Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 294: Hoàng Chi Tiên Thụ

Đế Cảnh không dám để cho những lôi điện này dính vào người, nhưng Chu Thành thì lại muốn lợi dụng những lôi điện này rèn luyện nhục thân mình.
Hắn có Huyền Vũ Thần Thể với Bất Diệt Kim Cương Thần Thể, cũng không sợ bị những lôi điện này gây thương tích.
Thế là Chu Thành không có phòng ngự, khiến cho lôi điện này đều rơi xuống người mình, khi những lôi điện này rơi xuống, Chu Thành vận chuyển Bắc Minh Thần Công, thôn phệ luyện hóa Lôi Điện chi lực ẩn chứa bên trong lôi điện.
Một tia Lôi Điện chi lực, có lẽ không nhiều, nhưng ngày kế ngày, mấy ngàn đạo, mấy vạn đạo, tích lũy lại thì là một con số kinh khủng.
Một ngày trôi qua, Chu Thành phát hiện chân nguyên trong đan điền mình hùng hậu hơn một chút, ít nhất có thể so với mình khổ tu mười ngày.
Phát hiện này khiến cho Chu Thành càng thêm kiên định muốn lợi dụng những lôi điện này để rèn luyện mình.
Bóng đêm bao phủ thế giới Lôi Ngục.
Những hiểm địa giống như thế giới Lôi Ngục, đến ban đêm thì hung thú ẩn hiện tấp nập, nguy hiểm sẽ tăng lớn, Chu Thành cũng không vội đi đường, cho mọi người tìm một cái sơn cốc nhỏ, sau đó vào cốc nghỉ ngơi.
Lúc này, vẫn là trời đông giá rét.
Rất lạnh.
Thế giới Lôi Ngục đến ban đêm thì sẽ lạnh hơn, những lôi điện đó như cũng dính vào hàn băng, rơi xuống người thì lạnh lẽo thấu xương.
Không lâu sau, một đống lửa được đốt lên.
Mượn đống lửa, hàn khí xung quanh bị xua tán đi không ít.
Củi lửa bình thường không tản được hàn khí trong thế giới Lôi Ngục, nhưng mà cửi lửa bọn người Chu Thành dùng đều là ngàn năm Linh Thụ ẩn chứa Hỏa Dương chi khí.
Ngàn năm Linh Thụ này bốc cháy lên, Hỏa Dương chi khí rất vượng, hàn khí xung quanh không đến gần được.
Ngay lúc bọn người Chu Thành uống Thái Bạch Tửu, bên ngoài sơn cốc vang lên tiếng bước chân, đám người nhìn lại, chỉ thấy một đám cao thủ đi tới.
Đối phương nhân số không nhiều, chỉ có mười mấy người.
Dẫn đầu là một lão giả với một thiếu nữ.
Lão giả và thiếu nữ nhìn thấy trong sơn cốc có ánh lửa nên mới vào cốc, nhưng không ngờ được là trong sơn cốc có nhiều người như vậy, không khỏi khẽ giật mình.
Lão giả bất ngờ, sau đó lập tức đi lên, ôm quyền cười nói: “Chúng ta nhìn thấy trong cốc có ánh lửa, tò mò vào cốc xem, có chút tùy tiện, quấy rầy các vị rồi.”
Chần chờ một chút, nói: “Chúng ta muốn ở lại đây nghỉ ngơi một đêm, không biết các vị có thể cho chúng ta nghỉ ngơi một đêm trong cốc hay không?”
Chu Thành thấy đối phương khách khí, nói: “Khách khí, sơn cốc này cũng không phải của chúng ta, các vị muốn nghỉ ngơi thì cứ nghỉ ngơi trong cốc.”
Lão giả không khỏi nhìn về phía Chu Thành, rất là ngoài ý muốn, lúc đầu hắn nghĩ phe Chu Thành, người làm chủ hẳn là mấy người Long Trí, Diệp lão, nhưng bây giờ hình như là tiểu thiếu niên Chu Thành này?
“Tiểu huynh đệ, đa tạ.” Lão giả ôm quyền cười nói, sau đó đốt một đống lửa trong sơn cốc, cách chỗ này không xa, sưởi ấm, đám người bọn họ cũng lấy ra rượu thịt, ăn.
Ngồi xuống không lâu, lão giả chủ động mở miệng nói: “Tiểu huynh đệ, các ngươi cũng đến thế giới Lôi Ngục tìm kiếm linh dược hả?”
Chu Thành gật đầu, nói: “Vâng, tiền bối cũng vậy sao?”
Lão giả gật đầu cười nói: “Ừm, chúng ta muốn tìm một loại tên là Lôi Viêm Châu để luyện đan.”
Linh dược hệ Lôi, bình thường sinh ra từ thế giới Lôi Ngục, những chỗ khác gần như không có, thứ như Lôi Viêm Châu thì là đặc sản của thế giới Lôi Ngục.
“Lôi Viêm Châu cũng không dễ lấy.” Long Trí nhìn lão giả một chút, mở miệng nói.
Thế giới Lôi Ngục có một ngọn núi, tên là Tích Lôi Sơn, lòng đất Tích Lôi Sơn thường xuyên phun trào nham tương, nương theo nham tương bị phun ra còn có một thứ tên là Lôi Viêm Châu.
Lôi Viêm Châu này trân quý, chỉ là hỏa diễm trong Tích Lôi Sơn rất là kinh khủng, muốn lấy Lôi Viêm Châu này cũng không dễ dàng, hơn nữa sau khi Lôi Viêm Châu bị phun ra ngoài thì chẳng mấy chốc sẽ bị nham tương che giấu.
Lão giả cười khổ nói: “Chúng ta cũng biết Lôi Viêm Châu không dễ lấy, nhưng mà những chỗ khác không có Lôi Viêm Châu.”
Nhóm Chu Thành câu qua câu lại, hàn huyên với nhóm đối phương.
Thông qua nói chuyện phiếm, Chu Thành biết thiếu nữ đó là tôn nữ của lão giả.
Chu Thành nói với thiếu nữ: “Lôi điện trong thế giới Lôi Ngục này rất lợi hại, ngươi không sợ?”
Thiếu nữ đáp: “Ngươi còn không sợ, ta sợ cái gì.”
Chu Thành ngạc nhiên, cười: “Thực lực của ta không yếu, những lôi điện này còn không gây thương tổn được ta.”
Thiếu nữ trợn mắt nhìn Chu Thành một chút: “Nói như ngươi lợi hại hơn ta thật vậy.”
Chu Thành cười ha ha.
Lão giả nói với thiếu nữ: “Tư Nhi, không được vô lễ với Chu tiểu ca.”
Hắn có chút áy náy với Chu Thành: “Tư Nhi bị ta nuông chiều từ nhỏ, Chu tiểu ca đừng chấp nhặt với nàng.”
Chu Thành lắc đầu cười nói: “Sẽ không.”
Thiếu nữ Tư Nhi lại chu môi một cái.
Bất tri bất giác, một đêm trôi qua.
Sắc trời dần sáng.
Nhóm Chu Thành chia tay nhóm lão giả, thiếu nữ Tư Nhi, tiếp tục lên đường.
Theo Xích Dương nói, cây Hoàng Chi Tiên Thụ đó ở bên cạnh hồ nước nào đó ở vòng trong Lôi Ngục, với tốc độ của mấy người Chu Thành, chừng mười ngày mới đến được.
Trên đường đi, Chu Thành vừa vận chuyển Bắc Minh Thần Công thôn phệ với luyện hóa Lôi Điện chi lực, vừa săn giết hung thú trong thế giới Lôi Ngục tăng kinh nghiệm thực chiến của mình lên.
Bây giờ, Chu Thành đều tìm hung thú Thánh Cảnh đỉnh phong để luyện tập, những hung thú Thánh Cảnh thập trọng gần như đều không gánh được một quyền của hắn.
Có một con Hổ Thú Thánh Cảnh thập trọng tập kích Chu Thành, bị Chu Thành một quyền đánh cho gần như nổ thành thịt băm.
Được Cửu Thiên Tiên Đan với Long Phượng Tiên Đan rèn luyện, nhục thân của Chu Thành đã đạt tới tình trạng kinh khủng, trong thế giới Tiên Võ, cùng cảnh giới, không nói khoa trương, nhục thân Chu Thành mạnh, tuyệt đối là đệ nhất.
Thấy ngay cả hung thú Thánh Cảnh thập trọng mà Chu Thành cũng có thể một quyền đánh nổ, dù là mấy người Diệp lão, Long Trí biết Chu Thành chiến lực kinh người cũng kinh thán không thôi.
Xích Dương cũng vui mừng nói: “Nếu bây giờ ta áp chế cảnh giới đến Thánh Cảnh bát trọng thì sợ cũng không phải là đối thủ của Chu Thành.”
Diệp lão cười nói: “Nếu như Điện Chủ tu luyện đến Nhân Tiên thập trọng, sợ là một người có thể san bằng Thái Nhất Tiên Môn.”
Thái Nhất Tiên Môn mạnh bao nhiêu, tất cả mọi người biết rõ, nếu không có Yêu tộc, chỉ bằng vào Cửu Thiên Điện cũng không thể áp chế Thái Nhất Tiên Môn, nhưng bây giờ Diệp lão nói một mình Chu Thành có thể sang bằng toàn bộ Thái Nhất Tiên Môn, hơn nữa chỉ cần Chu Thành đột phá đến Nhân Tiên thập trọng là có thể làm được, cũng không cần Nhân Tiên đỉnh phong.
“Ta thấy Yêu Vương đại nhân tu luyện tới Nhân Tiên cửu trọng là có thể quét ngang Thái Nhất Tiên Môn.” Tộc trưởng Phượng tộc Phượng Cửu rất nghiêm túc nói.
Long Trí cười nói: “Bây giờ Phượng Cửu huynh đệ của chúng ta cũng học được cách nịnh bợ Yêu Vương đại nhân, chuyện hiếm thấy nha.”
Phượng Cửu mặt không đỏ cười nói: “Ta chỉ ăn ngay nói thật.”
Đám người một đường cười cười nói nói.
Mười ngày sau.
Cái hồ nước mà Xích Dương nói đã ở ngay trước mắt.
“Chính là chỗ đó.” Xích Dương chỉ phía trước.
Đám người nhìn lại, phía trước, hai bên đều là sơn phong, mà chính giữa quần sơn là một cái hồ nước rất lớn, hồ nước rất là xanh, như là một cái tấm gương lớn màu lam.
“Đi vòng từ bên kia qua, vị trí của Hoàng Chi Tiên Thụ ở đây.” Xích Dương chỉ bên phải hồ nước, nơi đó ở gần một ngọn núi cực lớn.
Xích Dương dẫn đầu, Chu Thành bay qua bên phải hồ nước.
Đồng thời, tất cả mọi người chuẩn bị kịch chiến.
Ngay lúc bọn người Chu Thành bay qua, đột nhiên, một tiếng thú rống chấn thiên vọng đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận