Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 381: Đều muốn giết Chu Thành

Bọn người Ngô Văn Lâm, Trương Chân Tử, Tưởng Phong cũng khẩn trương nhìn chằm chằm điểm tích lũy của Chu Thành.
Theo thời gian qua đi, bọn họ đều có thể nghe được tiếng tim mình đập loạn.
“Bịch!” “Bịch!”
Thế giới như yên tĩnh trở lại.
Tinh Hải Thượng Nhân cũng không hề chớp mắt nhìn chằm chằm tên Chu Thành trên bảng danh sách.
Kim Hàn nhìn tên Chu Thành, sắc mặt âm trầm như nước.
“Kim sư huynh yên tâm, Chu Thành nhảy nhót không được bao lâu.” Lâm Phi thấy thế, nói: “Vương Hồng, Trương Như, Giang Tuấn không có gặp được Chu Thành, nếu gặp được Chu Thành, chắc chắn Chu Thành sẽ bị bọn họ ngược chết!”
“Chu Thành không thể nào đi vào top mười.”
Lâm Phi nói khiến cho sắc mặt Kim Hàn đỡ một chút.
Kim Hàn âm trầm nói: “Mặc dù như thế nhưng thấy xếp hạng của Chu Thành không ngừng tăng vọt, tâm tình lão tử vẫn khó chịu.” Đặc biệt là nhìn thấy dáng vẻ ngạc nhiên của Hồ Khả Hân, tâm tình của hắn càng khó chịu.
Mỗi khi xếp hạng của Chu Thành không ngừng tăng vọt, Hồ Khả Hân sẽ mặt mũi tràn đầy kinh hỉ, dáng vẻ kinh hỉ khả ái đó khiến cho Kim Hàn càng thêm giận hận.
Giận hận Chu Thành.
Hắn trả giá vì Hồ Khả Hân nhiều như vậy, Hồ Khả Hân lại chưa từng vì hắn mà lộ ra vẻ mặt như thế.
Nhưng Chu Thành chỉ xếp hạng lên cao, Hồ Khả Hân đã kinh hỉ như thế, cao hứng như thế, khiến cho hắn càng hận Chu Thành.
Thời gian từ từ trôi qua.
Xếp hạng của Chu Thành lại rơi ra khỏi một trăm.
Hiện trường vẫn yên tĩnh đến đáng sợ.
Lần này, thời gian so với lần trước càng lâu, đã có người bắt đầu không kiên nhẫn.
Ngô Văn Lâm thấy lâu như thế mà Chu Thành không có động tĩnh, đang muốn mở miệng thì đột nhiên, trên bảng danh sách, tên Chu Thành nở rộ quang mang lần nữa.
“Động rồi động rồi!” Thấy tên Chu Thành lại nở rộ quang mang lần nữa, lập tức có cẩn thận đang có mặt ở đây kinh hô lên.
Chu Thành đã thành nguồn gốc chấn động thần kinh đám người.
Vừa phát hiện xếp hạng của Chu Thành lại động, mọi người nhất thời phấn chấn không thôi.
Rất nhiều cao thủ không khỏi nắm thật chặt nắm đấm, những tiểu thư gia tộc, mỹ nữ tông môn đang có mặt ở đây đều nắm chặt nắm đấm trắng nhỏ nhắn của mình, gương mặt xinh đẹp bởi vì kích động mà có chút ửng đỏ.
Đôi mắt đẹp của các nàng bắt đầu lấp lánh.
“Một con!”
“Hai con!”
“Ba con!”
Ngay lúc tên Chu Thành sáng lên lần nữa, đã có cao thủ bắt đầu kích động đếm số lượng hung thú Chu Thành săn giết lần này.
Bọn họ thậm chí chờ mong lần này Chu Thành có thể phá vỡ ghi chép lần trước hay không.
Không lâu sau, xếp hạng của Chu Thành lại chen vào top một trăm.
Không biết có phải mọi người bị ảo giác hay không, lần này, tốc độ Chu Thành tăng lên còn nhanh hơn mấy lần trước.
“Chín mươi!”
“Tám mươi chín!”
“Tám mươi tám!”

“Bảy mươi chín!”
“Bảy mươi tám!”
Không lâu sau, xếp hạng của Chu Thành đã lên đến bảy mươi tám.
Sắc mặt đám người Ngô Văn Lâm, Trương Chân Tử, Tưởng Phong càng lúc càng khó coi.
Bọn họ đã không nghe được tiếng tim đập, chỉ nghe được tiếng kinh hô của mọi người đang có mặt ở đây, vỗ tay cho Chu Thành.
Không biết bắt đầu từ khi nào, đã có người hô Chu Thành top mười!
“Chu Thành, top mười!”
“Chu Thành, top mười!”
Tiếng la lên càng ngày càng nhiều, tiếng gầm một lần lại một lần.
Mà hai nữ Khâu Linh Ngọc, Hồ Khả Hân thấy xếp hạng của Chu Thành lại chen vào top một trăm lần nữa, còn vọt vào top tám mười thì cũng kích động đến nắm chặt nắm tay nhỏ, kích động đến gương mặt xinh đẹp đỏ ửng.
“Khâu sư tỷ, Chu Thành bảy mươi!” Hồ Khả Hân thấy Chu Thành xông vào top bảy mười, càng kích động kéo tay Khâu Linh Ngọc, cười nói.
Khâu Linh Ngọc cũng nặng nề gật đầu, vô cùng kích động.
Về phần Dư Khôn thì kích động đến toàn thân phát run.
Giờ phút này, đã không có người quan tâm Vương Hồng, quan tâm Trương Như, Giang Tuấn gì nữa, bây giờ tất cả mọi người đang có mặt ở đây chỉ quan tâm đến Chu Thành mà thôi.
“Đồ chết tiệt!” Kim Hàn thấy xếp hạng của Chu Thành không ngừng tăng vọt, nhìn dáng vẻ kích động của hai nữ Hồ Khả Hân, hai mắt tràn đầy sát ý: “Vương Hồng, Trương Như, Giang Tuấn là phế vật sao, còn không tìm được Chu Thành!”
Lâm Phi nói: “Kim sư huynh yên tâm, Chu Thành không vào được top mười.”
Thế nhưng rất nhanh, Chu Thành đã chen vào top sáu mươi.
Hơn nữa, vẫn đang lên cao.
Lúc trước, lão đầu mập với lão đầu gầy trên hư không chú ý Chu Thành, thấy tên Chu Thành không ngừng lên cao, lão đầu mập cười nói: “Tiểu gia hỏa này có phong phạm của ta năm đó, không tệ không tệ.”
“Phong phạm của ngươi năm đó?” Lão đầu gầy phì cười nói: “Sao ta không nhớ được năm đó ngươi có phong phạm gì.”
Lão đầu mập hắc hắc nói: “Ngươi không nhớ rõ, đó là do trí nhớ ngươi không tốt, ta nhớ được là được.”
Lão đầu gầy cũng lười tranh luận với lão đầu mập, chuyển chủ đề: “Thượng Cổ Tiên Môn nằm trên người Chu Thành này thật?”
“Hẳn là như vậy.” Lão đầu mập nói.
Bọn người Ngô Văn Lâm, Trương Chân Tử, Tưởng Phong thấy xếp hạng của Chu Thành không ngừng lên cao, đi vào top ba mươi, sắc mặt càng ngày càng khó coi, đặc biệt là Trương Chân Tử, sắc mặt khó coi nhất, lúc trước hắn nói nếu Chu Thành đoạt được top mười, tên của hắn sẽ viết ngược lại.
Cuối cùng, Chu Thành dừng lại ở hai mươi bảy.
Mặc dù cuối cùng Chu Thành không có chen vào top ba mươi nhưng trong lòng bàn tay Trương Chân Tử đã ướt mồ hôi.
Bây giờ, còn có một ngày nữa mới hết tranh tài, với tốc độ tăng vọt của Chu Thành, chỉ sợ lần sau thì sẽ có thể đi vào top mười.
Bây giờ hắn chỉ mong trước khi Chu Thành tăng vọt lần nữa, bọn người Vương Hồng, Trương Như, Giang Tuấn có thể gặp được Chu Thành, giải quyết Chu Thành!
Lúc này, trong tiên môn, Chu Thành giải quyết một nhóm hung thú, triển khai thần hồn, tìm kiếm đàn thú kế tiếp.
Trong lúc Chu Thành tìm kiếm đàn thú kế tiếp, trong sơn cốc nào đó trong tiên môn, Phượng Thải Linh, Băng Phong, Long Ngạo và hai tên đệ tử dự thi khác của Cửu Đỉnh Tiên Tông đều phẫn nộ mà nhìn Vương Hồng, Trương Như với những cao thủ khác của Quần Tinh Tiên Môn, Vân Tiên Tông.
Năm người Phượng Thải Linh, Băng Phong, Long Ngạo bị Vương Hồng, Trương Như với cao thủ Quần Tinh Tiên Môn, Vân Tiên Tông bắt tới đây.
Vương Hồng nói với một vị đệ tử Quần Tinh Tiên Môn: “Đem tin tức truyền đi, nói là bọn người Phượng Thải Linh, Băng Phong, Long Ngạo bị chúng ta bắt ở chỗ này.”
Tin tức truyền ra, chắc chắn Chu Thành sẽ biết.
Các đệ tử Phượng Thải Linh, Băng Phong, Long Ngạo đều là đệ tử Cửu Đỉnh Tiên Tông, nếu Chu Thành không cứu, truyền đi, sẽ làm hỏng thanh danh Chu Thành.
Nếu như Chu Thành tới cứu, bọn họ chờ Chu Thành tới!
Vị đệ tử Quần Tinh Tiên Môn đó cung kính xác nhận, sau đó truyền tin tức đi.
Trương Như nói: “Chúng ta có cần thông báo cho Ám Ảnh Lâu, Thanh Phong Tiên Tông hay không?”
Ám Ảnh Lâu, Thanh Phong Tiên Tông cũng muốn giết Chu Thành!
Nếu có thể liên thủ với Ám Ảnh Lâu, Thanh Phong Tiên Tông thì tốt nhất.
Vương Hồng nói: “Coi như không có Ám Ảnh Lâu, Thanh Phong Tiên Tông thì chúng ta cũng đủ sức giết Chu Thành.”
Trương Như nghe vậy, lông mày nhăn lại, Vương Hồng này quá tự phụ.
Nghĩ nghĩ, nàng vẫn cho người liên hệ đệ tử Ám Ảnh Lâu, Thanh Phong Tiên Tông.
Không lâu sau, tin tức bọn người Phượng Thải Linh, Băng Phong, Long Ngạo bị tóm truyền ra.
Chu Thành cũng biết được tin tức, nghe được tin tức, Chu Thành lạnh lùng cười một tiếng, hắn đang lo không có cơ hội thu thập bọn người Vương Hồng.
Nếu như bọn người Vương Hồng đã muốn chết, vậy thì hắn sẽ thành toàn bọn họ.
Thế là, Chu Thành dùng tốc độ nhanh nhất đi tới chỗ sơn cốc bọn người Phượng Thải Linh bị bắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận