Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 298: Côn Bằng cung điện

Biết được con Cửu Thải Côn Bằng đó có thực lực ngang với Huyết Hải Ma Chủ, tất cả mọi người bắt đầu cẩn thận.
Nhưng mà ở đây đều là cao thủ Cửu Thiên Điện và Yêu tộc, cũng không sợ.
Bốn người Kiếm lão, Đao lão, Long Trí, Phượng Cửu liên thủ, ngay cả Thái Vô cũng bị giết đến rơi xuống hạ phong, huống chi con Cửu Thải Côn Bằng này?
Đám người tiếp tục bay tới đỉnh núi này.
Không lâu sau, đám người đi tới gần đỉnh núi này.
Chỉ là Diệp lão lại nghi hoặc, vừa rồi hắn dùng thần hồn chi lực bao trùm, cũng không có cảm ứng được khí tức của con Cửu Thải Côn Bằng đó.
Bọn người Long Trí, Xích Dương, Hoàng Tuyền Ma Chủ cũng là như thế.
“Điện Chủ, xem ra con Cửu Thải Côn Bằng đó không có mặt ở đây.” Diệp lão nói với Chu Thành: “Vừa rồi ta dùng thần hồn chi lực cảm ứng, cũng không có phát hiện khí tức của đối phương.”
Long Trí cũng gật đầu nói: “Ta cũng không có cảm ứng được.”
Chu Thành không khỏi nhớ tới con Cửu Thải Côn Bằng mà hắn nhìn thấy trong di tích thượng cổ lúc ấy.
Chẳng lẽ đối phương lại đi di tích thượng cổ?
Chu Thành luôn cảm thấy con Cửu Thải Côn Bằng đó xuất hiện trong di tích thượng cổ với Quang Minh Bạch Hổ, hẳn là có liên quan đến Thượng Cổ Tiên Môn.
Rốt cuộc Thượng Cổ Tiên Môn còn ẩn giấu đi bí mật nào mà hắn không có phát hiện?
Có lẽ, chờ lần sau hắn có thể lĩnh hội Thượng Cổ Tiên Môn nữa thì có thể phát hiện bí mật ẩn giấu trong Thượng Cổ Tiên Môn.
Biết được con Cửu Thải Côn Bằng đó không có mặt ở đây, trong lòng Chu Thành không khỏi thất vọng.
Hắn dẫn mọi người bay tới sơn phong.
Chỉ là khi đi tới trước sơn phong thì bị từng đạo quang mang cản lại.
“Là thôn phệ đại trận!” Kiếm lão giật mình nói.
Thôn phệ đại trận là một trong thập đại trận pháp trong thế giới Tiên Võ, truyền từ Thượng Cổ Côn Bằng nhất tộc, chỉ là đã rất nhiều năm rồi nó chưa từng xuất hiện.
Côn Bằng nhất tộc ở Yêu tộc bây giờ cũng không biết cách bố trí thôn phệ đại trận.
“Lại là thôn phệ đại trận.” Lần này tộc trưởng Côn Bằng tộc cũng theo đến, thấy là thôn phệ đại trận, sau khi bất ngờ thì rất là kích động.
“Yêu Vương đại nhân, để cho chúng ta liên thủ phá cái thôn phệ đại trận này.” Đứng ở ngoài trận, Phượng Cửu đi lên, xin chỉ thị Chu Thành.
Thôn phệ đại trận mặc dù mạnh, nhưng đám người đang có mặt ở đây liên thủ lại thì vẫn có thể nhẹ nhõm phá đại trận trước mắt.
Dù sao con Cửu Thải Côn Bằng đó không có mặt ở đây, không có nó vận chuyển thôn phệ đại trận, uy lực giảm nhiều.
“Không cần.” Chu Thành nghe Phượng Cửu muốn mạnh mẽ phá trận thì khoát khoát tay, nói: “Ta đến xem có thể phá mất cái thôn phệ đại trận này hay không.”
Bọn người Phượng Cửu kinh ngạc.
Coi như cái thôn phệ đại trận trước mắt này không có Cửu Thải Côn Bằng vận chuyển thì cũng cần bọn họ liên thủ mới có thể phá mất, Chu Thành có thể phá được sao?
Nhưng mà mặc dù bọn người Phượng Cửu lòng tràn đầy nghi hoặc nhưng cũng không dám lên tiếng chất vấn.
Thế là đám người lui qua một bên, cho Chu Thành đi lên, đi tới tít ngoài rìa thôn phệ đại trận.
Chu Thành muốn tự mình phá trận, chủ yếu là bởi vì hắn đã lĩnh hội thập đại trận của Thượng Cổ Tiên Môn, trong đó có một trận tương tự với thôn phệ đại trận.
Cho nên hắn mới muốn thử xem.
Hơn nữa, hắn có được Cửu Thải Côn Bằng Chí Tôn Pháp Tướng, hơn nữa còn có Bắc Minh Thần Công, hơn nữa còn có hi vọng có thể phá mất cái thôn phệ đại trận này.
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, đỉnh đầu Chu Thành quang mang phun trào, một con Cửu Thải Côn Bằng xuất hiện, chính là Chí Tôn Pháp Tướng của Chu Thành.
Theo thực lực tăng lên và Cửu Thiên Tiên Đan, Long Phượng Tiên Đan rèn luyện, Chí Tôn Pháp Tướng của Chu Thành càng ngưng thực, càng tăng mạnh.
Khi Cửu Thải Côn Bằng Pháp Tướng của Chu Thành xuất hiện, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều cảm nhận được áp lực.
Đây là uy áp đặc hữu đến từ Chí Tôn Pháp Tướng.
Mọi người thấy Chí Tôn Pháp Tướng của Chu Thành thì trong mắt lóe lên vẻ cuồng nhiệt.
Đặc biệt là bọn người Thôn Thiên Thú Phương Bách, lần đầu tiên bọn họ biết pháp tướng của Chu Thành là Cửu Thải Côn Bằng, trong lòng cực kì chấn động.
Bây giờ, rốt cuộc bọn họ hiểu tại sao Điện Chủ của bọn họ đến tìm con Cửu Thải Côn Bằng này.
Chu Thành gọi Cửu Thải Côn Bằng Pháp Tướng ra, sau đó Cửu Thải Côn Bằng Pháp Tướng há miệng ra, thôn phệ chi lực kinh người bao phủ thôn phệ đại trận phía trước.
Thôn phệ đại trận quang mang phun trào, thôn phệ chi lực cũng tuôn ra.
Hai luồng thôn phệ chi lực va chạm.
Khí lưu khuấy động, nổ tung.
Trên không trung, như có từng trận lôi vang lên.
Hành động lần này của Chu Thành là lấy thôn phệ chi lực của Cửu Thải Côn Bằng Pháp Tướng thăm dò quy luật vận chuyển của thôn phệ chi lực của thôn phệ đại trận trước mắt.
Chỉ cần tìm được quy luật vận chuyển thôn phệ chi lực của thôn phệ đại trận trước mắt, muốn phá thôn phệ đại trận trước mắt sẽ dễ dàng hơn.
Chu Thành không ngừng thử thăm dò quy luật vận chuyển thôn phệ chi lực của thôn phệ đại trận.
Đồng thời, Chu Thành triển khai thần hồn chi lực, thông qua khe hở lúc vận chuyển thôn phệ chi lực, từng chút thẩm thấu vào chỗ sâu nhất trong không gian của thôn phệ đại trận phía trước.
Thời gian từng giờ trôi qua.
Rốt cuộc thần hồn chi lực của Chu Thành cũng thẩm thấu đến chỗ sâu nhất trong không gian của thôn phệ đại trận, đi tới khu vực mắt trận của thôn phệ đại trận.
Qua nửa ngày.
Mấy người Diệp lão thủ hộ bên cạnh cũng không ai dám lên tiếng, sợ quấy rầy đến Chu Thành.
Đêm, bắt đầu giáng lâm.
Thế giới Lôi Ngục hàn khí bức người, mấy người Diệp lão sợ hàn khí ảnh hưởng đến Chu Thành, đều vận chuyển công pháp bức hàn khí xung quanh lui ra.
Lúc bóng đêm rút đi, sắc trời bắt đầu sáng lên.
Ba ngày hai đêm liên tục như thế.
Sáng sớm ngày thứ tư, đột nhiên, thôn phệ đại trận phía trước kịch liệt phun ra nuốt vào quang mang không thôi, thôn phệ chi lực lúc ẩn lúc hiện, nhìn thấy thôn phệ đại trận thay đổi như thế, bọn người Diệp lão, Long Trí thần sắc chấn động.
Lại một lát sau, quang mang của thôn phệ đại trận dần dần biến mất, thôn phệ chi lực tiêu tán.
Chu Thành thu hồi Cửu Thải Côn Bằng Pháp Tướng, cười nói với mọi người: “May mắn không làm nhục mệnh.”
Thôn phệ đại trận, cuối cùng bị phá.
Hơn nữa, thông qua ba ngày phá trận này, Chu Thành nắm giữ được khiếu quyết của thôn phệ đại trận, sau này hắn cũng có thể bố trí ra thôn phệ đại trận.
Mọi người thấy thôn phệ đại trận phá mất thì đều nở nụ cười.
“Yêu Vương đại nhân thủ đoạn thông thần.” Phượng Cửu đi lên cười nói với Chu Thành: “Nếu là ta, đoán chừng một vạn năm cũng không phá nổi cái thôn phệ đại trận này.”
Long Trí nhướng mí mắt, đồ nịnh nọt này.
Chu Thành cười cười, nói với mọi người: “Đi thôi, chúng ta vào xem.” Sau đó theo mọi người bay vào sơn phong.
Trên ngọn núi tọa lạc một dãy cung điện.
Mỗi một tòa cung điện đều xây rất là to lớn, hơn nữa trên mỗi một tòa cung điện đều điêu khắc hình ảnh một con Côn Bằng to lớn, giữa những viện tử giữa cung điện đan xen cũng có rất nhiều pho tượng Côn Bằng.
Xích Dương nói: “Không biết cái trứng Cửu Thải Côn Bằng đó có ấp chưa.” Nói xong, dẫn Chu Thành bay đến cung điện nào đó.
Sau đó, hắn và bọn người Chu Thành đi đến trước một cung điện không đáng chú ý nào đó.
“Có cấm chế.” Long Trí mở miệng nhắc nhở.
Vừa rồi ở nơi xa cũng không có cảm ứng được cấm chế của cung điện này, nhưng tới gần, bọn người Long Trí cảm ứng ra được, chỉ cần bọn họ đi tới trước mấy bước nữa thì chắc chắn sẽ bị lực lượng cấm chế của cung điện công kích.
Mấy người quay qua nhìn Chu Thành.
Chu Thành im lặng, nói: “Mọi người không cần nhìn ta, đồng loạt ra tay, phá trận đi.”
Mấy người Long Trí, Phượng Cửu xấu hổ cười một tiếng, lúc này mới đi lên, đồng loạt xuất thủ.
Ầm ầm!
Công kích của hơn mười người đồng loạt rơi xuống đại trận cấm chế của cung điện.
Quang mang nổ tung.
Từng tiếng răng rắc vang lên.
Mọi người thấy thế, lại đồng loạt xuất thủ một lần nữa.
Lần này, đại trận cấm chế bị đánh vỡ hoàn toàn.
Chu Thành đi lên đẩy một cái, đại môn cung điện từ từ mở ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận