Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 160: QUANG LONG THÁNH TỬ

Bọn người Phong Hoa, Chư Viễn ra khỏi sân nhỏ, lúc đám người đi vào quảng trường tranh đấu, đã thấy người ta tấp nập.
Quảng trường cực lớn, chứa được mấy triệu người.
Bốn phía, đứng vững vàng chín cái ma tượng to lớn.
Mỗi cái ma tượng, đều cao trăm mét, giống như là chín ngọn núi lớn, nhưng mà làm cho người ta cảm thấy kỳ lạ là, chín tòa ma tượng này, vậy mà khiến cho người ta thấy không rõ, giống như là cách một bức màn nước vậy.
Chu Thành biết, trên mỗi tòa ma tượng này bị người ta gieo cấm chế, cho nên, người ngoài căn bản nhìn thấy không rõ ma tượng, Chu Thành triển khai thần hồn, thử cảm nhận một chút cấm chế trên ma tượng, phát hiện cấm chế cực mạnh, chí ít hắn bây giờ chưa thể phá giải được.
Bởi vì những đệ tử báo danh tham gia thi đấu tranh bá vương triều mới có thể tiến nhập vào quảng trường, cho nên, bọn người Chư Viễn bị cản lại ở bên ngoài quảng trường.
Sau khi tiến vào quảng trường, Chu Thành định thần đứng vững trong đám người , chờ đợi thi đấu tranh tài bắt đầu.
“Lần này thi đấu tranh bá vương triều, Quang Long Thánh Tử nhất định có thể đoạt được vị trí thứ nhất!”
“Vương cảnh thất trọng, Kim Ô Đế Thể, lại là huyết mạch của Thượng Cổ Lục Dương, chiến lực của Quang Long Thánh Tử khủng bố đến cực điểm! Nghe nói trước đó mấy ngày ngay cả Xích Hỏa đại nhân đều bị thua dưới tay Quang Long Thánh Tử!”
“Cái gì, ngay cả Vương cảnh thập trọng Xích Hỏa đại nhân đều bại dưới tay hắn! Chuyện này, không thể nào?”
“Thật là khó mà để cho người ta tin được, nhưng lúc ấy có không ít người ở đấy đều tận mắt thấy, lúc ấy sau khi giao thủ 100 chiêu, Xích Hỏa đại nhân cam bái hạ phong, tự động nhận thua.”
Đám người xung quanh bàn luận ầm ĩ.
Chu Thành mặc dù danh khí rất lớn tại Tứ Hải vương triều, nhưng mà danh khí tại Thanh Phong đại lục lại không nổi danh, chuyện của hắn còn chưa truyền ra, cho nên, lần này thi đấu tranh bá vương triều, tất cả mọi người nhận định Quang Long Thánh Tử của Quang Long vương triều nhất định có thể đoạt được vị trí thứ nhất.
Nghe đám người xung quanh nghị luận, sắc mặt Chu Thành như thường.
“Khoác lác không biết thẹn!” Lúc này, nơi xa, một người chế nhạo cười nói: “Xích Hỏa đại nhân chính là cao thủ không xuất thế của Trọng Hỏa vương triều ta, thực lực của Long Thiên mặc dù không yếu, nhưng mà, làm thế nào có thể là đối thủ của Xích Hỏa đại nhân ta!”
Ngay lúc đám người đang nghị luận phẫn nộ quay đầu, nhưng lúc nhìn đến người mở miệng, đều biến sắc.
Viên Phong Hoa nhìn thấy người mở miệng, hai mắt cũng đều tập trung, nói với Chu Thành: “Là thái tử Hỏa Đồng của Trọng Hỏa vương triều.”
Chu Thành gật đầu.
Thái tử Quang Long Thánh Tử Long Thiên của Quang Long vương triều, thái tử Hỏa Đồng của Trọng Hỏa vương triều, thái tử Bắc Thần Nhất Minh của Bắc Thần vương triều, thái tử Mộc Hướng của Mộc Hoàng vương triều, hợp xưng là Thanh Phong tứ thái tử.
Ý là nói rằng bốn người danh khí lớn nhất thiên phú tốt nhất trong rất nhiều thái tử vương triều ở Thanh Phong đại lục.
Long Thiên mặc dù là đứng đầu tứ đại thái tử, nhưng mà, danh khí, thiên phú, thực lực của Hỏa Đồng, Bắc Thần Nhất Minh, Mộc Hướng, cũng không yếu hơn so với Long Thiên là bao nhiêu.
Điều này cũng khó trách mọi người khi nhìn thấy người mở miệng là Hỏa Đồng, không dám lên tiếng phản bác.
“Hỏa Đồng huynh đệ nói không sai, thực lực của Long Thiên tiểu tử kia mặc dù không yếu, nhưng mà, căn bản không thể nào là đối thủ của Xích Hỏa đại nhân, lúc ấy là Xích Hỏa đại nhân không muốn sẽ cùng hắn giao thủ, cho nên mới dừng tay.”
“Cũng không biết là ai cố ý truyền lời đồn này, phóng đại sự thật!”
Ở phía xa, có hai người đi tới, một người vóc người khôi ngô, một người tựa như thư sinh.
Viên Phong Hoa giật mình, nói với Chu Thành: “Là Dương Đông của Hồng Liên tông! Dư Niên của Dư gia!”
Hai người Dương Đông, Dư Niên mặc dù không phải là thái tử vương triều, nhưng mà, nếu bàn về danh khí và uy vọng, không kém gì Long Thiên của Quang Long Thánh Tử.
Chu Thành ừ một tiếng.
Dương Đông của Hồng Liên tông, hắn đã gặp qua tại Quang Long thương hội.
Ánh mắt của hắn rơi vào trên người Dư Niên cái người nhìn như thư sinh kia.
Dư Niên này, còn trẻ tuổi hơn so với trong tưởng tượng của hắn, nhìn chỉ có khoảng 18~19 tuổi.
Hỏa Đồng của Trọng Hỏa vương triều nhìn thấy Dương Đông và Dư Niên, cười nói: “Hóa ra là Dương Đông huynh và Dư Niên huynh.” Sau đó tiến lên cùng Dương Đông, Dư Niên hàn huyên.
Ánh mắt Dương Đông quét qua, lúc nhìn thấy được Chu Thành trong đám người, dừng lại một chút.
Dư Niên thấy thần sắc của Dương Đông, ánh mắt cũng rơi vào trên người Chu Thành trên, hỏi: “Dương Đông huynh quen biết thiếu niên này sao?”
Dương Đông trêu chọc cười nói: “Trước đó mấy ngày ta đến Quang Long thương hội mua một ít dược liệu, lúc ấy thiếu niên này đứng ngay bên cạnh ta, trưởng bối của hắn nói hắn có thể đoạt được quán quân của thi đấu tranh bá vương triều lần này.”
Dương Đông cũng không hề nhỏ giọng, giọng rất lớn, chúng đệ tử vương triều xung quanh đều nghe được rõ ràng.
Đám người nghe vậy, đều là cười một tiếng.
Dương Đông lại nói tiếp: “Lúc ấy ta hỏi hắn, ngươi cảm thấy ngươi có thực lực để đoạt giải quán quân không? Các ngươi đoán hắn nói thế nào.”
“Hắn nói, ta có thực lực này hay không, qua mấy ngày nữa ngươi sẽ biết.”
Dư Niên nghe vậy, lắc đầu cười một tiếng.
Luôn có một số người, vô tri không sợ!
Nhưng mà cũng bình thường thôi, một đệ tử của tiểu gia tộc, dù sao cũng nông cạn.
Lúc mọi người ở đây lắc đầu cười một tiếng, trong đám người, đệ tử Hồ gia ngày đó bị Chu Thành giáo huấn tại Quang Long thương hội vẻ mặt đang căm hận nhìn chằm chằm vào Chu Thành.
Hắn nói với một vị đệ tử Hồ gia bên cạnh: “Hồ Nhược đại ca, hắn chính là tiểu tử ngày đó ở Quang Long thương hội.”
Hồ Nhược ồ một tiếng, xuyên qua đám người, nhìn Chu Thành một chút, đem dung mạo của Chu Thành ghi tạc trong đầu, nói ra: “Ừm , đợi lát nữa tiến vào khu thi đấu, nếu mà gặp được hắn, ta sẽ thay ngươi giáo huấn tiểu tử này.”
Vị đệ tử Hồ gia kia vui mừng nói: “Tạ ơn Hồ Nhược đại ca.”
Hồ Nhược gật đầu.
Viên Phong Hoa thấy Dương Đông trước mặt mọi người trêu chọc Chu Thành, hơi nhướng mày, hắn nhìn Chu Thành một chút, thấy Chu Thành sắc mặt bình tĩnh, không nói gì, há hốc mồm, nhưng mà cuối cùng cũng không nói cái gì.
Thời gian trôi qua.
Đột nhiên, tiếng người huyên náo, chỉ thấy một đám cao thủ phá không bay tới.
Đám cao thủ này, trên người đều mặc áo giáp có hình Thần Long bằng bạc, hoa văn Thần Long rất là sặc sỡ loá mắt, chính là cao thủ của Quang Long vương triều.
Dẫn đầu, là một người anh tuấn bất phàm, dáng dấp rất là cao lớn hắn chính là Long Thiên của Quang Long Thánh Tử.
Long Thiên đạp không bay đến, sau lưng khoác gió vù vù rung động, từ xa nhìn lại, vô cùng loá mắt, phong thái không gì sánh được, một vài nữ đệ tử của gia tộc ở hiện trường kinh hãi, ai cũng thét chói tai vang tên Long Thiên.
Long Thiên thân là đệ nhất thế hệ trẻ tuổi của Thanh Phong đại lục, mặc kệ là gia thế hay là thiên phú đều là tuyệt đỉnh, rất nhiều nữ đệ tử của gia tộc ở Thanh Phong đại lục đều ái mộ hắn.
Lúc trước, hai người Dương Đông, Dư Niên đến, cũng thu hút sự chú ý của không ít các đệ tử nữ sinh, nhưng mà, vẫn còn kém hơn rất nhiều so với sự xuất hiện của Long Thiên.
Dương Đông lạnh giọng hừ một cái.
Hỏa Đồng sầm mặt lại.
Dư Niên cũng đều hai mắt nhíu lại.
Sau khi Long Thiên đến, cũng không cùng bọn người Dương Đông, Hỏa Đồng, Dư Niên chào hỏi, trực tiếp đi qua trước mặt ba người Dương Đông, nhìn ra được, quan hệ giữa Long Thiên và mấy người Dương Đông không phải rất tốt.
Chỉ là, lúc Long Thiên đi qua bên cạnh Chu Thành, hơi dừng lại, nhìn Chu Thành một chút, ánh mắt kinh nghi, nhưng mà, chỉ một cái liếc mắt, Long Thiên khôi phục thần sắc, đi về phía trước.
Một lát sau, cao thủ chủ trì thi đấu tranh bá vương triều đến, bắt đầu tuyên đọc quy củ thi đấu tranh bá vương triều lần này.
Thi đấu tranh bá vương triều lần này cũng giống như trước đây, phân ba phần.
Vòng thứ nhất, tiến vào bí cảnh săn thú, lấy điểm tích lũy săn thú để xếp hạng, chỉ khi tiến vào 10,000 vị trí đầu, mới có thể tiến vào vòng thứ hai.
Vòng thứ hai, hỗn chiến, trong hỗn chiến, kẻ nào ngã xuống sẽ bị loại, còn lại 100 tên cuối cùng tiến vào vòng thứ ba.
Vòng thứ ba, một đối một tỷ thí so tài, quyết định ra người thứ nhất, thứ hai, thứ ba, đại diện đại lục tiến về Vĩnh Tiên vương triều tham gia cuộc thi đấu Tiên Võ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận