Làm Công Tiên Tri

Chương 345: Từ đâu tới người

Chương 345: Người từ đâu tới
Thấy con đường phía trước bị chặn, người đàn ông cao ra lệnh cho sáu kỵ binh giáp đen xuống ngựa, tiến đến dọn dẹp đám gai nhọn trên đất. Sau đó, hắn lại cắt cử mười người đối phó với đám lính mới đang đuổi theo phía sau.
Đối diện với số lượng địch nhân gấp mấy lần, đội Vệ Giáo không hề tỏ ra sợ hãi, kiên định tiến bước nghênh chiến. Ngược lại, đám lính mới khi thấy những gương mặt áo giáp cùng lưỡi dao loé lên ánh lạnh trong đêm tối, trong lòng đã bắt đầu chùn bước.
Nhưng các chiến sĩ hắc giáp không cho bọn họ cơ hội hối hận, ngay sau đó đã vung trường kiếm xông lên. Người xông lên đầu tiên có lẽ là một nông phu gần đó, trong tay còn cầm một cái cuốc, có thể thấy cuộc sống gần đây của hắn khá thoải mái, tuy dáng người vẫn gầy gò, nhưng bụng dưới đã bắt đầu phình ra. Trên người còn khoác một chiếc áo choàng lông dê kiểu dáng khá đẹp và tinh xảo, không biết hắn giành được từ đâu. Có vẻ hắn rất thích chiếc áo choàng này, dù mùa đông đã qua và nhiệt độ đang tăng lên, hắn vẫn kiên quyết mặc nó trên người.
Nhưng rất nhanh, chiếc áo choàng lông dê đã bị chém làm hai nửa, cùng với đó là cả thân thể máu thịt phía dưới, ruột gan vung vãi khắp nơi. Đám lính mới đâu đã thấy cảnh tượng kinh khủng như vậy, ai nấy đều hoảng sợ!
Nhưng những chiến sĩ hắc giáp dày dạn kinh nghiệm của đội Vệ Giáo không hề ngẩn người như bọn họ, trên mặt họ không hề có bất kỳ biểu lộ gì. Người vung kiếm cứ như làm một chuyện hết sức bình thường, rồi lại chuyển sang mục tiêu tiếp theo. Những đồng đội của hắn cũng vậy, chỉ im lặng vung vũ khí, gần như mỗi lần ra tay đều mang đi một sinh mạng. Cảnh tượng như mười con mãnh hổ nhảy vào bầy cừu, dù số lượng bầy cừu đông hơn, nhưng vẫn không phải là đối thủ của mãnh hổ, thậm chí không có sức phản kháng. Rất nhanh, chúng bị giết kêu cha gọi mẹ, chẳng còn nghĩ gì đến của cải nữa, chỉ muốn trốn chạy.
Ở phía bên kia, sáu người cũng đã nhanh chóng dọn sạch đám gai nhọn trên mặt đất, mở ra một con đường. Nghe nói sắp có thể thông xe trở lại, Herodotos hơi thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng vẫn còn một nỗi bất an mơ hồ.
Chủ yếu là Herodotos không biết rõ đám người đánh lén này từ đâu đến. Việc hắn dự định âm thầm rời khỏi thành Đa Lân đêm nay, ngoài người đàn ông cao ra thì không có ai khác biết. Vậy mà những kẻ đánh lén này không những biết hắn muốn đi, mà ngay cả thời gian, lộ tuyến rời thành đều nắm rõ trong lòng bàn tay, sớm đã bày phục kích trên đường. Đây là điều Herodotos không tài nào hiểu được.
Trước kia dù trong thành Đa Lân có náo loạn đến đâu, hắn vẫn luôn lường trước được, nhưng bây giờ lần đầu tiên hắn cảm nhận được kế hoạch của mình đang gặp sai sót nguy hiểm. Thêm vào việc Kim Đồng mất tích khó hiểu gần đây, Herodotos cảm giác như mình đang bị ai đó theo dõi. Chẳng lẽ người của Martina đã trà trộn vào thành? Nhưng phong cách làm việc của Martina luôn quang minh chính đại, những kẻ này không thể nào biết hắn đang ở trong xe ngựa mới đúng.
Herodotos còn đang chìm trong suy tư, bỗng nghe bên ngoài xe người đàn ông cao quát lớn giận dữ, "Khốn kiếp hèn hạ!"
Thì ra một chiến sĩ hắc giáp đang đuổi giết đám lính mới bỏ chạy, nào ngờ một tên vừa chạy trối chết lại bất ngờ vòng ra sau hắn. Tiếp đó, tên đó dùng trường mâu đâm thẳng về phía trước, trực tiếp đâm xuyên qua bắp chân của chiến sĩ kia. Sau đó, người vừa chạy trốn phía trước cũng quay đầu lại, cả người nhào tới, con dao găm trong tay chính xác găm vào yết hầu của chiến sĩ hắc giáp đang ngã xuống, lấy đi tính mạng của hắn. Thủ đoạn của kẻ này rất nhanh gọn, phối hợp với đồng đội cực kỳ ăn ý, xem chừng đã luyện tập rất nhiều lần, tuyệt đối không phải những nông phu hay ăn mày trong đám lính mới có thể làm được.
Đây là lần đầu tiên đội Vệ Giáo bị tổn thất quân số trong đêm nay, người đàn ông cao mặt không hề biểu lộ chút cảm xúc cũng đã lộ ra một tia phẫn nộ. Nhưng không lâu sau, sự phẫn nộ của hắn đã biến thành kinh hãi. Chiến sĩ hắc giáp kia ngã xuống dường như là một tiếng kèn hiệu, không ít kẻ đang bỏ chạy liền dừng chân, quay người lại nghênh chiến, hơn nữa bọn chúng thường không chiến đấu đơn lẻ mà có một đến hai người hỗ trợ. Những kẻ trợ giúp ngay từ đầu đều trà trộn trong đám lính mới đang chạy tán loạn, rồi vô tình tiếp cận đối thủ. Những đòn tấn công bất ngờ dơ bẩn diễn ra khắp nơi.
Một số chiến sĩ hắc giáp không kịp phòng bị nên trúng chiêu, giây trước còn đang tàn sát đám đông, giây sau đã bị người ta cắt cổ. Chỉ trong hai ba nhịp thở, mười người người đàn ông cao phái đi nghênh địch đã ngã xuống hơn một nửa. Bốn người còn lại tuy tránh được đợt ám sát đầu tiên, nhưng xem tình hình cũng không trụ được bao lâu, bọn họ đã bị vây trong vòng vây, mỗi người phải đối mặt với bốn năm đối thủ, mà những đối thủ này cũng không phải là hạng xoàng.
Sao lại xuất hiện nhiều cao thủ như vậy? Đến lúc này người đàn ông cao không còn nhận ra những người này không phải là lính mới nữa, vũ khí của chúng tuy đa dạng, phong cách chiến đấu cũng không hoàn toàn giống nhau, nhưng tuyệt đại đa số đều không phải dạng vừa, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu cũng khá dày dặn. Người đàn ông cao còn chưa kịp phái thêm người đến cứu viện bốn chiến sĩ đội Vệ Giáo còn lại, thì viện binh của đối phương đã tới trước.
Đám nỏ thủ đã mai phục bên đường lúc nãy lại xuất hiện lần nữa, chỉ còn tám người, mà hầu như ai cũng bị thương, nhưng những chiến sĩ hắc giáp giao chiến với bọn chúng, không ai có thể quay lại. Kết quả của trận chiến đó hiển nhiên đã rõ mười mươi. Tuy lúc chiến sĩ hắc giáp đầu tiên bị đánh lén người đàn ông cao đã có dự cảm không lành, nhưng khi tất cả những chuyện này thật sự xảy ra, sự khiếp sợ trong lòng hắn vẫn khó có thể diễn tả thành lời.
Đây có lẽ là lần ngăn trở lớn nhất mà đội Vệ Giáo gặp phải trong gần trăm năm qua, và lần trước còn phải ngược dòng thời gian về vụ Lục Dã bắt cóc tiên tri Song Hưu giáo Merlin. Số quân bị hao tổn lần này đã gấp ba lần lần trước, và hiển nhiên đây chưa phải con số cuối cùng. Trong mắt người đàn ông cao loé lên một tia hàn quang, hắn nói với một thuộc hạ bên cạnh, “Bảo vệ tốt đại nhân”. Nói xong, hắn rút bội kiếm bên hông, xuống ngựa tiến về phía đám địch nhân đối diện.
Đối diện hiện đã tập trung được hơn ba mươi người, nhân số đã vượt qua số quân của đội Vệ Giáo bên này. Nhưng người đàn ông cao vẫn chỉ dẫn theo một đội người. Ngoài lý do những người còn lại cần phải bảo vệ người bên trong xe ngựa, còn là bởi vì hắn có đầy đủ tự tin vào bản thân. Cho dù là trong đội Vệ Giáo với nhiều cao thủ như mây, hắn vẫn là một trong những người mạnh nhất. Trong những buổi huấn luyện luận bàn bình thường, rất ít người có thể chống nổi quá ba mươi chiêu với hắn.
Chỉ là từ khi trở thành đội trưởng dẫn đội, hắn đã ít khi ra tay, nhưng điều đó không có nghĩa là võ nghệ của hắn suy yếu đi. Ngược lại, hiện tại hắn còn mạnh mẽ hơn bất cứ khi nào. Và đêm nay, khi đã lâu lâm vào khốn cảnh, hắn không những không hề cảm thấy e ngại mà ngọn lửa trong mắt hắn lại càng bùng cháy dữ dội hơn. Lúc này hắn đứng giữa đường phố, thân thể rắn rỏi tựa như một Ma Thần!
Bạn cần đăng nhập để bình luận