Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 196: Giao người ra đây

Hai người Vương Truyền Uy, Nhâm Chính Khôn nghe nói đến lúc đó cung chủ của Đế sát cung bọn họ sẽ đích thân đến Vĩnh Tiên Thần Đô, đều kích động không thôi.
Bọn họ tuy là thân là đệ tử của Đế Sát cung, thế nhưng, bình thường cũng khó có thể nhìn thấy cung chủ Đế Sát cung của bọn họ.
Còn như ba người Chu Uy, lạc thủy, Chu lập nghe nói đến lúc đó có thể gặp được cung chủ Đế Sát cung, tất nhiên là càng thêm kích động.
Vài ngày sau, mọi người đi tới Vĩnh Tiên Thần Đô.
Chỉ thấy trước mắt nhìn Vĩnh Tiên Thần Đô huyền phù không thấy bờ bến đang lơ lửng ở giữa không trung, toàn bộ thành trì được bao quanh bởi linh khí của trời đất, giống như một thành phố cổ tích trên bầu trời.
Mà phi thuyền của thế lực đến từ các đại đại lục đứng ở Thần Đô phía trên vùng bình nguyên giống như chòm sao thiên hà, có vô số, nhiều không kể xiết.
Còn các cường giả từ các môn phái lớn và các gia tộc lớn, như sông Trường Sa vẫn tiếp tục tràn vào Thần Đô Thành Môn.
Đám người Chu Uy kinh ngạc mà nhìn Thần Đô trước mắt.
Ngay cả Chu Thành cũng không ngoại lệ.
Nhìn dáng vẻ kinh ngạc của đám người Chu Thành, Lục Nghiêm cũng không ngạc nhiên, hắn cười nói với Chu Thành: “chúng ta cũng vào thành đi!.”
Đám người Chu Thành bừng tỉnh, sau đó cùng Lục Nghiêm, bay vào trong cửa thành Vĩnh Tiên Thần Đô.
Vừa rồi ở phía xa, đám người Chu Thành còn không hề cảm nhận được kích thước của cánh cổng Vĩnh Tiên Thần Đô, càng đến gần, mới cảm thấy cánh cổng của Thần Đô Thành to lớn, người đứng ở trước mặt, nhỏ như là là kiến.
“Một trăm cửa thành của Đại Phụng vương thành cũng chưa từng lớn như vậy a!.” Chu lập nhìn cổng Thần Đô Thành, tự đáy lòng thở dài nói.
Đi tới trước Thần Đô Thành Môn, chỉ thấy cửa thành bên, đại quân đứng hai bên ăn mặc chiến giáp hoàng kim, chừng nhiều hơn hai ngàn người.
Mỗi binh lính này đều vô cùng mạnh mẽ, ngoạn ý, khí tức kinh người, dĩ nhiên có là Vương cảnh thập trọng.
Mà đội trưởng, rõ ràng là tôn kỳ.
“Đây là binh sĩ của Vĩnh Tiên Vương Triều ư?” Chu Thành không khỏi hỏi.
Lục Nghiêm gật đầu nói: “bọn họ là binh sĩ quân đoàn vạn long của Vĩnh Tiên Thần Hướng, vạn long quân đoàn là một trong ngũ đại quân đoàn mạnh nhất của Vĩnh Tiên Thần hướng, những binh lính này, đều là hàng ngàn người mới tìm được một người, chiến lực kinh người.”
Chu Thành gật đầu.
Ở dưới sự hướng dẫn của Lục Nghiêm, mọi người tiến vào Thần Đô.
Bởi Lục Nghiêm trên người khoác lên cẩm bào của trưởng lão Đế Sát Cung, cho nên, khi tiến vào Thần Đô Thành Môn đoàn tùy tùng của ông đã thu hút nhiều sự chú ý khi họ bước vào cổng thành.
Vĩnh Tiên Thần Đô tuy là tụ tập cường giả khắp nơi của thế giới Tiên Võ, thế nhưng, trưởng lão Đế Sát Cung, vẫn tồn tại chói lọi.
Sau khi tiến vào Vĩnh Tiên Thần Đô, Lục Nghiêm dẫn theo mọi người tiến về hướng phân bộ của Đế Sát cung.
Vĩnh Tiên Thần Đô chính là vương thành của Vĩnh Tiên Thần Đô, Đế sát cung không chỉ có phân bộ Tại Vĩnh Tiên Thần, mà tại cửu đại tiên môn khác Đế sát cung cũng đều có phân bộ.
Đi trên đường ở Vĩnh Tiên Thần Đô, nhìn kiến trúc hùng vĩ hai bên đường phố, nhìn đủ loại quái vật và xe ngựa đi qua đường phố, cảm thụ được sự rộng rãi của Vĩnh Tiên Thần Đô, khí thế và vẻ hùng vĩ cổ kính tràn ngập, mọi người đều vô cùng kinh ngạc không ngừng thán phục.
Chu Uy, lạc thủy, Chu Lập nhìn cảnh tượng trước mắt, đều như người phàm mới bước lên tiên giới vậy.
Chu Thành cũng không ngoại lệ.
Mấy người Tần Mãnh, Lâm Nho đi theo sau lưng Chu Thành, vẻ mặt cũng không chút thay đổi.
Đương nhiên, mấy người đều như vô cảm trước cảnh vật xung quanh.
Vĩnh Tiên Thần Đô rất lớn, đi ở trong đó, giống như đang đi trên một lục địa.
Đám người Chu Thành lúc đi tới phân bộ của Đế sát cung, thì trời đã tối.
Trong bóng đêm ở Vĩnh Tiên Thần Đô, vẫn rất phồn hoa, vẫn như một thành phố nhộn nhịp.
Phân bộ Đế sát cung, được xây dựng rất hoành tráng, cung điện trùng điệp, chỉ sợ có mấy ngàn tòa cung điện nhiều, bóng người vãng lai, dị thú biến mất.
Một cái phân bộ, thì có mấy ngàn tòa cung điện, hơn nữa vật liệu sử dụng đều là vật liệu mà Chu Thành và những người khác chưa từng thấy qua.
Đây cũng là tiên môn đại phái.
Trước đại môn, sớm đã có một đám đệ tử Đế sát cung đang xếp hàng để nghênh đón.
Cái phân bộ này của Đế giết cung, chính là do Lục Nghiêm chấp chưởng và quản lý.
Dưới sự chào đón của một đám đệ tử Đế Sát cung, đám người Chu Thành đi vào phân bộ của Đế Sát cung.
Sau khi đi vào phân bộ của Đế giết cung, đám người Chu Thành, Chu Uy mới chính thức cảm nhận được sự xa hoa của siêu cấp đại phái tiên môn, duyên dáng và trang nghiêm bao trùm cả tông môn.
Lục Nghiêm đã sắp xếp một cung điện cho Chu Thành và đám người của hắn, sau đó để cho Chu Thành nghỉ ngơi thật tốt, nếu muốn đi lại, đến lúc đó để hai người Vương Truyền Uy, Nhâm Chính Khôn dẫn hắn.
Phân bộ Đế giết cung, có nhiều chỗ, cấm chế trùng điệp, hắn nói cho Chu Thành và đám người về những nơi không được lui tới.
Sau khi sắp xếp xong xuôi, Lục Nghiêm liền rời đi.
Đêm đã khuya.
Đám người Chu Uy, Lạc thủy trở về phòng của mình nghỉ ngơi, Chu Thành thì đang xem thư tịch bí tịch ba tiên động phủ ở trong sân.
Ngay lúc Chu Thành đang xem bí tịch thư tịch ba tiên động phủ , đột nhiên, một tiếng ầm ầm vang dội, toàn bộ mặt đất phân bộ Đế giết cung vì thế mà chấn động.
Chu Thành kinh ngạc.
Kẻ thù tấn công ư?
Là ai, cả gan dám công kích vào phân bộ Đế giết cung.
Ngay khi Chu Thành đang sửng sốt, có một bóng người từ cung điện Đế sát cung bay tới, hiển nhiên tất cả cao thủ trong Đế Sát cung đều hoảng hốt.
Chỉ chốc lát, hai người Vương Truyền Uy, Nhâm Chính Khôn liền đi tới sân Chu Thành.
“Là người của Thái Nhất Tiên Môn ” Vương Truyền Uy sắc mặt có chút khó coi.
Chu Thành nhướng mày, xem ra, Thái Nhất Tiên Môn là vì hắn mà tới.
“Bởi vì Trần Huyền?” Chu Thành hỏi.
Hai người Nhâm Chính Khôn gật đầu.
“Người tới chính là trưởng lão của Thái Nhất Tiên Môn Lam Hàn, là Thánh cảnh thập trọng, thực lực còn mạnh hơn nếu so với Lục Nghiêm sư thúc.” Nhâm Chính Khôn sắc mặt nghiêm túc nói: “Hơn nữa hắn suất lĩnh hết thảy Thánh cảnh phân bộ Thái Nhất Tiên Môn Thần Đô đến đây.”
Thái Nhất Tiên Môn, Tại Vĩnh Tiên Thần Đô đều cũng có phân bộ, khoảng cách đến phân bộ của Đế Sát cung không xa.
Suất lĩnh hết thảy Thánh cảnh phân bộ Thái Nhất Tiên Môn Thần Đô đến đây!
“Chu Thành, ngươi hãy ở đây về sau đừng đi ra ngoài.” Vương Truyền Uy nhắc nhở.
“Không cần, ta và các ngươi đi ra xem một chút.” Chu Thành trầm ngâm nói.
Việc hắn đánh chết trần Huyền, tránh được trong chốc lát, không tránh được một đời, cũng không thể như vậy mà ẩn núp.
Chu Thành đứng dậy, đi ra ngoài.
Hai người Vương Truyền Uy, Nhâm Chính Khôn thấy thế, chỉ có thể theo Chu Thành.
Lúc này, ngoài cửa lớn phân bộ của Đế sát cung, tụ tập mấy trăm vị cường giả của Thái Nhất Tiên Môn, người cầm đầu, chính là trưởng lão của Thái Nhất Tiên Môn Lam Hàn.
Lam Hàn lạnh lùng nhìn Lục Nghiêm: “Lục Nghiêm, ta không muốn nói lần thứ hai, đem người giao ra đây cho ta!” Sau đó nhìn quét cao thủ Đế sát cung phía sau Lục Nghiêm: “nếu không…, Đừng trách ta sát nhân!”
Lục Nghiêm vừa nghe, sắc mặt bỗng nhiên trầm xuống: “Lam Hàn, người khác có thể sợ Thái Nhất Tiên Môn của ngươi, nhưng Đế sát cung của ta cũng không sợ, nơi này là phân bộ Đế giết cung của chúng ta, cũng không phải là Thái Nhất Tiên Môn của ngươi, vì vậy đừng có thô lỗ ở đây!”
Lam Hàn nghe vậy, cười lạnh nói: “Thô lỗ ư? Còn không người nào dám giết người của Thái Nhất Tiên Môn chúng ta, giết người của Thái Nhất Tiên Môn chúng ta, bất luận người nào, đều phải chết!”
“Lục Nghiêm, ngươi đã không giao người ra đây, ta đây sẽ liền giết hết người trong phân bộ Đế sát cung các ngươi!”
Nói đến đây, trường kiếm trong tay bỗng nhiên đâm về hướng Lục Nghiêm.
Kiếm hoa giống như mưa sao, bao phủ ở quanh thân Lam Hàn.
Thực lực của Thánh cảnh thập trọng thôi động đến cực hạn.
“Giết!” giọng của Lam Hàn, như tiếng sấm vang lên, vang vọng cả bầu trời phía trên Vĩnh Tiên Thần Đô.
Một tiếng giết này, làm chấn động các cường giả khắp nơi của Vĩnh Tiên Thần Đô… Không chỉ trong lòng run rẩy.
“Giết!” Hàng trăm cao thủ của Thái Nhất Tiên Môn đồng thời phá không bay lên, đánh giết hướng về phía mọi người Đế sát cung.
Lục Nghiêm thấy Lam Hàn vừa ra tay chính là toàn lực sát chiêu, trong lòng cảm giác nặng nề, không kịp nghĩ nhiều, trường kiếm trong tay rung lên, nở rộ trùng điệp kiếm mạc, nghênh ra chặn lại kiếm của Lam Hàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận