Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 480: Ăn cướp Chúa Tể

Đông!
Sát Sinh Vương bị đánh bay!
Sát Sinh Vương lăn lộn không ngừng, xẹt qua chân trời, cuối cùng đập xuống nơi cuối chân trời. Trong tiếng nổ vang ầm ầm, mặt đất chấn động. Cuối chân trời, cát bụi cuồn cuộn.
Tất cả mọi người kinh ngạc không thôi.
Sát Sinh Vương, một vị cường giả Chúa Tể bước vào Chúa Tể Cảnh nhiều năm lại bị đánh bay như đánh một quả bóng? Cảnh này khiến cho mọi người quá chấn động, kinh ngạc hồi lâu.
Trong lúc mọi người kinh ngạc, Chu Thành đi đến chỗ Vạn Tà Lam Liên, chỉ một bước mà đã đi tới trước Vạn Tà Lam Liên, Vạn Tà Lam Liên muốn phá không bay đi thì lại bị Chu Thành một chưởng chụp xuống, chộp vào trong tay, mặc cho Vạn Tà Lam Liên giãy giụa như thế nào, xung kích như thế nào cũng không thể tránh thoát lực lượng của Chu Thành trói buộc.
Nhưng mà ngay khi Chu Thành muốn cất Vạn Tà Lam Liên thì đột nhiên có tiếng xé gió từ nơi xa vọng lại, chỉ thấy một bóng dáng vĩ ngạn đạp không mà đến, chớp mắt đã đi tới hiện trường.
“U Linh Ma Quân!”
Rất nhiều cường giả đang có mặt ở đây nhìn thấy người tới trước mắt thì đều giật mình kêu lên.
U Linh Ma Quân, giống như Sát Sinh Vương, là một vị cường giả Thiên Ma nhất tộc bước vào Chúa Tể cảnh nhiều năm, U Linh Ma Quân tàn bạo, khát máu không kém gì Sát Sinh Vương, thực lực cũng không kém gì Sát Sinh Vương, thực lực hai người sàn sàn nhau.
U Linh Ma Quân vừa đến hiện trường thì hai mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm vào Vạn Tà Lam Liên trong tay Chu Thành, hắn duỗi tay phải ra, dùng giọng điệu như ra lệnh nói: “Dâng Vạn Tà Lam Liên cho ta!”
Dâng cho ta!
Nghe U Linh Ma Quân dùng giọng điệu ra lệnh nói chuyện với Chu Thành, sắc mặt mọi người đang có mặt ở đây đều trở nên quái dị.
Mọi người không hẹn mà cùng nghĩ đến cảnh Sát Sinh Vương bị đánh bay mới nãy.
“Dâng Vạn Tà Lam Liên lên?” Chu Thành nghe vậy thì cười một tiếng: “Nếu như ta không dâng thì sao?”
“Không?” U Linh Ma Quân ung dung cười một tiếng: “Từ trước đến giờ còn chưa có người nào dám nói một tiếng không với ta.” Nói đến đây, đi thẳng đến chỗ Chu Thành, nâng tay lên, một chưởng vỗ xuống Chu Thành.
Đây là chiêu thức mà hắn thích dùng nhất, một chưởng đập dẹp đầu của đối phương, hắn thích nghe tiếng vỡ giòn tan khi đầu của đối phương bị đập dẹp.
Ngay lúc một chưởng của U Linh Ma Quân vỗ xuống, đột nhiên, hắn nhìn thấy trong tay Chu Thành xuất hiện một cái đỉnh!
Cái đỉnh này? !
Trong lúc U Linh Ma Quân còn đang kinh nghi thì đột nhiên đỉnh trong tay Chu Thành đột ngột trở nên to lớn hơn, phải nói là siêu cấp to lớn, sau đó hắn nhìn thấy nhân tộc trước mặt vung cự đỉnh ở trong tay lên, dùng thế quét ngang vung mạnh đến, tốc độ nhanh chóng khiến cho U Linh Ma Quân hoàn toàn không kịp phản ứng.
Mà mọi người đang đứng ở xung quanh nhìn thấy Cửu Giới Đỉnh trong tay Chu Thành cuốn lên sóng lớn trùng điệp, kéo theo tàn ảnh, lấy tốc độ không gì sánh nổi oanh trúng U Linh Ma Quân.
Đông!
U Linh Ma Quân giống như Sát Sinh Vương lúc trước, bị Cửu Giới Đỉnh vô cùng to lớn đánh mạnh trúng, sau đó không ngừng xoay tròn bay ngược lại giống như Phong Hỏa Luân.
Sau một lúc lâu, cuối chân trời vang lên tiếng vang lớn.
Mọi người chỉ cảm thấy giống như là trái tim mình bị đập mạnh một cái.
Chu Thành không có nhìn U Linh Ma Quân, hắn nhìn chằm chằm những cường giả khác của Thiên Ma nhất tộc đang có mặt ở đây.
Những cường giả khác của Thiên Ma nhất tộc đều sợ đến gần chết, khủng hoảng chạy trốn, có người hoảng hốt chạy bừa, đụng mạnh vào nhau, sau đó té lăn ra đất, máu tươi tung tóe.
Vốn có mấy vạn cường giả Thiên Ma nhất tộc nhưng bây giờ lại chạy trốn tứ tán như chim bay, không còn một người nào dám ở lại đây.
Chu Thành thấy thế thì cũng lười đuổi giết những người của Thiên Ma nhất tộc, bây giờ chuyện quan trọng nhất chính là bế quan luyện hóa Vạn Tà Lam Liên, cho nên Chu Thành phá không mà đi.
Đương nhiên, khi rời đi, trên đường nếu gặp được Thiên Ma nhất tộc thì Chu Thành sẽ thuận tay vung mạnh Cửu Giới Đỉnh.
Một đường sương máu bay tứ tung.
Chu Thành phiêu nhiên đi trong sương máu.
Cường giả nhân tộc nhìn bóng dáng Chu Thành phiêu nhiên mà đi trong huyết vụ thì đều chấn động thật lâu, kinh ngạc thật lâu, cảm xúc trong lòng khó mà diễn tả bằng lời được.
Bạch Phượng, Long Nữ nhìn bóng dáng Chu Thành phiêu nhiên mà đi, cũng có tâm tình phức tạp.
“Không biết vị đại nhân này là ai! Nhân tộc Thiên Giới chúng ta lại có Tiên Vương vô địch như thế!”
“Đây là phúc của nhân tộc Thiên Giới chúng ta!”
“Các ngươi nói xem vị đại nhân này là Tiên Vương mấy tầng?”
“Chắc chắn là Tiên Vương thập trọng đỉnh phong!”
Hồi lâu sau, đám cường giả nhân tộc đang có mặt ở đây mới bàn tán sôi nổi.
Bởi vì lúc trước Chu Thành sử dụng bí pháp cho nên mọi người hoàn toàn không thấy rõ dung mạo của Chu Thành, chỉ có thể lờ mờ nhìn ra được người đánh bay Sát Sinh Vương và U Linh Ma Quân là một người trẻ tuổi của nhân tộc.
Hơn nữa bởi vì Chu Thành ẩn nấp cảnh giới nên mọi người cũng không có nhìn ra Chu Thành chỉ là một Tiên Vương ngũ trọng.
Sau khi Chu Thành rời đi, hắn tìm một sơn cốc không người, bố trí trận pháp cấm chế ở xung quanh rồi mới lấy gốc Vạn Tà Lam Liên đó ra.
Toàn bộ sơn cốc bị ánh sáng màu lam của Vạn Tà Lam Liên chiếu sáng thành màu lam, ngay cả Chu Thành cũng không ngoại lệ.
Nhìn Vạn Tà Lam Liên óng ánh trước mặt, Chu Thành không do dự, trực tiếp nuốt vào, bắt đầu luyện hóa năng lượng vô cùng bành trướng của Vạn Tà Lam Liên.
Gốc Vạn Tà Lam Liên này thôn phệ năng lượng tinh thuần trong vô số huyết khí trong Thiên Ma Chiến Trường mà dựng dục nên, đã tiến hóa đến cấp Hồng Mông, công hiệu không hề kém hơn Hồng Mông Linh Quả.
Thậm chí nói theo một ý nghĩa nào đó thì nó còn tốt hơn Hồng Mông Linh Quả một chút, nếu không thì Sát Sinh Vương và U Linh Ma Quân cũng sẽ không tranh đoạt như thế.
Vạn Tà Lam Liên hóa thành năng lượng dược lực tràn vào đan điền của Chu Thành, không ngừng chuyển hóa thành tiên nguyên của Chu Thành.
Chu Thành nhanh chóng đột phá đến Tiên Vương ngũ trọng hậu kỳ đỉnh phong.
Hai tháng trôi qua.
Chu Thành mới hoàn toàn luyện hóa sạch sẽ Vạn Tà Lam Liên.
Đợi Chu Thành dừng lại thì đã là Tiên Vương Cảnh lục trọng, hơn nữa còn đột phá đến Tiên Vương lục trọng sơ kỳ đỉnh phong.
Luyện hóa Vạn Tà Lam Liên, Chu Thành xem xét xếp hạng của mình, phát hiện xếp hạng đã tụt khỏi một ngàn, hắn có chút cạn lời.
Nhưng mà bây giờ cách thời gian kết thúc còn ba bốn tháng nữa, cho nên Chu Thành cũng không lo lắng.
Một lát sau, Chu Thành khống chế Cửu Tuyệt Sa Bạo rời khỏi sơn cốc.
Rời khỏi sơn cốc không được bao lâu, Chu Thành lại tiến vào top một ngàn lần nữa.
Sau khi chiến một trận với Sát Sinh Vương, U Linh Ma Quân, Chu Thành đã không còn hứng thú gì với Tiên Vương, hắn đặt mục tiêu là Chúa Tể Cảnh của Thiên Ma nhất tộc.
Dù sao trên người Tiên Vương có quá ít Hỗn Độn Linh Đan.
Mấy ngày sau khi Chu Thành xuất cốc, lại gặp Sát Sinh Vương lần nữa.
Gặp Chu Thành lần nữa, sắc mặt Sát Sinh Vương đại biến, hai tháng trước, hắn bị Chu Thành đánh bay, cảm giác như dời sông lấp biển, ban ngày biến thành đêm đen, hai tháng này, mỗi khi nhớ tới một màn đó thì hắn vừa giận vừa hận, vừa sợ hãi, không sai, chính là sợ hãi.
Hắn đường đường là Chúa Tể vậy mà lại sợ một Tiên Vương.
“Sát Sinh Vương, lấy tất cả không gian Tiên Khí trên người ngươi ra.” Chu Thành gặp lại Sát Sinh Vương, mở miệng nói.
Lấy không gian Tiên Khí ra?
Sát Sinh Vương khẽ giật mình, sau đó sắc mặt khó coi, thì ra Chu Thành xem hắn như con mồi muốn cướp.
Hắn đường đường là một Chúa Tể mà lại bị một Tiên Vương xem như con mồi ăn cướp!
“Ngươi!” Sắc mặt Sát Sinh Vương đỏ lên như quả cà chua, quay người mà chạy, đánh không lại hẳn là có thể trốn được chứ.
Thế nhưng hắn vừa mới quay người mà chạy thì thân hình Chu Thành lóe lên, đã ngăn ở trước mặt hắn, tốc độ của Chu Thành còn nhanh hơn hắn!
“Rốt cuộc ngươi là ai? !” Sát Sinh Vương nghiến răng nghiến lợi.
“Sau này ngươi sẽ biết.” Cửu Giới Đỉnh xuất hiện trong tay Chu Thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận