Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 174: Chu Thành, ngươi dám!

Lúc Hỏa Đồng dùng song chưởng đánh ra, chỉ thấy hai hỏa chưởng kinh khủng phá không bay ra, dị hỏa xung quanh thân thể Hỏa Đồng mang theo hỏa chưởng cũng đều gầm thét oanh tới hướng Chu Thành.
Những dị hỏa này cùng hỏa chưởng giống như sóng thần kinh khủng, kéo theo âm thanh khiếu động khủng bố của dòng chảy không gian.
Chỉ riêng là âm thanh khiếu động này, cũng đủ làm người ta tê cả da đầu.
Viên Phong Hoa và một đám đệ tử Tứ Hải vương triều sau lưng Chu Thành vẻ mặt sắc hoảng sợ.
Ngay cả mấy người Trần Xung, Dương Hi, Chu Hàm của Cửu Ma Thần Điện trên đài chủ trì cũng đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới thực lực của hai người Dương Đông, Hỏa Đồng lại mạnh như thế.
Long Thiên của Quang Long Thánh Tử nhìn thấy hai người Dương Đông, Hỏa Đồng ra tay, sắc mặt cũng đều nghiêm túc.
Ngay lúc hai người Dương Đông, Hỏa Đồng ra tay lấy chi thế áp đảo oanh sát tới hướng Chu Thành, đột nhiên, một đạo kiếm quang xẹt qua không gian như sấm sét, tấn công tới hướng Chu Thành.
Đạo kiếm quang này, lực quyền và chưởng lực càng nhanh hơn so với hai người Dương Đông, Hỏa Đồng.
Kiếm quang trong nháy mắt liền tới đến trước mặt Chu Thành, thẳng đến cổ họng Chu Thành.
Một kiếm này, uy lực kinh người, ẩn chứa kiếm khí cường đại khiến mọi người đều phải kinh hãi.
Đám người nhìn lại, chỉ thấy người ra tay, rõ ràng là Dư Niên của Dư gia!
Điểm tích lũy trong bí cảnh, Dương Đông xếp hạng thứ hai, Dư Niên xếp hạng thứ ba, nhưng mà hiện tại Dư Niên triển lộ kiếm khí cường đại, mà sức mạnh còn mạnh hơn cả lực quyền của Dương Đông.
Ai cũng không ngờ tới Dư Niên lại đột nhiên ra tay, lại tìm cách đoạt tính mệnh của Chu Thành trước cả hai người Dương Đông và Hỏa Đồng.
Ngay cả hai người Dương Đông, Hỏa Đồng cũng đều giật mình.
Một kiếm bất ngờ này của Dư Niên, ngay cả hai người cũng khó có thể tiếp được.
Nhìn thấy Dư Niên một kiếm này liền muốn đánh xuyên cổ họng Chu Thành, Chu Thành chỉ là đưa tay bắn ra, giống như là bắn một con ruồi, liền bắn bay một kiếm kinh người này của Dư Niên.
Kiếm khí của Dư Niên bạo tán trong không gian, đánh vào trên mặt đất phía trước, mặt đất bị kiếm khí của hắn tàn phá.
Tất cả mọi người ngẩn ngơ một lúc.
Lúc này, lực quyền và chưởng lực của hai người Dương Đông, Hỏa Đồng oanh đến trước mặt Chu Thành, toàn thân Chu Thành quang mang phun trào, quang mang quanh thân Chu Thành giống như tròng mắt của mặt trời đột nhiên chống đỡ, lực quyền và chưởng lực của hai người Dương Đông, Hỏa Đồng đủ đánh vào vầng sáng này.
Tiếng ầm ầm vang vọng cả đấu trường.
Vòng sáng không có gì thay đổi.
lực quyền và chưởng lực của hai người Dương Đông, Hỏa Đồng thì bị chấn động đến tan thành mây khói, tính cả mấy chục chủng dị hỏa của Hỏa Đồng cũng đều bị chấn động bắn ngược ra bốn phương tám hướng.
Mấy trăm người đệ tử lúc trước xông lại muốn ra tay với Chu Thành không tránh kịp, nhao nhao bị dị hỏa của Hỏa Đồng đánh trúng, từng người bị đánh bay, có người thậm chí ngực bị dị hỏa xuyên thủng.
Đợi những đệ tử này rơi xuống đất, trên người họ có lửa bùng lên, mùi thịt khét lẹt.
Tiếng kêu thảm liên miên.
Tất cả mọi người đều sợ ngây người.
“Cái gì? !” Long Thiên của Quang Long Thánh Tử, Mộc Hướng, Hồ Nhược còn có các đệ tử trên đấu trường và tất cả cao thủ bên ngoài đấu trường hai mắt đều trừng lớn.
Tất cả mọi người không ngờ tới tình cảnh ba người Dư Niên, Dương Đông, Hỏa Đồng đồng thời xuất thủ sẽ là loại kết quả này.
Ngay cả hai người Vương Truyền Uy, Nhậm Chính Khôn của Đế Sát cung cũng không ngờ tới, nhất thời mắt trợn tròn.
Cho dù là Long Thiên của Quang Long Thánh Tử có mạnh hơn, cũng không thể phá giải một kích của ba người Dư Niên, Dương Đông, Hỏa Đồng liên thủ một cách nhẹ nhàng giống Chu Thành như vậy.
Chu Thành liếc nhìn mấy trăm đệ tử muốn đánh mình một chút, sau đó ánh mắt rơi vào trên người ba người Dư Niên, Dương Đông, Hỏa Đồng, ba người đối mặt với Chu Thành, biến sắc.
Thực lực của Chu Thành cường đại, vượt qua dự đoán của ba người.
Giữa sự biến sắc của ba người họ, Chu Thành đi tới hướng ba người.
Cho dù là Dư Niên, hay là Dương Đông, Hỏa Đồng, nhìn thấy Chu Thành bước tới, đều là kinh ngạc lui lại.
“Mọi người không cần phải sợ, ba người chúng ta liên thủ, ta không tin sẽ không giết được tiểu tử này!” Hỏa Đồng dừng bước lại, hét lớn với Dư Niên, Dương Đông, nói xong, hai tay huy động, dị hỏa vừa mới bị Chu Thành đánh xơ xác một lần nữa xuất hiện bốn phía thân thể của hắn.
Dương Đông nghe vậy, trong tay xuất hiện một thanh đại đao.
Thanh đại đao này, là xích hồng sắc, trên thân đao có một đóa Hồng Liên đỏ tươi, Hồng Liên dường như là được tưới bằng máu.
Dương Đông toàn lực thúc giục đan điền chân nguyên.
Dưới sự thôi động chân nguyên, đại đao Hồng Liên bắn ra quang mang huyết sắc chói mắt, tựa như là hỏa diễm màu máu.
Mà Dư Niên, trong tay thì có thêm hai thanh đoản kích.
Hai thanh đoản kích này, màu bạc đen, phía trên gắn hai đầu hắc xà quỷ dị, nhìn bộ dáng hắc xà, hẳn là dị chủng Thượng Cổ.
Chu Thành thấy thế, cũng không ngăn cản, tiếp tục đi tới hướng ba người.
Đột nhiên, Dương Đông hét lớn, nhảy lên một cái, Hồng Liên Đại Đao trong tay chém tới hướng Chu Thành.
Hỏa Đồng cũng đều lần lượt xuất thủ, song chưởng đánh ra, lần này, mấy chục loại dị hỏa xung quanh thân thể hắn toàn bộ dung thành một đoàn, theo chưởng lực của hắn oanh tới hướng Chu Thành.
Mấy chục loại dị hỏa dung hợp, uy lực của nó tăng vọt nhiều lần.
Dư Niên thân hình lắc lư, để lại mấy chục đạo tàn ảnh trên đấu trường, ngay cả Long Thiên của Quang Long Thánh Tử cũng không cách nào phân biệt được trong mấy chục đạo tàn ảnh này cái nào là chân thân của Dư Niên.
Nhìn đại đao trong tay Dương Đông chém tới, Chu Thành cũng không vận dụng binh khí, trực tiếp đấm ra một quyền, lấy quyền nghênh hướng Hồng Liên Đại Đao trong tay Dương Đông.
Đám người kinh ngạc.
” Hồng Liên Đại Đao trong tay Dương Đông chính là Huyết Liên Đao của Hồng Liên tông, thượng phẩm Bảo khí, đã gần đến cực phẩm, Chu Thành vậy mà dự định lấy nhục quyền ngăn trở Huyết Liên Đao!”
“Chu Thành cứ cho là mạnh đến đâu, quyền này sợ là phải bị phế!”
Đúng lúc này, Dư Niên đã đi tới trước mặt Chu Thành, đoản kích trong tay lấy chi thế từ hai bên trái phải đâm về hai bên xương sườn Chu Thành.
Đoản kích trong tay Dư Niên mặc dù không dài, nhưng mà hoàn toàn có thể đâm xuyên thấu toàn bộ eo của Chu Thành hoàn toàn.
Coong!
Quyền của Chu Thành và Huyết trong tay Liên Đao Dương Đông đụng vào nhau.
Lực lượng kinh khủng, chấn động đến cánh tay phải của Dương Đông dường như muốn gãy mất.
Huyết Liên Đao trong tay hắn bị Chu Thành một quyền đánh bay lên không trung.
Mà bản thân Dương Đông, cũng đều bị chấn động đến liên tiếp lui về phía sau.
Lúc này, Dư Niên song kích đâm trúng hai bên xương sườn Chu Thành, nhưng mà Dư Niên kinh ngạc phát hiện, song kích của hắn vậy mà cứ như là đánh vào phía trên thanh sắt lạnh, không chỉ có không cách nào phá mở được phòng ngự của Chu Thành, song kích trong tay hắn ngược lại bị chấn động đến quăng lên, hắn liên tiếp lui về phía sau, chỉ cảm thấy bàn tay đau nhức, nhìn lại, chỉ bàn tay bị lực phản kích chấn động đến vỡ ra.
Mà mấy chục chủng dị hỏa của Hỏa Đồng dung hợp thành hỏa đoàn to lớn oanh đến.
Chu Thành thậm chí còn không thèm nhìn, chưởng đao trong tay vạch một cái, liền đem hỏa đoàn to lớn chém thành hai nửa.
Sau khi chưởng đao đem hỏa đoàn to lớn chém thành hai nửa, vẫn tiếp tục không ngừng, trong nháy mắt liềnchém xuống đỉnh đầu Hỏa Đồng.
Hỏa Đồng vì thế mà ngừng lại, thân thể cứng ngắc, vẻ mặt không thể tin được, sau đó, lúc Hỏa Đồng ngã xuống, cả người chia làm hai nửa.
Máu chảy đầy đất.
Đám người ngây người.
Hai người Dư Niên và Dương Đông cũng là sắc mặt hoảng sợ.
Tất cả mọi người không ngờ tới Chu Thành vậy mà lại giết Hỏa Đồng, Hỏa Đồng là thái tử của Trọng Hỏa vương triều!
Bên ngoài đấu trường, rất nhiều cao thủ của Trọng Hỏa vương triều kịp phản ứng, gầm thét rung trời.
Một số cao thủ của Trọng Hỏa vương triều thậm chí muốn xông vào đấu trường, nhưng mà đều bị sức mạnh cấm chế của đấu trường đẩy lui.
Chu Thành không để ý đến đám người của Trọng Hỏa vương triều, đi tới hướng Dư Niên và Dương Đông.
Dư Niên và Dương Đông khó nén sợ hãi trong lòng, muốn lùi lại vào trong đám người, Chu Thành vừa sải bước ra, liền đến trước mặt hai người.
Bên ngoài đấu trường tông chủ Nhậm Hồng Phi của Hồng Liên tông thấy thế, gào lớn: “Chu Thành, ngươi dám!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận