Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 455: Ngụy Tiên Vương

Ma Thần Tháp, bên ngoài hoàn toàn không có một tia ma khí, từ bên ngoài nhìn vào thì hoàn toàn không có dính dáng gì đến ma.
Nhưng mà Chu Thành có thể cảm ứng được bên trong không gian bên trong Ma Thần Tháp có Tiên Thiên Ma Khí ngập trời.
Tiên Thiên Ma Khí bên trong không gian trong Ma Thần Tháp hoàn toàn không giống với ma khí trong Ma Uyên, ma khí trong Ma Uyên tràn ngập tà ác, cuồng bạo, phệ huyết, nhưng Tiên Thiên Ma Khí trong không gian bên trong Ma Thần Tháp rất thuần túy, sạch sẽ, không có trộn lẫn những cảm xúc khác ở trong đó.
Chu Thành và tiểu ngưu đi vào quảng trường Ma Thần Tháp, trên quảng trường đã chật ních cường giả các tộc Ma Thần nhất tộc. Ma Thần nhất tộc, Thú Tộc, có mấy trăm chủng tộc.
Chu Thành trực tiếp đi tới trước Ma Thần Tháp.
Lúc đầu, trước Ma Thần Tháp chật ních cường giả các tộc Ma Thần nhất tộc, chật như nêm cối, nhưng mà khi cảm ứng được khí tức như uy như ngục của Chu Thành thì những cường giả các tộc Ma Thần nhất tộc này không một ai mà không e ngại nhường đường.
“Huynh đệ nhìn rất là lạ mặt, không biết là người của gia tộc nào?” Lúc này, cách đó không xa có một vị Ma Thần lão tổ nhìn thấy Chu Thành, vẻ mặt hồ nghi.
Chu Thành không để ý đến đối phương.
Ma Thần lão tổ đó sầm mặt lại.
Chu Thành chỉ là Tiên Vương Cảnh tứ trọng thôi, mà hắn là Tiên Vương Cảnh thất trọng!
Một vị đệ tử phía sau Ma Thần lão tổ đó lạnh nhạt nói với Chu Thành: “Sư phụ ta hỏi ngươi, ngươi là người của gia tộc nào? ! Không nghe thấy sao?”
Chu Thành nhìn đệ tử đối phương một chút, lạnh nhạt nói: “Nghe được thì đã sao, không nghe thấy thì đã sao.”
“Làm càn!” Đệ tử đối phương phẫn nộ.
Ma Thần lão tổ đó giơ tay, ngắt lời đệ tử mình, hắn nhìn chằm chằm Chu Thành: “Nếu như các hạ đã không nói thì đừng có trách ta không khách khí.” Nói đến đây, mạnh mẽ đánh ra một chưởng tới Chu Thành.
Một chưởng này nhìn như bình thường không có gì lạ, kì thực ẩn chứa nhiều loại tiên pháp đỉnh cấp, biến ảo khó lường, hơn nữa độc chưởng của đối phương đã tu luyện đến vô sắc vô vị chi cảnh.
Chu Thành thấy thế thì lạnh giọng hừ một cái, chỉ phất một tay lên thì lập tức có cuồng phong oanh tạc, vô số lực lượng Hắc Ám như là phong bạo tận thế, phá hủy chưởng lực của đối phương đến không còn một mảnh trong nháy mắt, sau đó lấy thế như chẻ tre, trong nháy mắt oanh đến trước mặt Ma Thần lão tổ đó.
Ma Thần lão tổ đó cảm nhận được lực lượng Hắc Ám hủy thiên diệt địa của Chu Thành thì sợ hãi, sắc mặt đại biến, lớn tiếng hô, trong tay xuất hiện một thanh ma đao to lớn.
“Thiên Ma Hiện Thế, mở cho ta!”
Hắn không màng ẩn giấu thực lực, điên cuồng thúc giục tiên nguyên trong đan điền, ma khí ngập trời, chém ra một đao.
Đao ra, thiên hạ kinh.
Hình dạng một vị Thiên Ma to lớn hiển hiện trên không Ma Thần Thành.
Trong lúc nhất thời, kinh động vô số cường giả của Ma Thần Thành.
Mặc dù Ma Thần Thành có cường giả như rừng nhưng cường giả Tiên Vương Cảnh vẫn cực ít, cường giả Tiên Vương Cảnh động thủ thì càng hiếm thấy.
Đao khí của Ma Thần lão tổ đó chém lên lực lượng Hắc Ám hủy thiên diệt địa của Chu Thành.
Ầm ầm nổ vang.
Nhưng hoàn toàn vô dụng.
Đao khí bị lực lượng Hắc Ám đánh xơ xác trong nháy mắt.
Lực lượng Hắc Ám hoàn toàn không có đình trệ, trong nháy mắt đã oanh đến trước mặt Ma Thần lão tổ.
Ma Thần lão tổ hoảng sợ, ma đao lại trảm.
Vừa mới chém ra thì lại bị lực lượng Hắc Ám của Chu Thành oanh trúng, hắn bị đánh bay ngược lại.
Chỉ thấy Ma Thần lão tổ Tiên Vương Cảnh thất trọng bay ra khỏi quảng trường Ma Thần Tháp, sau đó lại đụng ngã không biết bao nhiêu kiến trúc, cuối cùng nện xuống ở cuối tầm mặt mọi người.
Đó còn là do Chu Thành đã thu lại gần hết lực lượng trong đó chỉ tùy tiện đánh ra một kích mà thôi.
Nhưng mà cho dù như thế thì một cái tùy ý của Chu Thành cũng không phải chỉ là một vị Tiên Vương Cảnh thất trong có thể ngăn cản.
Hiện trường yên tĩnh trở lại.
Trên quảng trường Ma Thần Tháp, rất nhiều cao thủ Ma Thần nhất tộc không ai mà không e sợ nhìn Chu Thành.
Ma Thần lão tổ vừa mới bị Chu Thành dùng một kích đánh bay cũng rất có danh tiếng trong Ma Thần nhất tộc, ngay cả Thông Tâm Ma Viên Chúa Tể Cảnh cũng tán thưởng đối phương.
Thế nhưng bây giờ lại bị người ta dùng một kích đánh bay ngay trước mặt mọi người. Cũng khó trách mọi người chấn kinh, sợ hãi.
Đệ tử bên cạnh Ma Thần lão tổ sắc mặt tái nhợt không chút máu, hắn nhìn Chu Thành, cũng khó nén hoảng sợ trong lòng.
“Cút đi.” Chu Thành lạnh nhạt nói.
Đệ tử của Ma Thần lão tổ và đám cao thủ bên cạnh như được đặc xá, lập tức tứ tán ra.
Trong lúc nhất thời, xung quanh Chu Thành không có một ai.
Thế giới này, bất kỳ chỗ nào đều là cường giả vi tôn, Ma Thần nhất tộc thì lại càng như vậy.
Nhưng mà không lâu sau thì quảng trường Ma Thần Tháp đang yên tĩnh lại bạo động lần nữa.
“Ngụy Tiên Vương đến rồi!”
“Ngụy Tiên Vương là bạn tốt của Thiên Đao lão tổ!”
Rất nhiều người của Ma Thần nhất tộc nhỏ giọng nói.
Ngụy Tiên Vương chính là ái đồ của Chúa Tể Thông Tâm Ma Viên.
Thiên Đao lão tổ là Ma Thần lão tổ vừa bị Chu Thành đánh bay.
Trên con đường lớn do mọi người nhường ra, một người trung niên người mặc Hắc Ám ma bào, toàn thân bốc lên ma khí đang ngẩng đầu bước đi vào quảng trường Ma Thần Tháp, đi tới Ma Thần Tháp.
Ngụy Tiên Vương trực tiếp đi tới trước mặt Thiên Đao lão tổ, quan sát thương thế của Thiên Đao lão tổ, nhướng mày, hắn nhìn ra được thương thế của Thiên Đao lão tổ rất nặng.
“Ngụy huynh.” Thiên Đao lão tổ mở miệng nói.
“Ngươi an tâm chữa thương, ta báo mối thù một kích này thay ngươi.” Ngụy Tiên Vương mở miệng nói, sau đó đưa mắt nhìn quanh, cuối cùng ánh mắt nhìn ở trên người Chu Thành.
Hắn dẫn theo một nhóm cao thủ đi tới chỗ Chu Thành.
“Chính là ngươi đả thương người.” Ngụy Ý lạnh lùng nhìn Chu Thành, khí tức Tiên Vương thập trọng đỉnh phong trên người bộc phát ra, lập tức, Ma Vân cuồn cuộn, quảng trường Ma Thần Tháp đen xuống trong nháy mắt.
Ngụy Ý, không chỉ là người có thiên phú cao nhất Thông Tâm nhất tộc mà còn là người có hi vọng đột phá Chúa Tể Cảnh nhất trong vạn năm qua của Ma Thần nhất tộc.
“Tài nghệ không bằng người thôi.” Chu Thành dửng dưng nói.
Ngụy Ý nghe xong thì hai mắt tỏa sáng lạnh lẽo.
“Tài nghệ không bằng người?” Ngụy Ý giận quá mà cười: “Giỏi cho một câu tài nghệ không bằng người, vậy bây giờ ta một chưởng vỗ chết ngươi, cũng là ngươi tài nghệ không bằng người!” Nói đến đây, hắn muốn một chưởng đánh tới Chu Thành.
Đúng lúc này, đột nhiên, Ma Thần Tháp trước mắt quang mang đại chấn, tỏa ra ma quang trước mắt, những ma quang này hình thành từng vòng, khuếch tán ra như gợn sóng trên hồ nước.
“Ma Thần Tháp mở ra!” Có cao thủ Ma Thần nhất tộc kinh hỉ kêu to.
Sau đó cửa lớn Ma Thần Tháp từ từ mở ra trong tiếng ầm ầm.
Trong lúc nhất thời, cao thủ Ma Thần nhất tộc tranh nhau chen lấn đi vào Ma Thần Tháp.
Ngụy Ý thấy thế thì đành phải ngừng xuất chưởng với Chu Thành, hắn lạnh nhạt nói: “Chờ Ma Thần Tháp kết thúc, ta lại đập chết ngươi.” Nói đến đây, cũng lóe lên đi vào cửa lớn Ma Thần Tháp.
Bởi vì mỗi lần Ma Thần Tháp mở ra thì chỉ có tồn tại một ngày, muốn đăng đỉnh thì nhất định phải trong vòng một ngày này, cho nên, khi Ma Thần Tháp mở ra, mọi người đều giành giật nhau từng giây.
Thiên Đao lão tổ bị bị Chu Thành gây thương tích lúc trước nuốt đan dược, thương thế đã tốt hơn không ít, cũng lách mình đi vào Ma Thần Tháp.
Chu Thành nói với tiểu ngưu: “Tiền bối, đi vào chung?”
Tiểu ngưu lắc đầu: “Ta xương cốt già rồi, để ta yên đi, ngươi đi vào đi.” Lập tức cười nói: “Chờ ngươi cầm Ma Thần Chi Dực ra, hai ta lại đi uống rượu.”
Chu Thành cười một tiếng, lách mình đi vào Ma Thần Tháp.
Vừa vào Ma Thần Tháp, đi vào trong không gian của tầng thứ nhất, xuất hiện trước mặt Chu Thành là một cái bình nguyên rộng lớn vô biên.
Trên bình nguyên có vô cùng vô tận ma thú.
Những ma thú này nhiều, số lượng không biết bao nhiêu ức, như là sóng biển, kéo dài không thấy cuối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận