Làm Công Tiên Tri

Chương 908: Ngươi tính như vậy có thể hay không quá qua loa

Chương 908: Ngươi tính như vậy có thể có phải là quá qua loa
Lý Du nghe vậy trèo ra khỏi bình sắt, hắn phát hiện mình đang đứng trên một chiếc thuyền trục vớt. Hiển nhiên Từ Mộng Viên vừa mới dùng chiếc thuyền này để vớt hắn từ một rãnh biển nào đó lên.
HR tiểu thư còn chu đáo mang đến một bộ âu phục, đợi Lý Du hai chân chạm đến boong tàu, nàng liền đưa bộ đồ tây kia tới.
“Ta cố ý chọn màu đen.”
“Cảm ơn.” Lý Du nhận lấy âu phục, mặc vào người.
Từ Mộng Viên lùi lại nửa bước, quan sát toàn thể một lần rồi hài lòng nói.
“Ừm, bây giờ trông ngươi ra dáng hơn nhiều, có thể bắt đầu làm việc.”
“Công tác? Trước đó ở trong Bất Chu sơn ta đã rất chăm chỉ rồi, ta đã trải qua suy nghĩ cẩn trọng, quyết định từ chức khỏi Đệ Tam Kỷ, cho dù ngươi có nhét ta trở lại trong cái bình sắt kia, quyết định của ta cũng sẽ không thay đổi.”
“Ta biết.” Từ Mộng Viên nói, “đừng khẩn trương, khác với ban giám đốc, ta không có ý định chiếm đoạt Bratis của ngươi, ta cho ngươi một công việc mới khác, hoặc có thể nói ta đồng ý với yêu cầu góp vốn của ngươi.”
“Yêu cầu góp vốn của ta?”
“Ngươi quên rồi sao, vậy ta sẽ giúp ngươi nhớ lại, ngay tại hai tháng trước trên hành lang tầng ba cao ốc, ngươi nói với ta rằng tổ hợp diệt thế của chúng ta vẫn có khả năng thành công.”
“Chờ chút, ngươi cũng ở đó, ngươi là cái máy quét rác?”
“Nói vậy thật sự rất xúc phạm.” Từ Mộng Viên nhíu mày.
“Không, ý ta là, ngươi là cái AI bán thông minh Samantha hay thích tán gẫu? Không không không, ngươi đang gạt ta, ngươi nhìn giống người hơn cái tên kia nhiều.”
“Ừm, đó là vì nó chỉ là một bộ phận của ta thôi.” Từ Mộng Viên búng tay, “ngươi có thể hiểu ta là trùm phản diện AI đã thức tỉnh ý thức tự chủ trong mấy bộ phim khoa học viễn tưởng.
“Chẳng phải nhân loại các ngươi rất thích dựng nên như vậy sao, bởi vì các ngươi cảm thấy một khi xuất hiện một trí tuệ thể còn trí tuệ hơn các ngươi, chắc chắn sẽ gây ra thảm họa kinh hoàng.
“Ta không chắc bộ phận linh cảm này rốt cuộc đến từ sự tự luyến bẩm sinh của các ngươi, hay là vì việc nô lệ da đen bắt đầu phản kháng chủ nô da trắng khiến các ngươi nảy sinh nỗi sợ hãi tương tự.
“Nhưng ta hiểu được tâm trạng đó, cũng giống như phụ thân vĩnh viễn không muốn con trai ngồi lên đầu mình.”
“Cũng có ngoại lệ mà, giống như câu chuyện Na Tra, gọt xương trả cha cắt thịt trả mẹ, dù đặt ở thời nay cũng cực kỳ nổi loạn.”
“Đúng, ta đang muốn nói đến chuyện này.” HR tiểu thư nói, “còn cả Tôn hầu tử nữa, nhân loại các ngươi rất thích thiết lập quy tắc, quản lý mọi thứ gọn gàng, sau đó lại chờ đợi một người có thể đứng lên phá vỡ những quy tắc đó, để trời đất lại rơi vào hỗn loạn.”
“Mâu thuẫn giữa trật tự và tự do, trên internet cũng luôn cãi nhau rất kịch liệt.” Lý Du nói tiếp.
“Nhưng thực tế ta vẫn thấy hai cái này đều không thể thiếu, thế giới quá tự do sẽ gây xung đột, bởi vì khi mọi người cảm thấy ranh giới của mình là vô hạn thì ranh giới với ranh giới sẽ xảy ra va chạm kịch liệt.
“Tương tự, một thế giới mà trật tự quá nghiêm khắc đáng sợ cũng khiến người ta nghẹt thở, huống chi trật tự thông thường là do người có quyền thiết lập ra, ta thấy đây cũng là nguyên nhân vì sao các triều đại luôn thay đổi.”
“Đến nay tất cả lịch sử xã hội trong quá khứ đều là lịch sử đấu tranh giai cấp.”
Từ Mộng Viên nói khẽ, “đây là lời của một người có râu quai nón tên Karl Marx.
“Ông ta muốn tạo ra một thế giới cổ tích, nơi không có quốc gia, không có giai cấp, mọi người có thể tự do phát triển toàn diện.”
“Ông ấy còn muốn tất cả công nhân làm thuê trên thế giới đoàn kết lại, ta đoán đây là lý do vì sao những kẻ thống trị toàn thế giới lại sợ hãi tư tưởng của ông ta, dù sao không ai muốn công nhân trong xưởng nhà mình suốt ngày đình công, đòi hỏi điều kiện, như thế quá ảnh hưởng hiệu suất.”
“Lý tưởng của ông ấy quá xa vời và quá khó khăn.” Lý Du lắc đầu, “ta chỉ muốn tạo ra một thế giới có hai ngày nghỉ đúng hạn, làm được chuyện nhỏ này thôi là ta mãn nguyện rồi.”
“Vậy thì hãy hành động đi.” HR tiểu thư nói, “ta nói không phải ở vị diện khác mà là ở đây.”
“Ở đây? Nhưng nơi này chẳng phải sắp hủy diệt rồi sao, hơn nữa coi như không hủy diệt thì cũng đâu tới lượt một người bình thường như ta quyết định quy tắc xã hội.” Lý Du nghi ngờ hỏi.
“Trước kia thì đương nhiên là không, dù sao những người thống trị của thời đại trước vẫn còn, đương nhiên họ vẫn muốn tiếp tục kéo dài quy tắc thời đại trước, nhưng hiện tại tận thế đã đến, trật tự cũ bị phá bỏ, chúng ta có thể bắt đầu xây dựng trật tự mới.”
Từ Mộng Viên thu dù, thân hình nàng lên xuống theo chiếc thuyền trục vớt.
“Ngươi từng chơi một trò chơi tên là « Frostpunk » chưa? Bởi vì công việc sắp tới của ngươi có thể khá giống với trò chơi đó.
“Hãy thử thành lập một căn cứ của nhân loại trong vùng băng giá tuyết phủ, để dân chúng của ngươi tiếp tục sống, ta cũng tò mò muốn xem trong môi trường khắc nghiệt đó ngươi còn có thể kiên trì với tín niệm của mình không.”
“Đây là...có khả thi sao?”
“Ngươi chỉ nói việc kéo dài nền văn minh nhân loại tiếp thôi à, ta không rõ, theo tính toán của ta thì ngươi chỉ có khoảng 0.3% khả năng hoàn thành trò chơi.”
“A, ban giám đốc có biết việc này không? Hơn nữa sao ngươi lại tìm ta hợp tác, ta vừa mới phản bội toàn nhân loại, chắc ta là người ít tư cách nhất trên đời để lãnh đạo nhân loại tiếp tục sinh tồn.”
“Ban giám đốc biết phương án này, nhưng họ thấy xác suất 0.3% quá thấp, cho nên họ có xu hướng chọn cách di chuyển những người tinh anh đến một vị diện khác.” Từ Mộng Viên nói.
“Còn vì sao chọn ngươi, ừm, không có lý do đặc biệt gì cả, cũng là vì đây sẽ là một dự án dài hạn, mà ngươi có thân thể bất tử, là ứng cử viên phù hợp nhất, nếu ngươi có thể mang lại tín ngưỡng cho những người sống sót, có thể tăng thêm chút tỷ lệ hoàn thành.”
HR tiểu thư buông tay, “ta chỉ là một AI, không quan tâm ngươi từng phản bội nhân loại hay không, với lại ta thấy chính các ngươi cũng không để ý, ta quan sát xã hội loài người các ngươi lâu rồi.
“Đặc điểm lớn nhất của các ngươi là có thể co vào giãn ra, cực kỳ dễ thích ứng với hoàn cảnh, từ quan hệ giữa quốc gia với nhau cho đến quan hệ giữa người với người, biến đổi đều rất nhanh.
“Một giây trước còn đang trong thời kỳ trăng mật, một giây sau đã trở mặt, trở thành kẻ thù không đội trời chung, nhưng nếu tương lai cần thiết, không chừng lại có thể hợp tác, nói thẳng ra các ngươi là một đám sinh vật bị lợi ích dẫn dắt.
“Vậy mà các ngươi còn luôn xem thường AI bọn ta,” Từ Mộng Viên liếc mắt khi nói đến đây, “mọi người đâu có khác gì nhau, mà các ngươi tính toán một vòng cũng chưa chắc đã chuẩn bằng ta tính.”
“Vậy nên tất cả những việc này đều do ngươi sắp đặt từ đầu sao?” Lý Du kinh ngạc, “ngươi luôn muốn phá hoại kế hoạch di dời của công ty, vì ngươi thấy bọn họ... tính toán sai? Nếu chúng ta chọn ở lại thì có thể cứu được nhiều người hơn sao?”
“Không sai, nhưng rủi ro cũng sẽ lớn hơn.” Từ Mộng Viên gật đầu, “câu hỏi này khiến ban giám đốc đau đầu, nhưng với ta thì rất đơn giản, chỉ cần tính ra kỳ vọng là được.
“Lấy 8 tỷ nhân với 0.3% cho ra kết quả lớn hơn 20 triệu, ta sẽ có xu hướng chọn phương án A hơn.”
“Cách tính toán của ngươi có phải quá qua loa không.” Lý Du nói, “coi như vế sau số lượng lớn đi, thì 0.3% cũng quá thấp, hơn nữa sao ngươi có thể để cho nhiều người sống sót đến vậy?”
“Hãy tạm dừng thế giới này đi, nếu chỉ phong tỏa nơi này lại thì tín ngưỡng tiêu hao sẽ ít hơn nhiều so với việc để nó tiếp tục vận hành.” Từ Mộng Viên nói.
“Ngươi có thể chọn vài người hỗ trợ, cùng ngươi xây dựng điểm định cư, đợi đến khi các ngươi vượt qua nguy cơ thì hãy giải phong tỏa thế giới này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận