Làm Công Tiên Tri

Chương 271: Chồn tiểu thư tài nghệ biểu hiện ra

Chương 271: Chồn tiểu thư trổ tài nghệ Irea được thị nữ hầu hạ mặc lễ phục.
Bộ lễ phục màu đen này do nàng đặt may ở tiệm may tốt nhất thành Nham Tuyết từ một tháng trước, tiêu tốn hết bốn mươi chín đồng vàng, còn là nhờ danh hiệu anh hùng Đồ Long tăng thêm hiệu ứng ưu đãi.
Cái giá này khiến Thỏ tiểu thư đau ví một thời gian dài, nhưng may mắn là thành phẩm cuối cùng làm nàng rất hài lòng.
Lễ phục được may từ một tấm lụa lớn làm chất liệu chính, được cắt may theo kiểu dáng thịnh hành nhất ở Vương Đô năm nay, trước ngực thêu huy hiệu thỏ của gia tộc Arias, tay áo thì được tô điểm bằng hoa văn màu vàng.
Tóm lại, lễ phục này vừa đẹp mắt, lại có lớp vải lót tốt, sau khi mặc vào chắc chắn sẽ không ai còn nói Irea nàng là gái quê nữa.
Vấn đề duy nhất là phần eo hơi chật...
...Đây không phải do tay nghề thợ may kém, cũng không phải do đo sai kích thước, thực tế là bản thân nữ lãnh chúa đã chủ động yêu cầu thợ may sửa phần eo nhỏ lại.
Lúc đó, Thỏ tiểu thư tràn đầy tự tin rằng sau này nhất định sẽ giảm được chỗ mỡ thừa trên bụng, dù sao rồng nàng còn giết được, lẽ nào lại không đối phó được với mỡ thừa hay sao?
Nhưng sự thật chứng minh, mỡ thừa nàng thật sự không đối phó được.
Một tháng trôi qua, bụng của nàng không những không nhỏ đi mà còn có vẻ căng tròn hơn, hoàn toàn không vừa với bộ lễ phục mới.
Nhưng Thỏ tiểu thư cũng có tuyệt chiêu, nàng hít sâu một hơi, bụng dưới lập tức phẳng xuống, sau đó thị nữ bên cạnh tranh thủ thời gian ra tay, nhét chủ nhân của mình vào trong.
Nữ lãnh chúa mặc xong quần áo tử tế thì thở ra một hơi, lại cúi đầu nhìn phần eo của mình.
Cũng được, chỉ là hơi kích một chút.
Dạ dày không thoải mái lắm, nhưng cố gắng một chút, chịu đựng xong nghi thức nhập giáo thì cũng không sao.
Chuyện giảm béo này... Lần sau nhất định.
Nhưng nàng còn chưa kịp bước ra ngoài, kỵ sĩ Thomas phụ trách tuần tra bên ngoài đã mang đến một tin tức xấu.
"Cái gì, ngươi nói có người của một thôn đang chạy về đây? Có vấn đề gì sao, ta chẳng phải đã nói là cho phép toàn bộ dân trên lãnh địa đến xem nghi thức buổi sáng rồi sao?"
"Ta sợ bọn họ không phải đến xem nghi thức nhập giáo của ngài đâu." Thomas nói.
Nữ lãnh chúa lúc này mới nhớ ra chuyện gì, vỗ trán một cái, "Ái da, sao ta lại quên mất chuyện đó!"
"Ta đã phái người theo dõi tình hình bên kia, trước đây bọn họ rất yên tĩnh, chắc chắn là cố tình chọn hôm nay để nổi dậy, phía sau chắc chắn có người giật dây."
"Là người của giáo hội Ngân Nguyệt."
Thỏ tiểu thư đau đầu nói, kỳ thật không phải nàng quên, ban đầu khi hứa với đám dân làng sẽ trả lại cho bọn họ một sự công bằng, nàng đã lập tức phái người điều tra chuyện này, đáng tiếc sau đó không có tiến triển gì.
Chủ yếu là những người tham gia vào chuyện đó đều đã chết cả rồi, hai tu sĩ Song Hưu của giáo hội kia ngay cả t·hi t·hể cũng bị đốt thành tro, những kỵ binh mặc giáp đen thì đã chạy mất, về sau cũng không tìm thấy nhân chứng nào khác.
Người duy nhất có vẻ biết chút gì đó là tư tế Gilles, nhưng lại là một tên lưu manh.
Nữ lãnh chúa đã giam hắn vào ngục tối, nhưng hắn một chữ cũng không chịu nói, thậm chí còn ở trong ngục tối đi truyền giáo cho những tù nhân khác, tuyên truyền về sự nhân từ và công chính của Pythia.
"Hay là dùng hình đi!" Thomas đề nghị, "Chỉ có cách đó mới có thể moi được thông tin từ miệng hắn."
"Không được." Irea nói, "ta đã hứa với đám dân làng đó là sẽ không động thủ với Gilles và cái cậu trẻ tuổi Jacob kia, hơn nữa giáo hội cũng chỉ mong chúng ta làm như vậy."
"Vậy để ta khuyên bọn dân làng kia quay trở lại."
"Ý của ngươi là... đuổi bọn họ đi, Thomas tước sĩ." Thỏ tiểu thư nhìn thấu ý đồ trong lòng của kỵ sĩ, "Xin đừng làm như thế, cứ để bọn họ đến đi."
"Bọn họ sẽ phá hỏng nghi thức nhập giáo của ngài."
"Không, sẽ không, thân là lãnh chúa của bọn họ, việc chủ trì công lý cho bọn họ là trách nhiệm của ta, hơn nữa tiên tri Merlin sẽ giải quyết tốt chuyện này." Nữ lãnh chúa nói, "Ta tin tưởng hắn."
Thomas thấy nàng quyết tâm, cũng không nói thêm gì nữa, gật đầu nhẹ rồi lui ra ngoài.
Không lâu sau đó, một đoàn người gần trăm người đã xuất hiện trước cổng chính của lâu đài Trà Bôi.
Lúc đầu khi còn ở xa, đám quý tộc và tân khách trong lâu đài còn tưởng là vị đại nhân vật nào dẫn theo một nhóm lớn tùy tùng đến.
Nhưng khi bọn họ nhìn rõ trang phục của người đến, biểu cảm trên mặt dần dần trở nên cổ quái, mà những người có khứu giác nhạy bén hơn, thì đã ngửi thấy mùi vị của một vở kịch hay sắp diễn ra.
Ví dụ như Angela, người hôm qua dưới áp lực của gia tộc, đã phải miễn cưỡng xin lỗi Thỏ tiểu thư, lúc này trong mắt đã lộ ra vẻ thích thú không giấu diếm.
Chồn tiểu thư nâng ly rượu nho, vờ như đang ngắm cảnh bên ngoài, mặt thì nghiêm túc nhưng thực ra trong lòng đã sớm nở hoa.
Trên đời này không có gì vui hơn là được nhìn con thỏ kia gặp xui xẻo, nếu có thì đó là được nhìn hai lần con thỏ xui xẻo kia.
Đang nghĩ ngợi, nàng thấy nữ lãnh chúa bước xuống bậc thang của lâu đài.
Tuy khó chịu với Irea, nhưng Angela cũng không thể không thừa nhận con thỏ này hôm nay trông vẫn rất xinh đẹp.
Tuy ngực hơi phẳng, không ngờ cái tên thường ngày chẳng vận động này lại có dáng người tốt như vậy, toàn thân không có chút mỡ thừa nào, lẽ nào đây là t·hiên phú của gia tộc nào đó sao?
Mà bộ lễ phục nàng đang mặc cũng làm nàng rạng rỡ hơn không ít, nhìn qua là hàng cao cấp, lại là kiểu dáng mới nhất của Vương Đô, không biết con thỏ này đã tích cóp bao nhiêu năm cà rốt mới mua nổi bộ này đây.
Angela bĩu môi, có chút ghen tị nghĩ, nhưng rồi nàng lại chú ý đến vẻ mặt có chút không tự nhiên của nữ lãnh chúa, ngay cả hô hấp dường như cũng không dám dùng sức quá, cứ như thể hít thở thôi cũng tốn tiền vậy.
Chồn tiểu thư cảm thấy trạng thái này rất quen, nhưng lại không nhớ nổi vì sao mình lại có cảm giác quen thuộc như thế.
Thế là nàng chỉ có thể nhấp một ngụm rượu nhỏ, cố nén cơn ghen tị trong lòng.
Kết quả ly rượu vừa mới tới cổ họng nàng, còn chưa kịp nuốt xuống thì một khắc sau nàng bỗng nhiên nhớ ra điều gì, rượu bị nàng phun ra hết.
Có lẽ là ý thức được hành động của mình lúc này rất mất lịch sự, vào khoảnh khắc cuối cùng Angela vội vàng đưa tay che miệng, kết quả là nàng dùng mũi để biểu diễn màn song long xuất thủy cho mọi người xem.
Gia chủ gia tộc Arias lúc này đang suy nghĩ về đám dân làng bên ngoài và nghi thức sắp tới, ngẩng đầu lên thì thấy chồn tiểu thư đang trổ tài, cũng phải ngẩn người.
Sau đó theo bản năng vỗ tay hai cái, ý thức được không ổn liền vội vàng dừng lại.
Đáng tiếc đã muộn, Angela tự thấy bị n·h·ụ·c nhã thì mặt đã đỏ bừng, hai tay nắm chặt, toàn thân run rẩy, nàng dùng hết sức bình sinh mới nghiến răng thốt ra một câu, "Ngươi, ngươi... khinh người quá đáng! Rõ ràng gia tộc bọn ta còn đưa cho ngươi không ít vũ khí và trang bị mà!"
Nói xong câu đó, đại tiểu thư gia tộc Emanuel liền ôm mặt vừa khóc vừa chạy về phía xe ngựa của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận