Làm Công Tiên Tri

Chương 418: Ta muốn cho chủ nhóm bỏ tiền

Chương 418: Ta muốn cho chủ nhóm bỏ tiền Lư Vĩ Gia nắm Lý Du, nói một cách nghiêm chỉnh thì không phải là một đoạn văn, mà là một chuỗi mã giải tỏa.
Mà muốn giải tỏa văn kiện hắn đã gửi đến nhóm bên trong.
Chuỗi mã giải tỏa này dài đến mười sáu vị, trong đó bao gồm cả chữ hoa, chữ thường, số và ký hiệu, để đảm bảo không ai có thể giải mã được.
Hơn nữa Lư Vĩ Gia còn cùng đám dân mạng ngu xuẩn trong nhóm ước định một thời gian hữu hiệu, sau khi hết thời gian, coi như văn kiện bên trong có bị người giải mã cũng không tính là gì.
Đây là sách lược mọi người đã cùng nhau bàn bạc kỹ lưỡng, nhưng trên thực tế không lâu sau đa số người đã không còn để tâm đến chuyện này nữa.
Lý Du mở Q nhóm ra thì thấy bên trong ngoài dự liệu là rất náo nhiệt.
Tin nhắn liên tục cuộn màn hình, các thành viên nhóm đang lần lượt dâng hương cho chủ nhóm.
Lư Vĩ Gia được coi là một người làm video quỷ súc, ngày thường luôn là một bộ dạng hề hề ha ha, vì cái gọi là ngưu tầm ngưu mã tầm mã, những người thích video của hắn phần lớn cũng không phải là người đứng đắn gì.
Thêm vào đó Lư Vĩ Gia cũng từng biểu thị rõ ràng, sau khi chết hi vọng mọi người cứ làm việc mình đang làm, gọi người chơi game thì cứ gọi, "nước" nhóm thì cứ "nước" nhóm, tất cả vẫn như cũ, không cần cố ý đến điếu tang hắn, cũng đừng làm cho không khí trong nhóm quá nặng nề.
Tuân theo nguyện vọng của hắn, giữa một loạt lời dâng hương vẫn có người đăng ảnh đồ sắt lên.
Rất nhanh, người đăng ảnh liền bị mọi người cùng nhau khiển trách, đồng thời để hắn nhận lỗi về hành vi vừa rồi, các thành viên trong nhóm còn nhất trí yêu cầu hắn đăng thêm nhiều đồ hơn.
Chính trong bầu không khí rối ren như vậy, có người chú ý đến chủ nhóm đã online.
Thế là nhóm trong trở nên im ắng một chút.
Việc Lư Vĩ Gia mất, những quản lý quen biết hắn trong nhóm đã thông báo cho mọi người, thậm chí có người còn đi tham dự tang lễ của hắn, nếu không thì cũng đã không ở đây liên tục "dâng hương" rồi.
Lúc này tài khoản QQ của Lư Vĩ Gia bỗng nhiên online trở lại, phản ứng đầu tiên của mọi người là tài khoản đã bị người nhà Lư Vĩ Gia tiếp quản.
Nghĩ đến người đang dùng tài khoản có thể là ba hoặc mẹ của Lư Vĩ Gia, mấy ông bạn lúc nãy còn đang vui vẻ đăng ảnh đồ sắt giờ có chút hốt hoảng, cuống cuồng rút lại tin nhắn.
Một lát sau, cuối cùng có người mở miệng hỏi, “Xin hỏi ngài là ai?” “Mọi người khỏe, ta là cái người kỳ quái trước đó Lư Vĩ Gia đã nhắc đến với các ngươi.” Lý Du gõ chữ trả lời.
Nhóm trong lập tức trở nên xôn xao.
“Ngọa Tào! Sao ngươi lại có tài khoản QQ của chủ nhóm?!” “Thật hay giả vậy, chẳng phải là quản lý nào đó giả mạo đấy chứ, Nhuyễn Nê quái, Nhuyễn Nê quái đâu, chẳng phải nó có quan hệ tốt nhất với chủ nhóm sao, lúc sinh thời có khi chủ nhóm đã cho nó tài khoản.” Nhuyễn Nê quái đang đi làm cũng bị mọi người điên cuồng @, trả lời, “Không phải ta, ta đang họp.” Để chứng minh, Nhuyễn Nê quái còn đăng ảnh, trong ảnh một cô gái mặc đồ công sở đang giảng ppt.
Vì Nhuyễn Nê quái chụp trộm nên chỉ lấy được nửa người trên.
Lại có người lạc đề, “Chân đẹp!” “Chân đẹp +1” “Chân đẹp +2” “Giờ là lúc nhìn chân à?! Tài khoản của chủ nhóm bị trộm rồi!” “Không phải trộm nick,” Lý Du tiếp tục gõ chữ, “là chính Lư Vĩ Gia cho ta tài khoản.” “Vậy có phải khi đó ngươi tiếp cận hắn là để lừa tài khoản QQ của hắn không?” “Đương nhiên không phải, trên thực tế là sau khi hắn chết thì hắn mới đưa tài khoản cho ta.” “Không tin!” “Không tin +1!” “Không tin +2!” “Không tin +10086!” Đám dân mạng cho rằng ai ai cũng đều là người trưởng thành, trẻ vị thành niên nhận giáo dục chủ nghĩa duy vật, không thể bị mấy thứ phong kiến mê tín lừa gạt.
“Ta có mã giải tỏa.” Lý Du đánh chuỗi mật mã mà Lư Vĩ Gia đã nói cho hắn lên màn hình, nhóm trong lại một lần nữa sôi trào, một văn kiện tên là Ran Ran Ru trong nhóm chia sẻ bắt đầu được tải xuống không ngừng.
Lý Du cũng tải văn kiện kia về, điền mật mã vào, rồi giải nén ra một file video.
Video hẳn là do Lư Vĩ Gia quay trước khi qua đời vài ngày, lúc đó hắn đã vào phòng bệnh ICU, nhưng sắc mặt có chút khá hơn so với lúc Lý Du đến thăm hắn lần hai.
Hắn vẫy tay về phía điện thoại, “Chào mọi người, khác với bản nháp mà ta đã gửi trước đây, video này chắc là sẽ không công khai đăng lên đâu, ta thậm chí còn không chắc liệu có ai xem được nó hay không nữa.
"Đầu tiên, ta muốn nói rõ một chút, cho tới bây giờ, ta cũng không nói mật mã giải tỏa cho ai cả, sau này chắc cũng sẽ không. Cho nên, nếu có ai đó thấy được video này trong thời hạn có hiệu lực, vậy có nghĩa là ta đích đích xác xác đã chuyển sinh sang thế giới khác rồi!
“Oa a, ta không biết nên nói cái gì. Ta là một người làm video quỷ súc mảng ẩm thực, vẫn luôn tự nhủ với mình phải tích cực lạc quan một chút, đem những điều tốt đẹp trên thế giới này thể hiện cho các bạn xem, nhưng thực tế là ta hoàn toàn không thích nó, ta không thích cái thế giới này.” Cảm xúc Lư Vĩ Gia đột nhiên kích động, “Nó thật tồi tệ, lạnh lùng vô tình, vận hành một cách vừa hoang đường lại vừa ổn định, toàn thân trên dưới đều là vấn đề, mỗi khi ta mở các nền tảng xã giao lên, ta đều cảm thấy người trên thế giới này đã phát điên hết rồi, còn điên cuồng hơn cả mấy video quỷ súc mà ta đã xem.
“Đây mới là quỷ súc thực sự, hiện thực mới là quỷ súc, giống như việc ta không hiểu tại sao mình phải phí những ngày tháng còn lại không nhiều để làm mấy cái video này, tại sao lại tin vào cái tên khốn nạn tiên tri nói mấy chuyện ma quỷ kia chứ, hắn trông như mấy người chuyên đi bán bảo hiểm hay là môi giới bất động sản vậy...
“Ta không nên tin hắn, ta cũng là một thằng ngốc [tít], nhưng mà ta rất sợ hãi, sự bình tĩnh và hờ hững mà ta đã thể hiện trước kia đều là giả, ta rất sợ, thực sự rất sợ, ta vẫn chưa muốn chết mà.” Trong video Lư Vĩ Gia nói đến đây thì khóc nức nở, ống kính cũng không ngừng xoay vòng, cuối cùng chìm vào một màu đen kịt.
Sau khi xem xong, Lý Du lại quay về Q nhóm.
Bên trong đang cuộn màn hình “thật là mở khóa được!” Sau đó có người nói, “lúc nãy có phải chủ nhóm đã mắng người giúp hắn chuyển sinh sang kiếp khác là một thằng ngốc [tít] trong video không?” “Đúng đó, tao cũng nghe thấy, tao nghĩ hắn dù có sang thế giới khác thì cũng chả khá hơn được đâu.” “Nói không chừng chủ nhóm ở bên đó chết rồi.” Mấy thành viên trong nhóm ồn ào, điểm chung là bọn họ đều không lạc quan về tương lai của Lư Vĩ Gia ở một thế giới khác.
Cho đến khi có người lại chen vào, “Này, mấy người nói xem chủ nhóm có thực sự xuyên không không?” Nhóm trong lại lâm vào im lặng, một lát sau có người gõ chữ, “có lẽ thế.” “Có vẻ như cũng chẳng có lời giải thích nào khác.” “Hắn có mật mã tài khoản của chủ nhóm, còn cả mã giải nén, vậy nên…” “Mấy người đang diễn trò thôi hay là nghiêm túc vậy? Đừng nói là thực sự tin mấy lời kia đấy nhé.” Có người nghi ngờ.
“Khó nói.” “Khó nói +1.” “Nguy rồi, ta cũng có chút tin rồi.” “Đây là lần đầu tiên ta xem video của chủ nhóm mà không cười nổi, ta mới hai mươi tuổi thôi, luôn nghĩ cái chết còn rất xa xôi, nhưng xem video cuối cùng của chủ nhóm, tự dưng thấy bất an, hơn nữa cũng có chút sợ chết, nếu có một thế giới khác thì… cũng không tệ nhỉ.” “Đúng đó, tin một chút cũng không có gì mất mát, nói không chừng sau khi chết còn có thể gặp được chủ nhóm, để hắn dắt bọn mình mấy nick nhỏ này, giờ ta sẽ vào video sinh thời của hắn mà "bỏ tiền" luôn đây!” “Mấy người lúc nãy chẳng phải vừa bảo chủ nhóm ở bên đó chắc chắn chết sao? Thay đổi nhanh quá vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận