Làm Công Tiên Tri

Chương 153: Còn có, đừng quên nghỉ ngơi

[Bảo Vệ Môi Trường Ếch Xanh] vừa mới khai trương, liền liên tiếp mang đến cho Lý Du một chiếc ghế mát-xa, cùng một quả bóng rổ. Cái trước bị vứt bỏ hẳn là bởi vì lớp da nhân tạo bên ngoài bị bong tróc nhiều chỗ, cái sau thì hơi méo mó, có một chỗ nhỏ bị phồng lên. Hai thứ đồ này đặt ở chỗ của Lý Du, quả thực là rác rưởi đúng nghĩa, ít ra đa số người nếu như nhìn thấy ở ven đường, cũng sẽ không nảy ra ý nghĩ đem chúng về nhà. Nhưng ở Bratis, chúng lại trông thuận mắt hơn nhiều. Dù sao cho dù là chiếc ghế mát-xa hỏng, ngồi lên vẫn thoải mái hơn những chiếc ghế khảm đầy bảo thạch trong nhà quý tộc kia, huống hồ cái ghế này còn có chức năng xoa bóp. Mặc dù cần phải cắm điện mới dùng được, nhưng chỉ cần Lý Du mang theo một cục pin công suất lớn là có thể khiến nó hoạt động trở lại. Còn về việc nạp điện, có thể dùng tấm pin mặt trời do thương gia bán pin cung cấp. Hoặc là tương lai có thể tiến thêm một bước, tìm một con suối nhỏ tự mình làm một trạm phát điện đơn giản. Ống dẫn dòng và bánh xe có cánh quạt sẽ dùng ống pvc (vì nhẹ, dễ mang theo hơn ống sắt), còn lõi máy phát điện và mạch in PCB ổn áp sóng lọc thì đúng là không thể tự sản xuất được, nhưng bản thân chúng cũng không nặng, mua trên mạng về cơ bản một lần là mang đến được, cuối cùng gắn thêm cục pin, là có thể thu thập điện do máy phát ra. Tương tự cũng có thể tận dụng sức gió hoặc hơi nước để phát điện. Nếu không phải vì con rồng trong đầm lầy, kế hoạch tiếp theo của Lý Du vốn là xây một nhà kho. Ở đại lục Bratis, trên lãnh địa, bình thường chỉ có lãnh chúa mới xây nhà kho, phần lớn nhà kho vẫn dựa vào sức người hoặc sức kéo của súc vật để tách vỏ thóc, xay thành bột mì. Khi nông nô hoặc nông dân tự do sử dụng nhà kho phải trả một khoản tiền, hoặc là đổi bằng cách làm thuê cho lãnh chúa. Nhưng phương thức chế biến bột mì này hiển nhiên có chút lạc hậu, rõ ràng thêm cái cối xay gió là giải quyết được chuyện, còn muốn làm phiền nhân lực, điều này rõ ràng không phù hợp với giáo lý của Song Hưu giáo. Mà khi có cối xay gió, lúc xay bột mì cũng có thể lấy ra phát điện, có thể nói vẹn toàn đôi bên. Lý Du đang suy nghĩ chuyện này, chiếc kính râm trên mặt dưới góc phải bỗng nhiên bắt đầu nhấp nháy, Lý Du phát hiện ở đó có cái thông báo, liền dời mắt qua. Sau đó một cửa sổ nhỏ hiện ra —— phát hiện nhiệm vụ mới. [Nhiệm vụ chi nhánh 7] xây dựng một tòa nhà kho có cối xay gió, làm sâu sắc thêm lòng sùng bái của các tín đồ đối với Thứ Bảy, nhiệm vụ thưởng 200 điểm tín ngưỡng, có xác nhận hay không? Có/Không. “…” Lý Du thấy vậy không khỏi cảm khái, bộ [kính râm trò chơi] này đúng là tận lực trò chơi hóa mọi thứ. Chỉ là khác với những nhân vật chính Long Ngạo Thiên có hệ thống đi kèm trong tiểu thuyết mạng, phần thưởng nhiệm vụ này không phải hệ thống tặng không cho hắn. Bởi vì theo suy đoán của Lý Du, sau khi nhà kho xây xong, hoàn toàn chắc chắn sẽ giúp Song Hưu giáo thu hút thêm tín đồ, thu thập tín ngưỡng, còn việc có tăng trưởng 200 điểm tín ngưỡng hay không thì không biết. Lý Du đoán hoặc là con số này do hệ thống bên trong [kính râm trò chơi] tính ra đại khái giá trị, giống như mấy cái cấp bậc và thanh máu kia, hoặc là đơn giản là do chính nó chém gió. Ngược lại nó còn chẳng nói gì khi cấp thưởng, đợi đến khi số điểm tín ngưỡng trên tay [Fifty Fathoms] của Lý Du đạt đủ 200, [kính râm trò chơi] lại có thể dày mặt nói đã phát xong thưởng. Tóm lại, tất cả phần thưởng nhiệm vụ cuối cùng đều do Lý Du tự mình làm, hệ thống này căn bản keo kiệt bủn xỉn, chỉ biết nói mồm cho sướng. Mặc dù là tự lừa mình dối người, nhưng hệ thống nhiệm vụ cũng không thể nói là không có tác dụng gì. Ít nhất thông qua hình thức nhiệm vụ, Lý Du có thể nhóm các hạng mục công việc cần làm ra, ví như nhiệm vụ chính tuyến trên bảng nhiệm vụ của hắn là điều tra con rồng trong đầm lầy. Đó chính là chuyện gấp gáp nhất của Lý Du trong khoảng thời gian này, mặt khác hắn còn có mấy nhiệm vụ chi nhánh đang tiến hành, ví dụ như [nhiệm vụ chi nhánh 2] xây nhà mới, đằng sau còn tri kỷ chú thích tiến độ (29/300). Ý nói trên thuộc địa của Song Hưu giáo đã xây được 29 căn nhà gạch, cách mục tiêu cuối cùng là 300 căn còn thiếu 271 căn. Hay là Lý Du nhanh chóng hoàn thành [nhiệm vụ chi nhánh 3] xây nhà xí (25/30). Tầm quan trọng của nhà xí còn hơn cả nhà mới, cũng là hạng mục mà Lý Du vẫn toàn lực thúc đẩy. Không còn cách nào, không có nhà gạch để ở thì đám người thằn lằn còn có thể ngủ trên cây, nhưng nếu một ngày chưa xây xong nhà xí thì đám người thằn lằn chỉ có thể tùy tiện đi đại tiểu tiện, vừa khó ngửi lại vừa lãng phí phân bón quý giá. Bởi vậy, ngay khi gạch đỏ ra lò, Lý Du lập tức bắt tay vào xây nhà xí. Một nhà xí tám bồn cầu, bốn nam bốn nữ, xây xong tất cả 240 bồn cầu, bình quân 4-5 người một bồn, giai đoạn hiện tại coi như đủ dùng. Với những đồ vật có số lượng thực tế này thì hệ thống lại không hề nói nhảm nữa, hơn nữa số lượng vẫn được cập nhật theo thời gian thực, có thể giúp Lý Du nắm bắt tiến độ công việc. Cho nên bộ [kính râm trò chơi] này ngoại trừ việc ảo diệu như không có tác dụng gì thì thực tế vẫn cung cấp không ít tiện lợi cho công việc của Lý Du. Vì vậy dù biết rõ phần thưởng tất cả đều là ảo, Lý Du vẫn lựa chọn tiếp nhận [nhiệm vụ chi nhánh 7]. Sau đó hắn kéo cái ghế mát-xa kia vào trong phòng, không ngờ thứ này cũng nặng thật, dù Lý Du gần đây bắt đầu rèn luyện sức khỏe, cũng phải đổ mồ hôi mới khiêng nổi. Tiểu thị nữ có chút khó hiểu nhìn, vừa giúp Lý Du một tay, vừa hỏi, "Vậy là chúng ta muốn có nhà lao sao?" "Sao ngươi lại nghĩ đến nhà lao? Cái ghế này là để chúng ta ngồi, ừm, chờ ngươi rảnh thì đan cho nó cái lồng nhé, che nó lại, như vậy không thấy mấy chỗ da bị tróc nữa." "Cái này để chúng ta ngồi ạ? Ta còn tưởng dùng để thẩm vấn tội phạm." "Ai lại dùng ghế mát-xa để thẩm vấn tội phạm?" Chờ Lý Du đặt ghế mát-xa ở bên tường xong, Clara tò mò ngồi xuống, kết quả nhanh chóng bị xúc cảm mềm mại dưới mông chinh phục, phát ra một tiếng rên rỉ thoải mái. “Trời ạ, thoải mái quá đi! Ta cảm thấy cả đời không muốn xuống khỏi cái ghế này nữa.” "Không chỉ thế, nó còn có chức năng thoải mái hơn nữa, bất quá bây giờ tạm thời không mở ra được.” Lý Du nói. "Thật mong chờ quá, a! Nếu ta có thể đi Thần Quốc thì tốt rồi!" Tiểu thị nữ vừa ước mơ nói, "đói bụng liền đến cái cửa hàng tiện lợi 24h gì đó ăn thoải mái, mệt mỏi thì ngồi ở ghế mát-xa, đúng rồi, còn có thể đi thử Cocacola ngươi nói nữa." Nhưng lần này nàng vừa dứt lời, Lý Du đứng bên cạnh lại không trả lời. Clara lần đầu tiên nhìn thấy biểu lộ phức tạp như vậy trên mặt Lý Du. Một lúc sau người phát ngôn của Thứ Bảy ở nhân gian mới nặng nề mở miệng nói, "Thay vì đi ngưỡng mộ thế giới khác, không bằng cố gắng xây dựng thế giới của mình trở thành hình dáng lý tưởng.” "Biết rồi biết rồi, cùng chủ Thứ Bảy cùng nhau xây dựng Thần Quốc trên lục địa là sứ mệnh của mỗi tín đồ Song Hưu giáo, tiên tri đại nhân ngươi đã nói rất nhiều lần rồi, ta đương nhiên sẽ cố gắng, nghe lời ngươi dụng công học tập.” “Còn nữa, vĩnh viễn đừng quên nghỉ ngơi đúng giờ.” Lý Du nhắc nhở, “hiệu suất không phải là tất cả, mọi cố gắng của ngươi chẳng phải là để hưởng thụ cuộc sống tốt hơn sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận