Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 292: Ba ngàn viên Tiên thạch

Một ngày này, Chu Thành hoàn toàn luyện hóa một gốc bán tiên dược cuối cùng, luyện hóa hết mười mấy gốc bán tiên dược, Chu Thành không chỉ đúng hạn đột phá đến Thánh Cảnh thất trọng, hơn nữa còn đột phá đến Thánh Cảnh bát trọng.
Nhưng mà đáng tiếc là bán tiên dược không phải tiên dược, cũng không phải tiên đan, cho nên không thể tẩy tạp chất trong cơ thể Chu Thành.
Dù như thế thì sau khi đột phá đến Thánh Cảnh bát trọng, thực lực Chu Thành cũng tăng nhiều.
Thần hồn của hắn cũng đột phá đến Quỷ Tiên bát trọng.
Cảm nhận được chân nguyên trong cơ thể thay đổi, Chu Thành một chỉ đánh ra, một đạo Sinh Tử Chỉ phá vỡ sóng mây trùng điệp phía trước, đánh tới ngọn núi đối diện.
Keng!
Chỉ thấy Sinh Tử Chỉ đánh ra một cái sơn động thâm bất khả trắc trên sơn phong sơn bích đối diện.
Mặc dù Chu Thành chỉ là Thánh Cảnh bát trọng nhưng với chiến lực của hắn bây giờ, hoàn toàn có thể quét ngang tất cả cao thủ Thánh Cảnh.
Có thể nói dưới Đế Cảnh, Chu Thành đã vô địch.
Vô địch dưới Đế Cảnh à.
Nhưng mà còn không phải chân chính Đế Cảnh, cho nên Chu Thành vẫn phải tranh thủ nhanh chóng đột phá đến Đế Cảnh.
Chu Thành đi ra ngoài cung điện.
Cung điện của hắn chính là cung điện mà bình thường Thái Vô tu luyện ở đó, ở trên đỉnh cao nhất của Thái Nhất Tiên Môn, từ bên ngoài cung điện nhìn ra, phía trước mây mù lượn lờ, sơn phong uốn khúc, tựa như Tiên Cảnh.
Lúc này, đã là mùa đông, đêm khuya.
Mặc dù hàn ý bức người nhưng Chu Thành chỉ mặc một cái áo mỏng, cũng không cảm thấy lạnh.
Đứng trên đỉnh núi, hắn nhìn cảnh đêm phía trước, trong bất tri bất giác, đã đi vào thế giới Tiên Võ hơn một năm, hơn một năm nay, hắn xảy ra thay đổi long trời lở đất, sự thay đổi này là Chu Thành không nghĩ tới.
Đột nhiên, có một chút xíu bông tuyết màu trắng từ cửu thiên chi thượng hạ xuống.
Tuyết rơi!
Chu Thành vươn tay, tuyết rơi trên bàn tay, lành lạnh.
Toàn bộ sơn môn Thái Nhất Tiên Môn linh khí rất là bức người, ngay cả tuyết cũng tinh khiết như thế, không có một chút tạp chất.
Mấy ngày nữa là năm mới.
Đây là năm thứ hai Chu Thành đi vào thế giới này.
Qua năm mới, hắn mười lăm tuổi.
Sau đó, Chu Thành nghĩ đến Thái Vô đã chạy thoát.
Những ngày này, Yêu tộc và Cửu Thiên Điện vẫn luôn tìm kiếm tung tích Thái Vô, chỉ là thế giới Tiên Võ mênh mông, muốn bắt được một người là rất khó, huống chi còn là đệ nhất cao thủ thế giới giống Thái Vô, cho nên những ngày này cũng không có tin tức của Thái Vô.
Ngoại trừ tìm kiếm bọn người Thái Vô, Yêu tộc và Cửu Thiên Điện cũng đang gia tăng thanh trừ từng cái phân bộ của Thái Nhất Tiên Môn phân bố ở thế giới Tiên Võ.
Bây giờ, gần như là đã thanh trừ sạch sẽ.
Về phần Bách Tiên Môn, đã bị Yêu tộc chiếm cứ từ lâu.
Lúc ấy Long Trí suất lĩnh đại quân Yêu Tộc giáng lâm sơn môn Bách Tiên Môn, đáng giết thì giết, đầu hàng thì hàng, trốn thì trốn.
Chỉ là khi đại quân Yêu Tộc chạy đến, Liệt Hoàng đã chạy trốn, bây giờ cũng không biết tung tích.
Ngày kế tiếp, ánh nắng tươi sáng.
Ánh nắng mùa đông cũng không có nóng lắm, nhưng vẫn đủ ấm áp.
Chu Thành đi ra khỏi cung điện, đi tới cung điện phụ mẫu ở.
Ven đường, Thái Nhất Tiên Môn cảnh sắc mê người, chim hót hoa nở, Linh thú có thể thấy được.
Mặc dù Chu Thành chiến với Thái Nhất Tiên Môn một trận, hủy hoại không ít sơn phong của Thái Nhất Tiên Môn, nhưng bên tổng điện Thái Nhất Tiên Môn cũng không có bị ảnh hưởng.
Đi tới viện tử phụ mẫu ở, phụ mẫu đang tu luyện đao pháp.
Đao pháp là Đao lão truyền cho hai người.
Chu Thành cũng luyện.
“Thành Nhi.” Lạc Thủy thấy Chu Thành đến, ngừng lại, vui vẻ nói.
“Phụ thân, mẫu thân.” Chu Thành cười gật đầu với hai người.
Chu Uy cũng cười gật đầu.
Hắn nhìn nhi tử đã cao gần bằng mình, cảm khái không thôi.
Lúc này mới bao lâu, nhi tử năm đó còn được mình che chở bây giờ đã là nhân vật đứng trên đỉnh thế giới Tiên Võ.
Ngẫm lại, bây giờ hộ vệ bên cạnh Chu Thành đều là Nhân Tiên, Chu Uy cảm thán không thôi.
Nhân Tiên.
Đó chính là tiên!
Đỉnh phong thế giới Tiên Võ.
Lạc Thủy nhìn Chu Thành, cũng cảm thán.
Nàng cười nói: “Thành Nhi của ta, qua năm mới chính là mười lăm tuổi, cũng không biết cô nương nhà ai bị Thành Nhi nhìn trúng.”
Nhớ tới lúc ấy nàng còn muốn tìm một mối hôn sự cho tiểu nhi tử, đối phương là thiên kim của Binh Bộ Thị Lang của Đại Phụng.
Bây giờ mới qua bao lâu.
Chu Thành cười nói: “Mẫu thân, hai người ở Thái Nhất Tiên Môn có quen không?”
Lạc Thủy nhìn Chu Uy một chút, cười nói: “Thái Nhất Tiên Môn này là đệ nhất tiên môn trong thế giới Tiên Võ, chúng ta ở rất là thư thái, giống như Tiên Cảnh.”
Thái Nhất Tiên Môn linh khí nồng đậm, mà linh khí chủ phong càng nồng đậm bức người, mỗi ngày hai người Chu Uy, Lạc Thủy ở trong đó, được linh khí thấm người, tất nhiên là dễ chịu.
“Quen là được.” Chu Thành cười nói: “Nếu các ngươi cảm thấy buồn tẻ, có thể đi Thái Nhất Tiên Thành một chút.”
Thái Nhất Tiên Thành là đệ nhất thành trong thế giới Tiên Võ, cách sơn môn Thái Nhất Tiên Môn không xa.
Hai người Chu Uy, Lạc Thủy gật đầu.
Nói thật, đúng là hai người chưa từng đến Thái Nhất Tiên Thành, đúng là muốn đi một chút.
“Đại ca đâu?” Chu Thành hỏi.
Chu Uy cười nói: “Bây giờ tiểu tử đó mỗi ngày đều đang điên cuồng tu luyện, ban ngày tu luyện, ban đêm tu luyện, rảnh rỗi thì tu luyện, hắn nói tranh thủ sang năm đột phá đến Tiên Thiên.”
Chu Thành cười cười.
Xem ra là mình kích thích đại ca.
Nhưng mà cũng tốt, có mục tiêu chưa chắc không phải chuyện tốt.
Chu Thành lại ngồi lại viện tử phụ mẫu một giờ, sau đó mới rời khỏi, sau khi rời đi, đi cung điện của sư phụ Xích Dương.
Ở chỗ sư phụ, Chu Thành tìm hiểu được từ khi mình diệt Thái Nhất Tiên Môn, Bách Tiên Môn, người của rất nhiều thế lực siêu cấp trong thế giới Tiên Võ đều cảm thấy bất an, bắt đầu liên minh với nhau.
Trước kia, hải ngoại Hải tộc giống như Yêu tộc, các tộc làm theo ý mình, bây giờ, các tộc Hải tộc hải ngoại bắt đầu bàn chuyện liên minh.
Đối với những chuyện này, Chu Thành cũng không có để ở trong lòng.
Hắn dã tâm không lớn, cũng chưa từng nghĩ tới chuyện thống nhất thế giới Tiên Võ.
Thống nhất thế giới Tiên Võ, hao tâm tổn trí phí sức, thời điểm này, chẳng bằng hắn cố gắng tu luyện, tăng thực lực mình lên mới là thật.
Vài ngày sau.
Năm mới.
Thái Nhất Tiên Môn vui mừng.
Sáng sớm, Chu Thành đi theo phụ mẫu, sư phụ, Diệp lão đi dạo Thái Nhất Tiên Thành một chút, đi dạo Thái Nhất Tiên Thành, trở lại Thái Nhất Tiên Môn, nhậu nhẹt, hoan thanh tiếu ngữ, vui vẻ ăn tết.
Vài ngày sau năm mới, Diệp lão đến tìm Chu Thành, nói đã có tin tức của Hoàng Chi Tiên Quả.
“Vũ Lăng Tiên Thành, Đông Phương thế gia.” Chu Thành nghe Diệp lão bẩm báo thì có chút kinh ngạc.
Vũ Lăng Tiên Thành và Cửu Thiên Chi Thành, Thái Nhất Tiên Thành là những thành trì cổ xưa nhất truyền từ Thượng Cổ, mà Đông Phương thế gia cũng là một trong số gia tộc cổ xưa nhất thế giới Tiên Võ, giống như Cửu Thiên Điện.
Diệp lão tra được Đông Phương thế gia có Hoàng Chi Tiên Quả.
“Không sai, Đông Phương thế gia có một quả Hoàng Chi Tiên Quả.” Diệp lão nói: “Điện Chủ, nếu không ta cho người hỏi một chút ý của Đông Phương gia chủ, có chịu nhượng lại quả Hoàng Chi Tiên Quả đó hay không?”
“Cũng được.” Chu Thành gật đầu: “Chỉ cần điều kiện của đối phương không quá hà khắc thì có thể đáp ứng hắn.”
Diệp lão lĩnh mệnh mà đi.
Chỉ là ngày kế tiếp, khi Diệp lão tới bẩm báo Chu Thành, thần sắc có chút không được tự nhiên, nói Đông Phương thế gia không chịu nhượng lại quả Hoàng Chi Tiên Quả đó.
“Đối phương nói muốn quả Hoàng Chi Tiên Quả đó cũng được, cần ngàn viên Tiên thạch.” Diệp lão nói.
Hoàng Chi Tiên Quả mặc dù trân quý nhưng ba ngàn viên Tiên thạch, đó là một cái giá trên trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận