Làm Công Tiên Tri

Chương 385: Đại lục tiếng thông dụng năng lực khảo thí

Xem như đến từ Thần Quốc anh linh, Tòng Giả đứng đầu của Song Hưu giáo, Ngưu Tiên Quý giáng sinh ở Lục Dã đã gây ra náo động cực lớn. Sau khi Lý Du hoàn thành nghi thức thanh tẩy cho hắn, số người vây xem đã vượt quá vạn người, cùng nhau chứng kiến một màn khiến người vĩnh viễn không thể quên này. Là nhà tiên tri của Song Hưu giáo, người phát ngôn của Thứ Bảy ở nhân gian, Lý Du trước đây đã thi triển nhiều loại thần tích. Nhưng không có bất kỳ một loại thần tích nào có thể sánh được việc một người đã c·hết nửa ngày, thân thể bắt đầu c·ứn·g đờ lại lần nữa tỉnh lại, đứng dậy nói chuyện, điều này càng khiến người r·u·ng động hơn. Không ít tín đồ của Song Hưu giáo ở đây lúc này đã ngấn lệ, phàm là người có mặt đêm nay, về sau sẽ không còn bất kỳ nghi ngờ nào về sự tồn tại của Thứ Bảy. Trên cổ tay Lý Du, cột kỹ thuật tín ngưỡng Fifty Fathoms đang d·i·ễ·n c·u·ồ·n·g nhảy lên. Trong vòng hai ba phút ngắn ngủi, cô đã thu về gần bốn ngàn điểm tín ngưỡng. Dù rằng lần triệu hồi anh linh này thu hút một số nông dân, lữ khách và lính dánh thuê gần Lục Dã đến xem, nhưng tổng số người này nhiều nhất cũng chỉ khoảng một ngàn người, dù cho tất cả đều tại chỗ quy y thì cũng không thể nào đóng góp nhiều tín ngưỡng như vậy được. Cho nên, phần tín ngưỡng này chủ yếu vẫn đến từ những tín đồ sẵn có, khi sự sùng bái và lòng kính sợ của họ đối với Thứ Bảy càng lớn mạnh thì tự nhiên cũng sẽ sinh ra nhiều tín ngưỡng hơn. Điều này đã được chứng minh trên người người thằn lằn trước đây. Khác với tín đồ bình thường mỗi người 1 điểm tín ngưỡng, trung bình mỗi người bọn họ có thể mang đến cho Lý Du 3 điểm tín ngưỡng. Lý Du cũng từ đó ý thức được con đường truyền bá tín ngưỡng, không chỉ chú trọng số lượng tín đồ, mà còn phải chăm lo chất lượng tín đồ. Đừng thấy Song Hưu giáo hiện tại ở Lục Dã đã có hai vạn tín đồ, bao gồm hơn chín phần mười dân số, nhưng nội bộ vẫn còn rất nhiều tiềm lực có thể khai thác. Bốn ngàn điểm tín ngưỡng, dù theo quy định của công ty, Lý Du chỉ được chia một phần mười trong số đó, cũng là bốn trăm điểm, đủ để thanh toán chi phí triệu hồi Ngưu Tiên Quý, còn dư hơn 300 điểm lợi nhuận. Hơn nữa, con số này vẫn tiếp tục tăng lên, cuối cùng sẽ đạt được bao nhiêu thì Lý Du cũng không thể nói trước. Đương nhiên, đó là vì Ngưu Tiên Quý là anh linh đầu tiên được phục sinh, chiếm được hiệu ứng đầu tiên, mới có được hiệu quả tốt như vậy. Nếu sau này Lý Du lại dẫn người đến, tín ngưỡng chắc chắn sẽ không tăng điên cuồng như lần này. Nhưng điều này vẫn cho thấy uy lực thần thánh, một thủ đoạn hữu hiệu tác động đến tín đồ. Sau đó, Lý Du dời tay khỏi đỉnh đầu Ngưu Tiên Quý, người sau đã ngâm trong thùng gỗ chừng hai mươi giây, lúc đi ra mặt không đỏ tim không đập, đến thở mạnh cũng không hề. "A, dung tích phổi của ta có vẻ như cũng lớn hơn nhiều, đây chính là bán thú nhân sao." Ngưu Tiên Quý tặc lưỡi, cảm thấy mọi thứ đều vô cùng mới mẻ, hắn còn đưa tay nắm lấy đôi tai trên đỉnh đầu. Lý Du bảo Hera đưa cho Ngưu Tiên Quý một chiếc khăn mặt và một bộ quần áo sạch. Kết quả, Ngưu Tiên Quý ngay tại chỗ đã làm ra một trò cười, mặc quần tất bên ngoài quần lót, rồi lại mặc ngược áo khoác và áo dài, đai lưng thì lại cài ra ngoài. Hera lại phải tiến lên, giúp hắn điều chỉnh lại. Ngưu Tiên Quý mặt đỏ bừng, "Thật x·i·n lỗi, trước đây ta chưa từng mặc loại quần áo này." Nói xong hắn lại vụng trộm nhìn xung quanh. Ngoài dự đoán của hắn, nhiều người như vậy vậy mà không một ai lên tiếng chê cười. Hera chỉ vào miệng của mình, rồi lại chỉ vào tai mình, nói một tràng ngôn ngữ mà Ngưu Tiên Quý căn bản không hiểu. Tuy nhiên, nhìn vào động tác của nàng, đại khái có thể đoán được là đang nói ngôn ngữ hai bên không thông. Đúng lúc này, Ngưu Tiên Quý chợt nảy ra ý tưởng, vươn tay ra, học theo dáng vẻ của những người khác giơ lên sáu ngón. Hera thấy vậy thì ngẩn người, sau đó cũng giơ lại sáu ngón. Cái so sánh bất ngờ của Ngưu Tiên Quý cũng hoàn toàn làm nổ tung bầu không khí tại hiện trường. Đám người lại một lần nữa sôi trào. Không biết ai là người khởi xướng đầu tiên, một tiếng hoan hô vang lên như thể mở ra một cái van, tiếng reo hò từ bốn phương tám hướng đổ dồn về một chỗ, nhanh chóng vang vọng khắp Lục Dã. Mọi người vừa cùng hai người cùng so sánh số sáu, vừa xông đến chỗ này. Ngưu Tiên Quý giật mình. Hắn cảm thấy trong nháy mắt, ít nhất có mười mấy bàn tay cùng lúc túm lấy mình. Cũng may những người bản địa nhiệt tình này không làm hại hắn, chỉ là đưa hắn lên cao giữa không tr·u·ng. Cứ như vậy, Ngưu Tiên Quý đầu óc choáng váng bị mọi người không ngừng chuyền tay nhau. Trong quá trình này, mọi người còn tranh nhau chen lấn để chạm vào người hắn. Ngưu Tiên Quý sống hai kiếp vẫn là lần đầu được hoan nghênh như vậy, không khỏi có chút được sủng ái mà lo sợ. Nhưng như thế cũng xua tan bớt cảm giác căng thẳng vừa đến nơi mới lạ. "Công việc này, cảm giác có vẻ không tệ à ~" Ngưu Tiên Quý nghĩ thầm. Quan trọng nhất vẫn là có hai ngày nghỉ !!! Xem ra nơi này đúng là thiên đường rồi. Ngay lúc Ngưu Tiên Quý đang hòa mình vào quần chúng nhân dân, cùng mọi người hoàn toàn hòa làm một, Lý Du gọi Clara đến bên cạnh, hỏi cô ta việc chuẩn bị khóa học tiếng thông dụng dành cho người x·u·y·ê·n việt thế nào rồi. Cô hầu gái nhỏ vỗ n·g·ự·c nói: “Yên tâm đi, các bài giảng đều đã được chuẩn bị xong, hơn nữa theo tiêu chuẩn mà ngài đưa ra, đạt T4 là coi như hợp cách, có thể nghe hiểu các từ ngữ thông thường, có thể giao tiếp đơn giản, thỏa mãn điều kiện sống độc lập cơ bản tại Lục Dã." “Qua T4 là có thể lấy được chứng nhận tốt nghiệp. Lên tiếp là T3, có thể thoải mái giao tiếp trong sinh hoạt hàng ngày, đến T2 còn cần phải bắt đầu học một phần chữ cái thường dùng." “Còn khó nhất là T1, đương nhiên có thể đọc và viết một cách chính xác không sai. Nhưng để có được giấy chứng nhận T1 cũng không dễ dàng." "Không sai," Lý Du gật đầu và nhắc nhở, “nhớ phải thay đổi đề thi theo định kỳ, vì chắc chắn bọn họ sẽ tìm những người đã thi để lấy đáp án. “Mấy người này thì những chuyện khác khó mà nói, kinh nghiệm thi cử thì cực kỳ phong phú, lại còn nhiều thủ đoạn lắt léo, phải chuẩn bị sớm mới được." Chỉ vài câu ngắn gọn, hai người đã định ra kỳ thi năng lực tiếng thông dụng cấp bậc, về sau sẽ trở thành nỗi ác mộng đối với tất cả người x·u·y·ê·n việt. Những người x·u·y·ê·n việt không có năng khiếu ngôn ngữ tốt, sẽ mãi mắc kẹt ở T3, không thể tự mình rời khỏi Lục Dã. Ngay cả khi ra ngoài giải quyết công việc, cũng chỉ có thể lập đội cùng các 'dalao' có chứng nhận T2 trở lên. Tuy nhiên, quy tắc mà Lý Du đặt ra cũng là vì tốt cho họ. Chữ còn không nhận ra mà đã đi học người khác mạo hiểm thì chỉ có bị người ta bán đi mà không hay, chẳng những bản thân gặp nguy hiểm, còn bôi nhọ đám Tòng Giả của Song Hưu giáo. Nhưng mà nhà tiên tri của Song Hưu giáo trong khi nói những lời này dường như đã quên, theo tiêu chuẩn phân chia cấp bậc này, hiện tại trình độ của hắn nhiều nhất cũng chỉ ở T3 mà thôi. Không còn cách nào, Lý Du vốn dĩ có quá nhiều việc phải lo, khó lòng tập trung toàn bộ vào việc học ngôn ngữ. Hơn nữa, hắn ở vũ trụ cũ một ngày thì ở bên này đã trôi qua gần ba ngày, xét từ góc độ học tập, hắn thuộc loại bị đảo buff hoàn toàn rồi. .... .... .... Đến đây, nghi thức triệu hồi anh linh coi như đã viên mãn kết thúc. Trên dưới Lục Dã tràn ngập một bầu không khí vui vẻ, ngay cả cô Thỏ luôn hay gõ cửa cũng tuyên bố hai ngày tới, tại Lục Dã sẽ tổ chức lễ hội, tất cả những người dân đã đăng ký trong danh sách, không phân biệt nam nữ già trẻ, đều sẽ nhận được nửa ổ bánh mì và một ly rượu táo. Nàng thậm chí còn đang nghĩ đến việc lấy ngày này làm ngày lễ, thiếu nữ ngẫm nghĩ, hỏi Lý Du, “ngươi thấy cái tên 'lễ Phục sinh' thế nào?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận