Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 378: Hạng một trăm chín mươi sau, vui vẻ như vậy

Nhưng mà vài con cự mãng với cự hổ bị Chu Thành một quyền đánh bay, cũng chưa chết.
Là do Chu Thành cố ý.
Chu Thành cố ý không lập tức giết chết vài con cự mãng và cự hổ này.
Một quyền này chỉ để vài con cự mãng và cự hổ bị trọng thương.
Một quyền đánh bay vài con cự mãng và cự hổ, sau đó thân hình Chu Thành lóe lên, đi tới trước mặt vài con cự mãng và cự hổ.
Vài con cự mãng và cự hổ bị đánh bay, thấy Chu Thành đi tới trước mặt, không con nào mà không giận dữ, nhao nhao đánh tới Chu Thành, vài con cự mãng và cự hổ này chính là Thần Tiên tam trọng, tứ trọng, mặc dù trọng thương nhưng nén giận công kích cũng không thể khinh thường.
Nhìn cự mãng, cự hổ đánh tới, Chu Thành lại thúc giục năng lực thôn phệ của tiên căn.
Lập tức, một luồng thôn phệ chi lực kinh người bành trướng điên cuồng gào thét, quét sạch chung quanh, bao trùm phạm vi vài trăm mét xung quanh.
Trong phạm vi trăm thước, cự mãng, cự hổ chỉ cảm thấy một luồng sức hút kinh người hút bọn chúng tới Chu Thành, cho dù bọn chúng giãy giụa như thế nào cũng không làm nên chuyện gì.
Bọn chúng bị hấp đến xung quanh thân thể Chu Thành, Tiên Nguyên trong đan điền bọn chúng điên cuồng tiết ra, hóa thành từng dòng suối nhỏ, chảy vào trong cơ thể Chu Thành.
Chu Thành dẫn dắt Tiên Nguyên của vài con cự mãng và cự hổ chảy vào trong đan điền mình.
Cự mãng, cự hổ tu luyện công pháp lần lượt là công pháp hệ Kim và công pháp hệ Thủy, Tiên Nguyên của bọn chúng cũng không hòa vào nhau, nhưng tiên căn Chu Thành có được chín đại thuộc tính, có thể dung hợp tất cả thuộc tính Tiên Nguyên trong thiên hạ.
Cho nên khi Tiên Nguyên của cự mãng và cự hổ đi vào đan điền Chu Thành, bị chuyển hóa thành Tiên Nguyên của Chu Thành, hoàn toàn không có xung đột.
Trong sơn phong, còn có không ít hung thú, vừa rồi Chu Thành đánh nhau kinh động đến hung thú xung quanh, khi Chu Thành thôn phệ Tiên Nguyên của cự mãng và cự hổ, đám hung thú này ẩn núp tới, nhao nhao xuất thủ tập kích Chu Thành.
Nhưng là đám hung thú này hoảng sợ phát hiện, sức mạnh công kích của bọn chúng đi vào vài trăm mét xung quanh thân thể Chu Thành thì như đá ném vào biển rộng, hơn nữa còn bị cắn nuốt không còn một mảnh.
Một chút hung thú không tin tà, xuất thủ lần nữa, vẫn là như thế.
Bọn chúng không ngừng xuất thủ, Tiên Nguyên không ngừng bị thôn phệ.
Mấy lần công kích, đám hung thú này lại có cảm giác mỏi mệt, chỉ cảm thấy lực lượng trên người bị rút đi không ngừng.
Đám hung thú này thấy thế, không dám tiếp tục công kích Chu Thành, sợ đến nhao nhao mà chạy.
Chu Thành thấy đám hung thú này hoảng sợ mà chạy, phân thân thiếu phương pháp, cũng không có truy kích, dù sao bên trong tiên môn còn nhiều hung thú, thôn phệ vài con cự mãng và cự hổ này trước.
Trong lúc Chu Thành chuyên tâm thôn phệ Tiên Nguyên của cự mãng và cự hổ, quảng trường bên ngoài tiên môn, tất cả mọi người đang chú ý thay đổi của thạch kính trên quảng trường.
Bởi vì đệ tử các đại tông môn dự thi đi vào tiên môn đã được một thời gian, cho nên trên thạch kính, điểm tích lũy không ngừng thay đổi.
Xếp đầu bảng, rõ ràng là Vương Hồng của Quần Tinh Tiên Môn!
Điểm tích lũy của Vương Hồng đã đạt đến bốn mươi lăm.
Săn giết một con hung thú Thần Tiên nhất trọng, được một điểm, săn giết hung thú Thần Tiên nhị trọng, được hai điểm, cứ thế mà suy ra, săn giết hung thú Thần Tiên ngũ trọng, được năm điểm.
Trong khoảng thời gian ngắn, điểm tích lũy của Vương Hồng đã đạt đến bốn mươi lăm, có thể thấy được chiến lực mạnh như thế nào.
Xếp ở dưới Vương Hồng là Trương Như của Vân Tiên Tông.
Điểm tích lũy của Trương Như theo sát Vương Hồng, là bốn mươi ba.
Xếp thứ ba chính là Giang Tuấn của Ám Ảnh Lâu, bốn mươi hai.
Ám Ảnh Lâu cũng là một trong số thế lực siêu cấp trong Tinh Hải đại lục, Giang Tuấn cũng không phải là Thần Tiên ngũ trọng, chỉ là Thần Tiên tứ trọng hậu kỳ đỉnh phong.
Đám người thấy điểm tích lũy của Giang Tuấn theo sát Trương Như, đều kinh ngạc, có chút ngoài ý muốn, dù sao lần này trong số đệ tử dự thi, có sáu người là Thần Tiên ngũ trọng cảnh, thế nhưng Giang Tuấn lại có thể lấy thực lực Thần Tiên tứ trọng hậu kỳ đỉnh phong chen vào top ba.
“Giang Tuấn này chiến lực phi phàm.” Trên đài hội nghị, Tinh Hải Thượng Nhân cũng cười nói.
Lâu chủ Ám Ảnh Lâu Tưởng Phong khiêm tốn cười nói: “Bây giờ còn chưa kết thúc tranh tài.”
Môn chủ Quần Tinh Tiên Môn Ngô Văn Lâm lại cười nói: “Chu Thành đó, đi vào tiên môn lâu như vậy, thậm chí ngay cả một con hung thú cũng không có săn giết được? Đúng là khiến cho người ta bất ngờ.”
Ngô Văn Lâm nói, tràn ngập ý giễu cợt.
Trên thạch kính, rất nhiều đệ tử dự thi, hoặc nhiều hoặc ít đều có điểm tích lũy.
Nhưng là chỉ có Chu Thành điểm tích lũy vẫn là số không.
Chỉ thấy Chu Thành xếp ở cuối bảng danh sách trên thạch kính, giống như Vương Hồng, rất là dễ thấy.
Tông chủ Vân Tiên Tông Trương Chân Tử cười nói: “Có lẽ là Chu Thành giấu dốt, chờ đến đằng sau mới bộc phát, nhất cử đuổi theo.”
Nghe Ngô Văn Lâm giễu cợt và Trương Chân Tử trêu chọc, sắc mặt Dư Khôn như thường: “Bây giờ mới vừa mới bắt đầu tranh tài, còn có ba ngày, các ngươi cao hứng quá sớm.”
Tranh tài, tổng cộng ba ngày.
Ngô Văn Lâm và Trương Chân Tử nghe vậy, khẽ cười một tiếng.
“Ta nhớ được giải thi đấu tiên môn lần trước, Dư Khôn huynh cũng nói như thế.” Ngô Văn Lâm cười nói: “Nhưng chờ tranh tài kết thúc, Cửu Đỉnh Tiên Tông vẫn không có chen vào top mười.”
“Hơn nữa cũng không có đệ tử nào đi vào top mười.”
Mấy người Trương Chân Tử và Tưởng Phong đều cười một tiếng.
Dư Khôn nhìn xếp hạng của một đám đệ tử Cửu Đỉnh Tiên Tông trên thạch kính, nhướng mày.
Chu Thành xếp cuối bảng danh sách, mà xếp cao nhất chính là Phượng Thải Linh, nhưng Phượng Thải Linh cũng chỉ xếp thứ mười bảy, cũng không có chen vào top mười.
Chênh lệch quá lớn với dự đoán của hắn lúc trước.
Lúc đầu, hắn cho coi như Chu Thành không vào được top mười, Phượng Thải Linh cũng có hi vọng đi vào top mười, thế nhưng bây giờ mới mười bảy!
Mười bảy với mười, mặc dù chỉ cách bảy hạng nhưng ý nghĩa lại khác nhau rất lớn.
Bây giờ, mặc dù điểm tích lũy không kém nhiều, nhưng theo thời gian trôi qua, chênh lệch điểm tích lũy giữa Phượng Thải Linh và những người xếp trước sẽ càng lớn, càng về sau thì càng khó đuổi kịp.
Chẳng lẽ giải thi đấu tiên môn lần này lại không có hi vọng top mười?
Trong lòng Dư Khôn thầm than.
Cho dù là top mười hay là tông môn top mười đều là một loại an ủi với hắn, hắn khát vọng an ủi này quá lâu.
Hắn nhìn Chu Thành xếp cuối bảng, điểm tích lũy vẫn không có thay đổi, trong lòng thở dài, nói thật, lúc đầu, hắn còn kỳ vọng Chu Thành có thể sáng tạo kỳ tích, chen vào top mười.
Nhưng mà bây giờ hắn âm thầm lắc đầu.
Đúng lúc này, đột nhiên hắn phát hiện, xếp hạng của Chu Thành có ánh sáng chớp lóe.
Chỉ thấy điểm tích lũy vốn không có thay đổi của Chu Thành lại không ngừng gia tăng, hơn nữa mỗi lần gia tăng đều là ba điểm.
Không lâu sau, điểm tích lũy của Chu Thành đã đạt đến mười hai điểm tích lũy, một lần cuối cùng, gia tăng bốn điểm, đạt đến mười sáu điểm.
Vốn xếp hạng cuối, Chu Thành lại thoáng cái chen vào top hai trăm.
Chuyện này khiến tâm tình Dư Khôn cực kỳ phấn chấn.
Mấy người Ngô Văn Lâm, Trương Chân Tử, Tưởng Phong cũng cực kỳ ngoài ý muốn.
Tinh Hải Thượng Nhân cũng đều kinh ngạc.
Điểm tích lũy của Chu Thành mỗi lần đều gia tăng ba điểm, chứng tỏ Chu Thành săn giết hung thú Thần Tiên tam trọng, một con cuối cùng là hung thú Thần Tiên tứ trọng.
Săn giết hung thú Thần Tiên tứ trọng, cũng không tính là gì, nhưng Chu Thành lập tức săn giết nhiều hung thú như vậy thì khiến cho người ta giật mình.
Ngô Văn Lâm thấy bọn người Dư Khôn, Khâu Linh Ngọc, Hồ Khả Hân phấn chấn thì cười khẩy nói: “Chỉ là một trăm chín mươi sáu mà thôi, một trăm chín mươi sáu mà đã vui vẻ đến vậy!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận