Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 149: BÁI PHỎNG THIÊN LONG MÔN

Nhưng mà, Chu Thành lại là nhã nhặn từ chối lời mời của Chư Viễn.
Hôm nay, hắn còn có việc quan trọng muốn làm.
Biết được Chu Thành có việc, Chư Viễn cười nói: “Vậy thì tốt, chờ Chu Thành thiếu hiệp làm xong việc, ta lại tới mời Chu Thành thiếu hiệp.”
Chu Thành gật đầu.
Sau đó, hắn ra khỏi Chư phủ, trực tiếp ra khỏi kinh thành, đi tới hướng dãy núi bên ngoài kinh thành.
Tổng bộ của Thiên Long môn, nằm ở ngay tại trong dãy núi bên ngoài kinh thành cách đó không xa.
Hiện tại, hắn đã đột phá tới Vương cảnh thất trọng, cũng là thời điểm giải quyết triệt để chuyện giữa hắn và Thiên Long môn.
Đương nhiên, còn có Ma giáo Nam Minh Vương.
Đối với Chu Thành mà nói, đáng chết nhất chính là Nam Minh Vương.
Rất nhanh, Chu Thành liền đi tới tổng bộ của Thiên Long môn.
Tổng bộ của Thiên Long môn tọa lạc tại ngọn núi ở giữa dãy núi, chỉ thấy trước mắt ở giữa mấy chục ngọn núi tọa lạc hàng ngàn cung điện, mỗi một tòa cung điện chế tạo vàng son lộng lẫy, rất tráng lệ.
Giữa cung điện, bóng cây sâu thẳm, có vô số khỉ và dã thú.
Thỉnh thoảng có đệ tử tuần sát của Thiên Long môn đi qua ngọn núi ở giữa.
Chu Thành đến, rất nhanh liền gây sự chú ý của đệ tử Thiên Long môn.
“Ngươi là ai? Đến Thiên Long môn có chuyện gì?” Một vị đội trưởng tuần sát Thiên Long môn ngăn Chu Thành lại, nhìn Chu Thành từ trên xuống dưới.
Chu Thành lười nhác nói nhảm với đối phương, trực tiếp một chỉ vào hư không, một lực ngón tay giống như linh xà, trong nháy mắt liền đánh bay đối phương ra vài trăm mét, treo ngược trên một cây đại thụ nào đó.
Đệ tử khác của Thiên Long môn giật mình.
“Gọi Long Uyên đi ra!” Chu Thành mở miệng nói, bước chân không ngừng, tiếp tục đi tới hướng sơn môn của Thiên Long môn.
“Chuyện gì xảy ra? !” Lúc này, nơi xa mấy vị cao thủ của Thiên Long môn nghe được động tĩnh đi về phía bên này.
“Nghiêm sư huynh, người này vừa đến đã ra tay với Lâm sư huynh, còn.” Hắn còn chưa nói xong, cũng đều bị Chu Thành đánh vung bay ra ngoài, còn có mười mấy tên đệ tử của Thiên Long môn có ở đấy, cũng bị đánh vung ra.
Kể cả mấy người chạy đến sau đó.
Chu Thành tiếp tục tiến về phía trước.
Nghe được động tĩnh đang đi đến bên này cao thủ Thiên Long môn nhao nhao chạy tới đây.
Thiên Long môn thân là đại tông môn siêu cấp của Tứ Hải vương triều, đệ tử môn hạ có hơn mấy vạn.
Nhưng mà, lại là không có người nào có thể ngăn cản được bước chân Chu Thành.
Chu Thành một mình không nhanh không chậm đi tới hướng sơn môn của Thiên Long môn.
Những nơi đi qua, bất cứ nơi nào gặp được đệ tử Thiên Long môn ra tay ngăn cản, đều bị Chu Thành đánh bay hoặc trực tiếp dùng Tử Điện Lôi Đao, hoặc Huyễn Thần Trảm chém bay.
Chu Thành thi triển, toàn bộ đều là thần thông của Thiên Long môn.
Ngay lúc Chu Thành đi tới hướng sơn môn Thiên Long môn, trong đại điện của Thiên Long môn, Thái Thượng trưởng lão Đào Thận đang xem thư tín phía dưới đưa tới.
“Đào Thận đại nhân, không xong rồi.” Một vị trưởng lão của Thiên Long môn hoảng sợ chạy đến, bẩm báo nói: “Chu Thành đến rồi!”
Chu Thành!
Đào Thận nghe xong, kinh hãi, trong tay thư tín trượt ra.
“Đào Thận đại nhân, làm sao bây giờ?” Vị trưởng lão Thiên Long môn kia nhanh chóng nói: “Chu Thành đã đến sơn môn, môn chủ và Tưởng Bân đại nhân bọn họ không có ở đây, chi bằng, chúng ta tạm thời tránh đi trước.”
Hai ngày trước, sau khi Long Uyên và bọn người Tưởng Bân trở lại Thiên Long môn không lâu, liền mang theo một đám cao thủ Thiên Long môn và Nam Minh Vương rời khỏi Thiên Long môn.
Cho nên, hiện tại, chỉ có hai tôn Vương cảnh Đào Thận tọa trấn ở Thiên Long môn.
“Tránh đi một chút?” Đào Thận nhìn bộ dáng khủng hoảng của trưởng lão kia, nổi giận nói: “Vội cái gì, xem như môn chủ bọn hắn không có ở đây, chúng ta còn có Thiên Long đại trận, còn có mấy vạn đệ tử của Thiên Long môn!”
Vị trưởng lão Thiên Long môn kia bị Đào Thận quát tháo, không dám phản bác, cúi đầu xác nhận.
“Triệu tập tất cả trưởng lão, tất cả đệ tử hạch tâm, cùng ta tiến lên nghênh địch!” Đào Thận quát lớn, sau đó giơ trường kiếm trong tay, dẫn đầu đi ra khỏi đại điện.
Lúc Đào Thận đi ra khỏi đại điện, một hồi chuông vang lên, đây là hồi chuông báo tử của Thiên Long môn, nó chưa từng vang lên trước đây, chỉ có khi Thiên Long môn gặp cường địch công kích mới có thể vang lên.
Theo hồi chuông báo tử vang lên, ngay lập tức, từ các ngọn núi của Thiên Long môn, trong từng cung điện, các ngõ ngách của Thiên Long môn đệ tử đều ngừng việc trong tay, dưới sự sợ hãi, nhao nhao bừng lên, nhanh chóng tập trung đến quảng trường sơn môn.
Mấy vạn đệ tử Thiên Long môn từ từng ngọn núi tuôn ra, có người phá không, có người ngự kiếm, có người bôn tẩu, có kỵ thú, trong lúc nhất thời, rất là tráng quan.
Sau khi tất cả đệ tử của Thiên Long môn hội tụ, Đào Thận suất lĩnh Thiên Long môn trên dưới mấy vạn đệ cuồn cuộn đi về hướng sơn môn của Thiên Long môn.
Mấy vạn đệ tử Thiên Long môn tập trung lại vào một chỗ, đó là cảnh gì vậy?
Thoạt nhìn, nó dày đặc, che khuất nửa bầu trời.
Nhưng mà, bọn người Đào Thận còn chưa chạy tới sơn môn, xa xa liền nhìn thấy mấy chục đệ tử canh giữ ở cửa sơn môn bị Chu Thành chém bay ra ngoài.
Cùng với tấm bia đá cao tới mấy chục mét kia ở sơn môn của Thiên Long môn, cũng đều bị đao khí ngưng tụ chân nguyên Chu Thành chém thành vô số mảnh vỡ.
Nhìn thấy tấm bia đá ở sơn môn sừng sững mấy trăm năm bị Chu Thành chém thành vô số mảnh vỡ, bọn người Đào Thận ai cũng sắc mặt tái xanh, một vài đệ tử Thiên Long môn càng là hai mắt huyết hồng.
Đào Thận sắc mặt khó coi, tăng nhanh tốc độ.
Chu Thành từ xa xa thấy được bọn người Đào Thận tràn tới, cũng không động tĩnh gì nữa, đứng sừng sững ở chỗ đó , chờ bọn người Đào Thận tới, chỉ là không nhìn thấy bọn người Long Uyên, Chu Thành không khỏi nghi hoặc.
Lẽ ra hắn làm ra động tĩnh lớn như vậy, nếu như Long Uyên biết được, không thể không ra mới đúng.
Chẳng lẽ Long Uyên không có ở đây?
Rất nhanh, Đào Thận và toàn bộ mấy vạn đệ tử của Long môn còn có trưởng lão đuổi tới.
Đào Thận nhìn tấm bia đá ở sơn môn bị chém thành vô số đá vụn, cố nén tức giận trong lòng, nhìn Chu Thành: “Chu Thành, ngươi đừng quá mức!”
Sau đó nói: “Một mình ngươi dù có mạnh đến đâu, cũng không có khả năng chống lại với một tông môn Thiên Long môn chúng ta!”
Hắn nói không sai, một cái Vương cảnh cho dù mạnh đến đâu, cũng không có khả năng giết được mấy vạn đệ tử của Thiên Long môn!
Chân nguyên của Vương cảnh cường giả hoàn toàn chính xác hùng hậu rất nhiều lần so với Tiên Thiên, nhưng mà, Vương cảnh thi triển thần thông, cũng phải tiêu hao chân nguyên.
“Đừng quá mức?” Chu Thành giọng lạnh lùng nói, nói đến đây, bắn ra một chỉ, trong nháy mắt liền bắn trúng Đào Thận kia.
Đào Thận bị Chu Thành một chỉ đánh bay, bắn ngược ra ngoài, nện vào trong vách núi ở phía xa.
Tiếng vang ầm ầm.
Đá trên vách núi lăn xuống.
Đào Thận bị đánh cho vào trong vách núi.
Chỉ thấy trên vách núi đá, xuất hiện một hố to hình người, mà Đào Thận lại ở trong hố to hình người đó.
Một Thái Thượng trưởng lão khác của Thiên Long môn còn có mấy vạn đệ tử của Thiên Long môn ai cũng kinh hãi.
Đào Thận, là một trong mười đại cường giả của Thiên Long môn, Vương cảnh cửu trọng, thực lực mạnh hơn rất nhiều so với Thiệu Hồng Nghiệp, Tất Sâm lúc trước phái đi đánh giết Chu Thành, vậy mà ngay cả một chiêu của Chu Thành cũng không tiếp nổi.
“Chu Thành, ngươi muốn thế nào?” Một vị Thái Thượng trưởng lão khác của Thiên Long môn kinh ngạc nói, giọng khó đè nén rung động hãi nhiên.
“Muốn thế nào?” Chu Thành lãnh đạm nói: “Ta muốn đầu của Long Uyên và Nam Minh Vương! Gọi Long Uyên, Nam Minh Vương cút ra đây, nếu không thì, đừng trách ta hôm nay đại khai sát giới!”
Vị Thái Thượng trưởng lão kia của Thiên Long môn sắc mặt khó coi.
“Sư phụ, liều mạng với hắn!” Một vị trung niên bực tức nói với vị Thái Thượng trưởng lão kia.
Vị Thái Thượng trưởng lão của Thiên Long môn kia nhìn Chu Thành, đang muốn hạ lệnh, đột nhiên, bóng người trước mắt lóe lên, Chu Thành đã đến trước mặt hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận