Làm Công Tiên Tri

Chương 616: Chiến tranh đốt đều là tiền

Chương 616: Chiến tranh đốt đều là tiền.
Lý Du mặc dù cùng Irea cùng Durham bọn người đã lên kế hoạch tác chiến, nhưng vẫn còn rất nhiều việc cần phải làm.
Đánh đêm, là một loại chiến pháp thần kỳ có thể lấy yếu thắng mạnh. Phe tấn công lợi dụng bóng đêm để giảm bớt bất lợi về quân số hoặc trang bị.
Trong lịch sử có không ít những trận đánh đêm kinh điển, trong chiến tranh Triều Tiên, quân tình nguyện đã gây ra bối rối lớn cho quân Mỹ bằng những trận đánh đêm xuất quỷ nhập thần, làm cho ưu thế về hỏa lực và không trung của quân Mỹ khó phát huy.
Nhưng để tổ chức được một trận đánh đêm thành công cũng không phải chuyện dễ dàng. So với những trận thắng lợi thì các trận đánh đêm thất bại còn nhiều hơn.
Trong đó, khó khăn lớn nhất xuất phát từ việc chỉ huy, nhất là đối với quân kỷ vốn đã rất lỏng lẻo, mà quân đội thời Trung cổ lại được góp nhặt từ các gia tộc khác nhau, thì việc làm cho kỷ luật nghiêm minh không phải chuyện đơn giản.
Ví dụ như trước kia, Hugues không chịu nghe theo mệnh lệnh của hầu tước Coulomb mà tự mình dẫn quân vào dãy núi Long Tích, điều này tất nhiên có sự tiếp tay của hắn với người lùn, nhưng với quý tộc trên đại lục Bratis, đây không phải là chuyện kỳ quái.
Với thân phận một phong thần, có nghĩa vụ hưởng ứng quân chủ, chiến đấu vì quân chủ, lại thường xuyên tự chuẩn bị lương khô, thì trên đường trộm cướp chút đồ, kiếm thêm chút thu nhập đền bù tổn thất cũng hợp tình hợp lý.
Thường thì ngay cả quân chủ cũng không quá ngăn cản những hành vi như vậy. Đó là lý do vì sao Coulomb không hề nghi ngờ Hugues.
Về phía Thỏ tiểu thư cũng có tình trạng tương tự, ngoài hai ngàn quân mà nàng mang đến, thì số còn lại đều là chiến binh của các gia tộc khác.
Trên danh nghĩa, những người này đều nghe theo vị thống soái là nàng, nhưng trên thực tế, dựa theo truyền thống của đại lục, nếu Irea muốn điều khiển những người này, phải thông qua các lãnh binh quý tộc trước.
Sau đó, các quý tộc mới truyền mệnh lệnh xuống kỵ sĩ của mình, và cuối cùng các kỵ sĩ mới suất quân của mình thi hành mệnh lệnh, vừa tốn nhiều tầng lại vừa rắc rối. Quan trọng nhất là, những người này cũng có tính tự chủ nhất định.
Họ không đến mức công khai chống lại lệnh của thống soái Irea, nhưng cũng gây không ít xáo trộn trong chỉ huy.
Ban ngày còn dễ, ta loạn ngươi cũng loạn, cứ vậy mà đánh.
Nhưng đánh đêm thì không thể như vậy được, chưa tới chiến trường đã mất hai ba phần người, tiếp theo đó lại đánh nhau loạn xạ, người mình xô đẩy giẫm đạp lẫn nhau, thêm cả việc rơi xuống khe núi….... Thì trận này không cần đánh cũng nhận thua được.
Để tránh việc này xảy ra, việc đầu tiên Irea cần làm là cải tổ quân đội, thực hiện thống nhất chỉ huy và điều hành.
Nhưng hàng ngàn năm nay, mọi người đã quen với cách biên chế và chiến đấu trước đó. Việc Irea thuyết phục các quý tộc khác tạm giao binh quyền không hề dễ dàng.
May mắn, nàng có danh hiệu quán quân luận võ, và trước đó khi rồng đen quấy phá Tây Cảnh, cũng chính nàng đã đứng lên dũng cảm giết rồng thành công, giúp các gia tộc ở Tây Cảnh mang ơn.
Nhưng quan trọng nhất là, trong các trận chiến vừa qua, nữ lãnh chúa đã thể hiện tài chỉ huy của mình khi mượn Thánh khí truyền thanh của Song Hưu giáo.
Nàng đã nhiều lần dẫn dắt mọi người chiến thắng, đánh tan quân lùn gần Toái Thạch cốc, và danh tiếng Nữ Võ Thần của đế quốc ngày càng vang dội.
Thêm vào đó, địch mạnh đang ở trước mắt, tuy rằng đã tạm giải quyết được lương thực nhờ cướp bóc các bộ lạc dã nhân, nhưng một ngày không đánh bại được những người lùn kia, bọn họ sẽ không thể nào rời khỏi thung lũng và mãi sống trong nguy hiểm.
Vì vậy, cuối cùng mọi người đã đồng ý với đề nghị của nữ lãnh chúa. Thế là cô gái liền chia 8.000 quân thành 16 đại đội, mỗi đại đội 500 người và cấp cho một bộ đàm.
Như vậy thì có thể tiến hành chỉ huy thời gian thực, và giữa các đội có thể phối hợp với nhau.
Ngoài ra, nữ lãnh chúa còn sớm định ra ám hiệu, để phân biệt ta địch. Ai trả lời đúng ám hiệu thì là người mình, ai không trả lời được là địch, lúc đó chém giết liền xong.
Đương nhiên, chỉ chém mù quáng cũng không được, phải có ánh sáng.
Nhưng ánh sáng trong đêm tối là con dao hai lưỡi, nó vừa giúp ta xác định mục tiêu, gây áp lực tâm lý cho địch, lại vừa làm lộ quân ta và biến thành mục tiêu bị tấn công.
May mà, nữ lãnh chúa còn có máy bay không người lái, Lý Du dự định lắp thêm đèn pha, để chiếu sáng cho đại quân. Vì máy bay không người lái hoạt động trên không, chỉ cần lên tới độ cao nhất định là không lo bị tấn công, có thể tự do tìm kiếm mục tiêu tấn công.
Chiếu chùm sáng lên mục tiêu sẽ biến chúng thành bia ngắm cho quân cung thủ. Những chùm sáng mạnh này cũng có thể gây mù nhất thời, thêm vào việc cột sáng trắng xuất hiện bất ngờ trên đầu cũng khiến quân địch hoảng sợ tột độ.
Mặt khác, chúng có thể hỗ trợ chỉ huy, cho chiến sĩ chưa nghe rõ mệnh lệnh biết được hướng tấn công.
Nhưng vì máy bay dân dụng tầm 30 – 40 phút là phải quay về nạp điện, Lý Du cần mang theo nhiều pin.
Ngoài ra, Lý Du còn mua một ít sơn dạ quang, đến lúc đó có thể bôi lên mặt chiến sĩ, vừa để hù dọa người lùn, lại vừa làm dấu nhận diện.
Cuối cùng không thể thiếu bạn cũ Molotov cocktail.
Jacobi vừa chết, trên bầu trời chẳng ai là đối thủ của Chu Chí Cương.
Lý Du dự định phát huy triệt để lợi thế trên không của mình. Hắn đã trang bị cho Chu Chí Cương một bộ dụng cụ nhìn đêm, nhờ vậy, Chu Chí Cương không cần ánh sáng mà vẫn có thể hoạt động và bảo đảm an toàn.
Mang thêm Molotov cocktail là hắn có thể hóa thành máy bay ném bom tàng hình.
Khi đó, hắn sẽ đi đốt kho lương của người lùn, đồng thời tạo ra sự hỗn loạn trong đội hình của chúng.
Lý Du viết ra danh sách những thứ cần mua, tính toán giá tiền, phát hiện hạn mức tiêu dùng tháng tới không đủ.
May mắn, các tài khoản video ngắn của hắn trên vài nền tảng bắt đầu có chút khởi sắc, ngoài lượt phát đã mang lại chút lợi nhuận, cũng đã có đơn hàng tìm tới cửa, Trương Diên Lâm vẫn đang tích cực liên hệ.
Có lẽ sẽ sớm có thu nhập mới, số tiền này được Lý Du tiếp tục bù vào. Hơn nữa đã làm là làm cho tới, hắn lại mua thêm 13 máy bay không người lái, quyết tâm dốc hết vào trận chiến sắp tới, đảm bảo mỗi tiểu đội có ít nhất một máy bay hỗ trợ tác chiến.
Cuối cùng, các thứ cộng lại tiêu hết hơn tám vạn tệ, Lý Du thật sự đã đại xuất huyết cho trận chiến này.
Trong vài ngày sau đó, hắn lần lượt mang những thứ này đến Lục Dã.
Trong khi đó, ở vị diện khác, nữ lãnh chúa một mặt tiếp tục càn quét các bộ lạc dã nhân, một mặt nhân cơ hội này để luyện tập chi đội quân vừa được biên chế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận