Không bám vào khuôn mẫu, đã bước vào biến hóa, ta không bằng Chu Thành đâu.”
Cao thủ các tông nghe xong thì đều giật mình nhìn Chu Thành.
Khi trận pháp tu luyện tới độ cao nhất định, công kích có thể biến hóa ngàn vạn, không bám vào khuôn mẫu, đây là biến hóa chi cảnh mà giới trận pháp hay nói.
Nhưng đạt tới biến hóa chi cảnh cũng không dễ, có trận pháp sư tu luyện trăm năm cũng khó có thể đạt tới.
Cao thủ của Thiên Thú Vương Triều thấy Quách Cẩm Hạo bị quất bay, cũng không dám nói lời oán giận, dẫn Quách Cẩm Hạo xuống dưới chữa thương.
Vòng thứ hai, Chu Thành lại là người đầu tiên thắng được.
Chừng một giờ, vòng thứ hai kết thúc, sau khi nghỉ ngơi nửa giờ, đến vòng thứ ba.
Một vòng này, Chu Thành rút được số bốn.
Liệt Hoàng nhìn dãy số trong tay, cũng là số bốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận