Làm Công Tiên Tri

Chương 835: Nổi điên Irea

Chương 835: Nổi điên IreaBatur thấy âm mưu bại lộ liền quay người định chạy trốn, nhưng ngay sau đó trước mắt hắn tối sầm lại. Vauban vừa rút kiếm được một nửa, đã thấy lãnh chúa của mình bị con rồng trắng kia nuốt vào quá nửa, răng rồng sắc bén đâm xuyên qua bụng Batur, khiến hắn phát ra tiếng rên rỉ. Nhưng rất nhanh tiếng rên rỉ dừng lại, trong miệng rồng trắng chỉ còn tiếng nhai rốp rốp giòn tan, nghe đến Vauban rợn cả tóc gáy. Thế là hắn rất biết điều buông lỏng chuôi kiếm, giơ hai tay lên. Nữ lãnh chúa lúc này đã đi tới trước mặt Pippo, nàng vén tóc hắn lên, phát hiện đôi tai trên đỉnh đầu đúng là thật, đây là lý do vì sao thiếu nữ không hề nhận ra dị thường ngay từ đầu. Nhưng đôi tai kia không phải tự mọc ra trên đầu người kia, mà là bị người dùng kim khâu vào da đầu, Thỏ tiểu thư nhìn thấy mà há hốc mồm. Tiếp đó, nàng nghĩ ra điều gì đó, sắc mặt biến đổi, “Pippo đâu, hắn còn sống không?” "Hắn còn sống, Batur chỉ cắt mất tai của hắn thôi.” Vauban lúc này tỏ ra cực kỳ thành thật, hỏi gì đáp nấy. “Vậy người ở dưới đất kia là ai?” “Một kẻ thiếu Batur rất nhiều tiền, một tên đáng thương, bởi vì dáng người và tướng mạo có chút giống Pippo nên bị Batur chọn trúng.” “Batur nói với hắn nếu hắn có thể thừa cơ cưỡng ép nàng khi tiếp cận ngươi, chẳng những không cần trả nợ mà Batur còn cho thêm một khoản để cả nhà hắn sống sung túc.” “Vậy vừa rồi các ngươi còn mời chúng ta đến tòa thành?” “Bởi vì lúc đầu chúng ta dự định như vậy, Batur đại nhân lo lắng ngài không mắc lừa nên mới tìm hắn, tăng thêm một lớp bảo vệ." “Pippo giờ bị nhốt ở đâu, có phải ngục Cam Lâm bảo không?” Nữ lãnh chúa hỏi tiếp. “Trước kia thì có, nhưng vì ngài đến đây, Batur lo sợ ngài sẽ trực tiếp cướp hắn đi, nên đã bí mật chuyển hắn đến một trang viên dưới danh nghĩa hắn.” “Dẫn đường.” Thỏ tiểu thư mặt lạnh phun ra hai chữ. Vauban hết sức phối hợp, lập tức cưỡi ngựa dẫn đường. Lý Du và Irea cũng mỗi người cưỡi một con ngựa theo sau, rồng trắng bay trên đầu ba người. Vauban không còn giở trò gì nữa, dẫn hai người đến trước một trang viên, trong hầm ngầm của trang viên ấy, Irea thấy Pippo máu me đầy mặt, đã lâm vào nửa hôn mê. Batur vì có thể giấu giếm được mắt nữ lãnh chúa đã tàn nhẫn cắt đi tai của Pippo, sau đó sơ sài bôi chút thảo dược rồi dùng vải băng lại để cầm máu. Vì không có bất kỳ biện pháp khử trùng nào nên vết thương của Pippo không tránh khỏi bị nhiễm trùng. Lý Du cho hắn uống chút thuốc tiêu viêm. Irea lúc này nhìn về phía Vauban, người này vội vàng nói, “Tôi biết tài sản gia tộc Rodriguez cất giấu ở đâu, có thể đưa ngài đến lấy.” Nhưng nữ lãnh chúa đã lại móc khẩu súng kíp vừa nạp đạn xong từ trong ngực ra, chĩa vào Vauban. Vauban tận mắt thấy cái gã giả mạo Pippo kia bị cây gậy nhỏ màu đen này bắn xuyên ngực, nên rất kiêng dè nó. Thiếu nữ lạnh lùng nói, “Ngươi cũng là một kỵ sĩ, danh dự kỵ sĩ của ngươi đâu?” “Đây đều là quyết định của Batur đại nhân, ta là phong thần của hắn, nhất định phải phục tùng mệnh lệnh của hắn.” Vauban nói. Nữ lãnh chúa nghe vậy hơi chần chờ, lúc này nàng chú ý đến một bé gái đang trốn sau đống thóc, hé mắt nhìn trộm bên này. Irea phát hiện cô bé chỉ có một con mắt. Vauban cũng nhìn thấy bé gái kia, “A, tên của nó là Elsa, trước kia nó có một đôi mắt xanh đẹp như ngọc.“Nhưng vì cha nó nợ tiền Batur đại nhân mà không trả được, Batur đại nhân liền lấy đi một con mắt của đứa bé kia.” “Trên đời sao có thể có kẻ vô nhân tính đến vậy!” Nữ lãnh chúa kinh hãi. Vauban gật đầu, “Nếu như ngài đi một vòng xung quanh đây, hỏi thăm cư dân thì sẽ biết đây chỉ là phần nổi của tảng băng, Batur đại nhân vốn dĩ đã tàn nhẫn, không chỉ đối với dân trong lãnh địa, mà những người như chúng ta là phong thần của hắn cũng luôn phải sống nơm nớp lo sợ. "Có một phong thần vì đến muộn trong tiệc sinh nhật của hắn, Batur đại nhân đã nhốt hắn trong lồng, bắt hắn phải vật lộn với một con gấu cho mọi người xem mua vui, mà chỉ cho hắn một thanh kiếm gỗ làm vũ khí.” “Đây là lý do vì sao chúng ta không dám trái lệnh hắn, ngài giết hắn đi, mọi người ở vùng đất này đều sẽ cảm kích ngài.” Nữ lãnh chúa nghe kiểu nói này cũng cảm thấy có thể Vauban đã bị Batur bức hiếp, nhưng sau đó lại nghe Lý Du nói. “Batur giao Cam Lâm bảo cho ngươi trông giữ, mà lần này khi đến gặp chúng ta, hắn chỉ có thể mang một người và người đó lại là ngươi, vậy là đủ để chứng minh mối quan hệ giữa ngươi và hắn không hề tầm thường, hơn cả những phong thần khác.” “Một chân trái nếu đã thối, không lý gì mà chân phải không thối.” Câu nói sau cùng của tiên tri Song Hưu chẳng khác nào tuyên án tử hình cho Vauban, hắn còn muốn giải thích nhưng Thỏ tiểu thư đã bóp cò. Tiếng súng vang lên, một lỗ máu hiện ra trên ngực Vauban, hắn lùi về sau nửa bước, có chút không cam tâm nhìn vết thương rồi ngã xuống một đống cỏ khô. Thiếu nữ thu súng lại, oán hận nói, “Ghê tởm, ta suýt nữa bị hắn lừa, thật cứ tưởng hắn bị Batur ép.” Thỏ tiểu thư bắn xong vẫn chưa hết giận, lại cưỡi rồng trắng bay lên không trung Cam Lâm bảo, cho người trong lâu đài một khắc để rời đi, sau đó ra lệnh cho Bạch Nữ Vương phun lửa, đốt cháy pháo đài trước mặt. Sau khi làm xong tất cả những điều này, nàng mới bay trở lại trang viên, đón Lý Du và Pippo. Trên đường về, nữ lãnh chúa vẫn buồn bực không vui. Lý Du thấy vậy bèn nói, “Ngươi còn giận à?” Âm thanh của Thỏ tiểu thư từ trong mũ bảo hiểm truyền ra, nghe hơi bí bách. “Không có, ta chỉ đang nghĩ sau khi chúng ta rời đi thì đám người kia sẽ ra sao, có phải ta quá mềm lòng không, lúc nãy đáng ra nên giết hết cả người nhà Rodríguez luôn cho rồi.” “Không phải tất cả người nhà Rodríguez đều xấu xa.” Lý Du nói tiếp. “Kỵ sĩ Vauban kia cũng có vài lời không sai, Batur dù sao cũng là chủ Cam Lâm bảo, người khác dù bất mãn với những gì hắn làm, cũng không thể làm gì được.” “Hơn nữa ngươi giết hết người nhà Rodriguez thì sẽ chẳng ai bảo vệ người dân ở vùng đất này, lũ cường đạo và thổ phỉ ở gần đó cũng sẽ kéo đến, người ở đó chỉ còn cách sống khổ cực hơn.” "Sao lại vậy?" Thiếu nữ cau mày nói, "Không có cách nào để tất cả mọi người có thể sống tốt hay sao." "Câu hỏi hay, hơn 900 năm trước đã từng có một thanh niên tên là Alexandros đã từng đưa ra câu hỏi như vậy, sau đó hắn đã thành lập Đế quốc Hồng Sư." “Có thể ta không phải là Nộ Sư mà,” nữ lãnh chúa thở dài, “Dù giờ mọi người đều gọi ta là Nữ Võ Thần đế quốc, nhưng ta hiểu rõ, ta có được thành tựu ngày hôm nay đều là do gian lận mà ra, nếu không có ngươi giúp ta ở bên cạnh thì đến gia chủ nhà Arias ta cũng không làm nổi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận