Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 488: Giết người thì đền mạng

Chu Thành cũng không vội lựa chọn thông đạo mà đưa mắt nhìn về phía bốn cây cột đá to lớn trước. Bốn cây cột đá to lớn này nhìn như bình thường không có gì lạ hết nhưng mà Chu Thành chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được bốn cây cột đá này có liên quan tới bốn cái thông đạo.
Chu Thành đi tới trước bốn cây cột đá to lớn, lần lượt đi một vòng xung quanh từng cây cột đá rồi sau đó Chu Thành mới đi tới trước một cây cột đá trong số đó, đặt tay phải lên trên cột đá.
Tay phải Chu Thành dần dần phát ra ánh sáng kỳ quái.
Ánh sáng kỳ quái này không ngừng bao trùm lấy cột đá.
Sau đó mặt ngoài của cây cột đá vốn bình thường không có gì lạ này lại đột nhiên xuất hiện mấy bức đồ án thần kỳ.
Chu Thành nhìn những đồ án này, trong đầu không ngừng thôi diễn những đồ án này, cuối cùng những đồ án này hình thành một chữ “Sinh” trước mắt Chu Thành.
Sau đó Chu Thành lại đi tới cây cột đá thứ hai, dùng loại phương pháp giống y như hồi nãy, mặt ngoài cột đá xuất hiện một vài bức thần kỳ đồ án không giống như lúc trước.
Cuối cùng, những đồ án này ngưng tụ thành một chữ “Tử” trước mắt Chu Thành.
Sau đó là cây cột đá thứ ba.
Mặt ngoài của cây cột đá thứ ba cũng xuất hiện một vài bức đồ án thần kỳ, cuối cùng ngưng tự thành một chữ “Càn”.
Cây cột đá thứ thư cuối cùng ngưng tụ thành một chữ “Khôn”.
“Sinh” “Tử” “Càn” “Khôn” phân biệt đại biểu cho bốn cái không gian thông đạo.
Chu Thành suy tư một phen, cuối cùng nhất vẫn là lựa chọn chữ ‘Càn’.
Nếu theo ngũ hành thì chữ ‘Càn’ thuộc về Mộc.
Hồng Mông Chi Thụ có thể sinh ra Hồng Mông Linh Quả cũng là Mộc. Cho nên cuối cùng Chu Thành vẫn đi vào thông đạo chữ ‘Càn’.
Sử dụng Không Gian Phi Hành Thuật bay một thời gian ngắn, sau đó Chu Thành xuyên qua đường hầm thông đạo, đi tới một khu đất trống.
Trống không, không có vật gì.
Chu Thành nhìn khu vực trống không trước mắt, nhướng mày, chẳng lẽ mình đoán sai? Chu Thành bay về phía trước một hồi, cuối cùng đi tới cuối khu vực đất trống.
Ngay khi Chu Thành muốn rời khỏi đây thì đột nhiên Chu Thành ngừng lại, nhìn chằm chằm vào phần cuối của khu vực trống không trước mặt mình.
Chu Thành huy động một tay, từng cái Không Gian Linh Phù ngưng tụ mà thành, hóa thành từng cái Không Gian Đại Trận, những Không Gian Đại Trận này giống như là chìa khoá, mở ra Không Gian Chi Môn phía trước.
Chu Thành đi vào Không Gian Chi Môn.
Đi một hồi, Chu Thành đi tới một cái Hồng Mông Không Gian.
Cái không gian này dưới không chạm đất, trên không chạm trời, trên dưới giống như vô tận, phía trước là một cây cổ thụ chống trời.
Cây này có gợn sóng ánh sáng lưu chuyển.
Thân cây có đủ loại dị tượng, có chư thiên Thần Phật đang triều bái.
Mà trên cây kết từng quả từng quả trái cây màu vàng kim.
Những quả trái cây màu vàng kim này tràn ngập Hồng Mông Linh Khí.
Chu Thành nhìn cây cổ thụ trước mắt, khó đè nén kích động trong lòng.
Hồng Mông Chi Thụ, thiên hạ đệ nhất thần thụ.
Mà trái cây màu vàng kim trên cây chính là Hồng Mông Linh Quả.
Hết thảy bốn mươi chín quả!
Thiếu một nữa chính là năm mươi.
Chu Thành đi tới trước Hồng Mông Chi Thụ, mặc dù Hồng Mông Linh Quả đang ở trước mắt nhưng muốn lấy được Hồng Mông Linh Quả cũng không phải là một chuyện dễ dàng gì.
Hồng Mông Chi Thụ có chư thiên Thần Phật chi lực gia trì, hơn nữa bản thân Hồng Mông Chi Thụ vốn có Tiên Thiên Hồng Mông cấm chế.
Hồng Mông cấm chế cũng không phải là Hỗn Độn Linh Trận có thể so sánh được.
Ngay lúc Chu Thành lo lắng không biết phải nên hái Hồng Mông Linh Quả như thế nào thì đột nhiên, không gian quang mang lóe lên, một thân ảnh xuyên qua không gian trùng điệp, đi tới Hồng Mông Không Gian.
Không là ai khác, chính là hạng bốn trong số mười đại cao thủ Thiên Giới, Tiên Vương Cung Mạc Tất.
Mạc Tất vốn cho rằng mình chính là người đầu tiên tìm được Hồng Mông Chi Thụ, nhưng sau khi hắn đi vào thì phát hiện có người còn tới trước hơn cả mình, không khỏi cảm thấy bất ngờ.
Chẳng lẽ là Thiên Đế tới?
Nhưng khi hắn thấy rõ là Chu Thành thì càng kinh ngạc hơn nữa.
“Hóa ra là Chu đạo hữu.” Mạc Tất kinh ngạc, sau đó lập tức cười nói: “Ta cứ cho rằng ta là người đầu tiên tìm được Hồng Mông Chi Thụ, không ngờ được là Chu đạo hữu còn nhanh hơn cả ta nữa.”
“Chu đạo hữu trận pháp vô song.”
Hắn biết nếu muốn tới đây thì cần phải có trình độ trận pháp cực kỳ cao.
Hắn cả đời si mê trận pháp, tự xưng là trận pháp vô song, nhưng vẫn chậm hơn Chu Thành.
Chu Thành khách khí cười nói: “Chỉ là vận may thôi.”
Mạc Tất cười nói: “Chu đạo hữu quá khiêm tốn.” Nói đến đây, hắn nhìn về phía Hồng Mông Linh Quả trên Hồng Mông Chi Thụ.
Giống như lúc trước, Hồng Mông Linh Quả trên Hồng Mông Chi Thụ có tổng cộng bốn mươi chín quả.
Mạc Tất có kinh nghiệm từng hái Hồng Mông Linh Quả, biết Hồng Mông Chi Thụ có chư thiên Thần Phật chi lực gia trì và Hồng Mông cấm chế, cho nên không có lập tức đi lên hái.
Hắn nhìn thoáng qua Chu Thành, chần chờ một chút, đúng lúc này, đột nhiên, không gian quang mang chớp động, lại một người đến, rõ ràng là Đặng Bạch của Thiên Đình.
Đặng Bạch nhìn thấy Mạc Tất thì không có cảm thấy bất ngờ cho lắm nhưng khi nhìn thấy Chu Thành thì giống như Mạc Tất, cực kỳ kinh ngạc, lập tức nói: “Ta còn cho là ta là người thứ hai tìm được Hồng Mông Chi Thụ, không ngờ được là Chu đạo hữu còn nhanh hơn ta một bước.”
Mạc Tất nghe vậy, cười nói: “Đặng Bạch lão đệ, ngươi nói sai, ta mới là người thứ hai.”
Đặng Bạch khẽ giật mình, Mạc Tất nói như vậy thì có nghĩa là?
Hắn giật mình nhìn Chu Thành.
Lúc này, không gian quang mang lại lóe lên, những Chúa Tể khác lần lượt đến.
Mấy người gia chủ Vương gia Vương An cũng đều chạy tới, bao gồm tiên tổ Vương gia.
Vương An nhìn thấy Hồng Mông Chi Thụ, đầu tiên là vui mừng, nhưng sau khi nhìn thấy Chu Thành thì hai mắt không khỏi trở nên lạnh lẽo, hắn nói với tiên tổ Vương gia: “Tiên tổ, tiểu tử đó chính là Chu Thành.”
Tiên tổ Vương gia Vương Dương thuận theo ngón tay của hắn chỉ mà nhìn về phía Chu Thành.
Vương Dương nhíu hai mắt lại, cũng không có che giấu sát ý, dẫn theo đám cao thủ Vương gia đi thẳng tới chỗ Chu Thành.
Mọi người thấy Vương Dương dẫn theo một đám cao thủ Vương gia bay thẳng tới chỗ Chu Thành thì đều đồng loạt tránh ra.
Đám cao thủ Tiên Vương Cung, Thiên Đình như Mạc Tất, Đặng Bạch cũng đều quay lại nhìn.
“Tứ thúc, chúng ta có cần?” Bạch Phượng nói với Mạc Tất, thế là muốn hỏi có nên xuất thủ giúp Chu Thành hay không, Vương Dương là tiên tổ Vương gia, thực lực cực mạnh, đủ để đứng hàng top hai mươi Thiên Giới.
Mặc dù thực lực của Chu Thành không yếu nhưng theo Bạch Phượng thì chắc chắn không phải là đối thủ của tiên tổ Vương gia.
Mạc Tất nhìn Bạch Phượng một chút, nói: “Yên lặng theo dõi kỳ biến.”
Cho dù bọn họ có muốn xuất thủ thì cũng không nên xuất thủ ngay bây giờ.
Chờ Chu Thành bại, hắn mới ra tay, như vậy thì Chu Thành sẽ phải chịu ân của hắn.
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Vương Dương đi tới trước mặt Chu Thành.
“Chu Thành đúng không.” Vương Dương lạnh lùng nhìn chằm chằm Chu Thành: “Đệ tử Vương gia taVương Trọng Lâu là bị ngươi giết chứ?”
“Là ta giết.” Chu Thành dửng dưng nói.
Chu Thành hào phóng thừa nhận, cũng khiến cho Vương Dương cảm thấy bất ngờ, lúc đầu hắn còn cho rằng Chu Thành sẽ không thừa nhận.
Vương Dương sầm mặt lại, tràn đầy sát ý, Vương Trọng Lâu có thiên phú cực cao, không kém hơn hắn, tuyệt đối có hi vọng bước vào Chúa Tể Chi Cảnh, đến lúc đó Vương gia sẽ có năm Chúa Tể, thế nhưng là lần Tiên Vương Chi Chiến này, hắn lại bị Chu Thành giết trong Thiên Ma Chiến Trường!
“Thừa nhận là được.” Vương Dương lạnh lùng nhìn Chu Thành: “Giết người thì đền mạng, nếu người đã giết người thì cũng phải chuẩn bị tinh thần sẽ bị người ta giết ngược lại.”
“Nghe nói Sát Sinh Vương, U Linh Ma Quân đều bị cự đỉnh của ngươi đập trúng, triệu hoán cự đỉnh của ngươi ra đi.”
Vương Dương nói đến đây, trong tay xuất hiện một thanh song nhận, sau đó chỉ trong một cái chớp mắt mà hắn đã đi tới trước mặt Chu Thành, song nhận trong tay chém thẳng về phía Chu Thành.
Biết thực lực của Chu Thành không yếu cho nên một kích này, Vương Dương dùng toàn lực.
Một kích đó dung nhập lĩnh hội về Không Gian Đại Trận của hắn trong những năm này.
Một kích đánh ra, không thấy đao khí, nhưng sau một khắc, địch thủ đã bị ngàn vạn lưỡi đao phân giải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận