Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 459: Rất có thể người này là nhân tộc Chu Thành

Cao thủ Thông Tâm nhất tộc và tất cả cao thủ ở quảng trường đều bất khả tư nghị mà nhìn Ngụy Ý từ tầng thứ mười ba rơi xuống. Mọi người đều trừng to hai mắt, sợ thấy không rõ ràng, sợ đã nhìn lầm người.
Vừa mới nói muốn đại yến thiên hạ, Thông Tâm Ma Viên cũng ngây người, vẻ mặt khó có thể tin.
Huyết Hồn cũng kinh ngạc.
Quảng trường yên tĩnh đến đáng sợ.
“Ngụy, Ngụy Ý đại nhân?” Một vị lão tổ của Thông Tâm nhất tộc không dám xác định mở miệng hỏi.
Đang thổ huyết không ngừng, Ngụy Ý phát hiện quảng trường đột nhiên yên tĩnh đến đáng sợ, tất cả mọi người nhìn mình cằm chằm, trong lòng cảm thấy kỳ quái, thấy lão tổ Thông Tâm nhất tộc thấy mình bị thương mà không có tiến lên cứu chữa ngược lại còn ở đó kinh nghi bất định hỏi Ngụy Ý đại nhân thì không khỏi phẫn nộ quát: “Tới đây cho ta!”
Ngụy Ý giận dữ quát, lão tổ Thông Tâm nhất tộc giật mình kêu lên, không dám chần chờ, bước nhanh tới.
Lúc này, bóng người lóe lên, một người nhanh hơn hắn, đi tới trước mặt Ngụy Ý.
Ngụy Ý và mọi người nhìn lại, thấy người tới là Thông Tâm Ma Viên thì đều sợ đến tranh gian quỳ hành lễ.
Sắc mặt Thông Tâm Ma Viên cực kỳ khó coi, hắn nhìn ái đồ Ngụy Ý trước mặt, nói: “Ngươi, không có xông qua tầng thứ mười bốn?”
Lời này, có chút nói nhảm.
Ai cũng nhìn thấy Ngụy Ý từ tầng thứ mười ba rơi xuống.
Ngay cả tầng thứ mười ba cũng không thông qua.
Chớ nói chi là tầng thứ mười bốn.
Ngụy Ý nghe Thông Tâm Ma Viên tra hỏi thì xấu hổ, cúi đầu nói: “Là đệ tử vô dụng, thẹn với kỳ vọng cao của sư phụ.”
Thông Tâm Ma Viên không có nhìn Ngụy Ý, nhìn tầng thứ mười bốn, khó nhọc nói: “Vậy thì ai thông qua tầng thứ mười bốn!”
Tầng thứ mười bốn, là ai? !
Ngụy Ý kinh ngạc.
Đột nhiên, hắn chấn kinh, có người thông qua được tầng thứ mười bốn?
Hắn bỗng nhìn về phía tầng cao nhất Ma Thần Tháp, quả nhiên, tầng thứ mười bốn Ma Thần Tháp có quang mang tuôn ra không ngừng, ma quang đại trán, không chỉ tầng thứ mười bốn Ma Thần Tháp mà toàn bộ Ma Thần Tháp đều phóng ra ma quang, tỏa sáng sức sống.
Trong lòng Ngụy Ý chấn động không ngừng.
Lần này lại có người xông qua tầng thứ mười bốn, đạt được Ma Thần Chi Dực.
Là ai?
Nội tâm của hắn chấn động đồng thời cũng tự hỏi, hắn nghĩ mãi mà không rõ, với thiên phú và thực lực của hắn mà còn không thể thông qua tầng thứ mười ba Ma Thần Tháp, lần này còn có ai có thiên phú và thực lực mạnh hơn hắn?
Lúc này, Huyết Hồn đi tới bên cạnh Thông Tâm Ma Viên, nói: “Ma Thần Tháp sắp kết thúc rồi, đến lúc đó tất cả mọi người đi ra, có thể biết là đệ tử của gia tộc nào đạt được Ma Thần Chi Dực.”
Thông Tâm Ma Viên gật đầu.
Sau đó Huyết Hồn nói: “Nếu người này đạt được Ma Thần Chi Dực, chắc chắn thiên phú kinh người, hơn nữa chứng tỏ là người này đã được Ma Thần Tháp tán thành.”
“Thông Tâm lão đệ, ngươi phải khống chế cảm xúc cho tốt.”
Huyết Hồn sợ Thông Tâm Ma Viên tâm tình không tốt, làm ra một chút chuyện bất lợi cho chủ nhân mới của Ma Thần Chi Dực.
Thông Tâm Ma Viên hít một hơi thật sâu, cố gắng để sắc mặt không quá khó coi, nói: “Huyết Hồn huynh yên tâm, ta tự biết nặng nhẹ.”
Người thứ nhất đạt được Ma Thần Chi Dực chính là Thủy tổ Ma Thần, La Hầu. Người thứ hai đạt được Ma Thần Chi Dực chính là Ma Thần Chi Chủ, Hồng Vô, cũng là thủ lĩnh Ma Thần nhất tộc bây giờ.
Cho nên Ma Thần Chi Dực là một biểu tượng chí cao của Ma Thần nhất tộc, bất kỳ người nào dám ra ra tay với người sở hữu Ma Thần Chi Dực thì hậu quả đều rất nghiêm trọng.
Theo thời gian Ma Thần Tháp kết thúc càng ngày càng gần, cao thủ đi vào Ma Thần Tháp đồng loạt ra khỏi Ma Thần Tháp. Thiên Đao lão tổ cũng rớt khỏi tầng thứ sáu của Ma Thần Tháp.
Tầng thứ nhất của Ma Thần Tháp cũng khó thông qua, có thể xông đến tầng thứ sáu cũng đã không tệ.
Thiên Đao lão tổ ra sau, nghe nói lần này lại có người xông qua tầng thứ mười bốn của Ma Thần Tháp, đạt được Ma Thần Chi Dực thì cũng cực kỳ giật mình.
Hắn đứng bên cạnh Ngụy Ý, hai mắt nhìn đám người trong quảng trường, tìm kiếm bóng dáng Chu Thành.
“Không biết tiểu tử đó đi ra chưa.” Hắn nói.
Ngụy Ý lắc đầu: “Còn chưa có đi ra! Ta đã ra lệnh cho người chú ý đến, chỉ cần hắn ra thì hắn trốn không thoát!”
Bởi vì lần này không có xông qua tầng thứ mười ba Ma Thần Tháp khiến cho tâm tình Ngụy Ý rất không tốt, muốn tìm người trút giận, mà lúc trước Chu Thành khiến cho hắn khó chịu, đương nhiên trở thành mục tiêu cho hắn.
Thấy càng ngày càng nhiều cao thủ Ma Thần nhất tộc từ Ma Thần Tháp đi ra, bóng dáng Chu Thành vẫn không có xuất hiện, Ngụy Ý nhướng mày: “Sao tiểu tử đó còn chưa có đi ra?”
Thiên Đao lão tổ nói: “Chắc chắn là hắn sợ, có thể là hắn nghĩ trốn được ở bên trong Ma Thần Tháp được bao lâu hay bấy lâu.”
Ngụy Ý gật đầu, hắn cũng không suy nghĩ nhiều.
Lại một lát sau, thời gian Ma Thần Tháp kết thúc đã càng ngày càng gần, tất cả cao thủ Ma Thần nhất tộc trong Ma Thần Tháp đã ra hết.
Chỉ có tầng thứ mười bốn Ma Thần Tháp vẫn có quang mang lóe lên.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm tầng thứ mười bốn Ma Thần Tháp.
Dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả cao thủ Ma Thần nhất tộc, một bóng dáng từ tầng thứ mười bốn Ma Thần Tháp sải bước ra.
Lúc này, rất nhiều cao thủ Ma Thần nhất tộc quỳ sát xuống: “Chúng ta bái kiến đại nhân!”
Ma Thần Chi Dực là biểu tượng chí cao ở Ma Thần nhất tộc, cho nên mọi người nhao nhao hành lễ.
Thiên Đao lão tổ đang muốn hành lễ thì đột nhiên thấy rõ dung mạo người đi từ tầng thứ mười bốn ra, hai mắt trợn tròn, vẻ mặt hoảng sợ, nuốt một ngụm nước bọt, nói: “Là, là ngươi!” Hai chân như nhũn ra.
Lúc này, Ngụy Ý cũng thấy là Chu Thành, cũng giật nảy mình.
Hai người Thông Tâm Ma Viên và Huyết Hồn nhìn nhau, bay lên trước, đi tới trước mặt Chu Thành, ôm quyền.
Với thân phận của hai người thì đương nhiên là không cần hành lễ với Chu Thành, chỉ ôm quyền khách khí chào hỏi.
“Không biết tôn giả là người của gia tộc nào?” Thông Tâm Ma Viên mở miệng hỏi.
Chu Thành đã có thể xông qua mười bốn tầng của Ma Thần Tháp, thiên phú tuyệt đối cực cao, nhưng hắn lại không có chút ấn tượng nào với Chu Thành, chuyện này khiến cho trong lòng của hắn nghi nghi.
“Tiểu tử, hắn đến từ gia tộc nào còn chưa cần phải nói cho ngươi biết.” Một giọng nói đột nhiên vang lên.
Thông Tâm Ma Viên khẽ giật mình, nhìn lại, người mở miệng chính là tiểu ngưu, chuyện này khiến Thông Tâm Ma Viên sầm mặt lại.
Lúc này, tiểu ngưu đi tới trước mặt Chu Thành, nói với Chu Thành: “Chúng ta đi.” Nói xong, theo Chu Thành nhảy lên một cái, đạp không rời đi.
Thông Tâm Ma Viên nhìn bóng dáng Chu Thành và tiểu ngưu, đột nhiên quát: “Chậm đã!” Nói xong, thân hình lóe lên, muốn ngăn Chu Thành và tiểu ngưu lại.
Tiểu ngưu thấy thế thì nâng đùi trâu lên đá ra một cước, một cước này đá ra quá nhanh, Thông Tâm Ma Viên không kịp phản ứng nên bị tiểu ngưu đá bắn ngược lại, bay không biết bao nhiêu dặm, bay ra khỏi Ma Thần Thành.
Trên quảng trường, tất cả mọi người quá sợ hãi.
Bao gồm Huyết Hồn.
Thông Tâm Ma Viên là ai? Thông Tâm Ma Viên là Chúa Tể! Hơn nữa bước vào Chúa Tể Cảnh đã nhiều năm, lại bị tiểu ngưu trước mắt đá bay!
Trong lúc mọi người quá sợ hãi, Chu Thành và tiểu ngưu không giảm tốc độ, chớp mắt đã ra khỏi Ma Thần Thành.
Lúc này, Thông Tâm Ma Viên bị oanh ra khỏi Ma Thần Thành, phá không bay lên, nhìn bóng dáng Chu Thành và tiểu ngưu rời đi, nổi giận quát: “Tất cả mọi người nghe lệnh ta, ngăn bọn họ lại cho ta, giết bọn họ!”
Huyết Hồn đi tới trước mặt Thông Tâm Ma Viên: “Thông Tâm lão đệ, ngươi!”
“Người này rất có thể là nhân tộc Chu Thành!” Thông Tâm Ma Viên gấp gáp mở miệng, ngắt lời Huyết Hồn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận