Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 133: TỨ HẢI KINH THÀNH

Nghe n Hồng trêu chọc, gương mặt xinh đẹp của Yến Uyển đỏ lên: “Sư tỷ, người lại đùa với ta rồi, ta và Chu Thành thật ra không có gì, chỉ là bằng hữu tốt mà thôi.”
n Hồng cười nói: “Hóa ra chỉ là bằng hữu tốt, nói như vậy, ta và Tần Lôi sư muội các nàng đều có cơ hội rồi.”
Chúng nữ cùng cười với nhau.
Mặc dù thời gian Yến Uyển bái nhập Thánh Thủy cung chưa lâu, nhưng mà cùng mọi người n Hồng, Tần Lôi rất nói chuyện rất là hợp ý.
Chu Thành trở lại sân nhỏ ở tửu lâu, cũng không ngủ, lấy ra một bản bí tịch thần thông ở Tam Tiên động phủ lật xem.
Hắn nhìn bản bí tịch thần thông này gọi là « Đại Nhật Như Lai Thần Chưởng », là một môn thần thông của Phật Môn, cũng là vô thượng thần thông, cũng là một trong vô thượng thần thông mạnh nhất của thế giới Tiên Võ.
Đại Nhật Như Lai Thần Chưởng này, chính là vô thượng thần thông của Vạn Phật tông thuộc Vĩnh Tiên đệ nhất vương triều ở thế giới Tiên Võ.
Đối với Vạn Phật tông này, Chu Thành không hiểu nhiều, nhưng mà, nếu Đại Nhật Như Lai Thần Chưởng này là vô thượng thần thông mạnh nhất ở thế giới Tiên Võ, vậy Vạn Phật tông này chắc hẳn sẽ rất mạnh.
Vô thượng thần thông, thâm ảo hơn nhiều lần so với tiểu thần thông và đại thần thông, rất nhiều người cuối cùng cả một đời cũng khó có thể học được, tuy nhiên, Chu Thành đương nhiên không cần lo lắng vấn đề này, sau khi hắn cẩn thận lật xem Đại Nhật Như Lai Chưởng này, bên trong hệ thống, liền có nhiều thêm một môn Đại Nhật Như Lai Thần Chưởng, cũng bắt đầu tự động tu luyện.
“Bởi vì kí chủ tu luyện thành công Đại Nhật Như Lai Thần Chưởng, Kình Thương Chưởng cảm thấy uy hiếp, khởi xướng khiêu chiến với Đại Nhật Như Lai Thần Chưởng.”
“Kình Thương Chưởng và Đại Nhật Như Lai Thần Chưởng một phen đánh lâu, dần dần rơi vào thế hạ phong.”
“Kình Thương Chưởng liên tục bị đánh bại lui.”
“Đại Nhật Như Lai Thần Chưởng nhận cảm hóa của Kình Thương Chưởng, tiến độ tu luyện tăng nhiều.”
Lúc đầu vừa mới tu luyện, tiến độ tu luyện cảnh giới nhập môn của Đại Nhật Như Lai Thần Chưởng bắt đầu tăng lên nhanh chóng.
Đối với tình huống này, Chu Thành cũng không nói gì, cũng không them để ý.
Hai ngày này trên đường đi, ở trên đường, hắn còn tu luyện bốn môn vô thượng thần thông « Thiên Đao », « Vô Hình Kiếm », « Tiên Võ Thần Quyền », « Lục Tiên Thương Pháp » bên trong Tam Tiên động phủ.
Bốn môn vô thượng thần thông này, giống như Đại Nhật Như Lai Thần Chưởng, là một trong vô thượng thần thông mạnh nhất của thế giới Tiên Võ, đặc biệt là Tiên Võ Thần Quyền, được vinh dự là đệ nhất thần quyền của thế giới Tiên Võ!
còn Lục Tiên Thương Pháp, cũng rất có lai lịch, danh xưng là Đệ Nhất Tiên sáng tạo của thế giới Tiên Võ, hắn từng dùng thương pháp này tàn sát Tiên Nhân, cho nên, gọi là Lục Tiên Thương Pháp.
Sau khi hắn tu luyện « Thiên Đao », « Vô Hình Kiếm », « Tiên Võ Thần Quyền », « Lục Tiên Thương Pháp », hắn lúc trước tu luyện Tử Điện Lôi Đao, Ngưng Thần Kiếm cũng đều lần lượt phát khởi khiêu chiến.
Khi Tử Điện Lôi Đao, Ngưng Không Kiếm khiêu chiến, hai ngày này, tốc độ tu luyện của Thiên Đao, Vô Hình Kiếm đều tăng lên rất nhanh.
Sau khi tu luyện Đại Nhật Như Lai Thần Chưởng, Chu Thành lại lật xem một môn bí tịch thần thông khác.
Môn bí tịch thần thông này gọi là « Đế Sát Quyền ».
Bên trong bí tịch võ công ở Tam Tiên động phủ, chỉ có năm môn vô thượng thần thông là Đại Nhật Như Lai Thần Chưởng, Thiên Đao, Vô Hình Kiếm, Tiên Võ Thần Quyền, Lục Tiên Thương Pháp.
Trừ năm môn vô thượng thần thông này ra, những thần thông khác, đều là đại thần thông và tiểu thần thông.
« Đế Sát Quyền » chính là một môn đại thần thông.
Thật ra, thần thông, có năm môn vô thượng thần thông Đại Nhật Như Lai Thần Chưởng là đủ rồi, nhưng mà, Chu Thành muốn mượn những đại thần thông Đế Sát Quyền này đến để kích thích ngũ đại vô thượng thần thông, gia tăng tốc độ tu luyện của ngũ đại vô thượng thần thông.
Ngay lúc Chu Thành tu luyện Sinh Diệt Chi Kiếm, trong tòa phủ đệ nào đó ở Lam Châu thành, Khương Dược Đình nhìn con trai Khương Khôn nằm ở trên giường, sắc mặt tái nhợt không máu, ngực bị băng bó phải kín đến nổi không đến khe hở, sắc mặt ảm đạm.
Hắn vừa rồi vừa kiểm tra thương thế của con trai, xương sườn trên ngực dường như đã vỡ thành bã vụn, cho dù là linh dược trăm năm phổ thông cũng khó có thể khiến hắn khôi phục trong thời gian ngắn.
Hai tay bị xoay nát cũng giống như vậy.
“Chu Thành.” Khương Dược Đình hai mắt lạnh lùng.
“Đi thăm dò một chút, thân phận của Chu Thành này là gì, có phải đệ tử Chu gia ở Tứ Hải vương triều hay không.” Hắn nói với một vị cao thủ bên người.
Chu gia mặc dù không thể so với Thiên Thiền tự, Chư gia và Thiên Long môn ở Tứ Hải vương triều, nhưng mà thực lực cũng rất mạnh, không hề yếu hơn bao nhiêu so với Thiên Thiền tự, Chư gia.
“Phụ thân, ngươi nhất định phải diệt Chu gia cho ta!” Khương Khôn nằm trên giường giọng căm hận nói, hai mắt tràn đầy huyết hồng, sát ý nồng đậm.
Khương Dược Đình giọng lạnh lùng: “Ngươi yên tâm, nếu như hắn thật sự là đệ tử Chu gia ở Tứ Hải vương triều, ta sẽ để cho Chu gia cho ngươi một câu trả lời thỏa đáng.”
Lúc ban đầu đầu, hắn mang theo con trai mình Khương Khôn đi đến Trận Pháp công hội ở Tứ Hải kinh thành tham gia khảo hạch trận pháp, hiện tại con trai hắn bị trọng thương thành như thế này, khiến tâm tình của hắn rất phiền toái.
Sau khi Chu Thành tu luyện « Đế Sát Quyền », sau đó lật xem bí tịch thần thông « Sinh Diệt Chi Kiếm ».
Sinh Diệt Chi Kiếm giống như Đế Sát Quyền, là một trong đại thần thông của thế giới Tiên Võ.
Sau khi tu luyện Sinh Diệt Chi Kiếm, sắc trời vừa sáng, Chu Thành thấy thế mới dừng lại, sau đó ngồi xuống điều dưỡng thần hồn.
Đợi sắc trời sáng lên, Chu Thành thanh toán tiền thuê trọ, mang theo Ngũ Thú rời khỏi Lam Châu thành.
Lúc rời đi, chỉ thấy đoàn cao thủ và Thủ Vệ quân đang canh giữ ở cửa thành của Lam Châu thành, đang tra hỏi danh tính của những người ra ngoài.
Tuy nhiên, Chu Thành lẫn trong đám người, lại tuỳ tiện xuyên qua cửa thành, một đoàn cao thủ và Thủ Vệ quân này lại không có phát giác được.
Với thực lực của Chu Thành bây giờ, thi triển một chút thần thông, ngay cả rất nhiều cao thủ Vương cảnh cũng không phát hiện được Chu Thành, chớ nói chi là những Hậu Thiên cảnh, Tiên Thiên cảnh này.
Sau khi rời đi khỏi Lam Châu thành, Chu Thành một đường tiến về phía nam, tiếp tục chạy tới Tứ Hải kinh thành.
Hai ngày sau, Chu Thành cuối cùng cũng đi tới Tứ Hải kinh thành.
Nhìn tòa thành trì của nhiều Tứ Hải kinh thành này trước mặt còn hùng vĩ hơn rất nhiều so với Đại Phụng kinh thành, Chu Thành ở lại một hồi, sau đó đi đến trước cửa lớn của Tứ Hải kinh thành.
Trước cửa lớn của Tứ Hải kinh thành, tuần vệ quân đang kiểm tra danh tính của những người tiến vào.
Sau khi biết được Chu Thành đến từ Đại Phụng, một vị tướng lĩnh của tuần vệ quân đi tới, cẩn thận mà nhìn Chu Thành: “Ngươi là đệ tử của gia tộc nào ở Đại Phụng?”
Chu Thành chần chờ một chút, vẫn là cứ nói thật: “Gia phụ chính là Lại bộ Thượng thư Chu Uy cuả Đại Phụng vương triều.”
Tướng lĩnh Tuần vệ quân nhìn từ trên xuống dưới Chu Thành: “A, Lại bộ Thượng thư?” Sau đó nói: “Ngươi có bằng chứng gì không?” Rõ ràng không tin Chu Thành.
Chu Thành hơi nhướng mày, cuối cùng vẫn là lấy ra một lệnh bài, đưa cho đối phương.
Đối phương nhận lấy lệnh bài, lật xem hai bên, vẫn hoài nghi nhìn Chu Thành: “Đây là bằng chứng sao? Ai biết lệnh bài này có phải là do ngươi tìm thợ rèn nào đó tùy tiện chế tạo hay không.”
Sau đó đem lệnh bài ném xuống dưới chân Chu Thành, cũng không có ném lại cho Chu Thành, nói ra: “Ngươi đi đi.”
Chu Thành nhìn lệnh bài bị ném tới dưới chân, cũng không nhặt lên, nhìn đối phương: ” Tứ Hải vương triều các ngươi cũng không có quy định, người của Đại Phụng không thể vào Tứ Hải kinh thành mà.”
Tướng lĩnh tuần vệ quân nghe xong, sầm mặt lại, bắt đầu cười hắc hắc: “Thế nào, trong lòng cảm thấy không phục?”
Chu Thành nhìn đối phương, trên mặt không lộ vẻ gì: ” Nhặt lệnh bài này lên!”
Tướng lĩnh tuần vệ quân nghe xong, như thể nghe được trò cười, nhìn thoáng qua lệnh bài dưới chân Chu Thành, dáng vẻ tươi cười xán lạn: “Nghe khẩu khí của ngươi, nếu ta không ngoan ngoãn nhặt lên, là muốn ra tay với ta sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận