Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 421: Trâu, cũng phải lớn lên

Hơn một trăm năm qua.
Chu Thành vẫn tu luyện trong Hỗn Độn Linh Khí chi hải.
Mà Chu Thành cũng từ Thiên Tiên nhị trọng đột phá đến Thiên Tiên thập trọng!
Theo thực lực Chu Thành tăng lên, Hỗn Độn Thôn Thiên Quyết vận chuyển, sức cắn nuốt kinh người khiến cho Hỗn Độn Linh Khí xung quanh điên cuồng gào thét mà đến, vòng xoáy hình thành càng lúc càng lớn, đã mở rộng đến mấy cây số.
Lúc đầu, Hỗn Độn Linh Khí chi hải vô cùng vô tận, bây giờ lại bị Chu Thành thôn phệ hơn phân nửa! Đã biến thành một cái hồ lớn.
Mặc dù lòng đất trong vực sâu vẫn không ngừng có Hỗn Độn Linh Khí phun ra nhưng những Hỗn Độn Linh Khí phun ra này chỉ là hạt cát trong sa mạc, hoàn toàn không đủ cho Chu Thành thôn phệ.
Với năng lực thôn phệ kinh khủng của Chu Thành bây giờ, Hỗn Độn Linh Khí trong lòng đất trong vực sâu phun ra suốt mười năm cũng không đủ cho Chu Thành thôn phệ một ngày.
Đứng ở đằng xa, tiểu ngưu nhìn vòng xoáy kinh khủng xung quanh Chu Thành, không khỏi cười khổ.
Xem ra nó đoán đúng, Hỗn Độn Linh Khí chi hải này đúng là không đủ để chèo chống cho Chu Thành đột phá Thượng Tiên chi cảnh.
Hỗn Độn Linh Khí chi hải này, nếu cho thiên tài thế gia cổ xưa như Đế Thiếu Quân, Dạ Hoàng tu luyện thì đủ để cho bọn họ tu luyện tới Đại La Kim Tiên đỉnh phong, thậm chí có thể tu luyện tới Tiên Vương Cảnh.
Thế nhưng Chu Thành ngay cả Thượng Tiên cũng không thể đột phá.
Tiên căn càng mạnh thì càng phải thôn phệ nhiều hơn, tồn tại như Chu Thành, Thiên Đạo không cho phép hắn trưởng thành, mỗi khi trưởng thành một bước thì lượng năng lượng cần cực kỳ khủng bố.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao Chu Thành thôn phệ Hỗn Độn Linh Khí chi hải này mà ngay cả Thượng Tiên chi cảnh cũng không có đột phá.
Đương nhiên, với tiên căn mạnh mẽ của Chu Thành, một khi trưởng thành thì chiến lực sẽ rất kinh khủng.
Bởi vì toàn bộ thuộc tính tiên căn của Chu Thành đều là một trăm bốn mươi, dù Chu Thành chỉ vận dụng tiên căn đơn thuộc tính Hỏa, viuws thực lực Thiên Tiên thập trọng cũng có thể đánh giết Thượng Tiên nhị trọng thậm chí Thượng Tiên tam trọng!
Nếu Chu Thành đồng thời vận dụng tam đại thuộc tính Hỏa, Hắc Ám, Quang Minh thì sợ có thể đánh giết Thượng Tiên ngũ trọng thậm chí lục trọng!
Bình thường thì Thiên Tiên thập trọng hoàn toàn không thể nào chiến thắng Thượng Tiên nhất trọng chớ nói chi là đánh chết.
Lấy thực lực Thiên Tiên thập trọng chiến thắng Thượng Tiên nhất trọng, cho dù tính cả toàn bộ Tiên Giới thì cũng là kinh tài tuyệt diễm.
Nếu dùng thực lực Thiên Tiên thập trọng đánh giết Thượng Tiên nhất trọng thì chắc chắn sẽ khiến cho Tiên Giới chấn kinh.
Lại mười năm trôi qua.
Hỗn Độn Linh Khí chi hồ vốn đã biến thành hồ nước, bị Chu Thành thôn phệ, nó nhỏ dần, biến thành hồ nước nhỏ phạm vi mấy chục mét.
Mà lúc này, Chu Thành đã là Thiên Tiên thập trọng hậu kỳ.
Chu Thành xếp bằng ở trên không hồ Hỗn Độn Linh Khí, toàn thân như trở thành một phần của thiên địa, xen lẫn giữa hư và thực.
“Lực lượng không gian và thời gian?” Tiểu ngưu thấy trạng thái của Chu Thành thì lẩm bẩm.
Hiển nhiên, tu luyện nhiều năm trong Hỗn Độn Linh Khí chi hải, Chu Thành đã lĩnh ngộ được lực lượng không gian và thời gian.
Chỉ có như thế thì mới có thể dung nhập thiên địa, hóa thành một phần của thiên địa.
Khi Chu Thành hoàn toàn lĩnh ngộ lực lượng không gian và thời gian thì Chu Thành chính là một phương thiên địa, đồng thọ với trời đất, chỉ cần thiên địa bất diệt thì Chu Thành bất tử.
Tới lúc đó, có thể nói là Chu Thành cách vĩnh sinh không.
Đương nhiên, Chu Thành cách một bước kia cực kỳ xa xôi, bây giờ, Chu Thành chỉ đụng chạm đến cánh cửa không gian và thời gian.
Khi Chu Thành tỉnh lại, chỉ thấy bốn phía trống rỗng, Hỗn Độn Linh Khí chi hải vốn tràn ngập Hỗn Độn Linh Khí đã hoàn toàn không thấy.
Phía dưới là vực sâu không đáy.
Hỗn Độn Linh Khí vẫn từ dưới đáy vực sâu phun lên.
“Thiên Tiên thập trọng đỉnh phong!”
Chu Thành khiếp sợ phát hiện mình đã đột phá đến Thiên Tiên thập trọng đỉnh phong!
Hắn đi vào Hỗn Độn Linh Khí chi hải tu luyện, dung nhập thiên địa, giống như chỉ trải qua mấy ngày.
Bây giờ mình từ Chân Tiên Cảnh đột phá đến Thiên Tiên? Hơn nữa còn là Thiên Tiên thập trọng đỉnh phong!
Chỉ là sao Hỗn Độn Linh Khí chi hải lại biến mất?
Không phải là bị mình thôn phệ hết đó chứ!
Chu Thành nghĩ đến đây thì giật nảy mình.
Lúc này, tiểu ngưu đi tới trước mặt Chu Thành, nở một nụ cười: “Ngươi nghĩ không sai, Hỗn Độn Linh Khí chi hải này đúng là bị ngươi thôn phệ sạch sẽ.”
Mặc dù Chu Thành có suy đoán nhưng nghe vậy thì vẫn giật mình không thôi.
“Vậy lần này ta đã tu luyện bao lâu?” Chu Thành nghĩ đến một cái vấn đề rất quan trọng.
Trong lúc Chu Thành khẩn trương, tiểu ngưu cười nói: “Không lâu, hơn một trăm năm mà thôi.”
“Hơn, hơn một trăm năm!” Chu Thành chấn động trong lòng.
Hắn lại tu luyện hơn một trăm năm trong này.
Trước đây hắn chưa từng tu luyện lâu như vậy.
Tiểu ngưu nói: “Hơn một trăm năm không tính là gì, chờ ngươi đến Tiên Vương Cảnh, vạn tuổi chỉ là chuyện trong nháy mắt.”
Hoàn toàn chính xác, đối với cường giả Tiên Vương Cảnh thì tu luyện vạn năm chỉ là chuyện trong nháy mắt.
Cường giả Tiên Vương Cảnh có thọ nguyên dài, nếu như không gặp chuyện ngoài ý muốn thì bình thường sống mấy ngàn vạn năm cũng được.
Khoan đã.
Đột nhiên, Chu Thành nhìn chằm chằm tiểu ngưu: “Ngươi biết nói chuyện rồi?”
Tiểu ngưu nháy nháy mắt, có chút nghịch ngợm nói: “Trâu cũng phải lớn lên.”
Thế nhưng Chu Thành thấy thân hình của nó vẫn giống như hơn một trăm năm trước, cũng không có gì thay đổi.
Tiểu ngưu nói: “Đi thôi, chúng ta rời khỏi chỗ này trước.”
“Rời khỏi đây?” Chu Thành hỏi.
“Hỗn Độn Linh Khí chi hải này đã bị ngươi thôn phệ sạch sẽ, chẳng lẽ ngươi còn muốn ở lại trong này tu luyện?” Tiểu ngưu tức giận nói: “Ngay cả Hỗn Độn Tinh Thần chi lực cũng bị ngươi nuốt sạch.”
Chu Thành nhìn lại, chỉ thấy không trung vốn tinh quang xán lạn giờ đã cực kỳ ảm đạm.
Chuyện này khiến cho Chu Thành rất là ngại, hắn cũng biết muốn hình thành một phương Hỗn Độn Linh Khí chi hải thì cần trải qua vô số tuế nguyệt, nhưng mà mình lại độc chiếm lấy nó.
Chu Thành đuổi theo tử sắc tiểu ngưu, rời khỏi Hỗn Độn Linh Khí chi hải.
“Vậy, tiền bối, bây giờ chúng ta đi đâu?” Chu Thành hỏi.
“Rời khỏi chỗ này, ra ngoài đi dạo một chút.” Tiểu ngưu duỗi đùi ra, lắc lắc mấy cái, nói: “Lão nhân gia ta cũng nhiều năm không có ra ngoài, vừa khéo có thể ra ngoài hít thở không khí, hẳn là nhiều người cũng quên Đại Ngưu ta rồi.”
Đại Ngưu?
Chu Thành nhìn tiểu ngưu trước mắt chỉ cao đến phần eo mình, như vậy mà cũng gọi là đại?
Tiểu ngưu như nhìn ra suy nghĩ trong lòng Chu Thành, cười hắc hắc: “Đương nhiên đây không phải là bản thể chân chính của lão nhân gia ta.”
Không lâu sau, một trâu một người về tới sơn cốc ban đầu.
Hỗn Độn Tiểu Thế Giới vẫn đang trong trạng thái sụp đổ.
Sơn cốc ban đầu vẫn bốn mùa như mùa xuân.
“Ngươi thu thập vật dụng đi, sau một tiếng nữa chúng ta sẽ xuất phát.” Trở lại sơn cốc, tiểu ngưu nói với Chu Thành.
Thu dọn đồ đạc?
Chu Thành kinh ngạc.
Hình như không có gì để thu dọn chứ?
Tiểu ngưu thấy Chu Thành ngây ngốc ở đó thì nói: “Đần! Ngắt lấy một ít Hỗn Độn linh quả, Hỗn Độn Linh Thủy, chờ sau này ngươi đột phá Thượng Tiên chi cảnh thì cần năng lượng khổng lồ chèo chống, những thứ này sẽ có tác dụng.”
Chu Thành dựa theo tiểu ngưu nói, hái toàn bộ Hỗn Độn linh quả còn lại trên cây xuống, còn Hỗn Độn Linh Thủy thì đổ đầy hai đàn lớn.
Trước khi đi, tiểu ngưu nhìn thoáng qua cây Hỗn Độn Linh Thụ đó: “Lão Hỏa Ký, ta tạm rời đi mấy ngày, sau này chúng ta còn trở lại nữa.”
Hỗn Độn Linh Thụ như nghe hiểu lời tiểu ngưu nói, quang mang chớp động không ngừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận