Làm Công Tiên Tri

Chương 259: Làm phản phái tư vị

Chương 259: Làm phản phái tư vị Gill·es lý do thoái thác để Irea cảm giác rất khó chịu. Thật giống như nàng có thể có nhân từ tất cả đều là vì tín ngưỡng Pythia, mà đợi nàng dấn thân vào Thứ Bảy ôm ấp, liền sẽ biến thành một kẻ máu lạnh vô tình người xấu vậy. Bất quá Thỏ tiểu thư mắt nhìn những vệ binh võ trang đầy đủ bên cạnh mình, lại nhìn những thôn dân đang đứng đó trong thôn với vẻ mặt hoảng sợ bất lực, run rẩy, đừng nói, thật sự có cảm giác giống như lãnh chúa phản phái trong phim kịch. Hơn nữa những thôn dân này dù giết người, nhưng theo lời bọn họ kể thì lý do giết người hoàn toàn chính xác và đầy đủ. Là đám Tu Sĩ Song Hưu giáo gây ra việc ác trước, về sau bọn họ phấn khởi phản kháng, giết chết ác đồ gây ra việc ác. Nếu chuyện thật là như vậy, vậy nữ lãnh chúa cũng không ngại trực tiếp miễn tội cho người trẻ tuổi mày rậm mắt to kia. Nhưng chỉ cần động não suy nghĩ một chút, liền sẽ biết chắc chắn không đơn giản như vậy. Đầu tiên là Gill·es một tư tế của Ngân Nguyệt giáo hội, bỗng nhiên chạy tới một thôn nhỏ không có tiếng tăm gì như thế, theo hiểu biết của Thỏ tiểu thư về Ngân Nguyệt giáo hội, chuyện này bản thân đã không bình thường. Ngoài ra còn có đám kỵ binh giáp đen của Lý Du mai phục trong rừng, bọn họ xuất hiện ở đây hiển nhiên cũng không phải là ngẫu nhiên. Chuyện này nhìn thế nào cũng giống như Ngân Nguyệt giáo hội đang bày bẫy. Nhưng vấn đề là dù nhìn ra điểm này, thì cũng như không có tác dụng gì. Trước mắt những thôn dân này đều c·ông bố họ chưa từng thấy qua những kỵ binh giáp đen kia, cũng không biết sự tồn tại của kỵ binh giáp đen, nhiều người như vậy đều đồng thanh, không giống như nói dối. Thiếu nữ lại nhìn Gill·es, gia hỏa này lúc này đứng ra, cũng không có ý tốt, biến mình thành một người bị hại. Quả thực tựa như thêm củi vào đống lửa đã cháy, khiến tín đồ Ngân Nguyệt giáo hội và Song Hưu giáo càng thêm đối đầu. Thỏ tiểu thư hiện tại đang đau đầu. Cuối cùng cũng chỉ có thể ra lệnh bắt người trẻ tuổi mày rậm mắt to kia và tư tế Gill·es lại. Lúc vệ binh đè hai người xuống, trong đám người rõ ràng xuất hiện bạo động, rất nhiều thôn dân đều nghẹn ngào khóc lóc, hoặc trợn mắt nhìn nữ lãnh chúa, khiến thiếu nữ trong lòng cảm thấy rất khó chịu. Chủ yếu là nàng cũng không chắc, hai tên Tu Sĩ Song Hưu giáo phái ra có mưu sát hai cô nương kia hay không. Irea tuyệt đối tín nhiệm Lý Du, nhưng những truyền giáo sĩ dưới tay Lý Du thì... Thỏ tiểu thư chỉ biết họ đều là những quý tộc bị lưu đày đến Tây Cảnh của gia tộc Wettin làm chủ. Những người này về trình độ văn hóa, tu dưỡng lễ nghi đều không có vấn đề, nhưng đã là quý tộc thì trong đó không ít người có những thói quen xấu, lúc chán nản thì dễ nói, nhưng khi tình hình chuyển biến tốt hơn thì không ai nói chắc được những thói quen kia có tái phát không. Nếu có người dùng chút quyền lực trong tay để làm điều ác ở thôn nhỏ này thì cũng không phải chuyện không thể. Làm thế nào mới có thể giải quyết chuyện này? Irea hiện tại đã bước nửa chân vào cửa Song Hưu giáo, đương nhiên là bắt đầu theo bản năng suy nghĩ cho Song Hưu giáo, nghĩ xem làm sao giúp Song Hưu giáo thất bại âm mưu lần này của Ngân Nguyệt giáo hội. Nàng nhìn chằm chằm Gill·es, nghĩ xem có nên cho hắn chịu cực hình gì đó không, để hắn thừa nhận hai thiếu nữ kia là do Ngân Nguyệt giáo hội phái người lén lút giết chết, rồi đổ tội cho hai Tu Sĩ kia. Cứ như vậy hai Tu Sĩ nếu chỉ để cô nương trong thôn thị tẩm, thì dù có tổn hại danh tiếng Song Hưu giáo, nhưng cũng không đến mức nghiêm trọng không thể vãn hồi. Mặt khác chính là nghiêm lệnh người trong thôn không được truyền chuyện xảy ra đêm đó ra ngoài, chỉ là việc bịt miệng thì độ khó cũng không nhỏ. Thỏ tiểu thư đang tính toán trong lòng, một cơn gió lạnh từ bên tai thổi qua, vừa vặn thổi những bông tuyết đọng trên cành cây phía trên đầu nàng xuống. Nhìn những bông tuyết bay trước mắt, thiếu nữ ngẩn ra, lại nhớ đến ngày cùng Lý Du thưởng tuyết, một đoạn đối thoại giữa hai người. Chủ yếu là Irea hỏi Lý Du, sau khi nàng gia nhập Song Hưu giáo thì sẽ cụ thể làm gì cho Song Hưu giáo. Nàng còn nhớ Lý Du lúc ấy lắc đầu, nói với nàng: “Cứ làm chuyện mà ngươi cảm thấy nên làm là được, nếu có chỗ nào cần ngươi phối hợp, ta sẽ bàn bạc với ngươi.” “Chẳng lẽ ngươi không cần ta cho giáo đoàn một chút đặc quyền gì sao?” Thiếu nữ hiếu kỳ hỏi, nàng dừng một chút, lại bổ sung, “Những tư tế Ngân Nguyệt giáo hội đều có một vài quyền miễn trừ." “Họ có ước định với không ít quý tộc, nếu như phạm nhân của họ phạm tội trên lãnh địa của các gia tộc quý tộc đó, thì cuối cùng sẽ không do lãnh chúa ở đó phán xét, mà sẽ giao họ lại cho Ngân Nguyệt giáo hội." “Để bảy vị đại tư tế quyết định tội lỗi và hình phạt của bọn họ. Ta có thể cho Song Hưu giáo quyền lực ngang bằng.” “Cám ơn, nhưng Song Hưu giáo không cần những đặc quyền đó.” Lý Du nói, “việc phán xét phạm nhân là của lãnh chúa chứ không phải giáo đoàn, ta có việc của ta cần hoàn thành, và ta tin ngươi có năng lực làm tốt phần việc của ngươi, chúng ta chỉ cần mỗi người quản lý chức phận của mình, mới có thể làm cho thế giới này trở nên tốt đẹp hơn.” Nghĩ tới đây ánh mắt Thỏ tiểu thư lại trở nên sáng ngời, những xoắn xuýt và lo lắng trong lòng cũng bị quét sạch. Đúng vậy, việc đối phó với Ngân Nguyệt giáo hội, đánh bại âm mưu của bọn chúng là việc của Merlin và Song Hưu giáo. Nàng là lãnh chúa, sao phải làm thay? Chỉ cần làm tốt việc của mình là được. Coi đây là một vụ án bình thường, điều tra xét xử công khai. Mặc kệ ai đúng ai sai, đều phải phơi bày ra hết. Nếu Lý Du có ý kiến về kết quả xét xử cuối cùng, thì chắc chắn cũng sẽ nói ra. Irea nhớ lại những chuyện trước đây nàng đã cùng trải qua với Lý Du, hình như Lý Du chưa từng đòi hỏi nàng đặc quyền gì cả. Lần trước Ngân Nguyệt giáo hội nhằm vào Lý Du, phái Adele tới thách đấu hắn, Thỏ tiểu thư là người chứng kiến, Lý Du vốn có thể dùng ân tình trước kia để yêu cầu nàng ngầm thiên vị cho mình, nhưng hắn không làm như vậy. Cuối cùng cứ như vậy đường đường chính chính thắng cuộc tỷ thí. Đây cũng là điều thiếu nữ bội phục nhất ở Lý Du. Người đàn ông tự xưng tiên tri này rõ ràng nắm giữ lực lượng mạnh hơn bất cứ ai, lại có khả năng tự kiềm chế hơn tất cả mọi người. Ẩn sau khuôn mặt không chút gợn sóng, không lộ cảm xúc vui buồn, lại là sự dịu dàng với thế giới này. Thỏ tiểu thư biết bây giờ không phải lúc mơ mộng, nhưng vẫn không nhịn được vui vẻ vì phát hiện nhỏ này của mình. Nhưng rất nhanh nàng liền lấy lại tinh thần, nói với người trẻ tuổi mày rậm mắt to và tư tế Gill·es, đồng thời cũng là nói với những thôn dân phía sau: “Ta có thể dùng danh dự gia tộc Arias để thề với các ngươi, ta sẽ điều tra rõ chân tướng vụ thảm kịch trước đó. Nếu như những gì các ngươi nói là thật, vậy ta sẽ thả các ngươi về nguyên trạng, không những vậy, ta sẽ còn bồi thường cho các ngươi một khoản tiền.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận