Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 282: Nhiếp Hàn lão tổ, hắn chết!

Lúc đầu, Chu Thành cho là Kiếm lão muốn chém giết Nhiếp Hàn cũng phải kịch chiến một phen.
Nhưng mà Kiếm lão chỉ dùng hai chiêu thì chém giết Nhiếp Hàn.
Chỉ là hai chiêu.
Có lẽ là bởi vì Nhiếp Hàn chủ quan, nhưng cũng đủ để chứng minh thực lực Kiếm lão mạnh.
Kiếm lão đã là Nhân Tiên đỉnh phong? Chu Thành âm thầm suy đoán.
Chu Thành đoán không sai, hoàn toàn chính xác là Kiếm lão đã là Nhân Tiên đỉnh phong, thật ra thì không chỉ có Kiếm lão, Cửu lão của Cửu Thiên Điện đều là cường giả Nhân Tiên đỉnh phong.
Nhưng mà cường giả Nhân Tiên đỉnh phong cũng có phân chia mạnh yếu.
Tần Hồng Vĩ với đệ tử Thái Nhất Tiên Môn đang cười cười nói nói, chạy tới, đột nhiên thấy Nhiếp Hàn bị Kiếm lão cắt yết hầu.
Thấy thi thể sư phụ Nhiếp Hàn từ trên cao rơi xuống, Tần Hồng Vĩ ngây người.
Chúng đệ tử Thái Nhất Tiên Môn ai cũng kinh ngạc đến ngây người.
Máu Nhiếp Hàn từ trên cao rơi xuống, dưới ánh mặt trời, nó trở nên tiên diễm dị thường.
“Sư, sư phụ.” Tần Hồng Vĩ kinh ngạc đến ngây người, sau đó cất tiếng thét đau buồn, tiếng như chim quyên đề huyết.
Tần Hồng Vĩ gào lên, tiếng gào vang vọng xung quanh, quanh quẩn dưới chân các núi của Thái Nhất Tiên Môn.
Chu Thành nhìn Tần Hồng Vĩ, sau đó cất bước, lăng không đi tới chỗ Tần Hồng Vĩ.
Vốn vì Nhiếp Hàn chết mà bi phẫn không thôi, Tần Hồng Vĩ thấy mấy người Chu Thành đi tới, không khỏi biến sắc, hắn quát đệ tử Thái Nhất Tiên Môn xung quanh: “Nhanh đi bẩm báo môn chủ đại nhân!”
Những đệ tử Thái Nhất Tiên Môn đang kinh ngạc đến ngây người kịp phản ứng, khủng hoảng chia nhau mà chạy, hoảng hốt chạy bừa, nhao nhao đi bẩm báo tầng lớp cấp cao của Thái Nhất Tiên Môn.
Mà Tần Hồng Vĩ cũng khủng hoảng quay người mà chạy.
Chỉ là hắn phát hiện, hắn vừa mới quay người chạy không được bao xa thì bị một luồng sức hút kinh khủng hút hắn không ngừng lùi lại, dù hắn điên cuồng thôi động chân nguyên cũng không thể tránh thoát.
Cuối cùng, Tần Hồng Vĩ bị Long lão hút đến trước mặt Chu Thành.
Tần Hồng Vĩ quay người, thấy Chu Thành gần trong gang tấc, vừa sợ vừa giận, nhưng hoảng sợ nhiều hơn phẫn nộ.
“Chu Thành.” Tần Hồng Vĩ há miệng, ngoài mạnh trong yếu nói: “Ở đây là Thái Nhất Tiên Môn, các ngươi trốn không thoát.”
“Trốn?” Chu Thành nghe vậy cười một tiếng: “Ai nói ta muốn chạy trốn?”
Tần Hồng Vĩ khẽ giật mình.
“Hôm nay ta tới, không có ý định trốn.” Chu Thành lắc đầu, sau đó nói: “Lúc trước, ngươi truy sát ta mấy lần, ta giết ngươi mà không được, hôm nay, ta nhất định phải giết ngươi!”
Nói xong, Yêu Vương Đao trong tay Chu Thành vung lên.
Tần Hồng Vĩ vừa muốn mở miệng thì Yêu Vương Đao đã xẹt qua cổ của hắn, đầu Tần Hồng Vĩ từ trên cổ rơi xuống, cột máu từ chỗ đứt phún thẳng lên không trung.
Thần hồn của Tần Hồng Vĩ từ trong cơ thể bay ra, cũng bị Chu Thành một đao chém giết.
Nhìn đầu Tần Hồng Vĩ rơi xuống đất, lăn ra xa, Chu Thành cất Yêu Vương Đao, theo mấy người Diệp lão tiếp tục đi đến tổng điện Thái Nhất Tiên Môn.
Trên quảng trường trước tổng điện Thái Nhất Tiên Môn, Thái Vô và mấy người Dương Thư, Thần Vạn Lý đang đợi Nhiếp Hàn bắt Chu Thành về thì thấy từng trưởng lão, Thái Thượng trưởng lão Thái Nhất Tiên Môn đều vẻ mặt khủng hoảng vọt tới.
Sắc mặt đó giống như là đã xảy ra chuyện lớn bằng trời gì.
Đương nhiên, đúng là chuyện lớn bằng trời thật.
“Chuyện gì xảy ra?” Thái Vô thấy từng trưởng lão, Thái Thượng trưởng lão vẻ mặt khủng hoảng, không khỏi nhướng mày, trách mắng.
Những trưởng lão, Thái Thượng trưởng lão của Thái Nhất Tiên Môn thấy Thái Vô, như gặp được chủ tâm cốt.
“Môn chủ đại nhân, Nhiếp Hàn lão tổ, hắn, chết!” Một vị Thái Thượng trưởng lão lắp bắp nói.
Các cao thủ đang có mặt ở đây trợn mắt há hốc mồm.
Hiện trường hỉ khí dương dương đột nhiên yên tĩnh lại, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
Thái Vô cũng ngẩn ngơ, bọn người Dương Thư, Thần Vạn Lý cũng không thể tưởng tượng nổi.
Chết rồi? !
Lão tổ Nhân Tiên thập trọng của Thái Nhất Tiên Môn Nhiếp Hàn lại bị giết?
“Nhiếp Hàn chết rồi?” Thái Vô vẫn còn có chút không tin.
Hắn biết rõ thực lực của Nhiếp Hàn, cho nên mới không tin.
“Vâng.” Vị Thái Thượng trưởng lão của Thái Nhất Tiên Môn đó thấy sắc mặt Thái Vô khó coi, nói chuyện có chút không lưu loát: “Nhiếp Hàn lão tổ, sau khi hắn chạy tới, dùng Thập Phương Kiếm đối chiến với vị cao thủ dùng kiếm bên cạnh Chu Thành.”
“Đối phương cũng thi triển ra Thập Phương Kiếm, phá giải kiếm chiêu của Nhiếp Hàn lão tổ.”
“Ngay sau đó, đối phương ra kiếm thứ hai, cắt yết hầu Nhiếp Hàn lão tổ.”
Kiếm thứ hai!
Cắt yết hầu Nhiếp Hàn lão tổ.
Hiện trường, bọn người Thái tổ Vạn Kiếm Vương Triều, Thái tổ Mãng Long Vương Triều không ai mà không hít vào một hơi khí lạnh.
Chỉ hai kiếm thì giết Nhiếp Hàn lão tổ!
Ngay cả Dương Thư, Thần Vạn Lý cũng thất kinh.
Bọn họ nhìn nhau, có thể hai kiếm giết chết Nhiếp Hàn lão tổ, kiếm đạo của đối phương đã đạt đến một cảnh giới khủng bố, như vậy, người có kiếm đạo cao như thế chỉ có thể là Thập Đại Kiếm Khách trong thế giới Tiên Võ bọn họ.
Là ai?
Chẳng lẽ là Cực Đạo Kiếm Ma?
Hay là Kỳ Lân Kiếm?
Dương Thư, Thần Vạn Lý suy đoán, những cao thủ khác đang có mặt ở hiện trường trong lúc khiếp sợ, cũng suy đoán.
Thái Vô lại toàn thân kiếm khí rung chuyển, điên cuồng cười to: “Hai kiếm giết lão tổ Nhiếp Hàn môn hạ của ta, được lắm, Chu Thành, hôm nay Thái Vô ta muốn xem xem người ngươi dẫn tới có thể đỡ được Thái Nhất Tiên Kiếm của ta hay không.” Nói đến đây, đột ngột vọt từ dưới đất lên, như một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, toàn thân Thái Vô tỏa ra kiếm khí chấn động vô số sơn phong trong Thái Nhất Tiên Môn.
Trong lúc mọi người kinh hãi, Thái Vô hóa thành một đạo kiếm khí kinh khủng, biến mất ở chân trời.
“Đi!” Dương Thư, Thần Vạn Lý thấy thế thì cũng đồng loạt bay lên, đi theo.
Thái tổ Vạn Kiếm Vương Triều, Thái tổ Mãng Long Vương Triều, Thái tổ Đại Nguyên Vương Triều, cường giả các tông các triều cũng phá không bay lên, đi theo.
Thái Vô là đệ nhất thế giới Tiên Võ, đã nhiều năm không có triển lộ thực lực ở trước mặt người ngoài, mọi người muốn lát nữa có thể nhìn thấy Thái Vô triển lộ thực lực thì đều kích động.
Đồng thời, mọi người cũng đều hiếu kỳ, cao thủ Chu Thành dẫn tới là ai.
“Khó trách Chu Thành dám đến Thái Nhất Tiên Môn giết người, không ngờ được là dẫn cao thủ như thế đến! Hẳn là Thập Đại Kiếm Khách trong Tiên Võ chúng ta.”
“Cho dù Thập Đại Kiếm Khách trong Tiên Võ chúng ta, trước mặt Thái Vô đại nhân cũng không đáng chú ý đi, dám đến sơn môn Thái Nhất Tiên Môn giết nhiều cao thủ của Thái Nhất Tiên Môn như vậy, chắc chắn Thái Vô đại nhân sẽ chém hắn.”
Các cao thủ nước miếng tung bay.
Thế là, Thái Vô suất lĩnh, Thái Nhất Tiên Môn và các phương cường giả trùng trùng điệp điệp đi tới chỗ Chu Thành.
Thái Nhất Tiên Môn là đệ nhất tiên môn trong thế giới Tiên Võ, có mười vạn môn hạ đệ tử, lại thêm Bách Tiên Môn, Tam Nhãn Thần Tộc với cao thủ các đại vương triều, chừng vài chục vạn.
Từ xa nhìn lại, che khuất bầu trời, đen nghịt một mảnh, thanh thế lớn, khí thế mạnh, phong vân biến sắc.
Chu Thành và mấy người Diệp lão đi tới tổng điện Thái Nhất Tiên Môn, xa xa thấy được Thái Vô kiếm quang kinh người, thấy được cường giả các tông các triều sau lưng Thái Vô.
Nhìn thấy mấy chục vạn cao thủ sau lưng Thái Vô, sắc mặt Chu Thành như thường.
Mà Thái Vô cũng từ xa thấy được Chu Thành, thấy được bốn người Diệp lão sau lưng Chu Thành.
Lúc này, ánh mắt của hắn khóa chặt Kiếm lão ôm trường kiếm.
Không thể nghi ngờ, chính là người này giết môn hạ hắn, lão tổ Nhiếp Hàn.
Hắn nhìn Kiếm lão ôm kiếm, hai mắt nghi hoặc.
Vậy mà không phải Cực Đạo Kiếm Ma với Kỳ Lân Kiếm?
Lúc trước, hắn cũng suy đoán giống như Dương Thư, Thần Vạn Lý, có phải là hai người Cực Đạo Kiếm Ma với Kỳ Lân Kiếm hay không, nhưng mà bây giờ xem ra là không phải.
Vậy người này là ai?
Bạn cần đăng nhập để bình luận