Làm Công Tiên Tri

Chương 644: Trì biên ẩm mã

Chương 644: Bên Bờ Ao Uống Nước
Người đảm nhiệm vai trò chủ trì niên hội là một cặp song sinh thiếu nữ, nhìn bề ngoài cũng chỉ tầm mười sáu mười bảy tuổi, dáng người lại cao đến lạ thường, đều cao trên 1m75. Với bộ sườn xám trên người cùng đôi giày cao gót, cộng thêm khuôn mặt giống nhau như đúc, vừa mới xuất hiện đã ngay lập tức thu hút mọi ánh nhìn.
"Hoan nghênh các vị đã đến Hồng Diệp sơn trang, tham dự hội nghị thường niên của công ty." Thiếu nữ mặc sườn xám đen mở lời trước tiên.
"Năm nay niên hội do Tần tiên sinh chủ trì, các vị tuy có thể đến từ các bộ phận, quốc gia khác nhau, nhưng có mặt ở đây đêm nay, không hề nghi ngờ đều là những người đã có đóng góp xuất sắc cho công ty trong năm vừa qua."
"Sự phát triển lành mạnh của công ty không thể thiếu sự nỗ lực của các vị." Thiếu nữ mặc sườn xám trắng nói tiếp, "Tần tiên sinh biết thời gian của các vị đều vô cùng quý giá, để cảm tạ mọi người đã bớt chút thời gian trong trăm công ngàn việc đến dự tiệc, chúng tôi đặc biệt chuẩn bị một chút quà mọn."
"Trước khi niên hội chính thức bắt đầu, chúng tôi sẽ trước tiên trao tặng mười sáu phần quà. " Nàng vừa nói vừa mở tủ bên cạnh, lấy ra món đồ ở dưới cùng.
"Phần quà thứ nhất là [ba lô du hành thử nghiệm IV], có thể giảm 60% trọng lượng vật phẩm bên trong ba lô, so với ba lô loại III thì tăng thêm 10% tỉ lệ giảm trọng lượng, đây là trang bị còn đang trong quá trình nghiên cứu phát minh."
"Nhanh nhất cũng phải một năm sau mới sản xuất hàng loạt, cho nên hiện tại nó là độc nhất vô nhị, tin rằng các đồng nghiệp bộ nghiệp vụ nhất định sẽ thích nó."
Lý Du nghe vậy thật sự có chút động lòng, hiệu quả của đạo cụ này nhìn thì bình thường, nhưng đối với những người du hành xuyên không bị giới hạn trọng lượng 5kg mỗi lần thì lại rất thiết thực. Trước đây Lý Du đã có một chiếc [ba lô chuyên dụng cho người du hành loại III] để có thể mang thêm khoảng 2.5kg đồ vật. Có lẽ một hai lần thì chưa rõ, nhưng theo thời gian, điều này sẽ trở thành một lợi thế rất lớn.
Vật phẩm này cuối cùng được một tiểu tỷ tỷ kế toán của bộ tài vụ rút trúng. Cô nàng nhìn ký hiệu hiện trên TV khổng lồ, lại nhìn vào điện thoại, so sánh cả hai một hồi lâu, cuối cùng xác định người trúng thưởng là mình, thế là vui vẻ lên đài nhận thưởng.
"À, vận may không tệ nhỉ, vừa lên đã trúng thưởng," Hephaestus lộ vẻ hâm mộ, "vì sao ta không có vận may tốt như vậy?"
"Ngươi cũng muốn cái túi kia à?" Lý Du hỏi, "đối với ngươi mà nói, loại IV và loại III cũng không khác biệt nhiều lắm đâu."
"Ta đương nhiên không phải để dùng cho mình, nàng cũng sẽ không dùng." Chàng trai lai hướng cô nàng kế toán vừa trúng thưởng nháy mắt, "chiếc ba lô kia là thiết kế dành riêng cho nhân viên bộ nghiệp vụ như các ngươi."
"Người hứng thú với nó chắc chắn không ít, nói cách khác, chỉ cần xoay tay một cái là có thể bán được kha khá tiền rồi."
Lý Du nhìn Sư Nhất Đồng ở bên cạnh, thấy cô nàng quả nhiên rất hào hứng. Lúc này cặp song sinh tỷ muội lại bắt đầu giới thiệu phần quà thứ hai, lần này món quà có vẻ rất phù hợp với chủ đề đêm nay. Đó là một chiếc máy hút bụi không dây thường thấy ở niên hội, tên gọi [tùy tâm hút]. Nhưng công dụng của nó khác với máy hút bụi thông thường, nó có thể hút trực tiếp đồ vật trong vòng đường kính mười mét vào thùng rác phía sau, mà lại hút vào một cách trống rỗng, giống như ma pháp truyền tống vậy. Sau đó, các phần quà khác bao gồm một con rùa nhỏ có thể phát tất cả các bài hát được yêu thích, một cây đàn violon hay tranh cãi, một bình thuốc thần kỳ có thể giúp thực vật phát triển nhanh chóng ngay sau khi tưới, còn có hai triệu tiền thưởng….
….Những món này, Lý Du chẳng rút được món nào, Sư Nhất Đồng và Hephaestus cũng vậy, cả quá trình chỉ đứng xem và chia sẻ niềm vui của người khác. Đợi đến khi phần thưởng cuối cùng cũng có người nhận, chàng trai lai tự an ủi mình, "không sao, chắc còn hai vòng nữa, phần thưởng lớn đều ở phía sau."
Lý Du tính sơ qua, một lần có mười sáu phần quà, ba lần là bốn mươi tám phần, mà đêm nay có khoảng một trăm ba mươi khách quý, tỷ lệ trúng thưởng xấp xỉ một phần ba, đó cũng không phải là một con số lạc quan. Sau vòng rút thưởng đầu tiên, các nhân viên phục vụ bắt đầu mang thức ăn lên, họ đẩy các bàn ăn đến bên cạnh, bày biện đủ các loại món ăn, thuần một màu đều là những món ăn nổi tiếng truyền thống của Trung Hoa. Bao gồm đậu hũ Tứ Xuyên, thịt viên đầu sư tử, vịt quay Bắc Kinh, cải trắng luộc nước sôi, tôm nõn Long Tỉnh, cá mè sốt sóc, canh trứng cá mực chua cay….
Lý Du trước khi đến đã ăn lót dạ chút gì đó rồi, nhưng nhìn những món ăn này vẫn không khỏi thèm nhỏ dãi. Sư Nhất Đồng cũng rất hài lòng với đồ ăn trước mắt, "lần trước ta đi London dự niên hội, bọn họ thế mà lại mang cá chiên với salad gì đó ra lừa chúng ta."
"Không đến nỗi chứ, ít ra cũng phải có gan ngỗng chứ." Hephaestus vừa ăn vịt quay vừa nói.
"Vốn là có, nhưng nghe nói vì bị người bảo vệ động vật phản đối, nên món đó đã bị hủy bỏ."
"À, vậy thì không có gì lạ."
Lý Du nhìn phía bàn trống không ở trước mặt, "các thành viên hội đồng quản trị đâu, họ không ăn cùng chúng ta sao?"
Sư Nhất Đồng nhìn đồng hồ, "theo lý thuyết giờ này là phải xuống rồi, có lẽ bên kia còn có việc gì đó."
Cô vừa nói xong thì cánh cửa lớn của phòng khách đột nhiên bị người từ bên ngoài đẩy mạnh ra. Tiếng ngựa hí truyền đến bên tai mọi người, tiếp theo sau đó là một con ngựa nhỏ màu trắng tuyết không chút tạp sắc từ ngoài cửa chậm rãi tiến vào. Trên lưng nó thì có một người đàn ông thân hình khỏe khoắn cân đối, mũi cao, tóc vàng mắt xanh, đúng chuẩn người Gallic, trên đầu còn đội một chiếc mũ hai sừng. Con ngựa vừa rồi hiển nhiên đã đi một quãng đường không ngắn, sau khi vào còn thở phì phò, rồi đi thẳng đến cái ao bên trong phòng khách, cúi đầu uống nước. Còn người đàn ông trên lưng ngựa dường như đang tận hưởng ánh mắt kinh ngạc của mọi người lúc này, vẫn ngồi ngay ngắn trên lưng ngựa một lát, lúc này mới nhảy xuống.
Ánh mắt của hắn đảo một vòng, cuối cùng dừng lại trên người Sư Nhất Đồng, đôi mắt sáng lên, liền đưa dây cương cho một người phục vụ bên cạnh, dặn dò, "hãy chăm sóc tốt cho Marengo giúp ta."
Nói xong liền hướng về phía này đi tới.
Sư Nhất Đồng không nhịn được liếc mắt, "tên đó… Thật sự coi mình là Napoleon sao?"
"Hắn là ai?" Lý Du hỏi.
"Bernard, một trong năm vị đổng sự của công ty, cũng có thể là người ngốc nghếch nhất, luôn thích lòe người, làm những chuyện hoang đường như vừa nãy để thu hút sự chú ý của mọi người."
"Hơn nữa còn có tin đồn nói hắn rất thích giở trò với nhân viên nữ." Hephaestus nói thêm, "ngươi tốt nhất nên cẩn thận một chút."
"Ta có thể tự chăm sóc bản thân mình." Sư Nhất Đồng nói, "cho dù là đổng sự thì cũng phải tuân thủ quy định của công ty, Bernard cũng không thể ép ta làm bất cứ chuyện gì."
Ba người đang nói chuyện thì Bernard đã chạy đến trước mặt Sư Nhất Đồng, khom người xuống, "vị mỹ nữ này, chúng ta có phải đã từng gặp nhau ở đâu rồi không?"
Chưa đợi Sư Nhất Đồng trả lời, hắn lại lắc đầu nói, "không, không đúng, nếu ta đã gặp ngươi trước đó thì nhất định sẽ không quên."
Bạn cần đăng nhập để bình luận