Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 192: Vĩnh Tiên Thần Triều Hoàng Thất Cao Thủ

Nhìn thấy thành trì của con người , Chu Uy cười nói: “Cuối cùng cũng nhìn thấy thành trì của con người rồi.”
Bọn họ vì muốn nhanh chóng chạy tới đại lục vĩnh tiên, họ đã đi bộ gần hết những ngọn núi và rặng núi cằn cỗi, và đã không nhìn thấy thành phố của con người trong hơn mười ngày.
Cho nên, khi nhìn thấy thành trì của con người, tất nhiên là cảm thấy thân thiết gấp bội.
Chu Thành cười nói: “chúng ta ở đây nghỉ ngơi hai ngày lại tiếp tục đi?”
Chu Lập vừa nghe, hoan hô lên.
Mọi người đều vui vẻ cười, vừa trò chuyện vừa đi về thành trì phía trước.
Gần như, mọi người đều phát hiện ra rằng bức tường thành thực sự được làm bằng một loại đá mặt trăng quý hiếm, có thể ngưng tụ sức mạnh của trời, đất và mặt trăng.
Chu Thành phát hiện, trên thành tường, ký hiệu dấu vết của một trận pháp cổ xưa.
“Nguyệt thành.” Lạc thủy nhìn cửa thành của tường thành, thì thầm.
Nguyệt thành, tên của thành phố cổ đại này của con người.
Vương Truyện Uy mở miệng nói: “Nguyệt thành này, là một thành phố cổ trong Thế giới Tây An của chúng ta. Nó khá nổi tiếng vì gần Hẻm núi ma thuật, và có một thị trường buôn bán lớn các loại thuốc tâm linh trong thành phố. Vì vậy, đến Nguyệt Thành. Vẫn còn khá nhiều đoàn lữ hành. “
Hắn cùng Nhâm Chính Khôn dẫn theo mọi người vào thành.
Lúc vào thành, mỗi người nạp một cái miếng linh thạch hạ phẩm.
Nhâm Chính Khôn cười nói với Chu Thành: “Ở Nguyệt Thành này, có một tòa nguyệt lâu, là một tửu lâu rất nổi danh, rượu rất ngon, chúng ta có thể ở nơi đó ở thêm hai ngày.”
Tất nhiên, hai người khá quen thuộc đối với Nguyệt Thành này.
Cả hai đã thông thuộc đường và đưa mọi người đến nguyệt lâu.
Nguyệt lâu, kiến trúc được xây dựng theo phong cách cổ xưa, chiếm diện tích rất rộng, khi mọi người đi tới, tửu lâu đã giăng đèn rực rỡ, khách nườm nượp ra vào, công việc kinh doanh của tửu lâu khá tốt.
Sauk hi bước vào nguyệt lâu, đám người Chu Thành đến một góc yên tĩnh và ngồi xuống.
Rất nhanh, rượu và đồ ăn liền đã được bưng lên.
Dọc theo đường đi, mọi người cơ bản đều là thịt quay, nhìn thấy rượu và thức ăn tất nhiên là tăng cảm giác thèm ăn.
Mọi người một hồi ly cụng ly.
Mùi rượu bốn phía.
Ngay khi đám người Chu Thành uống rượu , đột nhiên, có một đoàn cao thủ bước vào.
Đám cao thủ này, nhìn cách ăn mặc thì không cùng môn phái, chừng bảy tám tông phái, bốn mươi, năm mươi người, dẫn đầu một người đàn ông trung niên áo vàng, một đôi mắt hổ khiến người sợ hãi thần.
Nhìn thấy người đàn ông trung niên dẫn đầu, Vương Truyện Uy nói với Chu Thành: “là người của Vĩnh Tiên Thần Triêu.”
Chu Thành không khỏi nhìn về phía người đàn ông trung niên.
Hắn hiểu được ý tứ của Vương Truyền Uy, Vương Truyền Uy nói người đàn ông trung niên này là người của hoàng thất Vĩnh Tiên Thần Triêu.
Vĩnh Tiên Thần Triêu, chính là triều đại đầu tiên trong thế giới tiên võ, dù cho chỉ là một quan viên bình thường của Vĩnh Tiên Thần Triêu, thân phận cũng là vô cùng tôn quý, quyền thế ngập trời, một hoàng thất của Vĩnh Tiên Thần Triêu, thân phận tôn quý tất nhiên là không cần phải nói.
Chu Thành không nghĩ tới sẽ ở Nguyệt thành này gặp được hoàng thất cao thủ của Vĩnh Tiên Thần Triêu.
Nhưng mà, Chu Thành có thể nhìn ra được, thực lực của hoàng thất cao thủ Vĩnh Tiên Thần Triêu này cũng không phải là rất cao, chỉ là tôn kỳ cửu trọng.
Đương nhiên, ở trong mắt Chu Thành, tôn kỳ cửu trọng cũng không phải là rất cao, thế nhưng tôn kỳ cửu trọng đối với rất nhiều đại lục tông môn cùng vương triều mà nói đó là nhân vật cực kỳ khủng bố rồi.
Phải biết rằng Tử Phong lão tổ tông của Tử Vũ vương triều, cũng mới tôn kỳ thất trọng mà thôi.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của Chu Thành, cái hoàng thất cao thủ của Vĩnh Tiên Thần Triêu này nhìn lại, bắt gặp ánh mắt của Chu Thành.
Thấy sắc mặt như thường của Chu Thành, đối phương kinh ngạc.
Hắn là tu luyện cổ thần thuật nhãn thuật, ngay cả cao thủ cảnh giới bình thường cũng không thể nhìn ra hắn không có vấn đề gì, người trẻ tuổi này thật sự là không có việc gì.
Nhưng mà, hắn chỉ ngạc nhiên trong chốc lát, cũng không để tâm, liền tìm một chỗ cùng mấy người phía sau ngồi xuống.
Bởi hai người Vương Truyện Uy, Nhâm Chính Khôn không có mặc quần áo đệ tử và đồ trang sức của Đế Sát cung, cho nên, đối phương cũng không có nhận ra thân phận của hai người.
Đám cao thủ Vĩnh Tiên Thần Triêu này sau khi ngồi xuống, gọi rượu và thức ăn, dường như không có lên tiếng, vội vã ăn sau đó, rồi liền rời đi.
Nhâm Chính Khôn nhìn bóng dáng người bên kia rời đi, trong mắt có vẻ khó hiểu, nói rằng: “Đám cao thủ của Vĩnh Tiên Thần Triêu này phía sau thành không biết làm cái gì?”
Nói như vậy, hoàng thất cao thủ của Vĩnh Tiên Thần Triêu là rất ít rời khỏi vĩnh tiên đại lục.
Vương Truyện Uy cũng là nghi hoặc.
Sau khi, đám người Chu Thành ăn uống no đủ, sau đó đặt phòng ở tửu lâu.
Chu Thành mới vừa ở bên trong phòng đọc sách không bao lâu, hai người Vương Truyền Uy, Nhâm Chính Khôn tới đây tìm hắn, nói có tin tức truyền ra, linh sơn có linh dược vạn năm xuất hiện.
“Ah, linh dược vạn năm.” Chu Thành kinh ngạc.
Nhâm Chính Khôn gật đầu, nói rằng: “không sai, linh dược vạn năm, nghe nói là Vạn Niên Long Chi.” Hắn dừng lại một chút: “cao thủ Vĩnh Tiên Thần Triêu xuất hiện ở đây, ta sợ là bọn họ vì cái Vạn Niên Long Chi này mà đến.”
Bởi vì Linh Sơn đang ở gần Nguyệt Thành.
Phía bắc Nguyệt thành, chính là ma hạp, mà phía tây Nguyệt Thành, lại là Linh Sơn, Linh Sơn chỉ cách Nguyệt Thành chỉ có nửa ngày đường.
Chu Thành hai mắt lóe lên.
Nếu biết Linh Sơn này có Vạn Niên Long Chi xuất hiện, hắn tất nhiên là không muốn bỏ qua.
Vạn Niên Long Chi không chỉ có tác dụng làm tăng cường chân nguyên, mà lại còn có thể nâng cao đạo pháp thần hồn, càng có thể rèn luyện thân thể, nếu có thể dùng linh chi ngàn năm, Huyền Vũ Thần Thể của hắn cùng Bất Diệt Kim Cương thần thể nhất định sẽ tăng lên không nhỏ.
Vương Truyện Uy thấy thần sắc cuả Chu Thành, biết Chu Thành đang nghĩ gì, nói rằng: “Chu Thành, cái Vạn Niên Long Chi này tuy là bảo bối, nhưng mà bây giờ Linh Sơn tụ tập rất nhiều cao thủ, nếu muốn cướp đoạt Long Chi, cũng không dễ dàng.”
Chu Thành nói rằng: “cơ hội là dựa vào chính mình kiếm được.”
Tuy rằng đông đảo cao thủ tụ tập, muốn cướp đoạt Long Chi rất khó, thế nhưng, nhưng vẫn có cơ hội chiến thắng, nếu không tranh giành thì hoàn toàn không có cơ hội.
Hai người Vương Truyện Uy thấy Chu Thành hạ quyết tâm, cũng không còn khuyên nhiều, Linh Sơn lần này tuy là tụ tập rất nhiều cao thủ, thế nhưng cơ bản đều là tôn kỳ, cũng không phải Thánh cảnh.
Tuy nhiên, xét đến sự an toàn, mấy người Chu Uy, Lạc Thủy, Chu Lập cũng không đi theo, mà là ở Nguyệt Thành chờ ba người Chu Thành trở về.
Đêm đó, Chu Thành và hai người Vương Truyện Uy, Nhâm Chính Khôn liền lên đường đi đến trước Linh Sơn.
Ba người tốc độ rất nhanh, lao nhanh hết cỡ.
Lúc rời khỏi Nguyệt Thành, đêm đã khuya, trời cũng sáng dần, cuối cùng Linh Sơn cũng ở trong tầm mắt.
Nhìn từ xa, Linh Sơn trong ánh nắng yếu ớt có một tia sáng mờ ảo, giống như một khối ngọc thạch khổng lồ nằm vắt ngang trái đất.
Trong dãy núi Linh Sơn khổng lồ, có người ở ẩn,, hiển nhiên là các cao thủ từ khắp nơi vì Vạn Niên Long Chi mà đến.
Ba người Chu Thành dừng lại một chút, tiếp tục đi đến hướng Linh Sơn.
Linh Sơn rất lớn, rừng rậm tươi tốt, bởi ba người cũng không biết vị trí chính xác của Vạn Niên Long Chi, cho nên, cũng chỉ có thể chỉ có thể xác định một phương hướng bay về phía trước .
Chu Thành triển khai sức mạnh thần hồn, chú ý sự thay đổi từ bốn phía.
Ba người sau khi tiến vào Linh Sơn, đi hết một đoạn đường tới trước một con suối nhỏ, đột nhiên không biết từ đâu xuất hiện một con chim màu ngọc bích như băng bay lướt trên mặt con lạch, làm tung tóe một dòng nước.
Vương Truyện Uy nhìn con chim ngọc băng và ngạc nhiên nói: “đây là Thương Tuyết Điểu?”
Thương tuyết Điểu, là một loại di chủng thượng cổ.
Lúc này, một đám cao thủ từ đằng xa phá không bay đến, chớp mắt liền tới đến trước mặt ba người Chu Thành, nhưng mà, đối phương bỏ qua ba người Chu Thành, nhanh chóng đuổi theo hướng Thương Tuyết Điểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận