Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 371: Cửu Đỉnh

Chỉ là nếu như Kim Hàn là hậu bối của Tinh Hải Thượng Nhân, tại sao còn phải gia nhập Cửu Đỉnh Tiên Tông?
Theo Chu Thành thì hoàn toàn không cần thiết.
Chu Thành nói ra nghi ngờ trong lòng mình với Khâu Linh Ngọc.
Khâu Linh Ngọc nghĩ nghĩ, nói: “Tinh Hải Thượng Nhân cho Kim Hàn gia nhập Cửu Đỉnh Tiên Tông, hẳn là vì Cửu Đỉnh của Cửu Đỉnh Tiên Tông chúng ta.”
“Cửu Đỉnh?” Chu Thành ngoài ý muốn.
Khâu Linh Ngọc gật đầu: “Cửu Đỉnh chính là tổ sư sáng lập ra Cửu Đỉnh Tiên Tông chúng ta nhờ cơ duyên đoạt được, là chín cái Tiên Đỉnh cực mạnh, Cửu Đỉnh hợp nhất thậm chí có thể so với Hỗn Độn pháp bảo.”
“Hỗn Độn pháp bảo!” Chu Thành giật nảy cả mình.
Khâu Linh Ngọc nói: “Cái Cửu Đỉnh này là pháp bảo của tổ sư sáng lập ra Cửu Đỉnh Tiên Tông chúng ta, cái tên Cửu Đỉnh Tiên Tông chúng ta cũng vì thế mà có, chỉ là năm đó sau khi tổ sư chúng ta mất tích, Cửu Đỉnh cũng biến mất theo, nhưng mà cũng có người nói là thật ra thì Cửu Đỉnh vẫn luôn giấu ở trong nơi nào đó trong nội tông Cửu Đỉnh, chỉ là nhiều năm như vậy, cao thủ Cửu Đỉnh Tiên Tông vẫn không có phát hiện mà thôi.”
Sau đó, Khâu Linh Ngọc thở dài: “Nếu không phải Cửu Đỉnh biến mất thì Cửu Đỉnh Tiên Tông chúng ta cũng không luân lạc tới tình trạng như thế này.”
Nàng giải thích với Chu Thành: “Mấy chục vạn năm trước, Cửu Đỉnh Tiên Tông chúng ta là một trong số tông môn mạnh nhất Tiên Giới, chỉ là tổ sư mất tích, Cửu Đỉnh biến mất, Cửu Đỉnh Tiên Tông dần dần suy sụp.”
Nàng dẫn Chu Thành đi dạo một vòng, hai người tự mình trở về phủ đệ cung điện của mình.
Chu Thành trở lại cung điện của mình, lại nghĩ đến chuyện Cửu Đỉnh.
Theo Khâu Linh Ngọc nói, Cửu Đỉnh hợp nhất, không chỉ có có thể so với Hỗn Độn pháp bảo, trên Cửu Đỉnh còn lạc ấn vô thượng công pháp và vô thượng tiên pháp, nếu có thể tập được thì có thể nghĩ được lợi ích trong đó.
Nếu như trước kia Chu Thành không biết thì cũng thôi đi, bây giờ nếu biết rồi thì hắn cũng có mưu đồ với Cửu Đỉnh này.
“Cửu Đỉnh.” Chu Thành tự nói.
Nếu như Cửu Đỉnh này là pháp bảo của tổ sư sáng lập Cửu Đỉnh Tiên Tông năm đó, như vậy thì chắc chắn sẽ có một ít dấu vết liên quan đến Cửu Đỉnh để lại.
Ngày mai chính là đại điển bái sư, chờ đại điển bái sư qua đi, hắn phải tra tìm một phen.
Sau đó, Chu Thành tiếp tục tu luyện Viêm Long Cửu Nhật.
Nếu có thể tu luyện Viêm Long Cửu Nhật tới Cửu Long, cảnh giới viên mãn trước khi giải thi đấu tiên môn diễn ra, như vậy thì hi vọng lấy được hạng nhất điểm tích lũy của hắn sẽ lớn thêm một phần.
Có Viêm Long Cửu Nhật cảnh giới viên mãn, đến lúc đó hắn săn giết hung thú, tốc độ tuyệt đối sẽ kinh người.
Một đêm trôi qua.
Ngày kế tiếp, đại điển bái sư.
Khâu Linh Ngọc đã đến tìm Chu Thành từ sớm, hôm nay là đại điển bái sư của Chu Thành, nàng còn vui vẻ hơn cả Chu Thành.
“Tiểu sư đệ, chúng ta mau mau đi tới đại điện, đừng có làm trễ giờ.” Khâu Linh Ngọc kéo Chu Thành.
Chu Thành cười khổ: “Đại sư tỷ, bây giờ còn sớm.”
Trời vừa mới sáng.
Khâu Linh Ngọc cười duyên nói: “Sớm còn hơn muộn.” Sau đó nói: “Ta nghe nói lần này có rất nhiều nữ đệ tử các môn các phái đến, hơn nữa ai cũng cực kỳ xinh đẹp.”
Chu Thành buồn bực.
Rất nhiều nữ đệ tử các môn các phái đến thì có liên quan gì đến mình?
Khâu Linh Ngọc lại cười nói: “Rất nhiều tông chủ, gia chủ đều cố ý muốn kết thân với Cửu Đỉnh Tiên Tông chúng ta, nói muốn giới thiệu nữ nhi bảo bối, nữ đệ tử của bọn họ cho ngươi.”
Chu Thành đổ mồ hôi.
Nhưng mà cũng bình thường, Chu Thành kiểm tra tiên căn ra độ thân cận thuộc tính max cấp, trở thành bánh trái thơm ngon trong mắt các đại tông môn, gia tộc trong Tinh Hải đại lục.
Sau đó, Chu Thành đi tới tổng điện Cửu Đỉnh Tiên Tông.
Khi đi vào tổng điện, cao thủ các đại tông môn, gia tộc tề tụ tổng điện, tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn vào Chu Thành, ánh mắt xanh mơn mởn, khiến cho Chu Thành có cảm giác như mình là dê lọt vào đàn sói.
Đặc biệt là nữ đệ tử sau lưng những tông chủ, gia chủ ở đại điện, từng người nhìn chằm chằm vào Chu Thành.
Đợi xác định thân phận Chu Thành, lúc này, có một vị tông chủ dẫn theo nữ đệ tử thân truyền đi lên chào hỏi Chu Thành, nở nụ cười thân thiện nói: “Ngươi chính là Chu Thành chất nhi chứ, tại hạ tông chủ Ngự Kiếm Tiên Tông Trần Vũ, đây là đệ tử thân truyền của ta Lý Tố.”
Bây giờ còn kêu chất nhi, Chu Thành cũng đành phải nhắm mắt nói: “Bái kiến Trần Tông chủ.”
Ngự Kiếm Tiên Tông, thực lực mặc dù kém Cửu Đỉnh Tiên Tông nhưng cũng đại tông môn gần với Cửu Đỉnh Tiên Tông.
Trần Vũ nhìn Chu Thành thân hình cao lớn, anh tuấn bất phàm, khí độ bất phàm trước mắt, đang muốn mở miệng thì thấy một vị tông chủ khác dẫn theo nữ nhi đi lên, thân thiết chào hỏi Chu Thành.
Không lâu sau, Chu Thành đã bị một đám tông chủ, gia chủ trong đại điện vây chật như nêm cối.
Chu Thành chỉ có thể xin giúp đỡ nhìn về phía Đại sư tỷ Khâu Linh Ngọc, nhưng không biết Khâu Linh Ngọc đã đi đâu rồi.
May mắn, không lâu sau thì sư phụ Chu Thành Dư Khôn và một đám lão tổ Cửu Đỉnh Tiên Tông đến, lúc này mới giải vây cho Chu Thành.
Chu Thành thở phào nhẹ nhõm.
Dư Khôn đến, dẫn theo Chu Thành, giới thiệu cho Chu Thành một vài tông chủ đại tông môn, gia chủ.
Ba người Long Ngạo, Băng Phong, Phượng Thải Linh đứng ở một góc đại điện, thấy Chu Thành được Dư Khôn dẫn giới thiệu cho một vài tông chủ đại tông môn, gia chủ thì đều có tâm tình phức tạp.
Hôm nay không chỉ là đại điển bái sư của Chu Thành, cũng là đại điển bái sư của ba người bọn họ.
Thế nhưng ba người bọn họ như bị thế nhân quên lãng.
Đặc biệt là Long Ngạo, nhìn Chu Thành như chúng tinh phủng nguyệt, vừa ghen tị vừa giận.
Sau đó là đại điển bái sư.
Đại điển bái sư, đương nhiên là lấy Chu Thành làm chủ, mà ba người Long Ngạo, Băng Phong, Phượng Thải Linh thành phụ trợ.
Vất vả lắm mới hoàn tất phần lễ của đại điển bái sư, tiếp theo là đại yến, đại khánh.
Mãi cho đến đêm khuya.
Chu Thành trở lại cung điện của mình, đã sứt đầu mẻ trán.
Tĩnh tâm lại, hắn vận chuyển Bắc Minh Thần Công, tu luyện.
Đợi Chu Thành dừng lại, trời đã sáng choang.
Sắc trời mới vừa hừng sáng, sư phụ Chu Thành Dư Khôn đã đến, hắn đem một cái không gian giới chỉ đến, nói: “Đây là Tinh Thần Giới, một món cực phẩm Tiên Khí, là năm đó sư phụ tự tay chế tạo, hôm nay sẽ tặng cho ngươi.”
“Trong Tinh Thần Giới là lễ vật các môn các phái tặng đại điển bái sư hôm qua.”
“Tông môn cho ngươi năm mươi phần trăm, năm mươi phần trăm khác cho ba người Long Ngạo, Băng Phong, Phượng Thải Linh.”
Chu Thành cầm lấy Tinh Thần Giới: “Tạ sư phụ.”
Dư Khôn lại cho Chu Thành một cái lệnh bài, nói: “Cái lệnh bài này là ta và chư vị lão tổ cùng thương lượng, sau đó đưa cho ngươi, có cái lệnh bài này, ngươi có thể tự do ra vào tất cả đỉnh núi, các điện trong tông môn.”
Chu Thành cầm lấy lệnh bài, chỉ thấy lệnh bài có hắc kim sắc, chính diện lạc ấn đồ văn chín cái tiểu đỉnh.
“Sư phụ, vậy ta có thể vào Tàng Thư Điện đọc tất cả công pháp và thần kỹ không?” Chu Thành hỏi.
Dư Khôn cười một tiếng: “Ta biết ngay ngươi sẽ hỏi như vậy, tầng cao nhất của Tàng Thư Điện chỉ có ta có thể đi vào, công pháp và thần kỹ ở những tầng khác ngươi đọc thoải mái!”
Chu Thành vui nhưng.
Có lệnh bài này, vậy hắn có thể đàng hoàng tu tập các hệ công pháp và các hệ thần kỹ.
Dư Khôn lại ngồi một hồi, sau đó mới rời đi, khi rời đi, dặn dò Chu Thành tu luyện cho tốt, chuẩn bị cho giải thi đấu tiên môn, có vấn đề gì thì có thể đi tìm hắn và các vị lão tổ.
Đợi sau khi Dư Khôn rời đi, Chu Thành lập tức nắm lấy lệnh bài đến Tàng Thư Điện.
Bây giờ hắn không kịp chờ đợi tu luyện thần kỹ mấy hệ khác, đồng thời tìm đọc một chút những bút ký về Cửu Đỉnh mà tổ sư để lại, xem xem có tìm được chỗ của Cửu Đỉnh hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận