Làm Công Tiên Tri

Chương 222: Ngươi sẽ quên chuyện này

Chương 222: Ngươi sẽ quên chuyện này Hulse nhìn chằm chằm Lý Du một lúc, cuối cùng nhún vai, "Được thôi, ngược lại ta cũng có người đang canh chừng tình hình, nếu như có gì không ổn, ta sẽ sớm chuồn đi." Hulse vừa mới dứt lời, Irea liền vội vã đưa ra câu hỏi đầu tiên.
"Ngươi làm thế nào để chứng minh thân phận của mình? Theo ta được biết thì Hulse đã chết dưới ngọn lửa rồng đen."
Hulse nghe vậy có chút im lặng, "Chẳng phải ngươi vẫn luôn nói với mọi người là ta còn chưa có chết sao?"
Tuy nói vậy, hắn vẫn đưa ánh mắt về phía thiếu nữ trước mặt, "Ngươi thấy màu mắt của ta chứ?" Sau đó hắn lại tháo chiếc mũ đặc trưng của phái phòng trong trên đầu xuống, lộ ra đôi tai tam giác nhỏ có lông tơ bên dưới.
Hulse thậm chí còn để thiếu nữ nắm lấy tai của mình để kiểm tra thật giả.
Nhưng nữ lãnh chúa vẫn nói, "Ngươi cũng có thể là người của chi nhánh gia tộc Figueroa."
"Ngươi cố ý phải không, chúng ta chẳng phải mới gặp nhau không lâu sao, ta phản đối đề nghị xuất binh giết rồng của ngươi mà." Hulse đội lại mũ phái phòng trong.
"Nếu ngươi và Gabriel không cùng một bọn, tại sao phải phản đối giết rồng?"
"Bởi vì anh trai ta ủng hộ ngươi." Hulse nói, "Lúc đó ta còn không biết rốt cuộc anh ấy đang mưu tính cái gì, phàm là cái gì anh ấy tán đồng thì ta cứ phản đối trước đã, chắc chắn sẽ không sai, ta thật sự không phải đang nhằm vào ngươi, dù kết quả là như vậy thì có lẽ ngươi sẽ cảm thấy mình bị nhằm vào, ta cũng sẵn lòng xin lỗi vì điều đó."
"Nhưng con rồng đen đó về sau giết người, đúng là những người ủng hộ David mà."
"Nói chính xác thì là những người ủng hộ cha ta." Hulse sửa lại, "Cha ta ưu ái David hơn, cho nên những người kia mới ủng hộ David. Người thực sự trung thành với David, anh trai ta đương nhiên sẽ không động đến."
Hulse dừng một chút, nói tiếp, "Ngươi sẽ không cho rằng anh trai ta bày ra chiến trận lớn như vậy, thậm chí không tiếc cấu kết với đám người có cánh ở nước ngoài, nuôi dưỡng cả rồng chỉ để đối phó với ta, một đứa em trai vô dụng này chứ?"
"Chẳng lẽ không phải sao, ngươi không phải đã gia nhập cái Thứ tử Minh đó rồi à?" Irea hỏi ngược lại.
"Ngươi vậy mà lại biết sự tồn tại của Thứ tử Minh," Hulse mắt lóe lên, lại nhìn Lý Du đang im lặng bên cạnh, một lúc sau vẫn chọn thừa nhận.
"Ta thật sự muốn mượn sức của Thứ tử Minh, nhưng là... Không thành công. Bọn họ phái người đi khảo sát Tây Cảnh xong nói cho ta thời cơ chưa chín muồi, để ta chờ thêm một chút. Huống hồ cho dù ta thành công thì ta cũng không nghĩ anh ta sẽ để ý chuyện này. Trong mắt của anh ta chỉ có một người."
"Ai?"
"Cha ta."
Hulse thưởng thức biểu cảm kinh ngạc trên mặt nữ lãnh chúa một chút, sau đó mới nói, "Anh trai ta nhìn bề ngoài thì khiêm tốn, nhưng thật ra là người rất kiêu ngạo, một mực lấy phụ thân ta làm gương, luôn muốn vượt qua ông ấy, nhưng chỉ cần cha ta còn tại vị một ngày, hắn sẽ không bao giờ thực hiện được chuyện này.
"Cho dù hắn làm việc có chăm chỉ, có năng lực đến đâu, mọi người đều sẽ chỉ nói cha ta chỉ dùng người mình biết, hào quang của hắn hoàn toàn bị cha ta che lấp. Hơn nữa với hắn mà nói, điều tồi tệ hơn là cha ta bây giờ vẫn còn trẻ khỏe.
"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì cha ta vẫn sẽ tại vị rất nhiều năm, đến khi ông không làm được nữa, thì có lẽ anh trai ta cũng đã già yếu rồi, nói cách khác là cả đời này của anh ấy đã được định sẵn là phải sống dưới cái bóng của cha ta."
"Chậc chậc, lời này nghe đến ta cũng không khỏi cảm thấy đồng cảm với anh ta."
"......."
"Ngươi nói là David, Gabriel và những Dực tộc sau lưng Gabriel hợp tác với nhau là vì đối phó phụ thân của các ngươi sao?" Thỏ tiểu thư cảm thấy tam quan của mình bị đả kích dữ dội.
"Có vấn đề gì sao?" Hulse hỏi.
"Ta chỉ là không ngờ... Anh trai ngươi lại oán hận phụ thân của các ngươi đến vậy."
"Không không không, ngươi vẫn chưa hiểu, David không hề oán hận phụ thân của chúng ta, ngược lại, anh ấy còn yêu cha hơn bất kỳ ai, chính vì thế anh ấy mới muốn chứng minh bản thân mình hơn nữa, chứng minh mình là người mạnh mẽ hơn cha."
"Trong giới tự nhiên, mấy con thú dữ sống bầy đàn, thú con non nớt cũng thường xuyên thách thức cha của mình, đánh bại kẻ thống trị tộc đàn, đuổi chúng ra khỏi đàn, dùng điều đó để hoàn thành việc chuyển giao quyền lực, bọn chúng coi đây là một kiểu truyền thừa."
"Ta không thể nào hiểu được cái kiểu yêu kỳ quái này của các ngươi." Thỏ tiểu thư nói thẳng.
"Cũng bình thường thôi, dù sao bây giờ ngươi cũng đang cố gắng để báo thù cho cha mình còn gì."
"Thôi được, ngược lại ta cũng không quan tâm các ngươi có duy trì mối quan hệ phụ tử anh em lành mạnh hay không, quay lại chủ đề chính thôi." Thiếu nữ hít sâu một hơi, nhìn về phía Hulse, "Cha ta có phải do ngươi mưu sát không?"
"Dĩ nhiên không phải." Hulse không chút do dự nói, "Ta hoàn toàn không có lý do gì để mưu sát cha ngươi."
"Nhưng có người thấy cha ta đã từng gặp riêng ngươi mấy ngày trước khi ông ấy mất, hơn nữa hai người còn cãi nhau."
"Ngươi nghe được cả chuyện này?" Hulse có chút bất ngờ, "Giữa chúng ta đúng là có chút không vui, nhưng ta sẽ không vì chuyện đó mà ra tay giết người."
"Vậy rốt cuộc hai người đã cãi nhau vì chuyện gì?"
"Ngươi nhất định phải nghe sao?"
"Rốt cuộc hai người đã cãi nhau vì chuyện gì?" Thỏ tiểu thư lặp lại một lần nữa, đồng thời nhấn mạnh.
"Được rồi, ta nghe người ta nói cha ngươi đang ngấm ngầm làm một vài việc bẩn thỉu không thể cho người khác biết vì David, ta muốn thăm dò xem có moi được chút thông tin hữu ích gì không, nhưng cuối cùng chúng ta đã không bàn bạc được."
"Ngươi đang nói dối!"
"Ta biết, với vai trò là con cái, trong quá trình trưởng thành của các ngươi, hình tượng người cha thường sẽ dị thường cao lớn và hoàn hảo, nhưng theo thời gian trôi qua, có thể ngươi sẽ nhận ra rằng ông ta cũng chỉ là một kẻ khốn nạn hơn ngươi mấy chục năm tuổi thôi."
Một tiếng "bốp" giòn tan vang lên, bên má trái của Hulse xuất hiện thêm bốn vết đỏ.
Hulse có lẽ không ngờ được rằng thiếu nữ lại có phản ứng dữ dội đến vậy, đến mức hắn bị đánh đến choáng váng cả đầu.
Sau đó ánh mắt của hắn trở nên âm trầm, "Ngươi chỉ là một kẻ được gia tộc Figueroa phong thần, tổ tiên của ngươi cũng đều do gia tộc ta ban cho, ngươi làm sao dám ra tay với ta?"
Thỏ tiểu thư cũng giật mình trước hành động của mình, khi nghe Hulse nói xấu cha nàng, không nhịn được liền vung tay đánh trước cả khi kịp nghĩ, đánh xong Hulse nàng mới biết mình gây họa.
Tại đại lục Bratis, người được phong thần tuyệt đối không được phép ra tay với phong quân hay những người trong gia tộc đứng sau họ.
Nhưng Irea sau đó cũng không lập tức xin lỗi, chỉ cắn chặt môi, ánh mắt đầy quật cường.
"Ngươi sẽ phải trả giá đắt cho cái tát này." Hulse lạnh lùng nói.
"Ngươi sẽ quên chuyện này đi." Lý Du lên tiếng.
"Vậy sao, đáng tiếc trí nhớ của ta không kém như vậy."
"Không thì ta sẽ nói chuyện của ngươi và Romero cho David biết."
Hulse nghe vậy thì sắc mặt thay đổi hẳn, "Ngươi, ngươi đang nói cái gì."
"Ngươi hiểu rõ ta đang nói gì mà." Lý Du mặt không chút biểu cảm nói, "Bây giờ ngươi đã có thể quên chuyện này chưa?"
Hulse im lặng một lúc rồi mới mở miệng, "Có thể là do gần đây áp lực quá lớn, trí nhớ của ta thực sự không được tốt cho lắm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận