Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 311: Không thử một chút thì sao biết ta không săn giết được

Đỗ Chung thấy những cao thủ vương triều đó chạy trốn thì giận điên lên nhưng hắn lại không thể làm gì được.
Hắn nhìn chiến trường, cao thủ Huyết Hải Ma Tông không ngừng vẫn lạc, sắc mặt âm trầm như nước.
Bây giờ, hắn cũng chỉ có thể cầu mong Thái Vô với đại quân của Hải Thần Nhất Tộc chạy đến.
Chỉ cần Thái Vô với đại quân của Thần Hải Nhất Tộc chạy đến, như vậy thì hắn có thể chuyển bại thành thắng.
Trong lúc Đỗ Chung đang ngóng trông đại quân của Hải Thần Nhất Tộc chạy đến, ở xa xa, mặt phía bắc Ma Vực, trong một hẻm núi, đại quân của Hải Thần Nhất Tộc đang cố gắng công kích đại trận trước mắt.
Sau khi liên tục công kích kéo dài một ngày, rốt cuộc đại trận vây khốn bọn họ cũng bị đánh vỡ.
Mặc dù cuối cùng cũng phá được đại trận vây khốn nhưng tộc trưởng Hải Thần Nhất Tộc Hải Đông Thanh lại sắc mặt khó coi, không vui vẻ nổi, hơn một ngày này, sợ là ở Huyết Hải Ma Tông đã xuất hiện biến cố rồi.
“Phụ thân, bây giờ chúng ta lập tức chạy tới Huyết Hải Ma Tông?” Hải Mặc Tư mở miệng nói: “Nếu như bây giờ chúng ta tăng thêm tốc độ thì tối đa một ngày nữa là có thể chạy tới Huyết Hải Ma Tông.”
Hải Đông Thanh khẽ gật đầu, nói với đại quân của Hải Thần Nhất Tộc: “Tăng thêm tốc độ, chạy tới Huyết Hải Ma Tông.”
“Cẩn tuân lệnh của tộc trưởng.”
Nhưng mà Hải Đông Thanh vừa suất lĩnh đại quân của Hải Thần Nhất Tộc đi chưa được bao xa thì có thám tử hồi báo, nói Huyết Hải Đại Trận với âm Hồn Ác Quỷ Đại Trận của Huyết Hải Ma Tông đã bị Chu Thành công phá.
“Ngươi nói cái gì!”
“Huyết Hải Đại Trận, âm Hồn Ác Quỷ Đại Trận đều đã bị phá? !”
Hải Đông Thanh giật mình.
“Huyết Hải Đại Trận là đệ nhất trận của Ma tộc, bây giờ mới hơn một ngày mà đã bị Chu Thành phá?” Hải Mặc Tư không thể tin được.
“Không biết Chu Thành lấy điều kiện gì, thuyết phục được U Minh Ma Môn với Thập Ngục Ma Môn và đại quân mấy trăm cái vương triều Ma tộc, nhưng mà, Huyết Hải Đại Trận là bị Chu Thành phá mất.” Vị thám tử Hải tộc đó vội vàng nói.
Nghe U Minh Ma Môn, Thập Ngục Ma Môn đều đã kết minh với Chu Thành, sắc mặt Hải Đông Thanh thay đổi.
“Vậy bây giờ tình huống ở Huyết Hải Ma Tông như thế nào rồi?” Hải Đông Thanh hỏi.
Vị thám tử Hải tộc đó không dám giấu diếm, nói chi tiết: “Huyết Hải Ma Tông và Thiên Thi Ma Môn đã bị áp chế hoàn toàn, môn hạ đệ tử tử thương vô số, những vương triều trước kia phụ thuộc vào Huyết Hải Ma Tông với Thiên Thi Ma Môn thấy tình thế không ổn nên đã suất lĩnh đại quân chạy trốn trước.”
Hải Đông Thanh há hốc mồm,
Nhất thời nói không ra lời.
“Phụ thân, ngay cả những dại quân vương triều phụ thuộc Huyết Hải Ma Tông với Thiên Thi Ma Môn cũng đều chạy trốn, nếu không thì chúng ta cũng trở về đi?” Hải Mặc Tư chần chờ một chút, nói.
Huyết Hải Ma Tông và Thiên Thi Ma Môn đã bại, như vậy thì bọn họ còn đến đó làm gì?
Nói không chừng Huyết Hải Ma Tông với Thiên Thi Ma Môn ngay cả một ngày cũng không chống cự lại được, đã bị diệt mất.
Nếu một ngày sau bọn họ mới chạy tới đó, như vậy thì chỉ bổ sung thêm phân bón mà thôi.
Thật ra thì Hải Mặc Tư vốn không đồng ý chuyện phụ thân xuất binh ủng hộ Huyết Hải Ma Tông.
“Tộc trưởng đại nhân, chúng ta lui binh đi.” Những lão tổ khác của Hải Thần Nhất Tộc cũng đồng loạt lên tiếng.
Hải Đông Thanh hai mắt âm tình bất định, hít sâu một hơi, nói: “Lui binh!”
Một lát sau.
Trăm vạn đại quân của Hải Thần Nhất Tộc giống như là thuỷ triều thối lui.
Cho nên, hơn một giờ sau.
Đỗ Chung không chỉ không có chờ được đại quân của Hải Thần Nhất Tộc đến, hơn nữa còn nhận được tin tức là đại quân của Hải Thần Nhất Tộc lui binh, hắn vốn gửi hi vọng vào đại quân của Hải Thần Nhất Tộc, bây giờ nghe đại quân của Hải Thần Nhất Tộc lui binh, trong lúc tức giận, làm động đến vết thương ở ngực, phun ra một ngụm máu lớn.
“Hải Đông Thanh!”
“Đồ tiểu nhân bội bạc ngươi!”
“Ta nhất định phải đi Hải Thần Nhất Tộc làm thịt ngươi!”
Đỗ Chung hai mắt đỏ như máu gầm thét.
Đang săn giết Thái Thượng trưởng lão của Huyết Hải Ma Tông, Chu Thành nghe được Đỗ Chung gầm thét nơi xa thì lạnh lùng cười một tiếng, Đỗ Chung này còn nghĩ sau này sẽ đi Hải Thần Nhất Tộc?
Hôm nay, Đỗ Chung chắc chắn phải chết!
Cho dù như thế nào đi nữa thì bọn họ cũng phải giết chết Đỗ Chung.
Nếu không, để Đỗ Chung chạy trốn giống như Thái Vô lúc trước thì sẽ là hậu hoạn vô tận.
Lúc này, Hoàng Tuyền Ma Chủ đánh ra một cái Hoàng Tuyền Ma Chưởng, đánh trúng Đỗ Chung, Đỗ Chung bị đập đến liên tục rút lui.
“Đỗ Chung, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!”
“Trước đó vài ngày ngươi diệt Hoàng Tuyền Ma Môn ta, có bao giờ ngươi nghĩ tới kết quả này hay không?” Hoàng Tuyền Ma Chủ hận nói, Quỷ Quyền trong tay đâm tới Đỗ Chung.
Hai người U Minh Ma Chủ, Diệp lão cũng trước sau giáp công.
Mặc dù Đỗ Chung là đệ nhất cao thủ Ma tộc nhưng bị ba người Diệp lão, Hoàng Tuyền Ma Chủ, U Minh Ma Chủ vây giết thì cũng đã bị thương không nhẹ.
Nếu không phải trên người hắn có Quang Diễm Lưu Ly Khải thì sợ là thương thế của hắn sẽ còn nặng hơn nữa.
Mà sau khi Kiếm lão với Đao lão giải quyết xong một vị lão tổ của Huyết Hải Ma Tông thì cũng chạy đến, bắt đầu gia nhập vào hàng ngũ vây giết Đỗ Chung.
Cho nên, là năm đại cao thủ vây giết.
Vốn đã bị thương, Đỗ Chung bị năm đại cao thủ vây giết, càng là đỡ trái hở phải, hiểm tượng hoàn sinh.
Chu Thành một cái Đế Sát Quyền đánh giết một vị Thái Thượng trưởng lão của Huyết Hải Ma Tông, thấy Đỗ Chung hiểm tượng hoàn sinh, trong lòng buông lỏng, chỉ cần giải quyết được Đỗ Chung, như vậy thì Huyết Hải Ma Tông sẽ không còn trụ cột, những cao thủ còn sót lại sẽ dễ giải quyết hơn nhiều.
Chu Thành nhìn về phía Thiên Thi Ma Chủ Doãn Lập, Doãn Lập đang bị hai người Long Trí, Phượng Cửu vây giết, cũng đã thương thế từng đống, xem ra hắn cũng không chống đỡ được bao lâu nữa.
Chu Thành hai mắt quét qua, khóa chặt mục tiêu săn giết kế tiếp.
Đối phương là một Thái Thượng trưởng lão Đế Cảnh tứ trọng của Thiên Thi Ma Môn.
Đế Cảnh tứ trọng và tam trọng, thực lực chênh lệch cực lớn.
Nhưng mà Chu Thành vẫn muốn thử một chút.
Chu Thành một bước bước ra, đi tới trước mặt đối phương.
Đối phương cầm ma thương trong tay, thấy Chu Thành ngăn trước mặt mình, khẽ giật mình, sau đó cười lạnh: “Hóa ra là Yêu Vương đại nhân, làm sao, Yêu Vương đại nhân muốn lấy Thánh Cảnh săn giết Đế Cảnh tứ trọng ta hay sao?”
Chu Thành sắc mặt như thường: “Không thử một chút thì sao biết ta không săn giết được.”
Đối phương sắc mặt lạnh lẽo, nhảy lên một cái, ma thương trong tay đâm ra, thương mang phá không, tốc độ nhanh đến khiến cho người ta tắc lưỡi, chỉ trong nháy mắt, ma thương của đối phương đã đâm đến trước yết hầu của Chu Thành, tiếp tục đâm thêm một chút nữa thì có thể xuyên qua yết hầu của Chu Thành.
“Yêu Vương đại nhân cẩn thận!”
Một vị Thái Thượng trưởng lão của U Minh Ma Môn sợ hãi, muốn xuất thủ cứu giúp.
Nhưng là sau một khắc, hắn ngừng lại.
Chẳng biết lúc nào mà bàn tay của Chu Thành đã ngăn trước ma thương.
Ma thương đâm vào trong lòng bàn tay Chu Thành, một vệt máu từ bàn tay Chu Thành chảy xuống, lúc trước, Thái Thượng trưởng lão Đế Cảnh tam trọng của Ma Môn cũng không thể nào phá vỡ phòng ngự của Chu Thành, ngay cả da cũng không phá được, nhưng là lần này, vị Thái Thượng trưởng lão Đế Cảnh tứ trọng này của Ma Môn này lại đâm rách được da của Chu Thành.
Nhưng mà cũng chỉ đâm rách da được thôi.
Ma thương không thể nào tiến thêm dù chỉ một tấc nữa.
Vị Thái Thượng trưởng lão của Ma Môn đó sửng sốt.
Thừa dịp vị Thái Thượng trưởng lão của Ma Môn đó sửng sốt, trong nháy mắt, bàn tay Chu Thành lật một cái, vỗ trúng thân thương của đối phương, ma thương từ trong tay đối phương bay ra.
Sau đó, Chu Thành lại một chưởng vỗ tới.
Trong kinh hoảng, vị Thái Thượng trưởng lão của Ma Môn đó nhấc chưởng nghênh đón.
Bình!
Vị Thái Thượng trưởng lão của Ma Môn đó liên tiếp lui về phía sau, cảm thấy khí huyết cuồn cuộn không thôi, khóe miệng chảy máu.
Hắn sợ hãi nhìn Chu Thành.
Chiến lực của Chu Thành lại mạnh tới mức này, hắn tu luyện một môn thượng cổ ma công, chiến lực bất phàm, nhưng mà cho dù là như thế thì vẫn bị một chưởng này của Chu Thành gây thương tích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận