Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 351: Thế giới Tiên Võ chi chủ

Thần Vạn Lý và một đám Thái tổ vương triều, tông chủ tông môn đang có mặt ở đây đều quỳ sát xuống, dập đầu, tỏ vẻ nguyện gia nhập dưới trướng Chu Thành.
Bên cạnh, Trần Thiên Bằng và Cổ Dược Phi nhìn Chu Thành đứng ở đó, mà một đám Thái tổ vương triều, tông chủ tông môn thế giới Tiên Võ đều quỳ xuống trước mặt Chu Thành, ai cũng kinh ngạc.
Lần này, Đông Phương Ngạo cử hành tiên đạo đại điển, ngoại trừ Yêu tộc, Ma tộc, tất cả thế lực siêu cấp trong thế giới Tiên Võ gần như đều được mời.
Cho nên, Thái tổ vương triều, tông chủ tông môn đang quỳ ở đây gần như đều là Thái tổ, tông chủ của tất cả thế lực siêu cấp trong thế giới Tiên Võ.
Toàn bộ những người này gia nhập dưới trướng Chu Thành, lại thêm Yêu tộc, Ma tộc, Cửu Thiên Điện, vậy chẳng phải là Chu Thành gần như nắm thế giới Tiên Võ trong tay sao?
Chu Thành đã là Tiên Võ chi chủ!
Thế giới Tiên Võ chi chủ!
Mà Chu Thành chỉ là một thiếu niên mười bảy tuổi.
Trần Oánh nhìn Chu Thành đứng ở trước mặt mình, đôi mắt đẹp lấp lóe.
Chu Thành tiếp nhận một đám cường giả gia nhập dưới trướng.
Sau đó cho một đám khôi lỗi phá vỡ đại môn bảo tàng của Đông Phương thế gia, Mộ Dung thế gia, u Dương thế gia, dọn sạch toàn bộ bảo tàng của ba đại thế gia.
Đêm đó.
Đêm lạnh như băng.
Lúc này, mới bước qua năm mới không lâu, khí lạnh còn đó.
Chu Thành đứng trong tổng phủ Đông Phương thế gia, nhìn ngân thương trước mặt.
Thanh ngân thương này là ngân thương của Đông Phương Ngạo, trên thân thương có một con Ngân Long, Đông Phương Ngạo gọi là Ngân Long Thương, thanh Ngân Long Thương này là Đông Phương Ngạo dùng vật liệu hiếm thấy rèn đúc thành, là một thanh trung phẩm Tiên Khí.
Chu Thành nhấc tay lên, nắm Ngân Long Thương trong tay, bắt đầu vung vẩy, chỉ thấy theo Chu Thành vung, Ngân Long Thương trong tay Chu Thành không ngừng đâm ra từng đạo ngân sắc hàn mang.
Cuối cùng, bóng dáng Chu Thành hoàn toàn bị ngân sắc hàn mang bao phủ.
Ngân Long Thương như hóa thành một con Ngân Long.
Một lát sau, Chu Thành ngừng lại, ngân sắc hàn mang biến mất.
Chu Thành nhìn Ngân Long Thương trong tay, khẽ gật đầu, thanh Ngân Long Thương này là trung phẩm Tiên Khí, uy lực của nó còn mạnh hơn Huyết Ma Nhận rất nhiều.
Những ngày tiếp theo, Chu Thành cũng không có lập tức rời khỏi tổng phủ Đông Phương thế gia mà là bắt đầu thẩm vấn Đông Phương Ngạo ở tổng phủ Đông Phương thế gia.
Chỉ là cho dù Chu Thành dùng phương pháp gì thì Đông Phương Ngạo vẫn không chịu nói ra tâm đắc đột phá Thần Tiên Cảnh và vài vạn năm nay hắn đi đâu.
Chu Thành cũng không vội.
Ở tổng phủ Đông Phương thế gia, vừa thẩm vấn Đông Phương Ngạo vừa mượn Hỏa Long linh khí trong Hỏa Long linh mạch tu luyện.
Bây giờ, đã giải quyết Đông Phương Ngạo, hắn đã là thế giới Tiên Võ chi chủ, cho nên chuyện duy nhất Chu Thành phải làm bây giờ chính là cố gắng tu luyện, tăng thực lực của mình lên.
Lúc trước, Đông Phương Ngạo nói giết hắn, đến lúc đó sẽ có người báo thù cho hắn, Đông Phương Ngạo chắc chắn như thế, không giống nói láo.
Cho nên, Chu Thành muốn tăng thực lực lên cao hơn trước khi người hắn nói đến.
Chờ hắn đột phá đến Nhân Tiên tam trọng, như vậy hắn có thể khống chế càng nhiều khôi lỗi Thần Tiên Cảnh hơn.
Chỉ cần hắn có thể khống chế chín mươi chín con khôi lỗi Thần Tiên Cảnh trong Hắc Phủ của Minh Vương thì còn sợ gì người mà Đông Phương Ngạo nói.
Đến lúc đó, cho dù lại có mấy vị Thần Tiên Cảnh nhất trọng đỉnh phong như Đông Phương Ngạo đến thì hắn cũng không sợ.
Một ngày này, Chu Thành đang tự tu luyện, Trần Thiên Bằng và Trần Oánh, Cổ Dược Phi đến tìm hắn.
Mấy người ngồi xuống đình nghỉ mát, Chu Thành hỏi: “Trần bá bá, thương thế của ngươi như thế nào rồi?”
Trần Thiên Bằng cười nói: “Ngoại trừ đan điền và kinh mạch, những vết thương khác đều ổn rồi, may mắn mà có lá của Kim Phượng Thần Mộc của ngươi, nếu không thì thương thế của ta cũng sẽ không khôi phục lại nhanh như vậy.”
Trước đó vài ngày, Chu Thành tháo một ít lá cây của Kim Phượng Thần Mộc trong Hắc Phủ của Minh Vương cho Trần Thiên Bằng, Cổ Dược Phi, Trần Oánh nuốt chữa thương.
Lá của Kim Phượng Thần Mộc không hổ là Thánh phẩm chữa thương, ngắn ngủi mấy ngày, bọn người Cổ Dược Phi, Trần Oánh đã khôi phục thương thế.
Cổ Dược Phi cũng cảm kích nói: “Lần này nếu như không có Chu Thành ngươi thì chúng ta đều sẽ gãy ở chỗ này.” Hắn không khỏi thổn thức, nếu không có Chu Thành thì có thể tưởng tượng được hậu quả của đám người của trận pháp tổng công hội.
Trần Oánh cũng cảm kích nhìn Chu Thành.
Chu Thành cười nói: “Chỉ là chuyện nhỏ thôi.”
Trần Thiên Bằng chần chờ một chút, nói: “Chu Thành, bây giờ đan điền, kinh mạch của ta đã vỡ, đã là phế nhân, lại làm hội trưởng trận pháp tổng công hội nữa thì cũng không ổn, ta muốn đề cử ngươi làm hội trưởng trận pháp tổng công hội, ngươi thấy sao?”
“Ta làm hội trưởng trận pháp tổng công hội?” Chu Thành bất ngờ.
Trần Thiên Bằng gật đầu, sắc mặt có chút mất mác, nói: “Đan điền, kinh mạch của ta đã vỡ vụn, chỉ có Thần Tiên Cảnh mới có thể khôi phục lại, cả đời này, sợ là không có hi vọng khôi phục lại, một tên phế nhân như ta cũng không thể cứ chiếm vị trí hội trưởng trận pháp tổng công hội mãi được, mặc dù trong thời gian ngắn, thủ hạ sẽ không nói gì, nhưng mà sau này chắc chắn sẽ có người phê bình.”
Sau đó nói: “Nếu ngươi chấp chưởng trận pháp tổng công hội, đương nhiên không ai dám nói cái gì.”
“Hơn nữa, nếu ngươi chấp chưởng trận pháp tổng công hội, chắc chắn sẽ trở nên huy hoàng hơn!”
Chu Thành nghĩ, cuối cùng đồng ý chấp chưởng trận pháp tổng công hội, cũng nói Trần Thiên Bằng yên tâm, sau này hắn sẽ nghĩ cách chữa đan điền và kinh mạch cho Trần Thiên Bằng.
Sau đó, Trần Thiên Bằng triệu tập một đám cao thủ của trận pháp tổng công hội tới, tuyên bố chuyện giao cho Chu Thành chấp chưởng trận pháp tổng công hội ngay trước mặt mọi người.
Ngày kế tiếp, Trần Thiên Bằng cáo từ rời đi, theo bọn người Trần Oánh, Cổ Dược Phi trở về Cửu Thiên Chi Thành.
Về phần Chu Thành, hắn ở lại Vũ Lăng Tiên Thành hai tháng.
Hai tháng sau, Chu Thành đột phá Nhân Tiên tam trọng, lúc này hắn mới theo mọi người rời khỏi Vũ Lăng Tiên Thành.
Rời khỏi Vũ Lăng Tiên Thành, Chu Thành cũng không có về Thái Nhất Tiên Môn mà là đi Ma tộc Huyết Hải Ma Tông một chuyến, luyện hóa cái Huyết Hải Ma Bi phía sau núi Huyết Hải Ma Tông.
Sau khi xong việc thì Chu Thành mới về Thái Nhất Tiên Môn, vừa tu luyện vừa hưởng thụ thời gian vui vẻ khi ở bên cạnh người nhà.
Chớp mắt đã qua nửa năm.
Nửa năm này, Chu Thành không ngừng nuốt đan dược và mượn nhờ hỏa linh khí tu luyện, đột phá đến Nhân Tiên tứ trọng.
Mà số khôi lỗi hắn chưởng khống được cũng lên tới hai mươi bốn con!
Những ngày này, Chu Thành vẫn đang thẩm vấn Đông Phương Ngạo, chỉ là vẫn không hỏi ra được thứ gì có tác dụng.
Ngược lại, Chu Thành ngẫu nhiên lật xem vô số thư tịch trong Minh Vương Các của Hắc Phủ của Minh Vương, phát hiện một chút thư tịch có liên quan đến tu luyện của Minh Vương.
Trong đó có phần giới thiệu cách đột phá Thần Tiên Cảnh.
Mặc dù phần giới thiệu không nhiều nhưng cũng để Chu Thành được ích lợi không nhỏ.
Hóa ra, muốn đột phá Thần Tiên Cảnh, không chỉ cần võ đạo bước vào Nhân Tiên đỉnh phong và thần hồn bước vào Dương Thần đỉnh phong, hơn nữa còn phải lĩnh ngộ Thiên Nhân chi cảnh, chỉ có như vậy mới có thể làm cho nhục thân, thần hồn hoàn toàn thuế biến.
Thư tịch trong Minh Vương Các có nhiều phẩm cấp, thậm chí còn ghi chép lại một số chuyện ở thượng cổ, khiến cho Chu Thành mở rộng tầm mắt, ngoại trừ tu luyện và ở bên cạnh người nhà, thời gian khác, Chu Thành đều đắm chìm trong biển sách trong Minh Vương Các.
Bất tri bất giác lại đến cuối năm.
Năm mới sắp tới.
Chu Thành đứng trong đại điện Thái Nhất Tiên Môn, nhìn chân trời phương xa, quyết định năm sau sẽ dẫn phụ mẫu đến Cửu Thiên Chi Thành, Cửu Thiên Địa, sau này sẽ cho phụ mẫu định cư ở Cửu Thiên Chi Thành.
Thái Nhất Tiên Môn này tuy tốt nhưng suy cho cùng thì vẫn là Thái Nhất Tiên Môn.
“Khởi bẩm Điện Chủ, thủ hạ bẩm báo, phát hiện tung tích của Thái Vô.” Vừa qua năm mới, Diệp lão tới bẩm báo cho Chu Thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận