Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 293: Vào thế giới Lôi Ngục

“Ba ngàn viên Tiên thạch!” Chu Thành nhướng mày.
Bây giờ thế lực của Cửu Thiên Điện như thế nào, thế giới Tiên Võ đều biết, thế nhưng Đông Phương thế gia vẫn dám đòi ba ngàn viên Tiên thạch, chuyện này có gì là lạ.
Diệp lão nói: “Năm đó Thủy tổ Đông Phương thế gia có thù hận không nhỏ với lão Điện Chủ chúng ta, không biết có phải bởi vì nguyên nhân này nên Đông Phương thế gia mới như thế hay không.”
“À.” Chu Thành ngoài ý muốn, còn có việc này?
Diệp lão nói: “Đông Phương thế gia và u Dương thế gia, Mộ Dung thế gia, Thượng Quan thế gia luôn như một thể, cùng tiến lùi, lực lượng của tứ đại gia tộc cũng không nhỏ, Điện Chủ đại nhân, nếu không, ta tự mình đi Vũ Lăng Tiên Thành một chuyến, hỏi lại xem.”
Chu Thành nghĩ nghĩ, nói: “Hay là ta đi đi.”
Hắn muốn tự mình đi Vũ Lăng Tiên Thành một chuyến.
“Điện Chủ muốn đích thân đi?” Diệp lão nghe xong, nói: “Như vậy quá nguy hiểm.”
Chu Thành lắc đầu: “Ta đi Đông Phương thế gia, không phải đi cướp Hoàng Chi Tiên Quả của Đông Phương thế gia, bọn họ sẽ không ra tay với ta.”
Diệp lão biết không thể thay đổi quyết định của Chu Thành, nói: “Vậy thì ta đi với Điện Chủ.”
Chu Thành gật đầu.
Bây giờ thân phận của hắn quá mẫn cảm, bên người cũng cần mấy người Diệp lão theo.
Giữa trưa, Chu Thành nói quyết định muốn đi Vũ Lăng Tiên Thành cho sư phụ với phụ mẫu.
“Các ngươi muốn đi Vũ Lăng Tiên Thành?” Xích Dương biết được Chu Thành muốn đi Vũ Lăng Tiên Thành, rất là bất ngờ.
Chu Thành nói chuyện Hoàng Chi Tiên Quả ra.
“Hoàng Chi Tiên Quả.” Xích Dương kinh ngạc, sau đó nói: “Thật ra thì các ngươi không cần đi Vũ Lăng Tiên Thành, ta biết một chỗ có Hoàng Chi Tiên Quả.”
Chu Thành ngạc nhiên.
“Năm đó ta ở thế giới Lôi Ngục, gặp một gốc Hoàng Chi Tiên Thụ.” Xích Dương nói.
Chu Thành khẽ giật mình, sau đó không khỏi vui mừng: “Hoàng Chi Tiên Thụ!”
Nếu có Hoàng Chi Tiên Thụ, đương nhiên là càng tốt hơn Hoàng Chi Tiên Quả.
“Không sai, chính là Hoàng Chi Tiên Thụ.” Xích Dương nói: “Năm đó ta nhìn thấy cây Hoàng Chi Tiên Thụ đó ở thế giới Lôi Ngục, trên đó kết mười mấy quả Hoàng Chi Tiên Quả, phần lớn đều gần thành thục, tính thời gian, hai năm này hẳn là thành thục rồi.”
“Chỉ là Hoàng Chi Tiên Thụ có một đám hung thú thủ hộ, một đám hung thú đó thực lực kinh người.”
Chu Thành nói: “Hung thú?”
Xích Dương gật đầu: “Là Thôn Thiên Thú.”
“Thôn Thiên Thú!” Diệp lão giật mình.
Thôn Thiên Thú là thượng cổ Thần thú, huyết mạch mạnh, không kém gì Chân Long, Phượng Hoàng, Kỳ Lân.
Hơn nữa Thôn Thiên Thú giống như Côn Bằng, lấy Chân Long làm thức ăn.
Xích Dương nói: “Hai con thủ lĩnh Thôn Thiên Thú đều là Nhân Tiên thập trọng hậu kỳ, nhưng mà mỗi một con đều có chiến lực Nhân Tiên thập trọng hậu kỳ đỉnh phong, những con Thôn Thiên Thú khác, phần lớn đều là Nhân Tiên cảnh.”
Năm đó, hắn không phải là đối thủ của những Thôn Thiên Thú này, không thể hái Hoàng Chi Tiên Quả, nhưng bây giờ Chu Thành có Cửu Thiên Điện, có Yêu tộc, muốn hái Hoàng Chi Tiên Quả đó cũng không khó.
Chiến lực có thể so với Nhân Tiên thập trọng hậu kỳ đỉnh phong sao? Chu Thành lại hỏi Xích Dương chuyện có liên quan đến thực lực của một đám Thôn Thiên Thú, hiểu rõ chi tiết cụ thể, Chu Thành quyết định ngày mai sẽ đến thế giới Lôi Ngục, về phần Vũ Lăng Tiên Thành, tạm thời không đi.
Suy tính đến thực lực của đám Thôn Thiên Thú đó, cho nên lần này Chu Thành dẫn rất nhiều cao thủ theo, có Diệp lão, Long lão, Kiếm lão, Đao lão, có Long Trí, có Phượng Cửu và một ít lão tổ Phượng tộc, Long tộc.
Còn có Xích Dương.
Tổng cộng bốn mươi người.
Toàn bộ đều là cao thủ Nhân Tiên cảnh thập trọng trở lên.
Còn ngũ lão khác của Cửu Thiên Điện thì lưu thủ Thái Nhất Tiên Môn.
Biết nhi tử muốn đi thế giới Lôi Ngục, Lạc Thủy lo lắng, dặn dò Chu Thành vạn sự cẩn thận.
“Yên tâm đi mẫu thân, ta sẽ nhanh chóng trở về.” Chu Thành biết mẫu thân lo lắng, gật đầu cười nói.
Lạc Thủy nhìn, bọn người Chu Thành biến mất ở cuối chân trời.
“Phu nhân yên tâm đi, mặc dù thế giới Lôi Ngục hung hiểm nhưng có Diệp lão, Xích Dương Cung Chủ, Thành Nhi không sao.” Chu Uy an ủi Lạc Thủy.
Lạc Thủy gật đầu, nói: “Không biết tại sao, trong lòng ta luôn luôn có cảm giác bất an.”
Chu Uy cười nói: “Có bốn mươi vị cao thủ Nhân Tiên thập trọng như Diệp lão, Xích Dương Cung Chủ, thế giới này còn có ai có thể làm bị thương Thành Nhi? Ngươi suy nghĩ nhiều.”
Bọn người Chu Thành rời khỏi Thái Nhất Tiên Môn, sau đó một đường hối hả phi hành về phía nam.
Đó chính là hướng thế giới Lôi Ngục.
Ngay khi bọn người Chu Thành rời khỏi Thái Nhất Tiên Môn không được bao lâu, trong một thành trì cách Thái Nhất Tiên Môn không có bao xa, Thái Vô nhận được tin tức, biết Chu Thành suất lĩnh bọn người Diệp lão rời khỏi Thái Nhất Tiên Môn.
“Môn chủ, Chu Thành suất lĩnh Diệp lão, bốn mươi vị cao thủ rời khỏi Thái Nhất Tiên Môn, lực lượng đóng giữ Thái Nhất Tiên Môn yếu rất nhiều, đây là cơ hội tuyệt vời cho chúng ta phản giết về.” Một vị lão tổ Thái Nhất Tiên Môn nói.
“Không sai, chúng ta liên hợp cao thủ Bách Tiên Môn, giết trở lại Thái Nhất Tiên Môn.” Một vị lão tổ Thái Nhất Tiên Môn khác cũng căm hận nói: “Nghe nói bây giờ phụ mẫu Chu Thành đều ở Thái Nhất Tiên Môn, đến lúc đó chúng ta bắt lấy phụ mẫu Chu Thành, dằn vặt đến chết.”
“Ta muốn xẻo từng miếng thịt của bọn họ.”
“Sau đó lại treo đầu của bọn họ ở trên sơn môn Thái Nhất Tiên Môn.”
Mấy vị lão tổ Thái Nhất Tiên Môn khác cũng hùa theo, quần tình xúc động phẫn nộ, tràn đầy hận ý.
Thái Vô hai mắt lấp lóe, nói: “Được rồi, các ngươi liên hệ cao thủ đào vong của Bách Tiên Môn, đến lúc đó, chúng ta chui vào Thái Nhất Tiên Môn, bắt lấy phụ mẫu Chu Thành.”
Bây giờ mặc dù khí huyết hắn hao tổn nhưng chui vào Thái Nhất Tiên Môn, bắt lấy phụ mẫu Chu Thành cũng không khó.
Thế là Thái Vô bắt đầu cho người liên hệ cao thủ đào vong của Bách Tiên Môn, nhưng mà liên hệ cao thủ đào vong của Bách Tiên Môn thôi còn chưa đủ, hắn quyết định hợp tác với Ma tộc.
Ma tộc có thù truyền kiếp với Cửu Thiên Điện.
Thời gian trôi qua.
Chớp mắt, nửa tháng trôi qua.
Nhóm Chu Thành cưỡi phi thuyền của Cửu Thiên Điện, tốc độ rất nhanh, nửa tháng đã đi tới thế giới Lôi Ngục.
Trước thế giới Lôi Ngục, phi thuyền ngừng lại, chỉ thấy phía trước mây mù lượn lờ, nhìn không thấy bờ, trong mây mù mơ hồ có thể thấy được từng đạo lôi quang.
Đây chính là một trong những chỗ hung hiểm nhất thế giới Tiên Võ, thế giới Lôi Ngục.
“Thế giới Lôi Ngục.” Chu Thành nói.
Lần này hắn tới thế giới Lôi Ngục, cũng là muốn tìm con Cửu Thải Côn Bằng mà sư phụ nói.
Suy tính đến chuyện cho phi thuyền đi vào thế giới Lôi Ngục thì quá gây chú ý, cho nên Chu Thành cất phi thuyền vào, theo mọi người phá vỡ mây mù, đi vào trong thế giới Lôi Ngục.
Đi vào thế giới Lôi Ngục, bởi vì mây mù lượn lờ cho nên mắt thường của mọi người khó mà thấy được quá xa, nhưng mà thần hồn của mọi người đều không yếu, cũng không lo lắng sẽ bị hung thú trong thế giới Lôi Ngục công kích.
Chu Thành nhìn lại, phía trước lôi điện nổ vang, từ xa nhìn lại thì có chút giống những con đom đóm lớn, hắn thử để cho những lôi điện này rơi xuống người mình thử xem, có chút tê dại.
Ừm, cảm giác cũng không tệ lắm.
Diệp lão thấy thế thì cười nói: “Điện Chủ không nên xem thường những lôi điện này, đây chỉ là bên ngoài thế giới Lôi Ngục thôi, chờ khi đi sâu vào bên trong, lôi điện sẽ rất mạnh, cho dù là rất nhiều Đế Cảnh cũng không dám để cho những lôi điện này dính vào trên người mình.”
Chu Thành cười nói: “Lôi điện trong thế giới Lôi Ngục này có thể dùng để luyện thể.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận