Làm Công Tiên Tri

Chương 367: Tà môn tòa thành

Chương 367: Tòa thành tà môn
Thỏ tiểu thư mặc dù buông lời hung hăng, nói nhiều nhất chỉ quyên cho giáo hội Sinh Mệnh năm mươi đồng Kim Sư, nhưng những ngày này trong lòng thật sự rất thấp thỏm.
Lúc đầu, nàng cùng đại đa số quý tộc Tây Cảnh, cảm thấy hoàng đế bệ hạ ở tận Vương Đô cũng chẳng có biện pháp gì tốt để bắt bọn họ.
Nhưng theo Tiên Hoa bảo, Hồng Tháp thành và Đa Lân thành lần lượt gặp tai họa chuột, nữ lãnh chúa cuối cùng không thể ngủ ngon, nửa đêm thường bừng tỉnh từ trong ác mộng, mơ thấy chuột gặm đầu ngón chân của mình.
Bởi vì cái gọi là có khó khăn tìm Merlin, Irea ngay lập tức nghĩ đến Lý Du, hướng Lý Du cầu cứu, và Lý Du cũng không làm nàng thất vọng, bỏ ra khoảng một tuần để cải tạo Trà Bôi bảo.
Nhờ vậy Thỏ tiểu thư mới thoát khỏi nỗi bất an trong cơn ác mộng.
Hơn nữa, trong nửa tháng sau đó, nàng cũng không bị chuột tấn công, ngay khi tinh thần nữ lãnh chúa có chút thư giãn, cảm thấy mình hẳn đã qua được kiếp này, thì quân đoàn chuột lại bất ngờ ập đến vào một đêm khuya nào đó.
Lũ vật nhỏ này hành động rất kín đáo, lại xuất động vào ban đêm, đến lúc thì hầu như không có bất kỳ dấu hiệu báo trước nào, lính canh thành cũng không phát hiện chúng.
Thế nhưng, chúng vẫn làm kinh động máy báo động hồng ngoại Lý Du đặt ở ngoài thành, khiến người trong lâu đài sớm nhận được cảnh báo, sau đó những thị vệ kia cùng các thị nữ cứ theo những gì đã diễn tập trước kia mà nhanh chóng bắt đầu hành động.
Đàn chuột đen rất nhanh đã vượt qua vùng đất trống bên ngoài thành, tiến đến trước cổng chính.
Nhưng khi chúng muốn vào trong thành lại gặp phải phiền toái, đàn chuột xông lên phía trước nhất vừa mới chạm vào dây thép gai trước cửa, liền điên cuồng co giật, đồng thời còn kèm theo một mùi cháy khét.
Đám chuột phía sau không tin chuyện ma quỷ, giẫm lên xác đồng bạn, tiếp tục chui vào trong, kết quả càng ngày càng nhiều chuột bị lưới sắt hút lại, co giật.
Cùng lúc đó, còn có thùng gỗ bị ném từ trên tường thành xuống, tại chỗ đập chết mấy chục con chuột, mà những thùng gỗ kia sau khi rơi xuống thì vỡ tan, thứ bên trong nhanh chóng chảy lênh láng ra đất.
Phàm là con chuột nào dính phải thì lông đều có vẻ càng đen bóng hơn. —— dầu thông.
Trước đó, các tế tự của giáo hội Ngân Nguyệt trong Đa Lân thành đã từng dùng thứ này đối phó với lũ chuột kia, hiệu quả cũng không tệ, thế là Irea cũng cho người mua sắm mấy chục thùng.
Lúc này, chúng nhắm vào nơi chuột dày đặc nhất để đập xuống, sau đó, đám cung thủ kéo ra hỏa tiễn, đốt những chỗ dầu thông kia.
Con chuột nào dính dầu thông thì ngay lập tức bị biển lửa nuốt chửng, kêu thảm thiết đau đớn.
Trong chốc lát, ít nhất có mấy trăm con chuột bị thiêu rụi trong biển lửa, nhưng rồi lại có càng nhiều chuột từ trong bóng tối ùa lên.
Chúng kêu chít chít, lao về phía trong tòa thành.
Thấy mãi không thể vượt qua nổi mảnh lưới sắt kia, vài con chuột nghĩ ra lối khác, quay đầu chạy lên vách tường thành, rồi men theo vách tường chui vào cửa sổ tầng hai của tòa thành.
Những con chuột này từ trên bậu cửa sổ nhảy xuống như bánh chẻo, nhưng sau đó chúng lại phát hiện, dưới đất thật khó di chuyển, tứ chi của chúng cứ thế dính chặt vào mặt đất.
Càng giãy giụa, chúng lại càng dính chặt hơn, đến khi cả người đều không thể động đậy.
Bất quá, bằng cách đó, chuột phía sau có thể giẫm lên thân chúng để tiếp tục tiến lên, chẳng bao lâu sau, dưới đất đã trải một tấm thảm chuột.
Lúc này chuột nhảy xuống nữa, sẽ không còn bị dính lại nữa.
Thế là đàn chuột nhanh chóng xông ra khỏi phòng, ra đến hành lang bên ngoài, nhưng sau đó chúng lại gặp phải tấm lưới điện thứ hai.
Hơn nữa, trước tấm lưới điện này còn có một tấm sắt dài mười mét mà Lý Du đã trải sẵn, đàn chuột vừa bước lên tấm sắt, lập tức một chuỗi hoa lửa mang theo điện giật bùng lên, nhảy múa cuồng nhiệt trên miếng sắt.
Đồng thời, trong hành lang bắt đầu bốc lên một lượng lớn khói trắng làm người ta khó thở, chẳng mấy chốc đã bao phủ toàn bộ hành lang.
Đám chuột kia chạy tán loạn trong làn khói, nhưng trước sau không thể thoát ra khỏi phạm vi khói trắng, cuối cùng chỉ còn biết ngã xuống đất từng con một.
Những con chuột đi cửa chính và trèo tường lên tầng hai đều không có gì để gặt hái, chỉ có lũ chuột nhân lúc lộn xộn mà chui xuống hầm là sống khỏe.
Chúng tìm được trong hầm một lượng lớn thức ăn, có vẻ như là lương thực dự trữ của gia tộc Arias, đám chuột này cũng không khách khí với Thỏ tiểu thư, lập tức tranh nhau ăn như gió cuốn.
Sau đó còn có con chuột cắn nát cả thùng rượu nho mà nữ lãnh chúa tích trữ, một đám chuột ngay tại chỗ mở tiệc.
Đám thị vệ gia tộc Arias cố gắng mấy lần muốn đuổi chúng đi nhưng đều thất bại.
Lũ chuột này số lượng thật sự quá đông, hơn nữa căn bản không sợ người, nữ lãnh chúa còn mua bốn con mèo từ Hắc Thạch thành về, lúc này cũng trợn tròn mắt.
Những con mèo kia hiển nhiên cũng chưa từng thấy loại cảnh tượng này, vừa thả ra thì đã bị chuột rượt chạy khắp nơi, chẳng có chút tác dụng gì.
Nhưng mà cô gái mặc áo choàng xanh lục thì chẳng hề vui nổi.
Đại quân chuột của nàng vẫn là lần đầu tiên gặp phải sự ngăn cản thực sự, dù chiếm được hầm rượu và nhà kho, nhưng trước sau vẫn không thể phá nổi tầng hai của tòa thành.
Nàng muốn cho vị gia chủ gia tộc Arias kia một kỷ niệm khó quên, nhưng lại còn chưa được thấy mặt đối phương.
Nàng bắt đầu có chút hiểu tại sao Leo lại khuyên nàng rời xa Lục Dã.
Chỗ này thật có chút tà môn, những tấm lưới sắt kia nhìn rõ ràng cũng không có vẻ gì là kiên cố, vậy mà đàn chuột của nàng lại không sao vượt qua được.
Và chuyện tà môn hơn nữa vẫn còn ở phía sau.
Cô gái mặc áo choàng xanh lục nghe thấy trên đầu có tiếng ong ong ong, nàng ngẩng đầu lên, thấy một con chim sắt có ba con mắt đang nhìn mình.
Và con chim sắt kia cũng đang nhìn nàng.
Một khắc sau, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt dâng lên trong lòng nàng.
Cô gái không chút do dự, lập tức từ chỗ ẩn nấp ở sườn đất nhỏ bò lên, rũ đám cỏ vụn trên người, nàng định rút lui về khu rừng rậm gần đó, nhưng lại thấy cửa lớn tòa thành đột ngột mở ra.
Một đội kỵ binh xông ra, lao về phía chỗ nàng đang ẩn nấp.
Cô gái mặc áo choàng xanh lục giật mình, đến giờ nàng vẫn không hiểu đối phương đã phát hiện nàng bằng cách nào, nhưng nàng biết nếu không chạy sẽ phải chết.
Thế là nàng vung chân, vừa chạy vừa phát ra âm thanh kỳ quái từ trong miệng.
Đám chuột rõ ràng vẫn còn cách nàng một khoảng, không hiểu sao nghe thấy tiếng kêu của nàng lại bỏ lại thức ăn ngon đang ở bên miệng, quay đầu chạy về phía nàng.
Nhưng các vệ binh gia tộc Arias rõ ràng đến nhanh hơn, áo giáp của bọn họ dưới ánh trăng lóe lên từng tia hàn quang.
Người đi đầu là Thomas, kỵ sĩ trẻ tuổi giơ thanh kiếm bội trong tay lên chém về phía cô gái mặc áo choàng xanh lục.
Nàng dùng hết sức bình sinh, đột ngột nhào người về phía trước, mới né được nhát chém chí mạng này, nhưng chính nàng cũng lăn từ trên sườn núi xuống dưới. Quần áo, cả cánh tay cũng bị rách nát.
Mà đám chuột trắng vốn đang bao quanh nàng, lúc này lại nhao nhao liều mình lao về phía sau lưng nàng các kỵ sĩ, cố gắng giúp nàng có thêm thời gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận