Làm Công Tiên Tri

Chương 328: Đáng sợ nguyền rủa

Chương 328: Lời nguyền đáng sợ
Sau khi có được đáp án mong muốn, Herodotos không tiếp tục ở lại Thiết Giác thành nữa mà lập tức bảo vú Nirma chuẩn bị xe ngựa để về Đa Lân thành. Sau đó, hắn quay sang Clara vẫn còn đang ngơ ngác và nói: “Ngươi cũng đi thu xếp một chút đi.”
“Ừm?” Clara ban đầu không kịp phản ứng, mãi đến khi Herodotos lặp lại một lần nữa: “Ngươi sẽ cùng ta đi.”
Tiểu thị nữ nghe vậy thì mắt trợn tròn.
“Lúc đầu ta bảo Kim Đồng đưa ngươi đến đây là vì không chắc ngươi có thể giao tiếp được với Thứ Bảy không, có thể thông qua Thứ Bảy để nói cho Merlin biết vị trí của ngươi.” Herodotos giải thích.
“Nhưng xem ra hiện giờ, ngươi rõ ràng không có năng lực đó, chỉ là học được cách liên hệ với thần linh từ Merlin, nhưng lại không đủ thành kính, cũng thiếu sự rèn luyện.”
Clara không thể phản bác, bởi vì ba điều này chính là những gì nàng đã nói với Herodotos lúc trước. Không ngờ, chính hắn lại dùng chúng để nói về nàng, hơn nữa còn giải thích một cách hoàn hảo lý do tại sao nàng không thể giao tiếp với Thứ Bảy.
Tiểu thị nữ chỉ có thể thán phục trước khả năng suy luận logic của đại tư tế Ngân Nguyệt giáo hội.
Nhưng những lời tiếp theo của Herodotos khiến tim nàng lại chìm xuống.
“Huống hồ, ngươi vẫn cần giúp ta tiếp tục luyện tập khả năng liên hệ với nữ thần, ngươi đã nói mà, năng lực này càng luyện tập càng thuần thục.”
“Ờ, không... sai.”
“Rất tốt, vậy sau này ngươi cứ ở bên cạnh ta, khi nào ta có thể liên hệ ổn định với Pythia như Merlin thì khi đó ta sẽ đưa ngươi về Lục Dã, ta đã nói là làm.” Herodotos nói.
Clara chỉ thấy trong lòng đắng chát.
Nàng không nghi ngờ Herodotos đang lừa mình, vì chuyện có lừa hay không đã không còn quan trọng, ngược lại, nàng cũng không thể thực hiện yêu cầu của Herodotos.
Nhưng nói thẳng ra cũng không được, tiểu thị nữ dù vô tư lự nhưng cũng không ngốc. Nàng biết Herodotos vẫn chưa giết mình chỉ vì nàng còn có ích, nên để tiếp tục sống, nàng phải tiếp tục diễn trò này.
Vì thế, Clara im lặng, chỉ khẽ gật đầu rồi định trở về phòng thu dọn đồ đạc. Đúng lúc này, Ruby đột nhiên lên tiếng, ân cần nói: “Thưa đại nhân Herodotos, ngài có gì muốn mang theo không, cứ giao cho ta đi.”
“Không cần, ta không có gì cần mang theo, hơn nữa lần này ngươi cũng không cần đi theo.”
“Nhưng ta còn muốn chăm sóc tiểu thư Marie.” Sắc mặt Ruby trở nên khó coi, gượng gạo cười nói.
“À, trong khoảng thời gian này đã làm phiền ngươi rồi, ngươi làm tốt lắm, ta đã nói sẽ thưởng cho lòng trung thành của ngươi mà, ngươi có thể ở lại đây nghỉ ngơi thật tốt, đi dạo chợ, mua cho mình bộ quần áo mới gì đó, vú Nirma, đưa cho cô ta năm đồng Kim Sư. Còn Marie, ta sẽ sắp xếp người khác chăm sóc cô ấy.”
“Nhưng ta không muốn nghỉ ngơi,” Ruby càng lúc càng lo lắng, “xin ngài hãy mang ta theo, dù không tiếp tục chăm sóc tiểu thư Marie, ta cũng có thể làm việc khác.”
“Lần sau đi.” Herodotos nói bằng giọng điệu không thể nghi ngờ.
Ruby thất bại trong việc tự tiến cử, vẻ mặt hoàn toàn tái nhợt.
Thật ra, cô không hề muốn nghỉ ngơi, chỉ là mấy hôm trước vừa bị Herodotos quất roi, bây giờ lại nghe thấy kế hoạch điên cuồng của hắn, mà cô lại không có giá trị không thể thay thế với Herodotos như Clara.
Ruby hiểu rõ, nếu mình tách khỏi Clara, điều gì sẽ chờ đợi mình.
Nhưng cô lại không dám chống lại mệnh lệnh của Herodotos. Đúng lúc cô tuyệt vọng thì giọng nói của Clara vang lên lần nữa: “Nhưng tôi vẫn thích Ruby chăm sóc tôi hơn.”
Herodotos suy nghĩ một lát, có vẻ như đang cân nhắc lợi hại, rồi nói với Ruby: “Vậy ngươi cũng đi thu xếp đi.”
Rõ ràng Herodotos chỉ ngừng lại một hơi, nhưng với Ruby, nó dài như cả vạn năm. Nghe được câu nói cuối cùng, Ruby chỉ cảm thấy toàn thân mình như mềm nhũn.
Khi về phòng và đóng cửa lại, việc đầu tiên Ruby làm là nói lời cảm ơn với Clara.
Tiểu thị nữ nháy mắt: “Chuyện này có gì đâu, trước đây chẳng phải ngươi cũng đã giúp ta sao, bây giờ chúng ta chỉ có nhau, đương nhiên phải chăm sóc tốt cho đối phương.”
Ruby rùng mình, rồi dường như đã quyết định điều gì đó, cô kéo Clara ra xa hơn khỏi cửa phòng, ghé vào tai tiểu thị nữ nói:
“Ta... Ta nhất định phải thành thật với ngươi một chuyện, ta thực ra là phụng mệnh Herodotos để tiếp cận ngươi, trở thành bạn của ngươi, như vậy sẽ dễ moi bí mật từ miệng ngươi hơn.”
Nói xong, Ruby đã chờ đón sự kinh ngạc và phẫn nộ của Clara. Nhưng khi lùi lại nửa bước ngẩng đầu, cô lại thấy tiểu thị nữ bình tĩnh hơn mình tưởng rất nhiều.
“Ngươi biết từ trước rồi sao?” Ruby giật mình.
“Không có, nhưng vì bây giờ ta vẫn còn sống, vậy có nghĩa là ngươi cũng không bán đứng ta,” Clara xua tay, “những chuyện khác đều nhỏ thôi.”
“Ngươi là người tốt, Marie.” Ruby nói, “Ngươi nói đúng, chúng ta nhất định phải bảo vệ nhau, ngươi có gì cần ta giúp không?”
“Trước mắt, điều đầu tiên là phải ổn định Herodotos, hắn chắc chắn sẽ không hài lòng khi để ta chỉ mãi đảo bình gốm, dù sao ta đã nói với hắn là năng lực càng luyện càng mạnh.”
“Vậy ngươi còn có... cái thí nghiệm nào khác nữa sao?”
“Hai ngày này, ta lại nghĩ ra một cái, hơn nữa trong tay ta cũng vừa hay có vật liệu, nhưng ta vẫn chưa nghĩ ra lần này giải thích như thế nào, dù sao hiện tượng lần này không giống như việc bông cháy đơn giản dễ thấy.”
“Bịa chuyện sao? Cái này đúng là việc ta giỏi.” Ruby xung phong nhận việc, “Ngươi có thể giao phần này cho ta.”
“Tuyệt quá!” Tiểu thị nữ vui mừng khôn xiết, “nhưng chỉ như vậy không phải là giải pháp lâu dài, sớm muộn gì cũng sẽ lộ tẩy thôi, chúng ta vẫn phải liên lạc với Song Hưu giáo, chỉ cần biết ta ở đâu, Merlin chắc chắn có cách cứu chúng ta.”
“Herodotos đã quyết định đưa ngươi về Đa Lân thành, nhất định sẽ giám sát ngươi chặt chẽ, không để ngươi có cơ hội tiếp xúc với bên ngoài, nhưng hắn đối với ta có lẽ sẽ lơ là, đến lúc đó có lẽ ta có thể giúp ngươi mang tin tức ra ngoài.”
“Vậy thì nhờ vào ngươi.”
“Chúng ta nhất định có thể trở về Lục Dã.”
“Không, không, không, đừng nói như vậy.” Nghe vậy, sắc mặt tiểu thị nữ thay đổi, vội vàng đưa tay bịt miệng Ruby lại.
Người sau vẻ mặt khó hiểu: “Tại sao? Ta chỉ muốn cổ vũ ngươi thôi mà.”
“Mục tiêu này không có vấn đề gì, nhưng Merlin gọi hành vi này là cắm flag, ở Thần Quốc xem như một loại lời nguyền ẩn hình đó, tóm lại, bình thường không có việc gì thì đừng nói những lời mờ ám như vậy, mạnh như Merlin tiên tri còn gánh không nổi lời nguyền này.”
“Được rồi. Vậy sau này ta sẽ không nói như vậy nữa.” Ruby thấy Clara vẻ mặt nghiêm túc, cũng cảm nhận được sự nghiêm trọng của tình hình, vội vàng đảm bảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận